2,132 Truyện
Góc Nhỏ Thư Viện Của Tớ Và Cậu

Góc Nhỏ Thư Viện Của Tớ Và Cậu

2 1 1

Trường THPT Phan Đình Phùng - giữa lòng Hà Nội nhộn nhịp, nơi lưu giữ những tháng năm thanh xuân lặng lẽ mà rực rỡ nhất đời người. Ở đó có những buổi chiều mùa thu lặng gió, nắng xiên qua ô cửa lớp học, có tiếng chuông tan trường ngân dài trên nền trời xanh nhạt, và có... một góc nhỏ thư viện luôn chật kín những bí mật của tuổi mười bảy.Diệp Chi - cô nàng học giỏi, ít nói, dáng người nhỏ nhắn như học sinh cấp hai nhưng ánh mắt thì sắc bén vô cùng. Minh Khoa - cậu bạn cùng bàn đẹp trai, hay cà khịa, thi đâu top đó, và đặc biệt, rất biết cách khiến Diệp Chi phát điên. Hai người họ - đối thủ truyền kiếp tranh top của khối, cũng là hai đứa hay bị bắt trực nhật chung nhất lớp. Cái thư viện tầng ba trường Phan, nơi hai đứa hay chui vào ôn bài... dần dần trở thành nơi ghi dấu từng chút một cảm xúc chưa kịp gọi tên.Bên cạnh họ là một nhóm bạn với những sắc màu rất riêng:An Vy và Khánh Linh - cặp đôi LGBT dám yêu, dám công khai, dám dắt tay nhau giữa sân trường đông người.Việt Hoàng và Nam Phong - hai thằng con trai lúc đầu cứ tưởng "tình bạn quốc dân", hoá ra là người yêu của nhau, cả hai thầm thích nhau 5 năm, tuy không hẳn là công khai nhưng hai dám nắm tay nhau giữa trường điều đó khiến ai cũng thầm hiểu. Nhật Minh và Phương Nhi - cặp oan gia lắm lời nhất lớp, chọc nhau như cơm bữa, nhưng dính nhau như sam khi trời mưa."Góc Nhỏ Thư Viện Của Tớ Và Cậu" là bản tình ca tuổi học trò - trong sáng, dịu dàng, hài hước, và đáng yêu đến nao lòng. Ở đó không có drama ồn ào, không có biến cố đau lòng, chỉ có những trái tim đang c…

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

222 21 10

Bỏ Lỡ Thanh Xuân Năm ẤyCứ thấy cậu ấy là tim tôi lại lạc đi một nhịp. Là cảm giác gì thế? Tôi đã yêu sao? Sao lại như vậy được. Tôi cực kì ghét cậu ấy đến thế cơ mà! Tôi luôn luôn ganh đua với cậu ấy cơ mà? Luôn là kẻ thù mà!...Nhìn vào giá sách, thấy cảm động quá mà. Hu hu giá sách cao thế chứ-"Ây cha, sao lại cao thế này chứ? Chân mình đã ngắn, thế mà...Rồi từ đâu cậu ấy đi đến,quàng tay qua đầu tôi,chạm đến giá sách,lấy quyển sách mà tôi định lấy. Uầy lúc đầu cứ tưởng nó rô-man-tic như phim HQ ấy chứ. Thế mà cậu cầm sách bỏ đi mất. Tức chết được!!!...Một lần khác, tôi gây sự với người yêu cậu ấy,cậu ấy đi qua tỏ thái độ rất chi là tức giận. Không biết cậu ấy giận ai trong số hai chúng tôi,tôi hay là người yêu cậu ấy?-"Đi thôi"-cậu ấy lôi người yêu cậu ấy điTôi...cảm giác...tôi...lúc đó thấy vừa ghét,vừa tức giận nữa. Không biết tại sao tôi nha vậy nữa......-"Cậu có chịu thừa nhận chưa, Vũ Hân?"-"Không"-"Mai là cậu sẽ không còn cơ hội nói với tôi nữa đó"-"Sao lại không có chứ? Cậu ngốc à? Chẳng lừa tôi được đâu"Cậu ấy tức giận quay lưng bỏ đi. Đến sáng hôm sau tôi mới biết cậu ấy sang Mĩ. Lúc đó lòng tôi ray rứt lắm. Có lẽ...có lẽ...tôi nhận ra rằng mình đã thích cậu ấy...Hàn Chí Vinh,tôi không tha cho cậu đâu!!!P/S: KimNa's story ~~~Kam&Fuan's story~~~Jun's story…

Sự ấm áp của mùa đông

Sự ấm áp của mùa đông

8 1 2

Thể loại: BL, ngọt, sủng, vườn trườngTình trạng: Đang tiến hànhAuthor: JiVăn án:"Tôi ghét mùa đông, bởi nó lạnh. Mọi thứ lạnh lẽo đến khó chịu. Nhưng mà từ khi cậu đến mùa đông trở nên ấm áp lạ thường." "Tôi chưa từng quan tâm hay chiều chuộng môt ai như thế này bao giờ kể cả em gái tôi, nhưng cậu là ngoại lệ. Là ngoại lệ duy nhất của tôi." Ngày đông rất lạnh ấy định mệnh đưa cậu đến gặp tôi, cậu là ánh nắng soi vào ngày tháng mùa đông lạnh giá của tôi, cũng nhờ đó mà mùa đông sau này tôi không còn thấy lạnh nữa. Bởi vì sau này cậu đã ở bên tôi, chúng ta sưởi ấm cho nhau ngày đông, sưởi ấm cho góc tối bên trong trái tim hai ta.P/s: văn án viết dị đó mà coi chừng không liên quan đến chính văn haha…

Vì yêu mà bi thương

Vì yêu mà bi thương

17 2 3

Có những ngày mây trời xám xịt, gió thổi vi vu nhưng lòng người lại vui phơi phớiCó những ngày mây trời trong xanh, cỏ cây tươi tốt nhưng trong lòng lại nhuốm màu trầm tư ~~~***~~~Sống chậm lại một chút, ngắm nhìn kỹ một chút ta sẽ thấy cuộc đời có biết bao những khoảnh khắc diệu kì.Sống chậm lại một chút, hít thở sâu một chút ta sẽ thấy thanh thản biết nhường nào rằng mọi muộn phiền kia chẳng qua chỉ là những gì "bất như ý" của cuộc sống.Ngẫm kỹ lại một chút, nhìn sâu thêm một chút ta sẽ thấy những người xung quanh ta mới đáng yêu, đáng quý làm sao.Rằng thật hạnh phúc khi mình vẫn có thể đứng dưới bầu trời xanh kia mà mỉm cười.…

Thanh Xuân Nơi Ô Cửa

Thanh Xuân Nơi Ô Cửa

14 1 1

Hải Đăng : "Này Minh Thư , cậu đã chọn được trường gì chưa ?"Minh Thư : "Chưa,mà sao vậy."Hải Đăng : "Không có gì,chỉ là.....hai chúng mình cùng học chung một trường đi!"...Tác giả : Mộng Mơ…

Tâm Tình Năm Mấy Mươi

Tâm Tình Năm Mấy Mươi

39 8 8

Người lớn lúc nào cũng hiện hữu trong dáng vẻ đầy bận rộn, áp lực cùng những suy tư khó hiểu. Hồi còn bé, em chỉ thấy được sự hào nhoáng bên ngoài của ba mẹ, sự thoải mái của cô dì, sự tự do của chú bác hay sự lấp lánh của anh chị. Bởi thế em lại có một ước muốn sâu sắc - đó là trưởng thành. Em, một đứa trẻ vẫn còn sống dưới cái nôi an toàn của cha mẹ, sự quan tâm săn sóc của người lớn nên chẳng thể hiểu được cái vất vả, cực nhọc mà người lớn cố giấu phía sau nụ cười mỉm kia. Ấy vậy mà chỉ khi chạm chân tới cái tuổi mươi mấy đôi mươi, em dần cảm thấy sợ hãi hai chữ "trưởng thành", hai chữ mà em đã cố chạy theo năm xưa. Em vẫn thích sự lấp lánh, hào nhoáng, tự do tự tại của việc làm "người lớn" nhưng em lo mình không thể giấu đi những áp lực, khó khăn hay thử thách.Nói lo nói sợ là thể nhưng em vẫn phải lớn mà, và em chấp nhận việc em sẽ lớn, sẽ đi làm, sẽ tự lo cho bản thân và sẽ chẳng thể làm cô bé mè nheo của ba mẹ nữa. Và em cứ lớn, cứ lớn dần theo thời gian. Qua ngày này năm nọ, em đã không còn là một đứa trẻ vô tư chạy nhảy giữa cánh đồng xanh, thỏa sức đắm mình trong làn nước biếc hay nằm vắt vẻo trên cành cây. Em sẽ trở thành một thiếu nữ mới lớn, một cô nàng nhiệt huyết, một người phụ nữ lạnh đạm hay một người vợ, người mẹ của gia đình. Nhưng mà từ từ khoan đã, em vẫn chưa đi hết chặng đường ấy đâu, bây giờ em vẫn đang là một cô gái đầy nhiệt huyết, rực cháy với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình. Nhưng em vẫn có những tâm tư, suy nghĩ thầm kín mà em c…

Nhật kí của Su

Nhật kí của Su

7 2 1

Hãy cảm nhận sức quậy còn ghê hơn sức học của lớp tôi.Hãy cảm nhận bao nhiêu thứ drama trên đời.Hãy cảm nhận những tiếng vui đùa, cười lăn cười bò của Dahd.Hãy cảm nhận những giây phút khóc lóc của 10CH đây.Hãy cảm nhận hàng chục kì thi còn gay go hơn đường đua F1!!!!…

Làm ba tuổi 18

Làm ba tuổi 18

49 10 2

Bước vào phòng y tế, Bùi Ngọc Minh Huy chỉ biết thở dài ngao ngán nhìn cô gái nhỏ ngồi trên giường. Anh cảm thấy rất bất lực khi thấy cô bạn gái nhỏ nghịch ngợm của mình, chân bị thương nhưng vẫn đung đưa qua lại trên chiếc giường trắng.Cô gái nhỏ nhìn anh, cười hì hì: "Anh ơi! Qua bế em đi, em muốn về lớp."Nói rồi cô nhảy xuống khỏi giường khiến anh hốt hoảng chạy đến đỡ. Minh Huy lắc đầu nhìn cô, đưa tay búng nhẹ lên trán bạn gái nhỏ:"Lê Hoàng Khánh Vy, bao giờ em mới hết trẻ con được đây?"Cô gái nhỏ cười tươi rói, đưa tay ôm cổ anh đợi anh bế mình."Em cứ thích làm trẻ con đấy!"Minh Huy bế cô lên, nhìn cô cười bất lực. Anh tự nói với bản thân: Tự bản thân dính vào một em bé vậy là phải làm ba năm 18 tuổi.…

Tựa như tia nắng ngày đông - SE

Tựa như tia nắng ngày đông - SE

26 6 1

Mùa Đông năm đó gặp cậu, ngày Hạ nắng gắt xa cậu. Nhớ thư viện trường năm đó bặm bụi, nhớ những dãy sách ô vàng im lìm bên góc, có một đôi bạn trẻ tĩnh lặng ngồi bên cạnh nhau, cùng viết, cùng nghe, cùng đọc. Người con gái khe khẽ ngân nga, nhẹ nhàng, rót vào tâm hồn kia một khoảng lặng, bình yên đến lạ lùng...Đó là giọng hát mà cậu hằng ao ước, giọng hát đưa cậu trở về thế giới của những sắc màu, khép lại cánh cửa tăm tối của những ngày mất âm thanh, là nguồn động lực để cậu lại lần nữa cầm bút.Nhưng, những giờ khắc bình yên đó, ngắn ngủi đến mức, chiếc đồng hồ thời gian sẽ chẳng dừng lại giây phút nào mà tiếp tục trôi đi...Làm ơn, một chút nữa, một chút nữa thôi..." Tạm biệt, Hạ ơi, tớ xin lỗi, không thể cùng cậu viết được nữa..."Bàn tay nắm chặt dần buông lỏng xuống, trong căn phòng bệnh trắng xóa, người con gái gục ngã, gào thét gọi tên. Nhưng, người đó sẽ không bao giờ tỉnh lại..được nữa..." Xin... thời gian...quay trở lại...những phút giây ta ở bên nhau...Cùng hát, rồi cùng viết...những đậm sâu trên trang giấy màu...Ta chợt nghe...niềm hạnh phúc...khe khẽ cất lên..từ con tim...Nhưng giờ đây...chỉ mình ta...người ...đâu ...rồi...?..."Bác sĩ, y tá vây quanh, nghẹn ngào nhìn người con gái kia, chẳng thốt lên lời. Một câu xin hãy bớt đau thương để trong lòng, đâu còn ai đủ can đảm để nói...Buồn nhất, là sự chia ly...…

Dạo Bước Thanh Xuân

Dạo Bước Thanh Xuân

14 0 1

Thanh xuân là một cái gì đó không thể quên.Đặc biệt là những năm tháng cấp ba đó là lúc chúng ta thay đổi bản thân kết giao nhữbg bạn bè mới , hay có 1 mối liên kết với 1 điều gì đó mà tuởng chừng chúng ta sẽ chẳng có mối liên hệ nào cả----------------------------------------------------- Cuộc sống Trần Ngọc Mai Linh cũng vậy cô và người bạn cùng bạn cùng bàn của mình có 1 mối liên kết đặng biệt nào đó mà không ai hay biết . " Mai Linh cậu có biết cậu và nắng hạ giống nhau điểm nào không?" " Chỗ nào? " " Nắng hạ rọi xuống , làm cho lòng tôi ấm áp và hạnh phúc" Tình trạng đang hoàn thành _NgLing_2410_…

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

21 4 1

Trích đoạn:"Sao Phúc lại đưa cho Thảo miếng xoài thối" tôi cau mày bĩu môi nhìn Quang Phúc - tên bạn trai ngốc nghếch của mình. Phúc cười tươi roi rói đáp lại:" Phúc thích ăn xoài lắm nhưng không thích phần thối đâu" " ... " đùa nhau chắc? Tôi có nghe nhầm không vậy." Bạn người yêu của tớ rộng lượng mà, đừng tức giận nhé "Nói rồi Phúc cầm miếng xoài rồi quay qua để vào tay tôi nũng nịu vùi đầu vào hõm cổ tôi.Thực sự bất lực với tên nhóc này quá."Thế cậu lại không biết Thảo cũng thích ăn xoài rồi" Phúc có vẻ ngạc nhiên bật dậy nhìn tôi."Ơ Phúc xin lỗi Phúc không biết-" xong bỗng dưng Phúc dừng lại một chút cứ như là đồ vật chết máy, tựa vai vào lưng ghế đằng sau. Còn đột nhiên cười khúc khích :"Mà biết Phúc cũng đưa Thảo miếng đấy thôi" Cậu cười nom rất vui vẻ rồi lấy trong cốc đựng xoài một miếng khác, đưa tay lại gần miệng tôi: "A nào"Tôi thiết nghĩ có lẽ nào mình học tập quá nhiều, đầu óc trở nên thiếu linh hoạt trong tình cảm nên tiêu chuẩn mới hạ thấp xuống như thế này? Nhìn trân trân cậu, mắt không rời, cố để cậu hiểu là tôi đang bất mãn. Nhưng cuối cùng thì tôi vẫn để cậu đút cho mình miếng xoài kia.Cảm thán trước cái ngọt lịm thanh mát trong khoang miệng. Mắt tôi mở to hơn khen ngợi" Xoài ngọt thật đấy ""Ê tự nhiên Phúc muốn đặt biệt danh""Nói nghe thử coi""Phúc là xoài bình còn Thảo là nhị xoài"" Cái gì khó nghe thế Phúc... "…

Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Ta!

Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Ta!

10 0 2

Thanh xuân của bạn có gì?Thanh xuân của Dư Tuệ có đam mê, có khó khăn cũng có nghị lực; có tổn thương cũng có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêuThanh xuân của Lý Mạc Lâm ẩn sâu nụ cười vô tư, hài hướt là những tâm sự giấu đi, là sự kiên định bảo vệ những điều mình nâng niu. Thanh xuân của Giai Kỳ là bất cần, là ngang bướng, là thờ ơ, thật ra cũng chỉ là một cậu bé 17t cần sự chở che và chỗ dựa. Thanh xuân của Nhã Tịnh... ừ, cũng có thể là sai lầm, là ích kỉ, là vì bản thân...Thanh xuân của Thư Di là những lúc vấp ngã, những lúc yếu đuối,...nhưng đều mong bản thân có thể trưởng thành hơn. Thanh xuân của Vũ Gia là sự ngốc nghếch, ngây thơ, đôi lúc hồ đồ, che giấu đi trái tim ấm áp và nhiều thương tổn. .... Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi trẻ như thế, đều có riêng cho mình những đoạn thanh xuân đầy chông chênh đầy ngã rẽ đầy những "bỏ lỡ".Và chẳng thể quay trở lại, họ của năm 17 tuổi cũng sẽ không quay trở lại...Dù sau này có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đã sống hết mình trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, như vậy là đủ.Có những thứ một khi đã qua sẽ là mất đi mãi mãi. Thanh xuân cũng thế, tình yêu non nớt ấy, tuổi trẻ bồng bột nhưng luôn căng tràn dũng khí ấy... vĩnh viễn chỉ có thể đến một lần.Thanh xuân ấy mà... Bỏ lỡ một lần chính là nuối tiếc một đời.…