Cuộc sống thường ngày
Cuộc sống thường ngày của mị…
Cuộc sống thường ngày của mị…
Tôi là W . Kẻ nhu nhược…
Cảm xúc thôi...Như kiểu giữa trưa cậu đi dưới nắng ấyNhư kiểu đang đi giữa đường lại gặp cơn mưa í...Người ta có kẻ đón kẻ đưa... có nón có ô dù...Còn cậu... #shankrynt…
Kể về mấy thứ không hay ho về cuộc đời của ai đó…
Nói về cuộc sống thôi ko có j đặc biệt đâu:))…
Bạn yêu,bạn đau,bạn đánh mất điều quan trọng? Không được từ bỏ. Đúng vậy! Vì đây là chính cuộc sống.Những đoạn này là một chút ấm áp mình viết từ tận đáy lòng sau những lần an ủi trên fanpage với mọi người. Hy vọng tình yêu sẽ khiến bạn sống tốt hơn từng ngày chứ không phải sống mà dày vò đau khổ.…
không biết viết tới đâu nghĩ tới đó…
Chào mọi người!Hằng ngày được tiếp nhận các câu hỏi từ các bạn bè và người quen như:" Mày dùng cái gì thế?" Hay là " mày uống cái gì mà đã đẹp vậy?!" Hoặc " Mày ăn cay dữ thế mà da không có mụn hả?" về việc làm sao để da được đẹp. Ăn đồ cay hay mỳ tôm không bị mụn! Thì hôm nay hocteo sẵn sàng chia sẽ bí mật của mình đây😁😁😁😁…
Các tản văn ngắn về mọi thứ !…
Giới thiệuÍch kỷ.Chiếm hữu.Nhiều khi còn đố kỵ.Tất cả những gì cảm nhận được qua xúc giác đều là thực, dù có đôi khi bản thân không thể nhận định đó là cảm giác gì, đó là thứ gì tạo nên. Ở đó, có lòng nhiệt huyết tràn đầy nhưng cũng có trái tim băng giá sẵn sàng đóng băng tất cả....Yêu đến đau.Thương đến chết.Chỉ có thể là tình yêu sao?Hay còn là điều gì khác? ...Có ai trong các bạn đã cảm nhận như tôi!Đến cuối cùng, trong mỗi người mong muốn điều gì nhất?Và quan trọng là có ai đã cố gắng hết sức để đạt được điều đó?Những điều trên còn chưa đủ cho tất cả những gì mà tôi muốn biểu đạt nhưng đó chính là những điều hiện tại vẫn còn xen lẫn trong con người tôi...Đó là những điều của tôi, hiện tại và có thể là tương lai....Còn "của bạn" thì sao?…
Ngắn gọn, Nói về cuộc sống khi tôi là content writer.…
những lời tâm sự được kể lại từ miệng của kẻ lập dị.…
Cuộc sống của tôi không hề đơn giản như mọi người vẫn nghĩ. Một cuộc sống của một học sinh cấp 3 hằng ngày chỉ đến trường học , trưa về nhà ăn cơm, xem phim, onl facebook rồi chiều lại đi học tối cũng học. Vậy là hết ngày. Nhưng nó lại k êm đẹp như mọi người thường nghĩ.Phải bắt đầu từ năm tôi 13 tuổi. Một việc có lẽ đã làm thay đổi tích cách, cuộc sống, cũng như con người tôi. Trước đây tính tôi hống hách, ngang bướng, luôn cho mình là nhất. Luôn chơi những trò chơi bạo lực, mạnh mẽ mặc dù là CON GÁI. Nhưng tôi vẫn có mặt điệu đà và vẫn thích con trai. Vào gần đến ngày khai giảng năm lớp 7 tôi đã gặp phải việc không may là gãy chân. Tôi phải nghỉ học gần 1 tháng. Sau thời gian rất lâu nằm viện các bạn đã đến thăm tôi. Tôi rất vui. Khi tôi bắt đầu đi học trở lại bỗng dưng tất cả mọi người xa lánh tôi và lí do là tôi ngông ngang hống hách, k coi ai ra gì. Nên họ đã làm vậy để trừng trị tôi bắt tôi phải bỏ đi tính cách đó. Tôi như bị tự kỉ, tính cách tôi trầm hẳn, điềm tĩnh hơn, và…
Đây chỉ là một chút tâm sự nhỏ nhoi mỗi ngày của mình.Tất cả các nhân vật đều được mình sửa tên…
Tôi…