GỌI CHÚ ĐI EM!
Dựa trên sự kiện Jun, Tăng Phúc, BB, Neko đi quay On trending và bức ảnh chụp chung trấn động của họ trên threads =)))…
Dựa trên sự kiện Jun, Tăng Phúc, BB, Neko đi quay On trending và bức ảnh chụp chung trấn động của họ trên threads =)))…
• Author: Ayumi Amamiya Ngân.• Characters: Kae Serinuma, Hayato Shinomiya, Yuusuke Iragashi, Asuma Mutsumi, Nozumu Nanashima, Shima Nishina, Acchan, ...My Characters: Ayumi Amamiya, Miyuki Mina, Kyo Minishiya, Natsu R. Yona, ...•Tên khác: Vietnamese: Hôn cậu ấy kìa, đừng hôn tôi!Japanese: Watashi ga Motete..._ _ _Kết thúc tập 12 trong bản Anime để lại trong lòng tớ sự hụt hẫng và tiếc nuối. Tuy vậy, nhờ thế mà câu chuyện này mới được ra đời. Xem như là Ss2.Và trong truyện của tớ, điều gì sẽ tiếp tục diễn ra? Thử thách gì đang đợi họ? Tình yêu, tình bạn,... tất cả liệu vẫn còn như xưa?…
Hạ một cái nhiệm vụ chi vô hạn lưu thả (Tiêu Vũ Lương ╳ Tăng Thuấn Hy) Toàn viên ác nhân ooc hắc hóa dự cảnh Nhiệm vụ thứ nhất ― tử vong thôn trang (thượng)…
Nơi đây toàn sếchCó ý tưởng hoặc req sẽ lênChỉ có sếch xoay quanh SGPClick back nếu bạn không thích, không nhận đá xây nhà.Chỉnh sửa ảnh tại covers book…
Nếu tôi chỉ đơn giản là muốn cùng em đi hết quãng đời này?Nếu đơn giản chỉ là hai ta có thể mãi hạnh phúc bên nhau?Em là hạt giống tâm hồn tôi, cũng là hạt giống sự sống.Tôi chỉ là một kẻ vô danh, hay chỉ là kẻ si tình mê muội?Bản thân tôi không với tới được em...Vậy mong hạt giống của tôi sẽ sống thật hạnh phúc!____//_____Truyện có yếu tố boylove, girllove không thích hợp vui lòng click back, không bình luận mang ý xúc phạm.Tác giả viết để thỏa mãn bản thân, không mang đi nơi khác hoặc đạo nhái ý tưởng.Bản thân viết vui vui, nếu có ý kiến hoặc góp ý vui lòng không chửi. Tác giả nhà cửa có đủ nên không nhận gạch đá.…
P/s : Ai cắn câu ?…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
đôi khi yêu một người không cần phải bước cùng người ấy trên thánh đường....-------------------------------------------- - Thạch Sam, lúc trước tôi từng nghĩ vì yêu cậu tôi có thể chịu đựng, có thể nhường nhịn,......, và tôi đã nghĩ chỉ cần ở sau cậu cũng là hạnh phúc. - Nhưng tôi mệt rồi.…
Cho đi mà không nhận lại. Yêu mà không được yêu. Nhớ mà không dám nói... chỉ mong được nhìn người từ xa. Tôi trong lòng luôn mãi may một tia hy vọng rằng... Người cũng yêu.Mong người mãi hạnh phúc, dù không phải tôi mang lại.…