Lần đầu gặp cậu đã biết đời này chỉ thấy cậu. Dù cuộc sống thế nào, cậu ra sao thì trong mắt tôi cũng không thấy người nào khác. Tôi sẽ không đơn phương cậu, tôi muốn cho cả thế giới được biết tôi thích cậu.- Nghe đồn có người nói tôi thích cậu, tôi xin sửa lại chút, đó không phải là tin đồn.- "..."…
Tầm Vũ gặp An Du vào ngày trời xanh mây trắng, không hiểu tại sao lại dính vào tiếng sét ái tình.Khi nhận ra tình cảm, cậu rất bối rối, cũng rất hốt hoảng, luôn tránh mặt An Du.Đến khi tiếp nhận được sự thật, vô tình nghe người thầm thương nói khinh bỉ tình đồng giới liền rơi vào trầm lặng.Từ người thương hoá thân làm em rể. Quả thực là trớ trêu...…
Thanh xuân không phải lúc nào cũng ngọt ngào. Nó là những khoảnh khắc lặng thầm, những ánh nhìn vụng trộm và những bí mật mà chỉ có hai con người mới hiểu. Hàn Mặc và Nhược Nhược, tưởng chừng đối lập, lại bị kéo vào một vòng xoáy của những cảm xúc phức tạp, nơi lý trí và trái tim đấu tranh không ngừng.…
Trại hè ngày hôm đó, giáo viên phát cho mỗi người một tấm phiếu, yêu cầu hai người một đội. Tất Hạ lấy được tấm phiếu số 7, lần đầu tiên cùng Trần Tây Phồn gặp mặt.Cậu ấy đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen, giọng nói nhẹ nhàng, cong môi cười nhẹ: "Tìm thấy cậu rồi, bạn học số 7, có thể chung đội với cậu không?Khi đó, cậu ấy là đứa con kiêu ngạo của trời, có thể nhìn mà không thể chạm tới, mà Tất Hạ chỉ là một trong vô số nữ sinh thích cậu ấy, là một người không ai chú ý đến. Việc yêu thầm này đã định sẵn sẽ chẳng đi đến đâu.Nhiều năm về sau, Tất Hạ gặp lại Trần Tây Phồn, ngày hôm đó mưa tuôn xối xả, cô ấy bị mắc kệt ở một thành phố xa lạ.Người đàn ông mím mím môi, ngữ khí chắc chắn nói: "Yên tâm, nhất định đưa cậu về nhà an toàn".Sau đó lại cùng nhau tham gia họp lớp, có người đùa giỡn nhất định bắt Trần Tây Phồn kể về lịch sử tình trường, Trần Tây Phồn không có cách nào nói: "Chưa yêu bao giờ nhưng thật sự có thích một người".Mọi người kinh ngạc hỏi người cậu ấy thích là ai, Trần Tây Phồng nhìn về phía Tất Hạ, ánh mắt giao nhau, khóe mắt cô ấy dần đỏ lên, tim chậm một nhịp.Trần Tử Phồn môi mang ý cười, từ từ nói: "Bạn học số 7 của lớp chúng ta".Không ai biết được, buổi tối ngày hôm đó ở hành lang, Tất Hạ bị cậu ấy vây vào tường, tránh cũng không thể tránh khỏi, hơi nóng của Trần Tử Phồn phả vào, gần như khẩn cầu: "Thích tôi lại nhé bạn học số 7".TÁC GIẢ: 楠知北Tên gốc: 七号同学…
- Thì ra cậu thích cậu ấy à, Sở Thiên....- Ừm- Tiếc thật nhỉ, tôi thích cậu như thế mà cậu không nhận ra...- Nhưng mà, người tớ thích, thích người thương cậu mất rồi....- Phải, người cậu thích là em gái tớ mà...Cp chính: Sở Thiên x Thanh HàCp phụ: Thanh Thanh x Ngô Mặc LâmCuộc tình xoay quay giữa bốn người, rốt cuộc sẽ đi về đâu?- Thể loại: Thanh xuân vườn trường, ngôn tình, đô thịTác giả: LYAN…
Lục Đoàn Tịch - một con người sống chỉ để phục vụ người khác, cố tỏ ra hoàn hảo để nhận được sự yêu thương, chú ý đến từ bạn bè, thầy cô hơn hết là gia đình. Còn Hàn Vô Cẩm là một chàng trai lạnh lùng, từ nhỏ đã không biết bày tỏ cảm xúc nhưng những điều đó cũng không ngăn cản được định mệnh giữa họ. Hãy đọc để biết được, làm sao hai người cô đơn có thể tìm thấy và chữa lành cho nhau.…
Cậu là người hướng ngoại, gặp ai cũng có thể kết thân, tự tin tràn đầy năng lượng Cô lại là người hướng nội, ít nói, nhút nhát, nhưng thân rồi mới biết.... :>>> Những tưởng cuộc sống của 2 con người không quen biết, không chung lớp, không cùng tính cách sẽ chẳng liên quan gì đến nhau. Nhưng ai mà có dè... đống dây mơ rễ má khiến họ thuận theo tự nhiên mà xích lại gần nhau…
Rất bình thường nhưng cũng rất đáng suy nghĩ. Ai ai cũng có tình yêu , mỗi người hãy cảm nhận , suy nghĩ và tự trả lời câu hỏi cho chính bản thân mình Yêu Một Người Có Lẽ?…
Tác giả: Tứ DiệpGiới thiệu: Người cùng ta bên nhau suốt những năm tháng thanh xuân ấy, lại không thể cùng ta đi hết quãng đời còn lại.Thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, điền văn.…
"I hope she'll be a fool - that's the best thing a girl can be in this world, a beautiful little fool."Gatsby cố chấp vì daisy cả 1 đời , sự hi sinh của ông vĩ đại mà tột cùng đau thương. Nhưng tại sao khi cô lướt ngón tay trên những trang sách ấy , lại sợ rằng đó chỉ là chấp niệm?Anh đối với cô là cảm giác gì , cô thực sự không muốn đoán.Tốt hơn là hãy làm một cô ngốc nhỏ xinh đẹp…
Tôi ấp ủ mùa hạ của riêng tôi vào trong tim.Để những chồi non vươn lên giữa cái nắng oi ả chỉ mình tôi biết. Để những tình cảm thuở thiếu thời chỉ mình tôi hay.Để lại mảnh tình vắt ngang năm tháng lưng chừng tuổi trẻ.Để quên đi thiếu niên của tôi..Tôi ấp ủ mùa hạ của riêng tôi vào trong tim.Mùa hạ mang tên em."Diệp Hạ".…
mụt chút đáng iêu mà tuôi muốn lưu giữ cho mắc hiếc🐯🐻đây nà vùng chỉ có viết thường 📝mong là mụi người sẽ thítt(╹◡╹)♡à mà tuôi hây viết z á ai khó chịu thì lượn ra nhiaaaa…
Đoạn hồi ức của tuổi trẻ bồng bột vì tình yêu mãi chẳng nào thế quênNhớ lại, có chút buồn nhưng cũng thật vui.Tác phẩm lấy cảm hứng từ chính những người bạn của tôi.Tình cảm của họ vừa hài hước vừa đáng thương…
Thanh xuân là gì nhỉ?Là ánh mắt người ấy lướt qua cũng khiến tim bạn ngẩn ngơ. Là mùa phượng đỏ, là tiếng cười vang bên hành lang lớp học, là chỗ ngồi bên nơi ai đó từng ngồi - lặng lẽ ghi chép, lặng lẽ thương.Là những rung động đầu đời, ngây ngô mà tha thiết. Là mảnh trời nhỏ, trong veo, nơi kỷ niệm ngủ quên mãi chẳng chịu già đi.…