Ngôi sao
Duong Nhat Ha x Phan Minh Khoi…
Trích: (1) "Đây là lần đầu tiên tôi gặp ai đó kì lạ đến vậy. Đây là lần đầu tiên tôi đứng cùng người lạ mà không hề lo sợ hay ngượng ngùng. Đây là lần đầu tiên tôi thoải mái đến vậy. Đây là lần đầu tiên."(2) "Tôi tự hỏi liệu mình có vấn đề gì không. Ai đời lại dán mắt vào người lạ khi mới gặp mặt có hai lần (không phải chính thức) như thế chứ. Tôi cũng chẳng biết tên cậu là gì, nên cái danh xưng để chỉ cậu ta trong đầu tôi là tóc xanh mòng két, dễ nghe, dễ nhớ, cũng rất gợi hình. Dù sao thì tóc cậu ta rất đẹp, đẹp đến mức đôi khi những cô gái cố thu hút sự chú ý của cậu ta sẽ thốt lên vẻ ghen tị, đôi khi chính tôi cũng lơ đãng nghĩ về màu sắc ấy mà ngẫm nghĩ."_________Oc(18) x Fran(16)Bối cảnh bốn năm sau. Tsuna và mọi nhân vật bằng tuổi đều mười tám. Fran được Mukuro đưa đến Namimori và nhập học. Độ tuổi của Fran trong fanfic này không đi theo canon, có sai lệch.…
yugyugyfygij…
Mời thưởng thức đồ ngọt.…
Autrias Fausca - cô sinh viên người Cuba nhỏ nhắn, hiền lành và có phần ngốc nghếch - lần đầu đặt chân đến Hà Nội để theo học ngành Tâm lý học. Trong một buổi chiều mùa thu, giữa dòng người tấp nập, cô vô tình lạc đường tại một ngã tư đông đúc. Đúng lúc hoảng loạn và rối trí, cô được cứu bởi Trần Minh Hoàng Nam - một anh cảnh sát điều tra 25 tuổi, cao ráo, nghiêm nghị, nổi tiếng là "khó ở" nhưng lại tốt bụng lạ thường. Cuộc gặp gỡ tưởng chừng thoáng qua ấy lại mở đầu cho một hành trình đầy tiếng cười, những bát mì tôm nóng hổi, và vô vàn tình huống dở khóc dở cười giữa cô gái ngoại quốc siêu ngọt và anh cảnh sát dễ cáu. Dưới bầu trời Hà Nội thân thương, họ dần bước vào thế giới của nhau, nhẹ nhàng như cơn gió mùa thu, dịu dàng mà ngọt ngào đến lạ. Một câu chuyện tình yêu đậm chất "rom-com", khiến tim bạn lạc mất một nhịp - ngay từ những dòng đầu tiên.…
Fanfic: [Em là sự thương xót cho linh hồn tôi]Tác giả: Alice Charlotte Trên bầu trời là những áng mây trắng muốt, là bầu trời xanh thăm thầm cùng tiếng đập cánh của những chú chim bồ câu. Là tự do, là hạnh phúc tuyệt đối mà anh hằng mong ước. Dưới chân là tiếng gào thét của nhân loại, là tiếng cầu xin trong tuyệt vọng cùng xác thịt trộn lẫn với nhau cùng những cơ thể chồng chất lên nhau- biến dạng tới không còn nhận ra. Là khung cảnh mà còn đáng sợ hơn cả địa ngục được diễn tả trong những trang sách Sự tội lỗi, dằn vặt gặm nhắm lấy linh hồn của anh như những con sâu mọt đục khoét thân cây, chậm rãi từ từ giết chết nó. Ấy vậy mà trong những suy nghĩ ngập tràn bóng tối ấy, thứ ánh sáng duy nhất hiện lên trong anh lại là hình bóng của cô. An ủi vỗ về lấy anh như những ngày tháng cả hai còn nhỏ, chút ánh sáng ấy trong tiềm thức là thứ duy nhất níu giữ anh lại mà không chìm sâu vào tuyệt vọng hoàn toàn..."Thế giới này mới thật tàn nhẫn làm sao nhưng anh vẫn yêu em"(Truyện được viết dưới pov của Eren Jeager)…
- Câu chuyện là như thế này... vào một buổi sáng đẹp trời…
"mày thì mơ làm gì hả harry? một cái bao cát chắc cú luôn!" thằng dudley nói, lấy làm khoái trá với câu đùa nhạt thếch của nó lắm."không."harry chỉnh lại cái kính gãy với thái độ lười nhác."tao ước đạt điểm tối đa trong môn độc dược và thầy snape cộng cho nhà gryffindor 10 điểm."…
Truyện ở thể loại tình cảm , nói về mối tình đơn phương .…