Thanh xuân là gì nhỉ?Là ánh mắt người ấy lướt qua cũng khiến tim bạn ngẩn ngơ. Là mùa phượng đỏ, là tiếng cười vang bên hành lang lớp học, là chỗ ngồi bên nơi ai đó từng ngồi - lặng lẽ ghi chép, lặng lẽ thương.Là những rung động đầu đời, ngây ngô mà tha thiết. Là mảnh trời nhỏ, trong veo, nơi kỷ niệm ngủ quên mãi chẳng chịu già đi.…
{ hàng xóm không bằng ở chung, ở chung không bằng đồng giường }Làm Phó Thời Dịch sau khi xuất hiện, Lộc Hàng Hàng bên người mọi người đều 'Làm phản', bao gồm trong nhà miêu cũng là như thế này.____Thẳng đến có một ngày, Lộc Hàng Hàng nghe được hắn cùng miêu đối thoại."Xem, nuốt lấy ngư."{ meo -- }"Muốn ăn sao?"{ meo! }"Kêu ba ba, này đó toàn cho ngươi."{ meo meo! }(Lộc Hàng Hàng: ? Buông ra kia con mèo! Xung ta đến! )_______________Đọc chỉ nam:Nữ chủ thích trạch ở nhà, tiểu nãi miêu tính cách; nam chủ kiến trúc sư, ngoài miệng nói xong không cho, khả phân phân chung sủng nữ chủ đến chân trời.----Nội dung nhãn: Chuyên nhất tình ông trời tác hợp cho ngọt văn thích vănTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Lộc Hàng Hàng, Phó Thời Dịch ┃ phối hợp diễn: Phối hợp diễn đều là trợ công ┃ cái khác: Ở chung, ngọt sủng, tuổi kém, tác giả biển sâu cùng ánh trăng…
Bạn đã yêu thầm một ai nhưng lại không có dũng cảm tiến về phía người đó chưa? Chắc hẳn chúng ta đều từng nhớ một người đến quên ăn quên ngủ, khóc sướt mướt khi nhớ về người đó nhưng lại mặt lạnh, ma không biết quỷ không hay mỗi khi đối diện với người ấy nhỉ. Linh cũng là một cô bé như vậy. Hãy cùng theo dõi câu chuyện dở khóc dở cười của cô bé Linh với anh bạn Nam để có những phút giây thư giãn nhưng cũng đầy lắng đọng này nhé ^^…
Thư tiểu thư lần đầu tiên gặp Lộ tiên sinh khi, nói: "Lộ tiên sinh, mời tới xe."Sau này, Lộ tiên sinh nói với nàng: "Thư tiểu thư, mời tới thuyền."Thư tiểu thư lần đầu tiên cùng Lộ tiên sinh cùng phòng, hỏi Lộ tiên sinh: "Ngươi bình thường nằm mơ sao?"Lộ tiên sinh trả lời: "Ngẫu nhiên hội."Thư tiểu thư nói: "Nếu ngươi đêm nay nằm mơ, nhất định phải mộng ta."Sau này, Lộ tiên sinh hàng đêm cùng nàng cùng đi vào giấc mộng.Thư tiểu thư lần đầu tiên mang Lộ tiên sinh về nhà.Lộ tiên sinh nói: "Đêm nay ngươi tới phòng ta."Thư tiểu thư vui vẻ đáp ứng, lúc này quyết định, này nam nhân nàng liêu định rồi!Không tin hắn không cảm giác.Rất nhiều năm sau, Thư tiểu thư lại thỉnh Lộ tiên sinh lên xe."Lộ tiên sinh, lên xe sao?""Thượng." Hắn nói, "Bất quá ngươi muốn trước thượng của ta thuyền."Thư tiểu thư: "Thượng hạ chiếm được sao?"Lộ tiên sinh: "Đừng nghĩ xuống dưới!"Nàng nhất gặp hắn, liền nhất định thượng hắn này chiếc thuyền. Nhân công trí năng chuyên gia cùng nàng bảo tiêu trong lúc đó truy đuổi cùng tướng tùy.Nội dung nhãn: Đô thị tình duyên nghiệp giới tinh anh dốc lòng nhân sinh chuyên nhất tìnhTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Thư Anh Lộ Ngật ┃ phối hợp diễn: Judy Hứa Khác Cẩn ┃ cái khác: Báo thù quốc lộ vi hiềm nghi nhân công trí năng không người điều khiển ô tô…
🌟 Cuộc sống là những chuỗi ngày lặp đi lặp lại, nhưng một khoảnh khắc nhỏ cũng có thể thay đổi tất cả. 🌟Tôi, Phương - một cô gái trầm lặng giữa năm tháng cấp ba đầy sôi động. Trong khi mọi người sống hết mình với nhiệt huyết tuổi trẻ, tôi chỉ biết thu mình vào những dòng chữ và mộng mơ thầm lặng. Nhưng rồi Minh xuất hiện - cậu bạn thân mang đến ánh nắng đầu tiên trong cuộc đời đơn điệu của tôi.…
Mùa hạ dần đến rồi. Từng cơn gió nhè nhẹ thổi lướt qua, chút lọn tóc mái trước vầng trán bị sức gió đưa đẩy bay phất lên vài cái làm rối tung mái tóc vốn đã được chải chuốt kỹ càng. Tôi ngồi yên lặng trên chiếc xích đu duy nhất trong sân trường, hai chân thả thong dong và chăm chú đọc cuốn sách mà tôi vừa mới mượn được từ cô thủ thư viện. Xào xạc, xào xạc. Những chiếc lá đung đưa trên các tán cây xếp hàng thẳng tắp, khiến tôi càng trở nên đắm chìm vào thế giới của riêng mình. Bình yên biết bao...Cho đến khi có tiếng gọi đến từ một ai đó tôi không quen."Này cậu gì ơi, xích đu này không còn ngồi được nữa đâu".NOTE:- Thể loại: Tiểu thuyết thanh xuân vườn trường (hoặc không).- Độ tuổi: K+- Tiến độ ra chương: Vài tháng.- Thời hạn kết thúc: Hai năm (dự kiến).- Tác giả: kiimphucc.- Được viết DUY NHẤT TẠI WATTPAD ở account KIIMPHUCC.- Truyện này hài, nhưng sâu sắc, khuyến khích nên dùng theo khăn giấy trong quá trình đọc để lau nước mắt nếu cười quá nhiều hoặc xúc động quá nhiều.- Tớ vui vì các cậu lọt hố mới 🫶…
Tại trường THPT XXX nào đó, trên hành lang tầng 3, 1 nữ sinh chạy thục mạng và phanh gấp trước cửa phòng cuối cùng. Hôm nay cô phải đi thi nhưng lại dậy muộn, lo lắng đến không kịp giờ đã dọa đông kiến thức trong đầu bay đi 1 nửa. Dù trong lòng lệ tuôn rơi nhưng cô vẫn phải anh dũng bước vào.Ngày hôm đó thanh xuân của cô xuất hiện 1 người, người làm thay đổi cả quãng đường đời tẻ nhạt của cô.…
Hi! Tớ là Yann. Đây là lần đầu tớ viết tiểu thuyết nên sẽ có rất nhiều sai sót, có gì thì mong cậu bỏ qua và thông cảm cho Yann ạ. Yann cảm ơn. Chúc cậu 1 ngày vui vẻ♡Yann yêu cậu♡…
By me hoặc được trích từ các bộ tiểu thuyết ngôn tình, đam mỹ, anime... mà mình từng đọc...Mong các bạn ủng hộ, có gì sai xót mong các bạn góp ý với mình và đừng ném đá mình nhé nhé~ ^o^ ~ CẢM ƠN Ạ!--LTTT--…
Tôi cứ nghĩ mình sẽ phải sống trong bóng tối mãi mãi cho đến khi anh xuất hiện. Chính anh là người đã dạy cho tôi biết thế nào là yêu, như nào là thương một người."Cảm ơn anh vì đã đến"…
Chúng ta năm ấy mất 5 năm hi vọng vào cấp 2, mất 4 năm hi vọng vào cấp 3,mất 3 năm hi vọng vào đại học và mất cả đời để hi vọng có thể như xưa. Thanh xuân chỉ là cái tên để chúng ta nhớ về nhau, chỉ là cái cớ để che đi giọt nước mắt... Chẳng ai dám nói :Tôi đã có một thành xuân thật đẹp. Có chăng là họ không biết định nghĩa thành xuân.…
[ xác nhận xem qua thần, ta gặp gỡ đối nhân. ]Đường Dĩ Mộng cùng Khương Viêm theo nhận thức đến lĩnh chứng, chỉ dùng 21 thiên. Mấy tháng sau, Đường Dĩ Mộng phụ trách cái thứ nhất thăm hỏi tiết mục, rốt cục login . Vì tị hiềm, Đường Dĩ Mộng không nói cho bất luận kẻ nào, hôm nay chịu yêu khách quý 'Khương Viêm' chính là nàng lão công. Khả ngàn tính vạn tính, không tính đến Khương Viêm hội điệu vòng cổ. Hắn kia thanh 'Lão bà', hoàn chỉnh thu nhận sử dụng vào microphone lí. Cách mấy ngày, việc này đi lên đầu đề, nhất chúng võng dân ngoan tạp bàn phím! Xem cái tin tức cũng bị tắc cẩu lương! ! Không cho lưu đường sống a! !Đọc chỉ nam:1. Nam chính xuất ngũ, đương nhiệm mỗ sân huấn luyện huấn luyện viên chức. Nữ chính là đài truyền hình tin tức chủ bá.2. Sở hữu đặt ra đều vì mất quyền lực, thỉnh chớ khảo cứu.Văn án câu đầu tiên dùng là là JJ túy Xích Bích bên trong ca từNội dung nhãn: Đô thị tình duyên tình yêu và hôn nhân chế phục tình duyên ngọt vănNhân vật chính: Khương Viêm, Đường Dĩ Mộng ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: Chủ bá, chế phục, sủng văn, hôn hậu sinh sống…
Gửi Thanh Xuân Một Đoạn Tình Dang Dở là một câu chuyện buồn xoay quanh mối tình học trò giữa Trương Khả Hân - một cô gái ấm áp, nhạy cảm và Trần Thiên Phong - cậu học sinh lạnh lùng, tài giỏi. Mọi chuyện bắt đầu từ lần đầu họ ngồi cạnh nhau trong lớp, một mối quan hệ tưởng chừng xa lạ nhưng dần trở nên gần gũi. Bên cạnh đó là những mối quan hệ phức tạp với bạn thân Triệu Giai Tuệ, người bạn thuở nhỏ Tống Minh Nguyên, và sự xuất hiện bất ngờ của đàn anh Đinh Nhật Lâm. Ẩn sau tình bạn là những rung động, giấu sau nụ cười là những bí mật chưa thể nói thành lời. Tuổi thanh xuân của họ là những khoảnh khắc đẹp nhưng mong manh, để rồi kết thúc bằng sự chia ly khi Thiên Phong mãi mãi rời xa vì tai nạn. Khả Hân sống tiếp trong nỗi nhớ, mang theo một đoạn tình dang dở suốt 10 năm.…
Để thích một người chỉ cần nhìn một lần là đủ.Để yêu một người chỉ cần con tim lỗi nhịp trong khoảnh khắc chớp nhoáng nào đó là đủ.Vậy còn bước vào trái tim một người thì sao?Đó là bắt đầu từ những điều nhỏ nhất, âm thầm bên cạnh, quan tâm người đó. Dẫu có chuyện gì cũng quyết không rời đi.Anh chính là thích cô trong lần đầu trông thấy. Yêu cô trong thời khắc bắt gặp nụ cười ngây thơ. Bước vào trái tim cô bằng thứ tình cảm thuần khiết nhất. Dùng sự chờ đợi và quan tâm để nuôi dưỡng mối lương duyên.Nhưng chuyện đời có bao giờ đẹp như mơ. Nhất là chuyện tình cảm.Bao năm anh vun đắp tình cảm chờ ngày đơm hoa kết quả. Vì một tai nạn bất ngờ, khiến mọi thứ trở về vạch xuất phát. Để rồi, anh phải âm thầm từng bước từng bước chinh phục lại cô. Để một lần nữa, bước vào trái tim cô. Nhưng lần này không hề đơn giản...…
Giữa ngã tư phồn hoa rực rỡ ánh đèn, em từng nằm mơ thấy mình trong vòng tay anh - người khoác áo sơ mi trắng, bờ vai gầy và ánh mắt yên tĩnh nhìn trời sao. Thời gian như dòng sông lặng lẽ trôi qua, xoa dịu những vết thương cũ, để lại trong lòng em những hồi ức không thể nào quên.Em yêu cả vũ trụ rộng lớn trong trái tim anh, yêu cả sự dịu dàng và kiên định của anh giữa những xô bồ của cuộc sống. Nhưng rồi, giữa đêm khuya tịch mịch, khi ngoảnh đầu nhìn lại, mọi thứ chỉ còn là hoài niệm. Làn gió nhẹ lướt qua lầu cao, chẳng còn ai đứng đó chờ đợi như xưa.Một câu chuyện về những năm tháng thanh xuân, về tình yêu không trọn vẹn nhưng đẹp đẽ và sự tiếc nuối chẳng thể phai mờ. Bởi đôi khi, chúng ta gặp được nhau vào thời điểm sai lầm, để rồi mãi mãi chỉ có thể nhìn lại và mỉm cười buồn bã trong ký ức.…
Shinichiro thuật mắt nhìn em đứng bên cạnh, làn da trắng sáng, góc cạnh tinh tế xinh đẹp, cổ áo hơi mở ra một chút lộ ra xương quai xanh.Ánh mắt tròn xoe như sao sáng trời đêm, nụ cười nở rộ như hoa tháng ba đầu mùa.Thiếu này chỉ cần cười lên một chút bỗng chốc hoàng hôn, con suối trong xanh, nụ hoa chớm nở cũng phải lu mờ làm nền cho em.Thịch.Shinichiro cảm thấy nhịp tim của mình ừng lại một chút.Lồng ngực lâng lâng lên cảm xúc lạ thường._Người bình thường thì không phải giới thiệu tên hay sao?Em lại để lại một câu như thế này.Shinichiro quay sang hỏi em gái."Anh hai à~"_Thực sự hồi chiều anh cực kì hối hận.Tại sao không thừa nhận một chút để có cái tên chứ? Gần nửa đêm mò list friend của em gái tìm in4 em.Mẹ nó! _…