Hưởng chút nắng ấm từ người khác đã phải hứng trọn cả cơn mưa, sống trong bóng tối lần mò chút ánh sáng lại luôn chạy theo ánh sáng cho dù vẫn sẽ mãi không đuổi kịp chỉ biết rằng đó là ánh sáng duy nhất nhưng đã không cảm nhận vẫn còn ánh sáng luôn chạy theo ta. Mộng mơ cùng ánh nắng nhưng mình chỉ là bóng tối không thể xuất hiện chỉ có thế chạy theo, ánh nắng ấy vốn là của mặt trời.…
Viết cho chút tình còn sót lạiViết về hành trình trưởng thành mà chẳng ai báo trước điều gì sẽ đến với chúng taCó chút lộn xộn của chính tôiNơi lưu ký thanh xuân.…
Tô Tương Tương là một nữ sinh cấp Ba, một nhân vật gây phong vân ở trường hội tụ đủ thứ trốn học, đánh nhau, không để ai vào mắt Một ngày Tô Tương Tương nhìn thấy học sinh mới chuyển trường Dư Nhiên đang đọc sách trong lớp cô liền cảm thấy tim đập loạn xạ không bình tĩnh lại đượcTừ đó mọi người liền nhìn thấy nữ quái Nhất Trung điên cuồng đọc sách không còn hư hỏng mà ngoan ngoãn làm cái đuôi nhỏ đi theo Dư NhiênTô Tương Tương : Dư Nhiên bài tập này làm thế nào vậy ?Tô Tương Tương : Dư Nhiên cậu xem tớ học đến mắt cũng đã có quầng thâm rồi này Buổi tối mùa hè, sau khi kết thúc lớp học thêm Tô Tương Tương lôi kéo Dư Nhiên đến bể bơi của trường Tô Tương Tương : Nhiên Nhiên nhân lúc trường không có ai cậu biến thành người cá bơi qua bơi lại vài vòng cho tớ xem được không ? Dư Nhiên : Muốn xem ? Nằm mơMọi người đều nghĩ học thần thành tích tốt, cao lãnh như thế sao lại để mắt đến Tô Tương Tương. Nhưng không ai ngờ được một hôm Tô Tương Tương tranh chấp với một nữ sinh đến đánh nhau Dư Nhiên nhìn thấy mặt lạnh đi đến bên cạnh cô hỏi " Tay có đau không ? " sau đó nhẹ nhàng xoa tay rồi khẽ hôn lên mu bàn tay của cô…
"Chúng ta từng lặng lẽ yêu nhau giữa những ngày nắng nhạt, từng tìm kiếm đối phương giữa dòng người tấp nập, nhưng cuối cùng chỉ có thể đứng giữa con gió mà mỉm cười, chấp nhận buông tay..."…
Bùi Nguyệt Ánh Vy,1 cô gái bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn.Cô có một thanh xuân đầy sóng gió với một vận may âm vô cực của mình.Nếu để miêu tả thì Vy là một đóa hoa cẩm tú cầu vào ngày mưa,rồi đến một ngày mưa tầm tã....lại có một tia nắng ấm áp phá vỡ bức tường mà Vy đã sống bên trong bao nhiêu năm nay?…
Thanh xuân như dòng nước suối mát trong chảy qua làn cỏ xanh rì, lấp lánh những tinh thể dưới ánh mặt trời ấm áp.Tình yêu tuổi trẻ chính là vị ngọt của cảm giác chớm nở đầu đời, vị thanh khiết trong veo xuất phát từ trái tim còn ngây ngô, khờ dại.Tình yêu là thanh xuân, mà thanh xuân là dòng chảy.Dòng chảy của nước suối thanh mát, bền bỉ và dài lâu, miên man một cảm giác rạo rực khó nói nên lời. Có một cảm giác khi cuốn vào dòng chảy ấy, mãnh liệt và trường tồn. Cho dù có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn vẫn không thể làm ngưng đi sự luân chuyển mãnh liệt. Cái cảm giác ấy, chính là sự e thẹn, bồi hồi của cô thiếu nữ, là gò má hây hây đỏ của chàng thiếu niên. Là những cảm xúc mang tên 'rung động'.Nụ cười hòa tan vào nắng, rồi lại rót xuống dòng nước mát thanh, đưa mọi tâm tình trở về nguồn cội mang tên kí ức.Mà em, tình yêu đối với anh còn mãnh liệt hơn dòng nước chảy xiết. tiếc thay lại có tảng đá phủ rêu xanh ngăn chặn, bờ cỏ héo tàn... Liệu dòng chảy có vượt qua? Dòng nước muốn trở về nguồn, liệu nguồn có chờ nước không?…
Văn án: Gió lạnh cuối đông thổi vào trong ngõ, Lâm Sơ nghe thấy mấy nam sinh đem cô ấy ra cá cược: "Anh Chấp, nếu có thể hẹn hò với cô ấy hai tháng mà không chia tay, thì anh sẽ thắng." Mấy ngày sau, đầu anh chảy máu, đi ngang qua cô, cô bước vào ngõ, đưa tay về phía anh hỏi rằng: "Cậu có chỗ nào không khỏe à?". Vài ngày sau, bên ngoài tiệm net, cậu gọi cô dừng lại: "Này, làm bạn gái của tôi được không?" Lâm Sơ suy nghĩ mấy ngày. Ngày 9 tháng 4 cô đồng ý với anh.Ngày 9 tháng 6 tốt nghiệp cấp ba. Hai tháng, là canh bạc của anh cũng là canh bạc của cô. Trong lòng Lâm Sơ, những gì Trần Chấp muốn làm, anh đều sẽ tìm mọi cách để thực hiện, tuỳ ý nhưng vẫn rất thận trọng.Vì vậy, cô ấy đã tính toán kỹ lưỡng từng bước đi, nhưng không ngờ anh ta lại không phòng bị."Qua ván cược này, em sẽ là người chiến thắng"....Đôi lời của editor: ‼️ Tên gốc của truyện không phải "Canh bạc" nhưng tại sao lại đặt tên "Canh bạc" vì cả hai đều mạo hiểm đặt cược bản thân mình để bắt đầu mối quan hệ. Anh nhận cược với sự háo thắng, thích chinh phục và đầy tuỳ tiện. Cô biết anh chỉ vì cá cược mới yêu đương nhưng vì thoát khỏi cảnh bạo lực, nên đã đặt cược bản thân mình vào anh. Vậy qua ván cược này, ai sẽ là người chiến thắng?‼️ Về xưng hô nhân vật, lúc chưa đồng ý hẹn hò: cậu x tôi ; sau khi đồng ý hẹn hò: tôi x anh, tôi x em.‼️ Truyện nhắc tới vấn nạn "Bạo lực học đường" nên sẽ có những cảnh gây khó chịu, hãy mang cái đầu lạnh đọc truyện để không ám ảnh nếu tâm lí yếu. Mọi chuyện sẽ êm đẹp t…
Cô và anh từ nhỏ đã thân thiết với nhau,người ngoài thấy rằng hai người là thanh mai trúc mã. Vì một vài lý do mà gia đình Tư Hạ chuyển đi, trước khi đi cô đã quên nói điều này cho Dương Kỳ.Sau khi cô rời đi Dương Kỳ đã rất tức giận và quyết định khi gặp cô phải hỏi cho rõ lý do. Anh thật sự không muốn cô rời xa anh. Từ khi cô xuất hiện anh đã vô thức mà đưa cô vào trái tim của mình. Mùa hè năm đó cô xuất hiện và kết bạn với anh mặc kệ những lời nói không tốt mà vẫn đến gần anh. Món quà đầu tiên cô tặng anh là một chiếc vòng tay đôi với cô có miếng ngọc hình dạng giống chiếc nhẫn những cái lỗ ở giữa nhỏ hơn. Sau khi gặp lại cô, anh đã hứa với bản thân sẽ không để cô rời xa anh một lần nào nữa." Tư Hạ, cậu đừng đẩy tớ cho người khác nữa, được không?" anh nói với tông giọng trầm dễ nghe, cúi xuống nhìn cô."Tớ..tớ..." cô ấm úng cả nửa ngày vẫn không thể nói ra.Anh ép sát cô vào tường, nhẹ nhàng nhìn cô. Anh sờ khuôn mặt cô sau đó lại nói một câu"Ngay từ đầu tớ đã là của cậu và cậu là của tớ", " vì thế Hạ Hạ à tớ thích cậu, từ trước đến nay vẫn luôn thích cậu, cả sau này vẫn sẽ như thế".Câu này vừa nói ra đã khiến Tư Hạ đỏ mặt phải lấy hai tay che lại. Cô cũng thích anh nhưng không có can đảm để nói."Tớ cũng vậy..." cô nhỏ giọng đáp lại anh.Dương Kỳ vui sướng đến mức nhấc bổng cô lên. Đời này anh chỉ cưới mình cô,kiếp nào cũng thế, ngoài cô ra không ai có thể thay thế được.…
Ai trong chúng ta cũng từng trải qua quãng thời gian thanh xuân :) Đó có lẽ là quãng thời gian tươi đẹp nhất trong quãng đời mỗi con người :) Tôi cũng thế. Tôi cũng đang ở thanh xuân của mình... Vui có buồn có....Tất cả là vì cậu....Người mà tôi gọi là Tình đầu- là Nắng trong tim tôi :)…