tản văn ngắn!
Là những dòng suy nghĩ chẳng viết thành tên...…
Là những dòng suy nghĩ chẳng viết thành tên...…
Thanh xuân như một tách trà, ăn xong miếng bánh hết bà thanh xuân..Đã bao giờ bạn nhận thấy, thời niên thiếu luôn là khoảng thời gian đẹp nhất mỗi đời người không ? Đó là khoảng thời gian vô lo vô nghĩ, đó là lúc những tình cảm trong sáng của tuổi học trò xuất hiện. An Nhiên cũng chỉ là một cô gái mới vào lớp 10, Gia Phong cũng là một chàng trai mới bắt đầu những năm cấp ba. Họ đến với nhau như một lực hút vô tình...…
nhiều ngày yêu cậu…
tuổi học trò đúng là rất đẹp , đẹp khi có những người bạn và....có anh.....…
Viết vu vơ về OTP…
Cô và anh từ nhỏ đã thân thiết với nhau,người ngoài thấy rằng hai người là thanh mai trúc mã. Vì một vài lý do mà gia đình Tư Hạ chuyển đi, trước khi đi cô đã quên nói điều này cho Dương Kỳ.Sau khi cô rời đi Dương Kỳ đã rất tức giận và quyết định khi gặp cô phải hỏi cho rõ lý do. Anh thật sự không muốn cô rời xa anh. Từ khi cô xuất hiện anh đã vô thức mà đưa cô vào trái tim của mình. Mùa hè năm đó cô xuất hiện và kết bạn với anh mặc kệ những lời nói không tốt mà vẫn đến gần anh. Món quà đầu tiên cô tặng anh là một chiếc vòng tay đôi với cô có miếng ngọc hình dạng giống chiếc nhẫn những cái lỗ ở giữa nhỏ hơn. Sau khi gặp lại cô, anh đã hứa với bản thân sẽ không để cô rời xa anh một lần nào nữa." Tư Hạ, cậu đừng đẩy tớ cho người khác nữa, được không?" anh nói với tông giọng trầm dễ nghe, cúi xuống nhìn cô."Tớ..tớ..." cô ấm úng cả nửa ngày vẫn không thể nói ra.Anh ép sát cô vào tường, nhẹ nhàng nhìn cô. Anh sờ khuôn mặt cô sau đó lại nói một câu"Ngay từ đầu tớ đã là của cậu và cậu là của tớ", " vì thế Hạ Hạ à tớ thích cậu, từ trước đến nay vẫn luôn thích cậu, cả sau này vẫn sẽ như thế".Câu này vừa nói ra đã khiến Tư Hạ đỏ mặt phải lấy hai tay che lại. Cô cũng thích anh nhưng không có can đảm để nói."Tớ cũng vậy..." cô nhỏ giọng đáp lại anh.Dương Kỳ vui sướng đến mức nhấc bổng cô lên. Đời này anh chỉ cưới mình cô,kiếp nào cũng thế, ngoài cô ra không ai có thể thay thế được.…
Đây là tác phẩm đầu tay của mình có gì sai sót mong mọi người thông cảm…
thể loại: boylove…
Thục Xuân, cô gái 15 tuổi với trái tim khao khát trở thành luật sư, sống một cuộc đời nghiêm túc và chuẩn mực như chính những bộ luật cô từng mơ viết nên. Với thói quen cứng nhắc, mọi hành động của Xuân đều nằm trong khuôn khổ. Điều đó khiến cô trở thành người nhạt nhẽo, thậm chí nhàm chán trong mắt bạn bè.Nhưng rồi cuộc sống "theo luật" ấy thay đổi khi Xuân gặp Trung Anh - chàng sinh viên xuất sắc của trường Luật, người sở hữu nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy cuốn hút. Trung Anh chính là ngoại lệ đầu tiên mà Xuân cho phép bước vào thế giới quy tắc của mình. Từ giây phút ấy, Xuân đã viết nên một bộ luật hoàn toàn mới: "Luật Đơn Phương", nơi mọi điều khoản đều xoay quanh anh.Cứ ngỡ hành trình theo đuổi "luật trái tim" của mình chỉ là một phía, Xuân ngỡ ngàng khi phát hiện ra rằng Trung Anh cũng đã tự mình lập nên một bộ luật. Và cái tên của bộ luật đó lại chính là: "Luật Đơn Phương Lê Thục Xuân".Hai con người, hai trái tim, hai "bộ luật đơn phương" liệu có thể tìm được điểm giao? Câu chuyện là hành trình trưởng thành, tình yêu và những xung đột ngọt ngào của tuổi trẻ.…
Tuổi học trò…
" Chúng ta cùng nhau trải qua thanh xuân tươi đẹp , nhưng em vẫn chưa nói với anh . Dẫu thanh xuân của em đã trải qua tươi đẹp trong mắt anh nhưng có một điều anh không hay biết , đoạn tình cảm khi xưa đó , em vẫn giữ cho đến bây giờ ".Tác Giả : Tử Di.…
Cô nàng mang tên Ánh Dương tràn đầy hoài bão, nhưng lại muốn tự kết thúc đời mình. Còn nàng mang tên Hoạ Anh bị người đặt tên cho coi như mối hoạ lại luôn cố gắng tìm cho mình một lối sống. Hai cô gái tưởng như hai đường thẳng song song lại vì nhau tạo thành ngã rẽ.--------------------------------Tác giả: Dương Vũ…
☘Đối với một người, Thanh xuân là gì?là những cảm xúc vui buồn xen lẫn, là những mối tình đơn phương, hay là khoảng khắc mà chúng ta thấy hạnh phúc.🌸🌸☘Còn với tôi, Thanh xuân chính là em.Cuộc đời tôi quá vô vị nhưng từ khi em bước tới nó đã trở thành cầu vồng. Một cầu vồng có đầy đủ màu sắc.🌻🌻 Mỗi ngày lúc 15h30. _Ngozhanz_…
Tớ, chị ấy và cậu.…
Tôi còn trả biết tên mình là ai.?…
"Hai người quen biết nhau như thế nào?"Mỗi khi bạn bè hỏi tôi câu hỏi đó, tôi chỉ cười. Tôi cũng chẳng biết chúng mình quen nhau như thế nào nữa. Hai người xa lạ, bỗng dưng nhắn tin cho nhau, hỏi thăm nhau, cười với nhau, tâm sự với nhau, thân tình, gần gũi. Tôi và cậu dường như khác biệt. Tôi luôn cười đùa vui vẻ, còn cậu lại sống khép mình. Nhưng mà này chàng trai giỏi lý, chắc cậu biết rằng hai điện tích trái dấu thì hút nhau. Bằng một cách diệu kỳ không sao giải thích, hai chúng mình từ hai người xa lạ trở thành thân quen. Chúng mình lắng nghe những bí mật thầm kín mà trước giờ chẳng nói cùng ai. Chúng mình tâm sự về chính chúng mình mà không ngại ai chê cười. Khi ở bên nhau, chúng mình được là chính mình.Và cậu có biết không, tôi rất hạnh phúc khi trở thành một phần trong cuộc sống của cậu, cũng rất hạnh phúc khi có cậu là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu cậu! Đó là một trong những điều tôi không thể nói ra. Thôi thì viết những dòng này...(Chắc cậu không đọc được đâu, nhưng nếu đọc được thì hãy nhớ rằng tôi luôn dõi theo cậu!)…
"Ai cũng từng nói, chúng ta sẽ bên nhau mãi mãiMà đâu ai biết được mãi mãi là bao xa"…
Thanh Xuân này bỏ lỡ...đến cuối cùng...chúng ta..…