We Are
Một chút "vương" tuổi hoa học trò.Một ít "tình" dưới tán phượng tháng 5.…
Một chút "vương" tuổi hoa học trò.Một ít "tình" dưới tán phượng tháng 5.…
Ngày hè ấy, cô gặp anh trong cơn mưa phùn của tháng 7. Chỉ là thoáng qua nhưng cảm giác lại vô cùng gần gũi, giống như anh đã gặp cô lúc nào vậy. Cô rất khó ưa, cứ như hai người là hai thái cực khác nhau . Nhưng cô trông rất giống vị hôn thê của mình...và sự thật là...…
Đây là sản phẩm đầu tiên của mình, nếu có gì sai sót mong mọi người bỏ qua và góp ý giúp mình rút kinh nghiệm.…
thanh xuân vườn trường - đô thị ngọt sủng . chị đại ngoài lạnh trong nóng dễ khóc X em trai trầm tính cáo già…
Hay thì đọc không hay thì thôi!Sẽ ra sao nếu người tôi thích là một thằng nhóc bí ẩn mà tôi chưa từng được chiêm ngưỡng khuôn mặt một lần nào nhỉ?"Ê! Bố mày thích mày. Giờ sao?""Bố láo bố lếu. Mày câm. Bố mày mới là đứa phải tỏ tình mày trước"…
---Tóm tắt truyện: Giấc mơ yêu thầm Lê Minh Hà một nữ sinh bình thường không có gì nổi bật, cô chỉ sở hữu một khuôn mặt thanh tú mộc mạc, và điểm số trung bình, cô yêu thầm cậu ấy 4 năm, lặng lẽ dõi theo từng hành động của cậuBùi Phong Vũ là một người có khuôn mặt điển trai, trắng trẻo nhưng không quá nổi bật về khuôn mặt nếu không nhìn lần thứ hai , anh làm cho nhiều người phải ngước lại nhìn với chiều cao là 1m88, anh có thành tích khá trong lớp Tình yêu đơn phương của Hà lặng lẽ lớn lên từng ngày, qua ánh nhìn, qua từng lần cậu lướt qua không hay biết, qua những lần cô tự dặn lòng... chỉ cần nhìn cậu hạnh phúc là đủ. Nhưng rồi, mọi thứ bắt đầu thay đổi khi chính Phong Vũ cũng dần bị cuốn vào sự đặc biệt của cô gái tưởng như vô hình đó.Thanh xuân của họ là những lần trái tim loạn nhịp, những câu nói chưa từng thốt ra, những hiểu lầm không ai lên tiếng giải thích. Khi cảm xúc bắt đầu rõ ràng, cũng là lúc mọi chuyện dần rẽ sang hướng khác - nơi mà khoảng cách, niềm tin và quá khứ bắt đầu thử thách tình cảm mong manh giữa hai người.Liệu rằng... tình yêu ấy sẽ đi về đâu? Có thể hóa thành một đoạn kết đẹp, hay chỉ mãi là câu chuyện chưa kịp gọi tên trong lòng mỗi người?---…
Câu chuyện là viễn cảnh của một xã hội màu xám, mục nát, khốn khổ. Hiện lên giữa bối cảnh tăm tối đó là hình ảnh hai con người với hai tính cách, hai sinh mạng, đều là những kẻ cô đơn, nhưng chung một niềm tin tưởng, hướng tới cái đẹp, tình cờ họ lại tìm thấy nhau.Trần Niệm, một cô bé có tật nói lắp, luôn trầm lặng, là một học sinh thuộc kiểu không quan tâm ai và không ai quan tâm trong lớp. Cuộc sống của cô mỗi ngày luôn ngập trong sự cô đơn và bí bách. Ước mơ lớn nhất của cuộc đời cô chính là cố gắng thi đậu Đại học, rời khỏi Hi Thành - thành phố hiện tại cô đang sống để đến với Bắc Kinh.Trong thế giới tăm tối mà Trần Niệm đang phải sống ấy, Bắc Dã bỗng xuất hiện, như một bàn tay thô ráp mà dịu dàng, thắp lên ngọn lửa soi sáng tâm hồn đang run rẩy của cô bé.Bắc Dã như là con người đến từ thế giới đối lập hoàn toàn với Trần Niệm - con gái nhà lành, học sinh giỏi, xinh xắn, ngoan hiền. Cậu là thành phần cá biệt trong trường nghề, đầu gấu, bất hảo, tương lai mờ mịt. Những tưởng giữa hai đứa trẻ chẳng có sự tương đồng nào, nhưng không, cuộc sống của hai cô cậu đã giao nhau ở cùng một điểm: họ đều là những đứa trẻ cô đơn.…
Những đám mây vần vũ ấy chẳng hề dừng lại. Bầu trời trong xanh của năm tháng học trò cũng không quay về...…
Cuộc đời có rất nhiều sự tình cờ, có thể nó chỉ có ý nghĩa tạm thời, nhưng cũng có những thứ là định mệnh theo ta suốt cuộc đời, cho nên trong cuộc sống này hãy trân trọng tất cả những điều gì đến với chúng ta, đối xử với những người ta gặp bằng những tình cảm chân thành để không phải muộn màng nuối tiếc những gì đã đi qua, những gì ta đã đánh mất.…
---Tên truyện: "Cậu Là Ánh Nắng Tôi Không Dám Với Tới"Thể loại: Thanh xuân vườn trường, đối lập thân phận, chữa lành, cảm động, HETóm tắt truyện:Giản Minh - thiếu gia tập đoàn Giản thị, đẹp trai, nổi bật, sinh ra trong nhung lụa. Vì mâu thuẫn với gia đình, cậu bị "đuổi" khỏi trường quốc tế, phải chuyển về một trường công bình thường để học nốt năm cuối.Ở đó, cậu gặp Hạ Dư - học sinh ngoan, gia cảnh khó khăn, mỗi ngày sau giờ học đều phải làm thêm tại quán trà sữa gần trường.Giản Minh ngông cuồng, thích gây sự chú ý, nhưng lại đặc biệt bị thu hút bởi ánh mắt Hạ Dư - ánh mắt không hề muốn lại gần cậu, như thể giữa họ tồn tại một ranh giới vô hình.Còn Hạ Dư thì luôn giữ khoảng cách, vì cậu biết: người như Giản Minh... vốn dĩ không thuộc về thế giới của mình.Thế nhưng, càng xa cách ,trái tim lại càng khao khát.Một cái chạm tay giữa sân thể dục Một lời nói buột miệng: " Tớ không quan tâm cậu là ai. Chỉ cần là cậu.Chỉ tiết...…
Chúng ta đã sống những ngày như vậyRực rỡ như một đoá hoa mùa hạ.…
Thanh xuân ai cũng có những nuối tiếc. Vậy cậu có gì còn vươn vấn trong lòng sao?Có chứ, tiếc là chưa kịp nói câu: "Tớ cũng thích cậu ấy."…
Thể loại: tình cảm học đường, hiện đại, thanh xuân vừon trườngTớ chẳng có gì nổi bật cũng chẳng giỏi giang gì...Cậu là một người ấm ấp, hoàn hảo, cậu có tất cả những thứ mà mình không có...Tại sao cậu lại chọn tớ?---------------------------------Mọi người đọc cứ cho mình xin ý kiến nhé! Đấy là lần đầu mình viết nên còn nhiều sai sót mong các cậu bỏ qua. Hi vọng các cậu có thể thích :)))…
Cô đâu biết cô yêu anh nhiều đến như thế.Lúc đầu biết bản thân mình đùa giỡn nhưng không hiểu sao lại yêu con người kia nhiều đến như thế.Cãi lời ba mẹ để không đi qua Mỹ, thậm chí còn bỏ nhà đi. Nhưng ba mẹ cô ép lòng muốn cô rời đi.Ngày cô đi, anh không đuổi kịp được cô. Cô gào khóc thậm chí là vùng vẫy, nhưng thất bại.Sau tám, cô quay lại. Cô vội vàng kiếm anh. Nhưng anh bây giờ chẳng còn phải là anh năm đó, anh bây giờ đã có một cuộc sống hạnh phúc, quan trọng hơn anh chẳng còn yêu Châu Thúy Di nữa rồi.…
tôi đợi cậu 12 năm rồi😊…
Đây chỉ là một vài đoản nói về những tình cảm suy nghĩ của bản thân tớ về khoảng thời gian thanh xuân mà tớ đang trải qua…
-Êu, mày đi đâu đấy?- Không liên quan đến mày là được.Và thế là Long chạy xe qua tôi như chưa có chuyện gì xảy ra ---------------Giờ chúng mình kể trên crush đi, kể chỉ phòng mình biết thôiNgười khơi mào ra cái trò này là con Phan Anh- Ừ chơi đi"Ủa? Sao chúng mày đồng ý chơi, phải nghĩa cho t nữa chứ"- Tao không đú- Mày chó thế, nghe được tên crush bọn tao mà không nói tên crush mày- Chơi mà kì -------------- Sau khi kể tên crush của mình xong thì bi kịch của tôi sắp đến rồi.Hôm nay tôi đi học thêm toán gặp crush của mình, tôi có liếc qua nhìn cậu. Dường như con Phan Anh bắt được ánh mắt của tôi chứ không phải cậu bạn crush kia.- Thảo ơi.- ?- Anh Long, anh LongĐm con Phanh, biết vậy tôi không kể rồi…
Ngôn tình…
Thanh xuân của một người, nó ngắn lắm ! Nó dành cho một người rất đặc biệt, rất quan trọng và rồi một ngày khi nó sắp biến mất thì nó mới biết rằng điều đó thật ngu ngốc.Mai.…
Một câu chuyện viết về sự ngây ngô, khờ dại của chính tôi khi thầm thương người ấy, có ngọt ngào, có đắng cay...Đối với tôi...Người có gặp, hoặc không gặp tôi, tôi vẫn ở nơi này, không buồn, không vui.Người có nhớ, hoặc không nhớ tôi, tình cảm của tôi vẫn ở đó, không đến cũng không đi.Người có yêu, hoặc không yêu tôi, yêu thương tôi trao người vẫn ở đó, không tăng thêm cũng không bớt đi.Người có theo, hoặc không theo tôi, thì tay tôi vẫn muốn nắm lấy tay người, không muốn cách xa ..."Hoa đã nở, cửa sổ cũng mở, nhưng sao không thể nhìn thấy người.Gặp được người, nghe tiếng người, nhưng sao không thể yêu người...?Thực sự có kiếp sau ư?Như vậy, tôi nguyện làm...một con bướm lãng du...một giọt mực thấm đều lan trên mặt giấy...một hạt cát bị gió cuốn bay xa ... "…