Ái
"Cuộc đời em vốn như vực thăm, nhưng vì có anh nó bỗng trở nên tươi sáng"Mặc dù tia sáng đó không tồn tại mãi...…
"Cuộc đời em vốn như vực thăm, nhưng vì có anh nó bỗng trở nên tươi sáng"Mặc dù tia sáng đó không tồn tại mãi...…
"Hạ Khúc Của Biển Khơi" - Một bản tình ca dịu dàng mà da diết, viết nên bởi hai tâm hồn lạc bước giữa sóng đời.Hoàng Dương Vũ - là người hầu trong gia đình của Nhật Hạ, tiếp nối công việc của mẹ mình. Ngày qua ngày, anh ở bên chăm sóc cho cậu chủ với tất cả sự tận tụy, như một phần nghĩa vụ không thể đổi thay. Mối quan hệ giữa họ, ban đầu chỉ là trách nhiệm ràng buộc bởi vai vế và khuôn khổ. Thế nhưng, theo năm tháng trôi qua, những cảm xúc thầm lặng bắt đầu len lỏi - từ ánh nhìn lặng lẽ, những lần tay chạm tay tưởng như vô tình, cho đến nhịp đập đồng điệu nơi con tim.Tình yêu của họ lớn dần, vượt qua ranh giới chủ - tớ, vượt qua lớp vỏ cứng nhắc của định kiến. Nhưng liệu một tình yêu giữa hai người đàn ông có thể được chấp nhận? Họ có đủ can đảm để nắm tay nhau đi ngược dòng dư luận, hay sẽ buông tay vì những rào cản vô hình và định kiến xã hội?Một câu chuyện chan chứa hơi thở của biển cả - vừa ấm áp, vừa xót xa như những ngày hạ- nơi mỗi con sóng như lời chứng cho những xúc cảm cuộn trào không thể gọi thành tên.Hãy cùng bước vào "Hạ Khúc Của Biển Khơi" - nơi tình yêu được thử thách bởi giới hạn và định kiến. Liệu họ có thể tìm được ánh sáng nơi cuối chân trời, hay chỉ còn những hồi ức nhuốm màu ly biệt?…
Thanh xuân rực rỡ của hai bạn nhỏ tên Thanh…
Chúc cậu và cô ấy hạnh phúc.Tôi sẽ chờ ...…
Ghi lại để lưu giữ kỉ niệm.Nhớ thật!Xin đừng ném gạch đá, tui viết hồi mới lớp 4, lớp 5 mà. Thời trẩu tre ấy, đâu có viết được như bây giờ đâu!Cảm ơn đã đọc!…
Thể Loại: đam mỹ, học đường, thanh xuân vườn trường, 2 cp, ngọt, HE, học sinh cá biệt×học sinh giỏi…
Tớ chẳng nhớ nỗi đã bao nhiêu lần tự nói với chính bản thân mình rằng phải từ bỏ cậu nhưng tôi không làm được . Vì tớ không can tâm. Thích cậu lâu như thế , nhiều như thế,trân trọng cậu như thế , nên tôi không can tâm vứt bỏ cậu . Nhưng nếu có một ngày cậu yêu ai đó ,có lẽ chúng ta...…
[ Based on a true story 🌸]Nắng bỏ đi nắng không về nữaNhắm mắt lại chỉ thấy những cơn mưa...…
Ai cũng vậy trong cuộc đời trong khoản Thanh Xuân của mình ai cũng điều thích thầm hoặc yêu đơn phương 1 người đúng không ? Người ta nói Yêu mà không dám nói là 'Ngu' nhưng nói ra rồi bị từ chối còn hơn chữ ngu mà nó còn đau gấp trăm lần nữa . Như kiểu định mệnh đã cho sẵn hai Chúng ta không thuộc về nhau vậy . Như Lửa với Nước .…
Tôi và cậu là ai? Liệu chúng ta có phải là những cơn gió tự do thả mình trên bầu trời xanh, ôm trọn lấy vùng quê ấy, và thổi hồn vào tình yêu chớm nở của đôi ta? Tôi và cậu là thế, là những ngọn cỏ non làm đẹp cho nền đất, nuôi lớn những bước chân cùng nhau đi, nuôi lớn cả những tâm tình thưở ấy. Tôi và cậu, chỉ có tôi và cậu, tình yêu.…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
Văn án:Mộc Thanh Sương nhặt được đầu "Bạch nhãn lang", ăn Mộc gia mười năm mễ lương sau, không những cự không nhận lãnh "Mộc Thanh Sương đồng dưỡng tế" thân phận này, còn đeo nàng đi mộ binh chỗ ứng võ tốt thi tuyển.Mộc Thanh Sương chán nản nắm vuốt điểm binh quân thiếp, cười lạnh phất phất tay nhỏ: Cút đi, phóng sinh ngươi.Năm năm sau, cái kia bạch nhãn lang treo uy phong lẫm lẫm "Ưng Dương tướng quân kim lệnh" giết cái hồi mã thương, cùng Mộc Thanh Sương đấu trí đấu dũng đấu không muốn mặt mấy chục hiệp sau, khí thế hùng hổ đưa nàng điêu trở về tướng quân phủ.Mộc Thanh Sương: Bạch nhãn lang ta cho ngươi biết, ngựa tốt không ăn đã xong a!Hạ. bạch nhãn lang. Chinh: Nếu là bạch nhãn lang, như thế nào lại ăn cỏ?Tân hôn hôm sau, Mộc Thanh Sương nện giường --Bạch nhãn lang quả nhiên không phải ăn cỏ!Giờ ác bá lớn lên sợ dưa gia đình bạo ngược thổ hào đại tiểu thư nữ chính vs ngạo kiều nhất thời thoải mái truy vợ đường dài dằng dặc, trung vợ như chó điêu vợ như sói tướng quân nam chínhTiểu kịch trường:Nhập ngũ đêm trướcHạ Chinh: Ngươi tự tay đan đầu kia đồng tâm gấm đai lưng. . .Mộc Thanh Sương cười lạnh: Chớ khẩn trương, dệt cho nhà cẩu tử cắn chơi, sẽ không cố gắng nhét cho ngươi.Năm năm sauHạ Chinh rốt cục cướp đi năm đó nhường hắn ngấp nghé đến đỏ mắt đầu kia đồng tâm gấm đai lưng.Mộc Thanh Sương: Đã sớm nói, kia là cho. . .Trụ quốc Ưng Dương đại tướng quân Hạ Chinh nắm thật chặt cây kia đai lưng, bình tĩnh tỉnh táo phát ra "Ô uông" một tiếng.Nội dung nhãn hiệu: Tình hữu độc chung ô…
_tại sao tao lại dính phải mày nhờ? _chắc tại ông trời đã sắp đặt để ta ở bên nhau_èo mày nói nghe sến gớm…
đây là tập thơ do tôi tự sáng tác không coppy của ai nếu có gì xin ý kiến mọi người💗yêu nhiều 💗…
Thể loại:thanh xuân vường trường, đam mỹ, yêu thầm, 1x1, hào mônHọc thần công yêu thầm x học bá thụ bạch nguyệt quang (vạn nhân mê)Văn ánNăm đó có một Thanh Phong vì thích Thiên Kỳ mà ra sức liều mạng học hành, để nếu có một cơ hội dù chỉ nhỏ nhoi nào đó mà có thể được đứng bên cạnh cậu, ít ra hắn cũng không khiến cậu mất mặtĐối với Thiên Kỳ năm ấy có thể khi đó chỉ là "tiện tay" giúp đỡ, nhưng đối với hắn năm ấy,cũng vì một cái "tiện tay" của cậu mà đợi đem lòng yêu cậu 8 năm trờiCũng vì muốn chụp cùng cậu tấm ảnh vào ngày tốt nghiệp, mà bỏ qua sự tự ti luôn giữ trong lòng và lấy hết can đảm để nhờ cậu chụp ảnh cùng mình, vì hắn biết, nếu không can đảm lần này, sau này chắc chắn sẽ hối hận, vì trên đời đến khi ta nghĩ đến câu "nếu lúc đó" cũng chính là đã muộn Hắn ta biết mình trăm ngàn vạn lần đều không thể xứng với cậu. Vì Thiên kỳ quá đỗi rực rỡ tựa như ánh ban mai, mang theo vẻ đẹp thanh xuân của tuổi trẻ và tương lai đầy hoài bão phía trước,có thể nói là kẻ mến người yêu Còn hắn, là kẻ vốn dĩ đã được tuyên án tử từ lúc mới sinh ra, chẳng được yêu thương, phải tự mình vươn trải từ sớm tuy răng học giỏi nhưng dù có giỏi đến đâu đi nữa thì đối với mọi người hắn chỉ là thứ nhem nhuốc bẩn thỉuCữ ngỡ hai người chẳng nên có bất cứ liên hệ nào, nhưng bằng cách nào đó sợi chỉ liên kết giữa họ lại xuất hiện, đem hai con người ngỡ xa lạ gắn lại với nhauTrước khi cậu đến với hắn lúc nào cũng là màn đêm, đen tối cùng theo đó là cô đơn lạnh l…
" Ngọn cỏ ven đường thôi mà, làm sao với được mây... "---Chỉ là một chút tâm sự nhạt nhẽo về cuộc đời và những cái thứ đắng mà mình đã từng trải qua đến bây giờ mà mình thật sự muốn chia sẻ cùng mọi người thôi!…
Tôi sinh ra trong 1 ga đình khá giả có tiếng ở đất thủ đô. Tôi theo ông bà nội về kon tum sống và ở đây tôi gặp được em .…
-Mày đi rồi, tao cưới ai!Trở về đi thời xuân đẹp đẽ. Giấc mơ nhỏ giờ còn đâu...…
#thanhxuanvuontruong #boylove #bl #tinhcam #cutie…