Sống một cuộc đời bình thường
Cre : Nguyễn Phong Việt…
Cre : Nguyễn Phong Việt…
Phần tiếp của "Thiên hạ phong lôi"(nhà lovesmdanmei)Đăng để lưu đọc off.Mình cv bộ này vì Thần ca ca thôi chứ vẫn ko có cảm tình với Hán Uy. Từ bộ "Thiên hạ phong lôi" đã ko có cảm tình rồi. Btw: bạn nào thích huấn sp thì đọc cx đc.…
Lần đầu viết đoản, mong sẽ có người đọc.…
Thể loại: Huấn Văn, Bách HợpTác giả: Mìn Mango…
Dạ Nguyệt Tản Văn…
Thanh xuân của chúng ta dù có đẹp cách mấy thì nó cũng chỉ là một câu chuyện buồn và đầy tiếc nuối.…
Cuộc đời của nhân vật là câu chuyệ của tác giả. Cuộc sống nhiều sắc nhiều hương, mỗi cuộc đời là một hành trình.…
Không thể gọi là truyện,có lẽ là nhật ký,cũng có lẽ là chút tâm sự và lảm nhảm của tôi,những mẫu chuyện cỏn con và vụn vặt hằng ngày. Chỉ đơn giản là thích viết để lưu giữ và thỉnh thoảng đọc lại,thế thôi....(cũng chẳng biết có ai đọc không ^^)…
Cô là làn sương mỏng giăng kín lối cũ.Cậu là cơn gió lạc chẳng bao giờ quay về.Một bản ghi âm dang dở, một câu hỏi chưa kịp có lời đáp...Khi mùa hoa cúc trắng nở giữa cơn tuyết cuối mùa, liệu người còn ở lại?…
Cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi tình yêu suốt hiện...Nó có thể suốt hiện sớm hoặc muộn...Quan trọng là, hãy nắm bắt lấy đúng tình yêu của mình...Liệu tuổi tác có phải là vấn đề?…
Bộ này hay, thuần răn dạy, không có tra cha, không có bại hoại nhi tử, cha chỉ đơn thuần vì dạy dỗ mới đánh con, con thương cha rất hiếu thảo. Chỉ có điều, đánh phạt hơi bị nghiêm khắc chút, cảnh huấn miêu tả cũng rất hay. Truyện đã hoàn, HE. P/s Dạo này Mèo ăn chay, không post tra cha, mấy nay công nhận toàn hàng ngọt 😋 😋 😋 Hoan nghênh nhập hố ^^…
Hàng hot nhà Mèo. Một cặp cha con thích chơi trò con nói gà cha nghĩ vịt, đọc mấy đoạn cha con không hiểu gì nhau mà cười bò 😂😂😂 tác giả này miêu tả tâm lý nhân vật cực xuất sắc. Bộ khê uyển đã hoàn quyển thượng, bộ ngô đồng đang trùng tu văn, đang trùng tu thì nhà sập rồi tác giả mất tích từ dạo ấy 😂😂😂Năm 2023: Mèo bó tay rồi…
Là một tản văn của nhà văn Khải Đơn Chúng ta có căm giận thành phố hơn không khi nó đẩy mình ra ngoài kia, choáng váng vì cô đơn không lên tiếng được? Mất đi bản thể của mình, mất đi ý nghĩa được là mình,mất đi cả cảm giác là một ai đó quan trọng với người khác. Không kết nối. Đơn độc hoàn toàn....…
Tổng hợp tất cả huấn…
Có một Sài Gòn vẫn như lần đầu gặp…
merry christmas.…
Mình không viết để chữa lành. Cũng không để tha thứ. Mình chỉ đang gom lại những thứ còn sót: vài mảnh cảm xúc mục nát, vài lần run tay vì một điều tử tế, vài khoảnh khắc thấy mình còn có trái tim - giữa một thế giới chẳng có gì chắc chắn ngoài tiếng ồn.Mình không tin nhân loại đang tiến hóa. Chúng ta chỉ giỏi hơn trong việc che giấu phần thú tính bằng những lời biện hộ trông có vẻ nhân văn. Mình từng nghĩ mình sẽ quen với điều đó. Nhưng không. Vẫn thấy đau. Vẫn thấy tức. Vẫn thấy thương.Nên mình viết. Như một cách để tiếp tục sốngTác phẩm này không dạy ai cách sống. Nó chỉ ghi lại âm thanh của những thứ đang mục rữa mà mình cảm nhận. Nếu bạn nghe được nó, nghĩa là bạn cũng từng nghe thứ âm thanh đó trong lòng mình.…
Hàng hay, mèo đã test. Cha không tra, chỉ là phạm sai lầm rồi không dám đối diện, để rồi lại phạm tiếp theo sai lầm.…