Của Ku Linh
Mình tự luyến thôi :)…
Mình tự luyến thôi :)…
Cực kì vớ vẩn. Đừng đọc. Mình chỉ lưu trữ kí ức thôi!Đây là 1 dạng nhật kí của mình…
năm 2019, một khởi đầu mới (*¯︶¯*)…
Kể về anh chàng bác sĩ khoa tâm lý và cậu bệnh nhân đặt biệt. …
author: trhq…
Con người ta đợi đến khi mất đi mới chịu nhận ra điều gì là quan trọng.Việc bắt tay với Thần Chết là chìa khóa mở ra những bí mật được giấu kín trong tim chàng trai. Liệu những người xung quanh anh ấy có kịp phát hiện ra sự thật rằng anh ấy đã chết hay không? Hay anh ấy vĩnh viễn bị chôn vùi trong vực sâu giá lạnh? Con sóng thời gian to lớn nào đã vùi chôn đi ý chí, quyết tâm sống tốt để bảo vệ người khác của anh ấy?Và liệu Thần chết có xuất hiện lần nữa để bắt tay với anh ấy hay không?Hãy cùng đọc hết truyện ngắn "Tôi bắt tay với Thần Chết rồi" để check xem đáp án nhé. Nếu thấy hay đừng quên follow tôi và cmt tương tác với tôi trong mỗi chương truyện. Chúc bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ.…
Tên truyện: Phi ÁiThể loại: Kiếm hiệp, Đam Mỹ, ngoài lạnh trong nóng cường công x ôn nhu cường mỹ thụ.Đôi lời muốn nói: - Đây là đồng nhân Thất Kiếm Anh Hùng thuộc thể loại Đam Mỹ (Nam x nam), sẽ có nhiều tình tiết gây ức chế (vì nhiều fan ship Hồng Lam, Hắc Lam, bla...) nên mong mọi người hãy cân nhắc khi đọc. Truyện cũng sẽ có yếu tố H (dù ít nhiều), tác giả sẽ lưu ý ở tựa đề, mong độc giả cân nhắc lần 2. - Bên cạnh đó, truyện nói về cp chính là Hắc Tiểu Hổ x Hồng Miêu, nhưng nhân vật phụ vẫn đóng vai trò quan trọng, tác giả sẽ cố gắng để họ xuất hiện nhiều trong truyện. - Nếu cảm thấy hay, mong độc giả ủng hộ tinh thần của tác giả bằng cách vote và cmt.…
Chỉ đơn giản là buồn chán và ngồi viết thôi.…
Đọc rồi biết…
Bạn học Chí Thành giận dỗi bố mẹ xuyên không về năm bme 17 tuổi và....…
↬ Nguyên tác: Trùng Sinh ChiHệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện 《Mặc Hương Đồng Khứu》↬ Đồng Nhân văn: S.↬ Tags: H ⋅ Đồng Nhân ⋅ Trùng Sinh Chi Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản Diện ⋅ Mặc Hương Đồng Khứu ⋅ S↬ Nhân vật chính: Thẩm Thanh Thu ⋅ Lạc Băng Hà…
Cục súc. Thô. Nhưng thật…
"Bình yên là khi ngẩng đầu nhìn trời nắng mây trắng bay qua tán lá xanh... Lắng nghe giọng đọc sách, vẽ nước trà lên bàn... cười nhạt hỏi hạnh phúc là gì???"Hạnh phúc, có phải là thứ khi mất đi rồi mới không nguôi nhung nhớ, đau lòng, day dứt vì mãi mãi không thể có được lần thứ hai nữa không?Ngôn tình có thật đấy, chỉ tiếc kết thúc không hẳn là HE mà thôi.…
Vài dòng lảm nhảm những lúc tôi buồn, suy nghĩ lúc 13 tuổi. Bạn có thể đọc lúc rảnh ...…
Hi! Tôi tên là Bội Sang năm nay tôi 13 tuổi và tôi sẽ nói về cuộc sống của tôi! Đúng vậy câu chuyện sẽ không bao giờ kết thúc tại vì mỗi ngày sẽ là một tập. Nếu bạn là kiểu người nhạy cảm thì có thể câu chuyện sẽ RẤT HỢP với bạn!( trong chuyện có vài từ tiếng anh nên các bạn lưu ý nha! tại vì mình hiện tại đang sinh xống ở Mỹ nên cho mình xin lỗi nha!)…
"Nếu như bây giờ em nói em thích anh thì sao? ""Thì yêu luôn chứ sao"…
Đây là nhật kí của chính bản thân mình viết để mình lưu giữ kỉ niệm về cậu ấy. Vì là nhật kí của mình nên câu văn sẽ lủng củng, không được mạch lạc và hay cho lắm.…
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…
Nàng có tình cảm với chàng từ những năm học cấp 2 nhưng chưa bao giờ nhìn thấy mặt của chàng. Cho đến một ngày chàng nói với nàng: " Cô bé ah đưa tay cho anh." Một chuyện tình mới của nàng với người cũ được bắt đầu từ đây. Cho đến một ngày chàng nói với nàng : "Gả cho anh nhé cô bé!" , Đau khổ của nàng và chàng từ câu nói này mà lớn dần lên. Cho đến một ngày chàng ôm nàng mà nói: "Ngốc! Em mãi là của anh." hạnh phúc thật sự mới là của nàng.TÁC GIẢ: hanhu1811…
Đây là câu chuyện đầu mà mình viết !…