Thằng Phú chạy trước, tay vung vẩy cái nón lá đã thủng chóp, rách bên mép, vừa chạy vừa quạt cho mát như thể trời đang đốt lửa dưới chân. Đôi dép nó dính bùn, mỗi bước chạy là một tiếng "chụt chụt" nghe vui tai mà phát mệt.Tôi chạy theo sau, thở phì phò, vừa né mấy giọt bùn nó văng lại, vừa cố không để khoảng cách xa thêm. Mặt trời xiên qua lưng nó làm cái bóng kéo dài ngoằn ngoèo trên đường đất đỏ. Có lúc tôi tưởng sắp bắt kịp, nhưng nó lại chạy vọt lên như biết tôi sắp rờ tới.Tôi chẳng biết nó định chạy tới đâu. Nhưng tôi biết chắc mình không muốn lạc nó giữa buổi chiều này.Môi tôi bỗng mấp máy - Phú... chờ Thanh với...…
bỗng nhiên hôm nay thấy nhớ em vô cùng...nhận ra rằng yoongi là bình yên mà tụi anh cần nhất...***lặt vặt về thanh xuân vườn trường nhàn rỗi :)thẳng ra là teenfic tretrau :))một con tác giả có bà con họ hàng với loài rùa🐢…
Ai đã từng đọc truyện này rồi khi nghe lại chắc chắn sẽ phải rùng mình và shock trước hiện hiện thực mà Dư Hoa vẽ lên. Nó thật đáng sợ, rùng rợn và ám ảnh như cách ông viết về Bì Bì, nhưng ám ảnh sẽ không chỉ dừng lại ở hành động ngây thơ đến đáng sợ của cậu bé. Cái chết của thằng em Bì Bì là do Bì Bì thản nhiên ném thằng bé xuống đất để tìm niềm vui cho mình. Bì Bì bị chú bắt liếm máu thằng em rồi đá bay nó khiến nó chết. Bố Bì Bì lại giết em trai ruột trả thù cho con bằng... Cứ thế tạo thành vòng xoáy của sự hận thù đáng sợ. "Rõ ràng thằng em đã nghe thấy, hai cái chân nho nhỏ giãy đạp, cặp mắt cũng bắt đầu đưa đi đưa lại, nhưng không nhìn thấy thằng anh. Thằng anh đưa tay sờ lên mặt thằng em, khuôn mặt ấy mềm như bông. Nó không nín được, liền bẹo một cái, vậy là thằng em oe oe khóc the thé. Tiếng khóc làm cho thằng anh cảm thấy vui vui. Nó hớn hở nhìn thằng em họ một lát, sau đó tát vào giữa mặt thằng em một cái. Nó nhìn thấy bố thường đánh mẹ như thế. Sau khi bị một cái tát, thằng em họ đột nhiên ngạt thở, cái mồm cứ há ra một lúc không thành tiếng, sau đó mới bật ra tiếng, giống như gió bão đập vào cửa kính. Tiếng khóc này lanh lảnh vui tai, làm cho thằng bé thích lắm. Nhưng chẳng bao lâu, tiếng khóc này lại im bặt, do đó thằng anh lại tát thằng em một cái nữa. Để tự vệ, tay thằng em cào lung tung đã để lại trên mu bàn tay thằng anh hai vết máu, thằng anh không hề biết gì. Nó chỉ cảm thấy khi tát xong, tiếng khóc kia không nghẹt thở, chẳng qua chỉ tiếp tục kéo dài một chút, kém xa lần hấp dẫn …
Lục Thiên Kì × Diệp Hạ Yên.BoVĩ: 10 năm sau cháu tìm được chú với danh nghĩa " người đàn ông của đời tôi".Đọc rồi biết!✖️✖️CẤM REUP CHUYỂN VER KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TỚ✖️✖️…
HI VỌNG CÁC BẠN ĐỌC TỪ CHAP "hù" TRỞ VỀ SAU GIÚP MÌNH Ạ HUHUFandom : JJBA, FNaF, Cookie Run, multi-fandomFacebook : Jeena FélicienneInstagram : cutlon_xaomeTwitter : kqiivu_nguyen…
"Nếu tình yêu là một khát vọng, khi nào ta mới đạt được nó!? Nếu tôi nói yêu và thích là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau của cảm xúc, ai sẽ hiểu được...."Chỉ là một sự hứng thú viết ngẫu nhiên, đây là tác phẩm đầu tay, mong mọi người ủng hộ, tuy sẽ có nhiều thiếu sót và hơi ngớ ngẩn.…
"William Shakespeare từng nói, Đừng yêu qua ánh mắt, hãy yêu bằng tâm hồn. Đó là lý do thần tình yêu được vẽ với đôi mắt bị che khuất. Và sự thật đúng là, linh hồn của tôi chẳng thể nào rời bỏ được nửa kia của nó."Kim Seokjin không tin vào soulmates. Thế nhưng ở tuổi 17, cuộc gặp gỡ ấy đã thay đổi thế giới quan của cậu.Hai tâm hồn cuốn lấy, huỷ hoại lẫn nhau, nhưng rồi bất chấp mọi thứ để yêu. Có chăng điều đó chưa bao giờ là quá muộn màng... Title: Là où tu seras - a.k.a Les liens du coeur: những mối liên kết của trái tim. Original story: https://www.wattpad.com/story/238879141Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. / Traduit avec l'autorisation.…
Đây là câu chuyện tình cảm khá rắc rối giữa trong hoàn cảnh chiến tranh ở thế giới song song Một cô bé được chọn sẽ cưú cả 2 TG. Liệu cô có lm đc hay cô sẽ mất hết tất cả những gì mình đang có: gia đình, bạn bè và tình yêu ........he he he........liệu tình bạn có lâu dài, TG sẽ đc cứu chứ? Xem sẽ bt ............Ủng hộ mình nhoa. Mới lm lần đầu sai sót, xin bỏ wa…