-Cô, Lâm Như Uyển, gia thế bình thường, cha mất sớm vì một sự cố trong nghề của ông, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên cô đã chọn nhập học ở ngôi trường trung học phổ thông Amm-ngôi trường toàn những người cá biệt(dân giang hồ trong xã hội)-Anh, Hàn Thiên Minh, nhị thiếu gia Hàn thị(tập đoàn tài chính lớn nhất, Hắc_Bạch đạo đều góp mặt), vì đầu óc "dị nhân" của anh nên anh đã bị nhiều trường từ chối đơn xin nhập học, cuối cùng chỉ có trường "toàn những học sinh ngoan ngoãn" này nhận.-Lần đầu gặp nhau, vận mệnh xoay chuyển, tơ hồng lay động,....Mong mọi ng hãy ủng hộ truyện của mk. Lịch ra truyện:Thường sẽ vào chiều hoặc thứ 4, nhưng đôi lúc mk sẽ bị lịch học làm ảnh hưởng nên mong mọi ng thông cảm ạ?!…
Kiều Uyển Như năm 16 tuổi,cô đem lòng yêu thầm một chàng trai học trên mình 2 lớp,nhưng xung quanh anh chàng lại có rất nhiều cô gái,cô biết,cô không có cửa.Cô chỉ đành đứng nhìn anh chàng từ xa,lặng lẽ thấy anh ở bên hết người con gái này đến người con gái khác....Kiều Uyển Như năm 24 tuổi,tình cờ gặp lại chàng trai thời niên thiếu.Xa cách 8 năm,cô cũng không ngờ sẽ gặp lại người con trai ấy,cô không tưởng thứ tình cảm đã ngủ yên sau bao năm lại thức giấc...…
trần minh hiếu đến gần cái lồng từ dây gai xanh thẫm nơi góc phòng, đưa bàn tay thô ráp tùy hứng hái một bông hồng đỏ trên dây gai cài lên mái tóc nâu nhạt của con người đang ngồi trong đấy. người kia ngước lên nhìn gã, ánh mắt ngập ngừng không dám nhìn thẳng vào kẻ đối diện như e sợ một con quái vật, đôi bàn tay bé nhỏ run rẩy vịn lấy đầu gã ghì chặt vào cổ mình, để miệng gã áp lên vết sẹo vẫn chưa lành hẳn. trần minh hiếu khẽ cười, nhe hai bên răng nanh cắm sâu vào cần cổ trắng ngần của em."lần này em không còn chống đối mà chịu khuất phục rồi em nhỉ.?"• đặng thành an bị trói chặt hai tay lên thanh gỗ, mắt hắn đỏ au, từng hơi thở nặng nhọc kèm mùi hương máu tanh tưởi hòa quyện lại với nhau. thành an hướng đến khung cửa sổ nhỏ sáng được ánh trăng chiếu rọi trong hầm ngục tối, nhìn về phía toà lâu đài, phía vách kính như phát ra tiếng kêu nỉ non yếu đuối đầy đau khổ."an đến cứu anh với. nó trở lại rồi, an ơi-"…
Câu truyện này đưa ra ý nghĩ về cái chết rất thẳng thắn. Nó thẳng thắn đến nỗi mà cả cái tiêu đề cũng trở nên thô kệch. Bởi vì ở các thời điểm mà những điều những thứ mỗi cá nhân con người trân trọng, nâng niu đột nhiên tiêu tan, trở thành vô nghĩa thì có gì để mà thơ văn nữa chứ. Mọi thứ sẽ trôi đi ngỡ ngàng một cách thẳng tuột như thế. Như cách cái chết đến đột ngột với người bên cạnh chúng ta, cũng như những điều ta dốc sức đặt cược vào hoá ra vô nghĩa. Mình mong rằng những chương truyện này như một cái ve vuốt, lời an ủi. Gửi một chút dịu dàng này đến những ai quyết định chọn câu chuyện của mình để thưởng thức trong một thế giới bộn bề. thông qua câu chuyện này, mình xin gửi những tinh thần động viên đến những người đã luôn cố gắng, tự thân tiến bước, tự thân tìm tòi, tự thân chống chọi. Con đường mà các bạn phát triển, tưởng chừng nó trống trải và cô đơn, thiếu đi những người cùng đồng hành, người chia sẻ, và người hướng dẫn, khiến mọi thứ mới mẻ chúng ta trải nghiệm trở nên khó khăn và xa xôi hơn rất nhiều. Hi vọng cảm giác ấy không kéo dài mãi, như cách mà hai nhân vật của chúng ta cố gắng vượt qua nó.…
Tôi với Hoàng Anh vô tình gặp nhau trong buổi học cảm tình đảng, người gì đâu vừa đẹp trai, vừa học giỏi, mà tại sao tôi trú ngụ trong cái trường này 2 năm, tới bây giờ mới biết anh được ta, tôi đúng là quá ngơ rồi.Lần đầu nói chuyện tôi cho anh ấy 1 viên kẹo bạc hà, anh ấy nhìn tôi mỉm cười nói: "em là con hiệu trưởng đúng không?"..._________6/8/2023…
chào , đây là câu chuyện boy love , lấy cảm hứng từ bản thân -nhân vật :Khoa: crush cũDương : người crush Khoa cũng là nhân vật chínhHoàng : crush Dương Thảo:crush HoàngMình sẽ thêm nhiều nhân vật vào cho sống động , bởi ít người thì cô đơn lắm, cái kết thì mình chưa nghĩ tới🥰*Để nói về hai cái tên này mình cũng suy nghĩ có nên thay tên khác không , nhưng hồi lâu thì nhìn hai tên này thôi cũng đẹp trai rồi nên mình chọn🥰Mình sẽ cố hết sức!!…
[Trò chơi - Linh Dị - Siêu Nhiên - Cốt Truyện] "Con người à! Thứ ngươi muốn là gì? Tiền tài, quyền lực hay muốn cuộc sống bình an." "Con người à! Ta sẽ điều đáp ứng cho người tất cả mọi thứ ngươi muốn dù là gì, chỉ cần ngươi chơi với ta "một" trò chơi." "Con người à! Ngươi nhớ cho kỹ đây chính là dục vọng mà ngươi mong muốn, dù là tốt hay xấu thì nó cũng xuất phát từ ngươi cho nên ngươi đang trách ta." Phía sau ánh sáng chính là bóng tối, phía sau bóng tối chính là lòng người! Tiếng bụp bụp vang lên... Mở mắt... Tiếng ướt át... Sự mơ hồ... Một nhóm người vào một thế giới kỳ lạ. "Mọi người kia... Kia chính là một con người mặt chó." "Chạy... Chạy!" "Nó đã cắn đứt đầu ai rồi!" Chạy! Phía sau hàng lang, ngã rẽ. Các ngươi chỉ cần vượt qua cánh cửa máu phía trước... Trò chơi chính thức "Bắt Đầu!"…
- Tác Giả : Lạc Thiên Hữu Vy ( là tui ).- Thể loại: ngôn tình, lãng mạn.-Nhân vật chính :+ Cô : Lâm Uyển Nhi, là đứa con duy nhất của một gia đình bình thường, luôn được mọi người yêu quý vì rất tốt bụng, luôn giúp đỡ người khác, luôn cố gắng, chăm chỉ, cần cù nhưng lại rất ngốc nghếch nên nhiều lần đã bị người khác lừa.Chỉ có 1 người bạn thân duy nhất không bao giờ lừa dối mình là Bạch Ninh Nhi. + Anh: Mặc Liên Thành, là người thừa kế duy nhất của Mặc gia, luôn lạnh lùng với tất cả mọi người, đặc biệt là phụ nữ từ khi còn nhỏ, nguyên nhân thì không biết xuất phát từ đâu. Anh rất thông minh, đẹp trai, có tài kinh doanh nhưng lại băng lãnh nên lại càng có nhiều phụ nữ theo đuổi. Ba mẹ anh đã mất từ khi anh 18 tuổi do tai nạn giao thông nên anh phải quản lí công ti từ lúc đó.- Nội dung chính:Vào mùa hoa anh đào năm ấy, họ đã gặp nhau và có 1 lời hứa, 10 năm sau... rồi 20 năm sau, họ đã gặp lại nhau nhưng họ không biết đối phương là người mình đang cần tìm. Rồi, không biết từ khi nào, họ lại dần có tình cảm vs nhau, và rồi khi họ đã nhận ra được tình cảm ấy thì đột nhiên lại có 1 sự việc đã xảy kiến họ phải xa nhau...- Liệu họ có đến đến được với nhau, đọc truyện đi đã nhé ?.* Lề: đây là lần đầu mình viết truyện nên mong mọi người hãy chiếu cố và góp ý thêm cho mình nha. Kamsa ???!…
Muốn Nghe Anh Kể Về Vũ Trụ - Nhu DãEditor + Bìa: Sơ Nguyệt Thập LụcSố chương: 67 chương + 2 NTThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, Góc nhìn nữ chínhLịch đăng: Thứ 3, 5, 7 hàng tuầnGIỚI THIỆUThuở thiếu thời, Hứa Thời Nguyên chưa đủ dũng cảm, chỉ dám âm thầm ngưỡng mộ Nhiếp Châu Trạch.Bức thư tình không thể gửi, những tâm tư thầm kín không thể bày tỏ, cô cho rằng tất cả đều sẽ bị thời gian phủ lấp.Cửu biệt trùng phùng, chàng thiếu niên trở thành người đàn ông tỏa sáng chói mắt, cô cũng không còn là kẻ nhát gan năm đó nữa.Vậy nên, để thanh xuân không còn tiếc nuối, nhân lúc hỗn loạn trong một sự kiện nào đó, Hứa Thời Nguyên hôn trộm Nhiếp Châu Trạch.Cô cho rằng mọi chuyện rất hoàn hảo, nhưng cô không biết rằng sau khi mình rời đi, Nhiếp Châu Trạch nhặt chiếc khuyên tai trên mặt đất lên, như có điều suy nghĩ.Mãi tới sau này, khi cô đang sống trong nhà của Nhiếp Châu Trạch, anh ôm cô ngồi trên ghế sô pha đọc sách, trong lúc vô tình nhặt được bức thư tình đã cũ mà cô kẹp trong trang sách.Hứa Thời Nguyên nhào qua giành lại, giấu bức thư tình đã cũ sau lưng: "Là thư tình ngày xưa khi chưa hiểu chuyện em viết cho người khác thôi, chẳng có gì hay ho cả."Anh cười nhẹ: "Theo đuổi em lâu như vậy, ngay cả cái này cũng không thể cho anh xem à?""Em sợ anh ghen."Lúc này, Nhiếp Châu Trạch lấy ra một chiếc khuyên tai mà cô đã đánh mất từ rất lâu, chậm rãi đeo vào cho cô: "Sao lúc hôn trộm anh không thấy em sợ?"."Lần này, em không cần dũng cảm nữa, anh sẽ đi về phía em."…
Đột nhiên vỉ trứng mà nó quên ăn nở ra nguyên đàn gà con ?!!!Đặng Thành An, 23 tuổi, bất đắc dĩ trở thành cha của 12 đứa nhỏ.Đặng Thành An, 23 tuổi, ngậm ngùi gặm chân của đồng loại con mình trước mặt nó.Trần Minh Hiếu, Đinh Minh Hiếu, Phạm Bảo Khang, Lâm Bạch Phúc Hậu trong vai, bảo mẫu bất đắc dĩ.…
Đây là câu chuyện đầu tiên mình viết . mọi người cứ ném gạch hay ý kiến thoải mái để mình rút kinh nghiệm viết tiếp .trước giờ mình viết văn rất tệ có lẻ viết truyện sẽ còn tệ hơn mong mọi người thông cảm . Mình xin dính chính đây là chuyện Gl và BH là thuộc dạng nữ và nữ yêu nhau , nên ai không xin thoát ra . Nhân vật chính Phương Thanh Nhàn là một cô gái giám đốc sở hữu nhiều khách sạn và nhà hàng nổi nhất trong nước . Được biết như là sát thủ thương trường lạnh lùng kiêu ngạo Phan Bảo Uyên cô là một bác sĩ giỏi khuôn mặt hiền hậu , tốt bụng luôn luôn vui vẻ . được mọi người luôn yêu quý Định mệnh cho ta gặp nhau , cho ta yêu nhau Mong mọi người ủng hộ , mình sẽ viết chương đầu tiên vào ngày mai ...♥♥♥…
Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến sinh viên chúng ta đang biến căn bệnh lười biếng thành một đại dịch hiểm nguy từ trước tới nay.Hằng ngày chúng ta cứ nghe mấy anh chị tốt nghiệp rồi đi làm, sau này về "oang oang" kể lại với các em sinh viên rằng, họ đi làm không liên quan gì đến việc học ở đại học cả, vậy nên không phải học cho nhiều làm gì bởi sau này đi làm có sử dụng được kiến thức mình học được đâu. Xin thưa, điều đó không phải hoàn toàn sai nhưng cũng chẳng phải hoàn toàn đúng. Đúng là khi bạn không may mắn chọn học và làm việc cùng một ngành nên khi bước ra đời, bạn phải gần như tự học và tự làm quen lại với mọi thứ để có thể thích nghi dần với công việc.…
Chiều mưa hôm đó, anh đã vĩnh biệt mối tình đầu 5 năm dài. Anh đau khổ bao nhiêu, dằn vặt bao nhiêu. Hàng vạn câu hỏi tại sao cứ liên tiếp xuất hiện trong đầu, nhưng lí do duy nhất anh nghĩ hợp lí là do anh chưa đủ yêu thương, chưa đủ bảo vệ một nửa của mình. Và khi gặp được tình yêu thứ hai - Lâm Lý - anh đã cố gắng bù đắp, dành hết sự quan tâm chiều chuộng, dù cho cô ấy làm sai bao nhiêu đều trở thành đúng. Nhưng đến một ngày, cô ấy lại bỏ anh đi vì tiền đồ và sự nghiệp. Nào là "Chúng ta không hợp nhau", "Tương lai em đang rộng mở", "Anh không hợp với em"... . Ha, anh lại thêm một lần tuyệt vọng, một lần bất lực. Tại sao!... Anh bắt đầu lao vào công việc không lâu sau đã tạo dựng được một công ty đứng trong thứ hạng tầm cỡ quốc gia. Thế nên biết bao cô gái trẻ đẹp vây quanh anh, nhưng có lẽ anh đã không còn cảm giác gì nữa. Thất vọng về tình yêu, anh tạo ra những lời đồn rằng anh thích con trai, anh mắc bệnh sạch, anh có một quá khứ đen tối... Trong chiều mưa ngày giỗ mối tình đầu, anh đã đụng phải cô - Trần Thị Thảo - đang đứng viếng mộ. Nhưng có điều đặc biệt là, cô đứng trong mưa, nước mưa hòa lẫn nước mắt. Sau một hồi tiếp xúc, anh biết cô làm giáo viên mầm non, và lại một lần nữa anh cảm giác trái tim mình rung động.!_____________________…
"Mộc Miên là một cô gái lạ. Mộc Miên luôn rạng rỡ, tràn đầy năng lượng nhưng có những lúc thật trầm lắng. Mộc Miên có vẻ đẹp thật khó diễn tả, không sắc xảo như Lê Hạ cũng không hiền dịu như Khâu Hà Tiên. Mộc Miên là Mộc Miên, không lẫn với bất cứ ai" ."Vũ Nhật , cậu nhầm rồi. Trên đời này, nếu nói về sự giả tạo bậc nhất, mình tự tin đấy là bản thân mình, đừng hoàn hảo hoá mình lên như vậy." .* Độ tuổi: 16+* Thời gian ra chap: không cố định nên mọi người cân nhắc trước khi đọc nhé* Đây không phải lần đầu tiên mình viết nhưng là lần đầu mình quyết định đăng. Truyện này mình viết cho lứa thanh thiếu niên là chính, truyện có nhiều tình tiết không quá thực với thực tế nhưng những cảm xúc của nhân vật trong truyện, lối suy nghĩ đều được mình dựa trên thực tế qua nhiều người mà hình thành nên. *Tác giả : Baileys ( Ruốc)…
...Trong căn phòng phảng phất mùi thuốc sát trùng quen thuộc, tôi đưa mắt nhìn bóng người với chiếc áo trắng đã bạc màu in lên cửa sổ. Dường như cảm nhận được ánh mắt của tôi, anh khẽ nghiêng đầu, mái tóc nâu màu hạt dẻ phủ xuống che đi một phần gương mặt của anh khiến tôi cảm giác thật bối rối, phải chăng là bởi tôi không thể đọc được những cảm xúc của anh lúc này! Ừ ! Mặc dù vậy. Tôi vẫn nhìn thấy khóe môi anh nở một nụ cười:_"Đứa ngốc! Não em làm bằng gì vậy?"Anh nói mà chẳng có vẻ gì là tức giận hay châm chọc. Một câu nói đầy ý sủng nịnh. Tôi ngu sao? Không đâu. Vậy nên tôi đã hiểu được cái hàm ý hài hước ấy. _ "À...có lẽ thế"- Tôi giả vờ phớt lờ đi câu nói ấy, cố gắng xoay cái cổ gần như muốn gãy xương của mình._ "À..."- Tôi lơ đễnh nói và nhìn qua khung cửa sổ.Ngoài kia...hoa hồng đang nở rộ...đỏ rực.…
Cô bé Jamie Gordon, 15 tuổi, muốn trở thành nhiếp ảnh gia chụp chân dung những người nổi tiếng. Và cô cũng ước mình được nổi tiếng. Với nỗ lực và lòng đam mê, cô đã có nhiều cơ hội để thâm nhập vào thế giới của những ngôi sao để cuối cùng nhận ra, phía sau những hào quang rực rỡ là những mặt tối khuất bóng đầy phù du của những giấc mộng danh tiếng... Và, như một người thợ chụp ảnh chuyên nghiệp, Jamie đã thấu hiểu, bức ảnh đẹp nhất về cuộc sống này chính là bức ảnh có thể cô không bao giờ có được vì nó mãi mãi chỉ là những cảm xúc và ấn tượng tuyệt vời được khắc ghi trong tâm hồn.…
Trương Nhật Hạ đứng trên ban công lớp học, ánh sáng buổi chiều nhuộm vàng cả sân trường. Lớp 12, những ngày tháng cuối cùng của tuổi học trò, lại tràn đầy những cảm xúc lạ lùng mà cô chưa từng cảm nhận. Mỗi lần nhìn ra phía xa, nơi Lưu Tuấn Phong đứng cùng đám bạn, cô lại thấy trái tim mình nhói lên một cách khó hiểu. Anh là người mà cô chẳng bao giờ dám nghĩ đến quá nhiều, nhưng lại không thể ngừng nhìn mỗi khi anh vô tình đi qua.Lưu Tuấn Phong, với nụ cười hiếm hoi nhưng đầy quyến rũ, luôn là người mà mọi ánh mắt đều hướng về. Anh không chỉ là học bá, người đứng đầu trong các kỳ thi mà còn là hình mẫu mà bao nhiêu người ao ước. Nhưng chỉ có Trương Nhật Hạ biết, đằng sau cái vẻ ngoài lạnh lùng, nghiêm túc ấy là một con người khác, dễ mến và ấm áp đến lạ thường.Những ngày tháng thanh xuân ấy cứ trôi qua, vừa ngọt ngào, vừa đan xen những nỗi buồn thầm kín. Nhật Hạ biết, cô không thể mãi đứng nhìn anh từ xa. Nhưng liệu có đủ dũng cảm để tiến đến gần hơn, để nói ra những gì giấu kín trong lòng? Trong lớp học ồn ào, trong những buổi tan trường, cô chỉ biết lặng lẽ quan sát anh, như thể mỗi khoảnh khắc đó là một phần của thanh xuân mà cô sẽ chẳng bao giờ quên.…
( thật ra đây là truyện hoa hồng tím kia. Bởi vì cái nick cũ nằm trong cái điện thoại cũ còn mình thì muốn hoàn thành truyện nên mới vựt dậy tiếp tục viết từ chap 20)Trái tim được chấp vá bởi những mẫu vải vụn. Đường chỉ vụn về khâu trên đấy. Không còn nhìn ra đó là một trái tim sống.Hắn tặng nàng một đóa hồng tímNàng trao hắn một con tim trung nghĩaNàng là gươm của hiệp sĩ một lòng trung thành vì hắnDấn thân vào lửaNàng.... cả nhẫn giả sợ hãi khôn cùngHắn.... được nhẫn giới ca tụng tin ghiNhưng cả hai đều làm tổn thương nhauKhông hiểu được trái tim của đối phương…
Đơn giản đây chỉ là 1 vài chương tâm sự nhẹ nhàng theo quan điểm cá nhân tôi với cuộc sống. Tôi muốn chia sẻ cảm nhận này đến mọi người, biết đâu được sẽ có người giống tôi , nghĩ giống tôi , sống giống tôi nhưng vẫn chưa tìm được những trái tim như nhau. Thì hãy xem như đây là nơi cho mọi người sẻ chia xúc cảm, cùng nhau an ủi, cùng nhau đưa lời khuyên chân thành, san sẻ nhiệt huyết cho những trái tim thiếu thốn , các bạn nhé!…
Một tuổi thơ bất hạnh!!!Một cuộc đời đau khổ ♧♤Một tình yêu trái ngang giữa một cô gái bán hoa và một người (khách) sự nhiệp thăng hoa gia đình hạnh phúcliệu cuộc gặp gỡ này có là tiền đề đưa cô gái đi đến bến bờ hạnh phúc hay một lần nữa cuộc sống cô rơi vào đường cùng...…