Gửi cậu,Thế mà 3 năm học tại ngôi trường này cũng đã thấm thoắt trôi qua, tớ nhớ mọi người lắm, nhớ những hôm trực nhật cùng cậu, nhớ cái ngày cậu cho tớ một viên kẹo ngọt ngào, nhớ nụ cười rạng rỡ của cậu dưới ánh nắng ngày xuân. Tớ thích cậu, đừng quên tớ nhé.…
-Từ hiện tại lại quay về quá khứ ,đúng hình hài nhưng khác thời điểm, lý lịch .-Lấy bối cảnh Việt Nam ngày xưa từ thập niên 45 - 60 ,chuyện tình cũng vì thế mà là mối quan hệ giữa chủ và tớ rồi dần nảy sinh ra tình cảm không đáng có ,muốn tiến xa hơn nhưng nhiều trắc trở từ nhiều phía .-Giải mã ,tìm ra câu trả lời cho quá khứ của vị công tử nhà phú hào .Nhưng rồi lại chịu đủ đau thương ,mất mát....…
Vũ Phương Anh - Nguyễn Hoàng Yến."Giữa quãng lưng chừng tuổi trẻ ấy, tớ có thể trở thành người cậu thích nhưng không thể là người cùng cậu đi đến cuối cuộc đời. Lời hứa hẹn của tuổi mười mấy chẳng hề nông cạn qua quýt, chỉ là chúng mình không đủ sức thực hiện." - Sưu Tầm -…
"Tại sao cậu không xưng tớ với cậu giống như khi nói chuyện với Phương Chi vậy?" Tôi xoay người đi lùi, mắt nhìn cậu ấy nói lên thắc mắc của mình."Vì cậu ấy là bạn." Hải Đăng tiến nhanh lại gần, miệng nhoẻn lên cười."Còn tớ thì sao, tớ cũng là...""Còn em là người tôi yêu." Dưới hàng hoa giấy rợp sắc đung đưa, hai má tôi đỏ lựng như trái cà chua, còn cậu ấy thì tinh nghịch mỉm cười.…
-Khi thần Cupid nhắm mắt bắn cung, thứ ngài chọn là nhịp tim chứ không phải giới tính-"Một thằng con trai yêu một thằng con trai khác có gì kì lạ đâu?""Chỉ đơn giản là yêu một người thôi mà..."…
Đóa hồng xanh, món quà đặc biệt của cậu, rơi xuống thềm tuyết trắng mềm dịu, nằm ngoan trên cây đàn piano - nơi chôm giấu bao kỷ niệm ngọt ngào của chúng tôi từng vang lên. Hôm giáng sinh năm ấy, tôi nghĩ mình sẽ từ bỏ mối tình đã kéo dài bao năm, đặt lại tình cảm ấy lại trên cây đàn... nơi đóa hồng xanh đọng lại. Trong giữa đêm giá lạnh, tôi vương vấn quay lại nơi ấy. Quay lại, để nhìn một lần cuối, nhìn thấy cây đàn và đóa hồng... Và trong khoảnh khắc đó, cậu bỗng xuất hiện. Sau tất cả, chúng tôi tìm thấy nhau trong cái lạnh giá của đêm giáng sinh. Có lẽ, đóa hồng xanh ấy vẫn chưa thực sự rơi xuống nhưng cũng không chắc...…
Một chuyện tình không đẹp như mơ, không phải cổ tích nhưng lại rất lãng mạn, ngọt ngào. Văn án:Tôi từng hỏi anh: "Có bao giờ anh định bỏ em chưa?"Anh thừa nhận: "Có."Tôi lại hỏi: "Vậy vì sao không bỏ em đi?"Anh nói với ý tứ sâu xa: "Vì vào ngày sinh nhật mười tám tuổi của em, anh đã giao khế ước bán thân cho em rồi."Tôi bỗng chốc vỡ lẽ, thì ra là...Anh đắc ý: "Em tưởng đó là gì?"Đến giờ phút này thì tôi thành thật thừa nhận: "Em tưởng đó là vòng chân hay nhẫn cưới."Cuối cùng, tôi mở hộp trang sức màu tuyết trắng kia ra trước mặt anh, nhìn thấy tờ giấy gấp vuông vắn đặt trên đáy hộp bằng vải bông màu trắng, tâm trạng không ngôn từ nào diễn tả được. Anh của tôi, luôn là một người thực tế.Trong phòng mở bài hát I'll never break your heart. Anh gỡ chiếc nhẫn bạc trên ngón út dịu dàng đeo vào ngón áp út của tôi: "Em có thể ký không?"Tôi khẽ đáp 'Vâng', mở trang giấy trong hộp ra, ký và ghi họ tên của mình bên dưới phần ký tên của anh trên tờ đơn xin đăng ký kết hôn - Hứa Tri Mẫn.…
Tác giả: Tố Quang Đồng.Ảnh bìa: SovanhiThể loại: hiện đại, thanh xuân vườn trường...Số chương: 111 chươngTình trạng bản gốc: Đã hoàn.Converter: Bến- tangthuvien.comNhân vật chính: Hạ Lâm Hi, Tưởng Chính Hàn.Nhân vật phụ: Cố Hiểu Mạn, Trương Hoài Võ, Thời Oánh, Trần Diệc Xuyên, Mạnh Chi Hành, Tần Việt, Tần Bình Xuyên, Sở Thu Nghiên, v.. v.. Giới thiệu nội dung:Cùng nhau trưởng thành, cùng nhau lựa chọn, cùng nhau nỗ lực kiên trì.Chuyện tuổi trẻ năm ấy ấm áp như chiếc bánh bao ra lò trong căn tin sớm hôm...…
Tên gốc: 想想你零点零分Tác giả: Hoa ThuEdit: Khang VyBeta: JenBìa: Qi QiSố chương: 92c + 7NT (WATTPAD CHỈ ĐĂNG 92 CHƯƠNG CHÍNH VĂN, NGOẠI TRUYỆN CHỈ CÓ TẠI WORDPRESS CHÍNH CHỦ).Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Thanh xuân vườn trường, Ngọt sủng, Song hướng yêu thầmCP: Phó Lâm x Chu Hựu Hựu BẢN EDIT VÀ BETA ĐẦY ĐỦ CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WORDPRE SS VÀ WATTPAD CHÍNH CHỦ, NHỮNG NƠI KHÁC ĐỀU LÀ ĂN CẮP!!! LINK WORDPRESS: https://bleunovembre2020.wordpress.com/2021/12/03/12-gio-nho-ve-em-hoa-thu/GIỚI THIỆU TRUYỆNTrong lúc chơi trò nói thật mạo hiểm ở KTV, Phó Lâm chọn đại mạo hiểm, ra ngoài 'hôn' một người 'không quen biết', chính là Chu Hựu Hựu.Xung quanh ồn ào: Không tính, không tính, phải hôn môi thật nồng nhiệt cơ.Khuôn mặt Phó Lâm thản nhiên, ngẩng đầu nói với cô gái trước mặt một tiếng xin lỗi, sau đó dùng lưỡi cạy mở môi của cô, thăm dò vào bên trong.Chu Hựu Hựu hoàn toàn hoá đá.Rất lâu về sau, Chu Hựu Hựu hỏi Phó Lâm, "Lần đầu tiên hôn em anh cảm thấy sao?"Phó Lâm không chút để ý, dùng đầu ngón tay nghịch tóc cô, thấp giọng đáp, "Ngọt."Thật ra có một điều anh chưa nói, lần ở KTV đó, anh biết người bên ngoài chính là cô.…
Văn án:Hồi cấp ba, Tô Lạc Nam tự ti, trầm lặng, giọng nói lúc nào cũng dịu dàng, nhỏ nhẹ. Cô luôn mặc chiếc sơ mi cũ đã giặt đến bạc màu.Năm đó, cô lặng lẽ thích một chàng trai tỏa sáng như ánh mặt trời.Cậu phóng túng, ngông nghênh, chẳng bao giờ tuân theo quy tắc, xung quanh đầy rẫy tin đồn tình ái, nhưng thành tích học tập lúc nào cũng đứng đầu.Một buổi sáng nọ, vì sự cố mà Tô Lạc Nam đi học muộn và bị phạt. Vừa bước ra khỏi cửa, cô đã thấy Quý Diễn đang tựa lưng vào bức tường đối diện.Cậu nửa cười nửa không, đôi mắt đào hoa nhìn cô chăm chú, giọng nói trầm thấp:"Tô Lạc Nam, có phải cậu thích tớ không?"Tim cô đập rộn ràng, vội vã lùi lại, liên tục lắc đầu."Không thích? Vậy sao mặt cậu lại đỏ thế?"Ngày tốt nghiệp, cô vô tình nghe thấy cậu nói chuyện phiếm cùng đám bạn.Khi nhắc đến tên cô, cậu chỉ thốt ra bốn chữ hờ hững, chẳng chút để tâm:"Chơi đùa thôi mà."Mọi ảo tưởng và chấp niệm của cô đến đây là kết thúc.Tô Lạc Nam lặng lẽ thay đổi nguyện vọng, một mình rời đi, đến một nơi xa lạ.P.S.: Cả nam chính và nữ chính đều không hoàn hảo trong giai đoạn đầu.Tags: Hành trình trưởng thành - Ngọt sủngNhân vật chính: Tô Lạc Nam, Quý Diễn---Nguồn: Tấn GiangEditor: huognanhi (Tây Tây)Lưu ý:*Tên mỗi chương do editor tự đặt.*Vui lòng không reup.…
Tựa Như Định Mệnh - Một cuộc gặp gỡ tình cờ, hay thực ra là số phận đã an bài từ trước?Woo Seulgi, một cô gái luôn sống theo kỳ vọng của gia đình, chưa bao giờ dám bước ra khỏi vùng an toàn. Yoo Je Yi, tự do, mạnh mẽ, mang trong mình tinh thần bất cần nhưng lại rất chân thành. Hai con người tưởng chừng khác biệt, thế nhưng một lần chạm mặt trong buổi từ thiện cho trẻ mồ côi đã khiến họ bước vào quỹ đạo của nhau.Ba tháng trôi qua, cả hai không hề gặp lại, cho đến khi chuyến leo núi của trường kéo họ về cùng một điểm giao nhau lần nữa. Một sự cố bất ngờ khiến họ buộc phải dựa vào nhau.Trong những khoảnh khắc ấy, họ lại dần hiểu nhau hơn-từng ánh mắt, từng câu nói, từng sự quan tâm nhỏ bé nhưng ấm áp.Liệu đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, hay định mệnh đã sắp đặt tất cả? Và nếu thực sự có duyên phận, Seulgi có đủ dũng khí để nắm lấy tay Je Yi, dù con đường phía trước có bao nhiêu khó khăn?Tui thích phim nên tui đã viết về 2 người họ. Nội dung thì hoàn toàn khác với phim và bản gốc.…
Thanh xuân là một cơn gió nhẹ mơn man, đến chợt bất ngờ nhưng đầy ắp kỉ niệm, dừng lại nhẹ nhàng nhưng để lại dư vị thời bồng bột đầy hồi ức....Những dòng kí ức sẽ mãi được lưu giữ, ở những dòng văn bồi hồi ấy......"Gửi Thanh Xuân Vội Vã" là một quyển nhật kí nhỏ của mình, mình viết không theo một quy luật cố định nào, chỉ đơn giản khi nào muốn viết sẽ đặt bút. Nội dung cũng sẽ khá lộn xộn, có khi là một câu chuyện hay, đôi khi chỉ là mình muốn tâm sự và ghi lại những cảm xúc của bản thân.…
Tác giả: Mộc Hề ZY VãnMột ngày nào đó, Sasuke ra ngoài săn thú tận tới đêm khuya...Khi về hắn còn mang theo một cô bé xinh đẹp nhất quyết đòi gả cho hắn...…