hà nội
Vài tản văn ngắn của mình với hà nội thân thương.…
May mắn được xuyên không sau khi chết, toẹt dzời. Nhưng khuyết điểm duy nhất là làm nhân vật phụ? Có thể chấp nhận làm nhân vật phụ không có mặt và sống bình yên, nhưng tại sao cứ đụng nhân vật chính? Trải nghiệm đủ từ máu chó tới ngọt sâu răng, dù thế nào cũng vẫn làm nhân vật phụ?! Không sao! Dù không có hệ thống hay hào quang mù mắt người nhìn, tôi vẫn có kinh nghiệm mười mấy năm đọc truyện! Nhân vật chính? Chấp luôn! Tui hong có sợ đâu!Warn: có c̶ự̶c̶ ̶k̶ỳ̶ nhiều yếu tố đam mỹ.Warn 2: người viết rất lười, hãy cân nhắc trước khi nhảy hốMột bộ truyện rất bổ ích nếu bạn lỡ xui chết rồi xuyên sang thế giới khác.…
sehnsucht là hoài niệmhoài niệm lại những kỉ niệm tuổi học trò...vui lòng không đem đi đâu khác, tác phẩm chỉ xuất hiện trên wattpad, những nơi khác đều giả mạo. Thân!…
Vì em là của anh…
Đây là một quyển daybook của riêng chủ nhà, nhân lúc rãnh rỗi nên ngồi viết nhật kí người già, không phải truyện.Ở đây có gì?Bạn sẽ tìm được những dòng kể lể về mọi thứ từ cp âm nhạc, phim ảnh, show truyền hình, tiểu thuyết, truyện tranh, hoạt hình, đến real cp,.. Mình nhấn mạnh rằng đây là những gì mình đã cảm nhận sau năm dài tháng rộng lê la trong thế giới của hủ nên miễn nhận war và cà khịa. Cảm ơn và yêu thương nhiều.Bài viết chỉ được đăng trên Wattpad Hley997 và FP Di Daybook - Có mấy lần 10 năm…
Uh thì viết để ngẫm. Viết ra cảm xúc khi muốn viết rồi sau ngồi lại tự ngẫm bản thân xem lúc đó như thế nào tại sao lại muốn viết…
Cuộc đời mà, hôm nay cười, biết đâu ngày mai lại khóc. Dù gì thì mưa cũng sẽ tạnh, bình minh lại sẽ xuất hiện, và ta lại được an yên. Nên thôi, đời muốn sao thì mặc đời, dại gì mà không viết vài dòng, lảm nhảm vài chuyện cho lòng mình nhẹ hơn?@__Slyth…
Ngẫu nhiên tham gia event thôi-…
như tên gọi.…
Một oneshot dùng ý tưởng tự nhiên cuất hiện…
Giọng cười thân thuộc…
Tổng hợp các bài văn mẫu nghị luận phân tích một tác phẩm truyện ngắn do mình tự tay viết.…
Mấy mẩu chuyện ngắn về Thương Lan phu phụ.©Weibo/Lofter: 落书长安Editor: CáLƯU Ý: Chưa được tác giả cho phép. Làm ơn đừng lấy đi nha!!! Thứ tự đăng lộn xộn...…
Hắn là Thiên Hạ Đệ Nhất Sát Thủ giang hồ khiếp sợ. Hắn là bóng ma cô độc đi lại trên cõi đời này, hư hư thực thực. Hắn không sợ hãi bất cứ điều gì vì hắn vốn không có gì để mất. Trong lòng hắn, tín niệm lớn nhất chính là hai từ "sư phụ". Sư phụ hắn là ánh trăng sáng của cả thiên hạ, là người hắn tôn thờ suốt cả cuộc đời.…
Trong một thế giới huyền ảo, nơi phép thuật và bóng tối giao thoa, Hoàng Hạ - một cậu bé bình thường, bỗng chốc bị cuốn vào cuộc phiêu lưu kỳ diệu khi vô tình giải phóng một thực thể tăm tối. Hành trình của cậu bắt đầu từ xóm Bạch Thạch, nơi cậu sống cùng bà nội, người đã che giấu những bí mật về nguồn gốc của dòng máu phù thủy trong gia đình.Khi cùng bà di chuyển đến học viện phù thủy KaRaPun - thuộc xứ sở phép thuật KaRaPunZa, Hạ được giới thiệu với những người bạn mới và những bí mật cổ xưa của pháp thuật. Tại đây, cậu không chỉ học cách kiểm soát sức mạnh của mình mà còn phải đối mặt với những mối đe dọa từ thế lực hắc ám, do Kỳ Phong - một phù thủy bóng tối dẫn đầu.Chiếc nhẫn huyền thoại của Trần Lý, một phù thủy vĩ đại, mang trong mình sức mạnh khổng lồ và là chìa khóa cho những cuộc chiến không thể tưởng tượng nổi. Trong khi Hạ tìm kiếm bản thân và khám phá bí ẩn của chiếc nhẫn, cậu cũng phải đấu tranh với những kẻ thù từ bên ngoài và những mối quan hệ phức tạp trong học viện.Liệu Hạ có thể tìm ra sức mạnh bên trong để đối mặt với Kỳ Phong và bảo vệ quê hương của mình? Hành trình đầy thử thách này không chỉ là cuộc chiến giữa thiện và ác mà còn là một cuộc khám phá về tình bạn, lòng dũng cảm và sự hy sinh.…
Người ta nói, tình đầu là tình khó phai, người ta cũng nói, cô gái khiến trái tim cậu thổn thức lần đầu sẽ chỉ là kỉ niệm của tương lai. Hai con người, hai sắc màu sống, hai đường thẳng tưởng chừng song song, mà giao nhau tại một ngôi trường đại học, một chuyên khoa IT. Để lại cho cả hai phút giây đẹp đẽ để khi nhớ lại thời đại học, họ cười và nuối tiếc rằng họ cho nhau một thanh xuân tươi đẹp mà chẳng thể cho nhau cái gọi là tình yêu vĩnh cửu.…
Huấn văn. Sm. Ngọt sủng…
Anh à, anh có biết không rằng em đã quen rồi: chiếc ghế này, chiếc bàn này, căn hộ này, cuộc sống này và cả nỗi cô đơn của em nữa.Tất cả mọi thứ, em đều quen thuộc lắm anh ạ.Em đã quen với cuộc sống mỗi ngày thiếu vắng anh.Em đã quen với cuộc sống một mình không người bầu bạn anh ạ.Thế nhưng, nó không có nghĩa là em không chờ đợi một người có thể nắm tay em, trao cho em một nụ hôn mỗi khi thức dậy, trao cho em một chiếc ôm ngọt ngào đầy ấm áp từ sau lưng hay trao cho em một bờ vai mỗi khi em mệt mỏi, mỗi khi em buồn anh ạ.Vương Tử Kiệt, em không cần biết rằng liệu có phải bởi chính sự kiêu ngạo trong chữ " Vương " của anh hay không mà cớ sao anh không thể một lần nói yêu em?Vương Tử Kiệt, nói đi anh, liệu anh có yêu em hay không?…