By: NarcissusSunoo đã tới một khu nghỉ dưỡng với lớp trong kì nghỉ hè và có những kỉ niệm mà em thề rằng không bao giờ muốn nhớ lại nữa...Tags: Enhypen, No Cp, Huyền Huyễn, Hiện Đại, Mystery, Fantasy, Linh Dị Thần Quái, Trinh Thám*Mọi chi tiết trong truyện đều do author tự sáng tác nên mong mọi người đừng lan truyền thông tin sai lệch gì ảnh hưởng tới cá nhân hay tập thể nào nha!*Người viết enjoy người đọc enjoy, chúc vui vẻ và cảm ơn nhiều vì sự ủng hộ!^^…
Đúng là điều ước xưa giờ của Jongseong là muốn Sunghoon hạnh phúc dù người đó có yêu bất kì ai thật.Nhưng mà hắn có một bí mật, đợi tới hiện tại mới có thể nói cho Sunghoon biết."Hạnh phúc khi ở bên tớ thì vẫn tốt hơn, Sunghoon nhỉ?"13/09/2021,lalilalann.…
au: pitago.có thể là bất cẩn, có thể là tham lam muốn nữa.wrning: abo, aa, ooc...!mình không chấp nhận việc fic mình bị add vào thư viện chứa fic gungoo nên cảm phiền mọi người tự biết ý, cảm ơn.…
Son và Ji là oan gia ngay từ lúc gặp lun cãi nhau rùi phải thành vk ck do ng ông quá cố của cả hai lập hôn ước cho cả hai .Do cô gặp vấn đề nợ của gđ mà phải vào lm vị hôn thê trước đến 20 t mới gả cho nhau…
Tôi nhớ em... Tại sao tôi lại quá lún sâu vào việc này.... Giá như tôi nhận ra sớm hơn..... Tôi sai rồi.... Tôi nhớ em "Kim Namjoon"... ❌Không mang đi khi chưa có sự đồng ý của auAu: TườngVyy dị ứng vui lòng click back Đừng quên follow tui nha ❌…
vẫn là 1 bộ copy, otp như sau:raddyoren (orenraddy???)jevinblackOWAKCX x reader ???fun bot & mr. fun computerpinkivine (vinepinki???)garnoldclukrtoàn bộ đều do google dịch, có gì sai sót mong mọi người bỏ qualink gốc: https://archiveofourown.org/works/59544496/chapters/151860616…
"Nguyện ước của em... là được yêu chị"Một cô gái với vẻ ngoài tươi tắn, che lấp đi quá khứ đau buồn, từ Mỹ trở về Hàn QuốcMột cô bé đáng yêu, tài năng, chưa từng biết yêu là gìMột ngày nọ, cô nhìn thấy nó - cô bé nhà hàng xóm đáng yêu không thể tả, từ đó ngày nào cũng theo dõi cô bé mà không để lộ thân phận của mình... cứ như thế suốt 5 năm trời.Vào cái ngày cô bé đó bước qua tuổi trưởng thành, cô nàng tinh quái bắt đầu cuộc theo đuổi của mình, mặt dày tấn công nóNó cảm thấy hoảng sợ, thậm chí là ghét cái cục bột biến thái này....Nhưng định mệnh đã gắn kết họ, khiến cả hai yêu đến chết đi sống lạiHiểu lầm liệu có được tha thứ? Sóng gió liệu rồi sẽ trôi qua? Thứ cuối cùng còn lại sẽ là gì?Là tình yêu?Liệu nguyện ước năm xưa có trở thành sự thật?…
Vài ý tưởng lặt vặt về LuMi mà tôi nghĩ ra, nhưng không có thời gian để viết thành một fanfic hoàn chỉnh.Đọc kỹ cảnh báo ở trước mỗi chapter. Rất nhiều darkjoke, không dành cho tất cả mọi người.(Lịch update: Từ thứ hai đến thứ sáu hằng tuần, ngày lễ sẽ có bonus)…
Au: KangThể loại: Fanfic, Oneshot________________________________________"Jong Gun, cậu lừa tôi."Là chính gã đã nói sẽ đứng về phe hắn, chính gã từng đồng ý sẽ theo hắn vô điều kiện. Nhưng sau cùng chỉ do hắn quá cả tin, tin vào lời của một kẻ vốn bạc bẽo ăn sâu trong máu.…
Tại sao chúng ta nên chia tay?1: Câu chuyện dài lê thê này sẽ chẳng đi vào đâu, và ta không nên làm mất thì giờ của nhau.2: Chúng ta chẳng hợp nhau chút nào. Nhìn cách anh đứng cạnh em mà xem, khác xa một trời một vực.3: Vì em quá yêu anh, vì thế em mong anh có thể yêu bản thân mình và đừng dây dưa vào em nữa.…
Dưới cơn mưa rào năm ấy, có hai trái tim đã chẳng còn chung nhịp đập.Disclaimer: nhân vật trong fic không thuộc về mình, họ thuộc về nhau và sẽ luôn là như thế.…
Có những con đường không lý giải được, chỉ dẫn lối bởi một thứ bản năng không tên. một lời gọi vô hình ẩn sâu trong máu thịt và linh hồn. Nana, một cô gái nhỏ bé, từ nhỏ đã mang theo cảm giác thôi thúc kỳ lạ: phải đi, phải rời khỏi nơi mình đang sống để tìm một điều gì đó mà chính cô cũng không biết rõ là gì. Không phải giấc mơ, không phải tham vọng... mà là một khoảng trống mơ hồ cứ réo gọi trong lồng ngực mỗi đêm mưa, mỗi khi thế giới trở nên im ắng. Ở phía Bắc bán cầu, trong một lâu đài cổ khuất sâu giữa rừng rậm Transylvania. Jonggun một vampire sống hàng thế kỷ từ lâu đã ngừng tin vào những điều lãng mạn. Tim anh không còn đập, hoặc nếu có, cũng chỉ là những nhịp đập yếu ớt, lẻ loi không còn chút quan trọng. Và rồi, trong một khoảnh khắc nào đó giữa sự tĩnh lặng ngàn năm, anh cảm thấy điều gì đó đang đến. "Sắp đến rồi..." - một cảm giác mơ hồ như ký ức cũ chưa từng được chạm tới. Vào một chiều mưa dai dẳng, khi bầu trời Transylvania xám xịt như một bức tranh trừu tượng, Nana đặt chân vào khu rừng ấy. Cô không biết tại sao mình đến, chỉ biết rằng mùi gỗ ẩm, tiếng gió thổi qua cành cây, và cả những cơn mưa dai dẳng ấy... quen thuộc đến rùng mình. Và rồi ánh mắt họ chạm nhau:-"một người không biết mình tìm gì, một kẻ đã từng quên mình từng mất gì".…
[Nhóm052] Jung_HS: có ai ở đó không[Nhóm052] Jung_HS: cứu tui đi tui đang ngồi một mình trong cái phòng kỳ quái bé tẹo này và nó tối ghê gớm và nó không có cửa không có gì hết luôn mỗi cái màn hình cảm ứng là lạ gắn trên tường[Nhóm052] Jung_HS: có ai không?[Nhóm052] Min_YG: Tôi đây, đồng cảnh[Nhóm052] Min_YG: Chết tiệt nếu ta là nhóm 052 chẳng phải nó nghĩa là còn ít nhất 51 nhóm khác tương tự ư cái trò bắt cóc hàng loạt của nợ gì đây[Nhóm052] Kim_NJ: Tôi nghĩ là nhiều hơn.[Nhóm052] Kim_NJ: Việc gì phải thêm số 0 vào trước 52 trừ khi họ cần đến chữ số thứ ba chứ? Biết đâu tổng lại lên tới hàng trăm.[Nhóm052] Min_YG: Úi chà thông minh quá nhỉ, giờ tìm cách giúp chúng ta thoát khỏi chỗ này luôn nhé[Nhóm052] Kim_NJ: Tôi bó tay rồi. Nếu được phép nói chuyện với những kẻ bắt cóc ta, có thể ta sẽ nảy ra được ý kiến gì đó.Người Thổi Sáo: Xin chào, tôi là người đã bắt cóc các bạn. Liệu các bạn có muốn chơi một trò chơi không?[Nhóm052] Min_YG: Ôi cái đệch trời ơi đất hỡiCâu chuyện khi bảy người lạ bị bắt cóc đến những căn phòng biệt lập và bị ép buộc tham gia trò chơi sống còn, nơi họ phải giao tiếp với nhau bằng một nhóm chat. Liệu họ có thể hợp tác mà vượt qua và kịp thời tìm ra mối liên kết giữa bảy người để thoát khỏi cái chết cận kề hay không?Tác giả: nicowememoney (https://archiveofourown.org/users/nicowememoney/pseuds/nicowememoney) Người dịch: PoeLink gốc: https://archiveofourown.org/works/12257283/ - nếu bạn thích fic thì hãy vào kudos cho tác giả nha.Bản dịch ĐÃ CÓ sự cho phép của tác giả. Vui lòng không đem đi nơi khác.…