Người dân Liyue đang xôn xao với một tin được truyền ra từ Thất Tinh: con gái của một gia đình trung lưu ở Cảng Liyue - Ningguang, đã được hứa hôn với Đế Quân từ khi cô ta chưa ra đời. Người được bàn tán là Ningguang cũng chỉ vừa mới biết đến điều ấy, nàng bối rối, cãi nhau với cha mẹ một trận ỏm tỏi rồi bỏ nhà đi biền biệt. Một ngày nọ sau nhiều năm vắng bóng, nàng trở lại với tư cách là một trong Thất Tinh, tuyên bố từ bỏ hôn ước và kết hôn với một cô gái nhìn thế nào cũng như giang hồ?!WARNING: OOC, GL…
các fic này đa số tui viết cường-cường,và ít hoặc có thể không có các kiểu xưng hắn-em,hay chú-em. xin lỗi nếu làm các quý cô thất vọng,nhưng cũng cảm ơn vì đã đọc fic tui nha.à lưu ý nữa là tui cực toxic top-bot,nên sure fic này taetop koobot so let's read it 💀💀🔥🔥🔥…
- Tên truyện: Tạm biệt anh người em yêu mãi mãi- Author: Pimm :))- Tình trạng: .......Văn án: Từ nhỏ đến lớn là thanh mai trúc mã. Cô và cậu bên nhau từng ấy năm, vui có buồn có, ngọt ngào có cay đắng có. Lên cấp 3, cô bất đắc dĩ trở thành quân sư của cậu, ở bên cậu sau những cuộc tình chớp nhoáng. Cô chợt nhận ra tình cảm mình dành cho cậu không còn đơn thuần là tình bạn nữa, liệu cô và cậu có đến được bên nhau....Thể loại: dễ thương, cạnh tranh, SE, ngược.. Xin đừng đọc chay, hãy vote và để lại bình luận cho ta lấy đó làm động lực để viết tiếp. Sau bao ngày tháng rửa tay gác bút. Đây sẽ là truyện đưa ta tái xuất giang hồ.-------------------------------Note: Đây không phải kiểu hường phấn tung tóe, chuẩn bị tâm lí khi đọc nha ^^ --------------------ĐÂY LÀ TRUYỆN TA VIẾT CÓ BẢN QUYỀN, KHÔNG MANG ĐI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TA VÀ KHÔNG ĐƯỢC SAO CHÉP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC MÀ CHƯA GHI NGUỒN.......................Thân................ :)))…
cuốn sách cuối cùng mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc trước khi trút hơi thở cuối cùngJean Roger Sainteny là một thiếu tá tình báo Pháp, sau khi Nhật Bản tiên shành đảo chính lật đổ chính quyền thực dân Pháp tại Đông Dương ngày 9 tháng 3 nǎm 1945 được cử đứng đầu mạng lưới tình báo, gián điệp biệt kích, hoạt động tạikhu vực biên giới Hoa- Việt và Vịnh Bắc Bộ, đặt trụ sở tại Côn Minh- Trung Quốc.Sau khi Nhật Bản đầu hàng, Jean Sainteny đã tới Hà Nội, đầu nǎm 1946 được cử làm đại diện chính phủ Pháp trong cuộc đàm phán Pháp- Việt và ngày 6 tháng 3 nǎm 1946 đã cùng với Chủ tịch Hồ Chí Minh ký tên vào Bản Hiệp định sơ bộ, mở đầu quan hệ giữa Việt Nam Dân chủ cộng hoà và Cộng hoà Pháp.Do thái độ thiếu thiệnc hí của các thế lực hiếu chiến Pháp, cuộc chiến tranh Việt- Pháp đã bùng nổ ngày 19 tháng 12 nǎm 1946, dẫn đến thảm bại của Pháp tại Điện Biên Phủ tháng 7 nǎm 1954.Với một sự tiêc nuối rõ rệt, nǎm 1954 Jean Sainteny đã cho xuất bản cuốn Hồi ký nhan đề Câu chuyện về một nền hoà bình bị bỏ lỡ, ghi lại những cảm nghĩ tại Việt Nam giai đoạn 1845-1947.…
Những tin mà mình đăng lên là gom lại từ all các nguồn khác nhau Cập nhật hàng ngày những tin tức mới nhất về EXONgười nào đó : Nghe nói EXO nhiều anti fan lắm đúng không ?EXO-L : Đúng vậy . Nhiều như sao trên trời íNgười nào đó : Vậy EXO-L có nhiều không ?EXO-L : Không chỉ ít như Mặt Trời thôiNgười nào đó : Vậy sao vẫn muốn làm EXO-L ?EXO-L : Vì khi Mặt Trời xuất hiện thì mọi vì sao đều biến mất…
Tôi tên là An một cô gái 20 tuổi, từng là một đứa trẻ cứng đầu, kiêu ngạo, và rồi bước ngoặt lớn trong cuộc đời xảy ra khiến tôi khép mình, mềm yếu. Tôi từng nghĩ sẽ chẳng yêu thêm được ai, và sẽ chẳng có ai chấp nhận người như tôi. Có những năm tháng tôi sống như cái bóng, mọi thứ vẫn tiếp diễn bình thường, nhưng chỉ có tôi hiểu rõ. Tôi đang dần chết đi, tôi chỉ tồn tại chứ không hề được sống. Rồi chị ấy đã bước đến, Chị hơn tôi 2 tuổi, tên là Minh. Cái tên như đã chói gọi vào cuộc sống tôi, như một bình minh xuất hiện, sau đêm dài u tối. Chị ấy nhỏ người, thấp hơn tôi tận một cái đầu. Nhưng lại có thể che chở cho tôi một cách kiên cường. Chị đến không ồn ào, không quá rực rỡ, nhưng chị lại khiến tôi thấy yên lòng. Chị không cố sửa tôi, không ép buộc tôi phải gồng gánh phải che chở cho chị ấy. Chỉ chấp nhận tôi là chính tôi, và yêu tôi như thể tôi là điều duy nhất trên đời. Và có lẽ chỉ có chị ấy ở lại đủ lâu để tôi chấp nhận bước ra khỏi bóng tối, khỏi cuộc sống nhạt nhòa trước kia. Đây không phải là một câu chuyện quá bi tráng, hay hào nhoáng. Cũng chẳng phải là câu chuyện cổ tích. Chỉ là, nếu bạn đã từng đau, từng gục ngã, từng không chấp nhận cả sự tồn tại của mình. Tôi hy vọng chuyện của tôi và chị sẽ giúp bạn mỉm cười. Vì nếu một người như tôi cũng có thể yêu lại một cách trọn vẹn, thì bạn cũng vậy.…