Lời Thì Thầm Của Thạch, Dành Cho Sơn.không phải là thật nên tụi mình tự chìm đắm cùng nhau thui nhe 🫂chiếc fic delulu 🤏🏻 🐺🐱những lời thì thầm ngọt ngào mà anh dành cho em mèo, có thể là mềm xèo, ngọt ngào kinh khủng tui chỉ dựa vào một vài tình tiết trong atvncg để viết th chứ thỏa mãn trí tưởng tượng của bản thân là chính hihi.…
VĂN ÁNNàng gọi là Tô Bối Bối, tên đã vừa thất bại lại vừa xui xẻo, người của nàng sinh ra cũng giống theo tên của nàng — “Bối” !Trời ạ, nàng chẳng qua là thích hưởng thụ cảm giác bay từ trên đỉnh cao nhất của núi tuyết trượt xuống mà thôi, mới trượt được một lần liền bay đến một quốc gia không biết năm nào tháng nào – cổ đại sao?“A —— cứu mạng a ——” Tô Bối Bối vừa rơi xuống vừa hét to.“Cái gì? Ta dĩ nhiên không có chết! Oa, núi này mặt đất cũng mềm, gì? m ấm …” Tô Bối Bối vui vẻ ngồi dậy, đưa tay lục lọi mặt đất có nhiệt độ.Tuy nhiên, khi nàng cảnh giác cao độ nhìn rõ ràng –——“Xà… Ta dĩ nhiên ngồi ở trên một con rắn to, a…”Hai mắt vừa đảo, nàng rất sợ hãi rồi té xỉu, mất đi ý thức, sau đó nàng tự nghĩ —— vì sao xà – thân thể lại ấm, xà không phải động vật máu lạnh sao?Nàng bất quá xuyên qua, không cẩn thận rơi đến trên người Xà Vương này mà thôi, liền xui xẻo để hắn bò lên, hắn muốn chọn hậu cung có liên quan gì đến nàng, vì sao cũng muốn nàng vào cùng, hắn âm hiểm xảo trá, nàng không cần!“Này này này, ngươi tại sao đem ta đến nơi này?” Bối Bối kinh hoảng phòng bị.“Cho ngươi cục cưng, ngươi sẽ không tác quái được nữa!” Mỹ nam Xà Vương cười lãnh khốc tà ác lườm nàng.“Xà… Xà cục cưng? Ta ta ta… Ta không cần…” Bối Bối run run, cả người tóc gáy dựng lên.“Không phải do ngươi!” Lãnh khốc – Xà Vương cười đến quỷ dị tà ác, nhún người trườn đi tới……
Fic OOC làm ơn k truyền tới chính quyềnAlpha Trội Lê Trường Sơn-Neko Lê là một quý tử ăn chơi, không sợ trời, không sợ đất và là 1 tay chơi có tiếng ở sàn đấu giá nô lệ. Nhưng Lê Trường Sơn sẽ không bao giờ nghĩ tới, một ngày cậu lại mua phải một Enigma...…
"Chú ơi, wifi nhà em hỏng rồi! Chú sang sửa giúp em nha?"Câu chuyện bắt đầu từ một lần gõ cửa vô tư như thế, nhưng rồi lại mở ra cả một hành trình đầy tiếng cười và cảm xúc.Một chú lập trình viên IT khô khan, sống trong căn hộ nhỏ với đời sống "chi tiền" đơn điệu. Một cậu sinh viên nghệ thuật đáng yêu, hoạt bát, sống hết mình với đời sống "chibi".Hai con người với hai nhịp sống đối lập, hai trái tim tưởng chừng không giao nhau, nhưng lại tìm thấy nhau trong những điều nhỏ bé nhất.Thể loại: Hài hước, lãng mạn, cuộc sống thường nhật, hiện đại, đời thường, không có plot twist gì quá căng thẳng.…
Oneshot, mỗi chap là một oneshot về mấy câu chuyện linh tinh của 2 bạn nhỏ.Câu chuyện là sản phẩm của trí tuệ tớ tạo, không bê đi đâu, không giao cho chính chủ. Sói x mèo. Máy lạnh x cục nóngbla bla..…
câu chuyện dựa trên sự ảo tưởng và mong muốn thoả sức sáng tạo của mình ,mình hi vọng Ét Ti sẽ không thấy ,nam chính mình lấy hình mẫu là ở ST Sơn Thạch nhe…
Giới thiệu:Thế giới này sắp tàn cmnr... 😥😥Như một hệ quả tất yếu, khí vận của nhân loại tập trung vào vài cá nhân xuất chúng, báo hiệu một tương lai mù mịt nhưng vẫn còn hi vọng của nhân loại ❤Nhưng mà BÙM! Có một nhóm siêu phộng đản đã ra tay, phá hủy thế cân bằng nhằm kiếm lợi cho bọn chúng 😫😫Nhân loại sẽ phải làm sao đây?! Mời các bạn đón xem trong ✨UNTITLED✨ (vì mình chưa nghĩ được tên truyện)Xem xog thấy hay thì nhớ cho kênh mik 1 like và subcrise nhoé 😍😍😍🌹 cạm ơn nhìu hjhj…
Một nam sinh 17 tuổi có cuộc sống bình thường và không có gì đặc biệt.Cho đến bây giờ anh vẫn chưa có bạn gái vì khả năng tán gái của anh quá tệ và rồi anh quyết định chơi một tựa game có tên là "Doki Doki Câu Lạc Bộ Văn Học" để nâng cao khả năng tán gái của mình.Nhưng quá trình chơi anh lại bị hút vào trò chơi đó.Liệu có gì đang chờ anh ở thế giới phía bên kia màn hình?Cuộc sống mới?Bạn gái?Hay sự tuyệt vọng và bơ vơ? Hãy theo dõi và ủng hộ tác giả LostSoul-sensei nhé…
Nhà trọ có thêm thành viên mới rồi,nhưng thế quái nào người mới lại là người yêu cũ của Choi Hyeonjun cơ chứ?Truyện tui đi lụm ý tưởng ở nhiều nên nếu mn khó chịu thì bình luận ở dưới nhé.…
"Anh muốn cảm ơn ông trời vì đã để anh gặp được em, nhìn dáng vẻ của em từ khi còn bé đến khi anh có thể đường đường chính chính dắt tay em vào lễ đường." Sơn Thạch sụt sùi vừa nắn tay Trường Sơn vừa nói.....…