P/s: Thứ 7 hàng tuần sẽ cập nhật 1 chương mới.Tác giả : Amoernel. [ A Mòe ] " Hãy nhớ, em chỉ là món hàng rẻ tiền tôi mua được. Đừng quên vị trí của mình"" Từ nay, tên em sẽ là Tố Bạch"" Tố Bạch, tôi tin em" "Tố Bạch, tôi hận cô".…
On the dark road ahead,I can't see a single step aheadI can't see anythingI can't feel anything- Colors Yoori felt restless. She had been sitting alone for at least 30 minutes. There was no familiar face so far. She only knows Jane and she was there because of her. Jane was supposed to fly Paris to pursue her study there as an exchange student tomorrow, so Yoori was invited to celebrate it. She felt kinda awkward amidst of the dancing crowd. She was not really a sociable person.Few minutes later, she finally saw a familiar face. Brian Kang. He was walking toward her who was sitting on the coach located at the corner of the club. Yoori nervously put down her drink. Yoori's heart skipped a beat when his manly scent hit her smell sense. Jane was so lucky to have Brian as her boyfriend. He's handsome, caring and romantic. But Brian is luckier to be Jane's boyfriend. She is the most attractive person in their campus. She excelled in studies and her modelling career. She is friendly, brave and beautiful. A social butterfly.So why would that Jane befriend of someone like Yoori? Yoori was not sure. But for sure, they started to talk to each other since Jane saved her from beaten by her dad in front of their campus gate."Hi," he said. Yoori acknowledged his present with a nod. They never talked to each other before eventhough they heard a lot about each other from Jane. "Do you want to stay here longer?""Huh? Where is Jane?" Yoori asked without looking at him. It had been a while since she last talked to a guy. Except her lecturers. And the loan shark who comes to her house every month. She had to agree it was rather awkward."She--""HELLO, LADIES AND GENTLEMEN!""UGH SHUT UP, JAE!""YOU SHUT UP. I'M TALKING TO MY HOMIE HERE. NOT TO YOU."Yoori knew this couple. They were like the noisiest couple ever. They fought a lot but everyone knows after each fight Mery will run into Jae's arm again. They could not be separated. At least, not for too long.…
"Giáng Sinh vui vẻ!""...Ừm, Giáng Sinh vui vẻ."────────────Vì quá cay cú chính câu truyện mà tôi viết, tôi nấu chiếc side story này cho Unexpectedly Heartbreaking. Không có đau lòng gì ở đây, chỉ có sự wholesome khi mà mọi người không ngủm củ tỏi (và họ yêu nhau).Not canon btw. Trước khi tôi có thể làm tổn thương mấy người, tôi phải làm tổn thương tôi trước đã.…
[ Tổng ] Còn không phải là gan sao!Tác giả: Anh Mộc Tế LinhVăn án:Ta tay trái ôm Tablet, tay phải nắm vuốt con chuột, trước mặt là màn ảnh máy vi tính.Khắc sâu nghĩ lại, cục diện trước mắt đến cùng là thế nào hình thành.Makoto tay trái khoác lên vai trái của ta bên trên, tiếu dung nguy hiểm: "Buông tay."Tsurumaru tay phải khoác lên vai phải của ta bên trên, mặt mày thanh cạn: "Ngươi thả."Kẹp ở giữa tầm mắt của ta tại Tablet cùng máy vi tính trên màn hình đảo quanh, cuối cùng nhịn không nổi."Hai người các ngươi để cho ta đem cái này trận hình tuyển, ván này phó bản đánh được không? LL LP còn không có xong đâu!"Touken Ranbu: Saniwa, trăm tầng thành dưới đất ngươi mới đến thứ 30 tầng đâu!Yume100: Công chúa điện hạ, cuối tuần mở "Tinh linh thủ hộ giả" hoạt động ~LoveLive: Chỉ đạo, cái này kỳ hội trưởng hoạt động chỗ xung yếu hai ngăn sao?Ta: . . . Không phải liền là lá gan mà! Cho các ngươi là được! ! !Văn chương yếu điểm nhắc nhở:1, nữ chính đậu bỉ, yêu quý tìm đường chết, trụ sở Châu Phi, âm du lịch lớn sờ;2, chính văn và văn án bên trên, sử dụng ngôi thứ nhất, Lôi Giả cẩn thận khi đi vào;3, nhất thời hưng khởi đào cái hố, đổi mới không chừng độ dài không chừng tiết tháo không chừng;Nội dung nhãn hiệu: Dốc lòng nhân sinh xuyên qua thời không vô hạn lưu trò chơi võng duLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Tô Tô ┃ vai phụ: Tsurumaru Kuninaga, Makoto, Sonoda Umi ┃ cái khác: Lá gan đế, lớn sờ, tìm đường chết, mặc ngược…
"Thời gian không cho phép đôi ta bên nhau anh à"Han Jisung sinh năm 2020 xuyên không về quá khứ năm 2010, anh vô tình gặp được Lee Minho và cả hai nên duyên từ đó. Ban đầu hai người rất ghét nhau nhưng mưa dầm thì thấm lâu, hai người từ từ có tình cảm với đối phương nhưng không một ai dám thổ lộ.Vào một ngày mưa, Jisung bị ép phải quay về cuộc sống của mình mặc dù anh vẫn còn rất luyến tiếc mối tình dang dở của mình với Minho. Thời gian sau đó, cả hai vô tình gặp nhau vào năm 2045. Vẫn là con người đó, nhưng giờ Minho đã già nua còn Jisung vẫn cao ráo vạm vỡ, tiếc rằng bên cạnh Minho bây giờ đã có người con gái khác, có vợ có con, còn Jisung thì vẫn độc thân, vẫn mãi nhớ đến mối tình năm xưa với chàng thanh niên ấy.…
toàn bộ câu chuyện , nhân vật, tình huống đều dựa trên trí tưởng tượng của tôivậy nên mong mọi người đừng thắc mắc và đòi hỏi sự thật này kiamọi người nếu muốn comment bộc lộ cảm xúc hay gì đó mong đừng chửi bậy nha, mình sẽ rất buồn đóthể loại : boy x boy , song tính nhân, he ( mong vậy),biến thái lạnh lùng công x quyến rũ ngạo kiều thụ.Đọc qua thể loại rồi nếu ai không thích có thể trực tiếp out , mình cảm ơn!Mọi người hãy thoải mái bắt lỗi chính tả mình nhé! mình rất cảm ơn vì việc đó giúp tác phẩm của mình càng hoàn thiên hơn"Giờ thì đọc thôi ! đợi gì nữa !* tách tách*" Mau chóng chụp lại hiện trường!"" bản tin sáng sớm, hôm nay ngày 14/10 tại TRAUM HOUSE ( seochon ) vào lúc 5h , một người phụ nữ tên Byun Ky Sook tự nhận là một người giúp việc đã tìm thấy thi thể của cô Jeon Nayoung bị đâm vào giữa trán một nhát , theo camera ghi lại được thì trước đó có một câu thanh niên cao khoảng 1m80 đi vào , hiện cảnh sát đã vào cuộc để điều tra kẻ đã sát hại nữ chủ tịch tập đoàn SJK."* tách tách* Tiếng máy ảnh vang lên không ngừng" cậu Jeon Jungkook , lý do gì đã khiến cậu ra tay với lại em gái mình vậy?"..." đừng lảng tránh nữa. hãy trả lời đi!" một bác gái tầm trung niên đứng bên đường gào to" đúng vậy"..." Tôi nói không giết, ... anh tin sao? Tôi nói tôi bị hãm hại , anh tin sao? Anh có tin tôi đâu ... Làm gì có ai tin tô..."" Tôi tin""Hả?"" Tôi nói , tin cậu."...." Nhanh lên , nhịp tim đứa bé đang chậm dần..."" Không kịp rồi.."…
Đây không hẳn là truyện. Đây chỉ là những mẩu bài học nhỏ được rút ra từ chính cuộc sống của riêng tôi, từ những chuyện tôi quan sát và thấy được.Thực ra mục đích của tôi viết cái này là để khi tôi về già sẽ ngồi cảm nhận lại từng khoảnh khắc trong đời mà tôi đã từng trải qua.Tôi là người rất thích quan sát và rút ra một cái gì đó từ những chuyện nhỏ nhặt.Nếu có ai đó đọc mấy bài nhảm nhí này của tôi thì tôi xin chân thành cảm ơn.Hãy cứ góp ý nếu những điều rút ra của tôi có phần sai. Tôi rất cảm kích về điều đó, để tôi có thể nhìn thế giới này tốt hơn nữa.❤…
Phục sinh ( Trừng mắt tất báo) - Cá Thích Leo Cây (Ái Ba Thụ Đích Ngư)--------------------Vào một ngày... Nội dung theo chủng điền văn, thoải mái nhấp nhô quanh co khúc khuỷu. Tiểu thuyết thần tiên ma quái bệnh động kinh. Nữ chủ là một cương thi nhiệt huyết mang vẻ ngoài của một ngụy LOLITA điển hình, thời đại... chưa biết.Mở đầu là làn gió quỷ dị, lấy chương thứ sáu làm ranh giới, sau đó là ấm áp cùng tràng cười (không đỡ được.)Tối hậu tối hậu, ta nói đúng là... Các bạn không nhìn lầm, quả thật là xuyên không... Hàn Sơn hỏi Thập Đặng Vân: thế gian phỉ báng ta, khi dễ ta, làm nhục ta, cười ta, khinh ta, tiện ta, ác ta, lừa ta, nên đối xử ra sao?Thập Đặng Vân: chính là nhẫn hắn, nhượng bộ hắn, do hắn, tránh hắn, chịu hắn, kính hắn, không để ý đến hắn, đối đãi như thế qua vài năm, ngươi lại xem hắn ...Ra ngoài hái táo, vì bảo vệ đệ đệ liền phơi thây ngoài đường...Tốt, nàng nhẫn.Chết được vài ngày, lại ly kì sống lại trong quan tài...Tốt, nàng lại nhẫn.Chết đi sống lại chịu sức ép đủ rồi, lại mới phát hiện kỳ thật chính mình đã chết thật...... Rất tốt, nàng tiếp tục nhẫn...Chết đi sống lại, lại tiếp tục chết, không may, trong mắt yêu ma quỷ quái, trần trụi coi nàng như thịt Đường Tăng, là thần dược thơm ngào ngạt, muốn đem nàng ăn sạch vào bụng...... Nàng nhẫn nàng nhẫn nàng nhẫn nhẫn nhẫn...Nhẫn không được nữa!!!…