2,337 Truyện
THIẾU GIA, CẬU COI CHỪNG

THIẾU GIA, CẬU COI CHỪNG

3,227 87 65

Cậu- một đại thiếu gia con nhà quan, hống hách, ngang ngược, coi trời bằng vung, không xem ai ra gì.Cô - con một gia đình nghèo, cuộc sống khó khăn. Tuy nhiên lại là người dễ thương, cư xử với mọi người rất tốt, luôn nỗ lực nghĩ về tương lai, mong đem lại hạnh phúc, cuộc sống đầy đủ cho mẹ và ngoại của mình, đem lại lợi ích và giúp đỡ những người có hoàn cảnh nghèo khó. Và cô không bao giờ cho phép bản thân mình gục ngã trước những cơn sóng lớn.Cả hai đến từ hai thế giới khác nhau nhưng như có một sợi dây vô hình nối kết hai người lại. Trải qua biết bao nhiêu chuyện liệu họ có được hạnh phúc?? Mọi người cùng theo dõi truyện nhé.…

[RE-UP] - BOSS là nữ phụ - QUYỂN 1

[RE-UP] - BOSS là nữ phụ - QUYỂN 1

60 0 22

Tác giả: Mặc LinhThể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Dị Giới, Huyền HuyễnTruyện Boss là nữ phụ với Nữ chủ của truyện là Thời Sênh - tác giả chuyên đào hố không lấp, gây hại cho các nhân vật phụ. Hậu quả là bị rơi vào tay của 1 hệ thống, ném Thời Sênh xuyên vào các tiểu thuyết máu chó khác nhau, thực hiện nguyện vọng của nữ phụ trong các cuốn đó. Mà số phận nữ phụ nào cũng thảm, không chết thì bị hiếp, không thì cũng bị đày ải khổ cực cả đời. Thời Sênh xuyên vào đảo lộn hết các thế giới, có lúc còn phá hoại cả thế giới luôn :))) Cái mình thích nhất ở nhân vật này là tính cách cực kì vô sỉ, phúc hắc, huênh hoang, cả thế giới đều phải ngả nón trước sự châm chọc, móc mỉa của chị. Nhưng ai mà dám phản kháng chứ, nàng lôi thiết kiếm ra chém chết luôn ý chứ =))) Đọc mà thấy bao soái bao ngầu luôn. Chẳng thế mà trong truyện ngoài mấy anh nam ra còn có mấy cô em gái mưa ngả rạp tự nguyện "bẻ cong" trước sự ngầu lòi của Thời Sênh mà. Điểm trừ là nhiều khi thấy Thời Sênh vô tâm, máu lạnh quá, có những lúc không đồng ý với cách làm của nàng lắm.…

Bệnh Kiều Nhiếp Chính Vương Dựa Ta Tục Mệnh (Xuyên sách) - Nam Thiên Tinh

Bệnh Kiều Nhiếp Chính Vương Dựa Ta Tục Mệnh (Xuyên sách) - Nam Thiên Tinh

3 0 3

Giang Tâm Uyển xuyên thành nữ chủ không đơn giản trong truyện nam tần (truyện nam sinh), khuynh quốc, khuynh thành, kiều mị tận xương. Nam nhân trong sách từ hoàng tử đến gia đinh, không một ai không muốn nàng, mỗi ngày đều sống trong Tu La trường ... Cuối cùng bị vai ác Nhiếp Chính Vương lãnh lệ ghét nữ gán tội Họa quốc yêu cơ, một đao răng rắc!Vì giữ mạng nhỏ, nhất định phải tránh xa vai ác!Nhưng càng trốn hắn càng đuổi, cuối cùng Giang Tâm Uyển tâm như tro tàn: Đại ca, cho ta thống khoái!Nhưng vai ác này không giết nàng, ngược lại còn muốn cưới nàng?Tư Đồ Diệu từ nhỏ ghét nhất là yêu diễm mị nữ, mỗi lần tới gần đều cả người nổi mẩn, hắn sạch sẽ lưu loát chém họa quốc yêu cơ Giang Tâm Uyển này, không nghĩ bỗng nhiên trời giáng sấm sét, đánh chết hắn.Sau khi trọng sinh, Tư Đồ Diệu mới biết được, không thể giết Giang Tâm Uyển, đời này cũng không có khả năng giết, còn phải ôm nàng mỗi ngày mới có thể sống tiếp.Để hắn đi ôm kẻ yêu diễm họa thủy kia? Tư Đồ Diệu mặt đầy ghét bỏ, cả người kháng cự.Nhưng sau đấy, hắn thế nhưng thật thơm?Tiều kịch trường:Bắt đầu:Giang Tâm Uyển: Vương gia, cầu không cần giết nô gia.Tư Đồ Diệu cắn răng: Không thể...giết ngươi.Giang Tâm Uyển kiều mị cười, bàn tay trắng ôm eo: Vương gia tốt nhất.Tư Đồ diệu cả người cứng đờ, chịu đựng không ném nàng ra xa mười tám trượng.Sau này:Giang Tâm Uyển: Tư Đồ Diệu, đủ rồi, mau thả ra ra!(Hệ thống: Hôm nay phần thân cận đã đủ)Tư Đồ Diệu thực tủy tri vị: Không được!Nữ chủ xuyên qua, nam chủ trọng sinh, 1v1…

Mỗi Ngày Kí Chủ Đều Muốn Độc Chết Nam Chính

Mỗi Ngày Kí Chủ Đều Muốn Độc Chết Nam Chính

225 51 4

ĐỒNG NHÂN VĂN BOSS LÀ NỮ PHỤ Tác giả: Uyên Nghi Đình Nhã. ""Mỗi lần vị kia hoàn thành nhiệm vụ, một cuốn sách cứ thế mà khép lại. Nhưng, người ở thế giới đó thì sao? Những nữ chính từng đi qua cuộc đời của vị kia thì sao? Nếu như họ chưa từng đắc tội với vị kia, họ xứng đáng có được kết cục tốt đẹp hơn chứ, đúng không? Vì thế, nhiệm vụ của người chính là thay đổi vận mệnh của những nữ chính xấu số đó mà không làm ảnh hưởng đến người kia.Người hiểu ý ta chứ? Chủ nhân thân yêu?"Nhã Thanh Tuyết - một lệ quỷ không hiểu sao bị bắt đi làm nhiệm vụ tuy ngoài miệng luôn treo nụ cười nhạt: Ngươi cho rằng ta là đứa trẻ lên ba, những thứ này còn không hiểu sao?Nhưng mà thực chất trong lòng nàng đang mắng cái tên tự xưng là hệ thống Thiên đạo kia 100 lần. Rõ ràng ta còn đang hưởng thụ cuộc sống bình thản, ngày ngày trồng bỉ ngạn bên bờ Vong xuyên, sao lại bắt ta đến đây chứ???"Đây là một cuốn đồng nhân văn, nên có nhiều chi tiết sẽ trùng với nguyên tác. Nếu khả ái nào không thích đồng nhân văn có thể lướt qua. Mỗi ngày đều là một niềm vui, chúng ta sao có thể vì một điều mình không thích mà làm ảnh hưởng đến niềm vui của mình chứ, đúng không? Có điều, nếu có thể, ta vẫn hi vọng các khả ái sẽ ủng hộ ta. Cách hành văn của ta vẫn còn non nớt, nếu như có lỗi sai thì mong mọi người có thể sẵn sàng góp ý, bỏ qua.Mọi thắc mắc xin liên hệ: https://www.facebook.com/uyennghidinhnha.m Yêu mọi người.…

Nam nhân, chào ngươi!!!

Nam nhân, chào ngươi!!!

9 0 4

Lời đầu: Đây là tác phẩm đầu tiên của mình vậy nên nếu ngôn từ có' lủng xà củng" thì cho mình xin lỗi nhá. Mình mong có thể nhận được sự ủng hộ của mọi người !!!. Cảm ơn :) "Tiểu mỹ nhân trong lòng quả thực không dễ chiều như gương mặt nàng. Người đâu lúc nóng lúc lạnh, chỉ cần không vừa lòng một chút thôi là làm loạn lên"- Hắn thầm nghĩ trong bụng, lắc đầu ngao ngán. " Chàng đúng thật là.......ngồi im một chút đi"- Nàng tức giận. Đấy thấy chưa? Sao lại có thể ngang bướng như vậy? Chỉ là một con bướm thôi mà sao nàng giận tớ bây giờ. Cuộc sống của hai người cứ hạnh phúc trôi qua như vậy đấy, đúng là yêu mà! Đâu ai mà ngờ được nam nhân không biết cười như Phong Tử Yên lại có thể dịu dàng như vậy cơ chứ. Nhưng bọn họ cứ hạnh phúc như vậy mà được sao? Nhầm rồi thế giới hạnh phúc này không thuộc về họ, hai người đó thật sự đáng chết !!! . . . .Gương mặt nhỏ hồng hồng mỉm cười, Liễu Ánh Nguyệt nói với Phong Tử Yên :" Ta yêu chàng, ta muốn sinh cho chàng thật nhiều đứa con.....AAAAAAAAAAA". Hắn cười cười :" Được, còn xem bản lĩnh của nàng..!!!" ..... . . Ta ghét thế giới này...... vì nó không thuộc về ta.. Tí tách. "Tạm biệt người"..............MẪU THÂN.....Hết rồi! Hahaha.....thế giới tàn nhẫn với ta thì ta sẽ tàn nhẫn với nó, ta sẽ khiến nó hóa thành tro bụi . . ..Hoa bỉ ngạn nở rực rỡ vào tháng bảy, một mảng trời rực rỡ ánh dương.....Nam nhân và nữ nhân ôm nhau....Ta yêu chàng.......Nhân sinh kia là mảng tối hay sáng? Ta không biết......Ánh dương kia vẫn thuộc về…

THẬP NIÊN 70 : XUYÊN THÀNH CHỊ DÂU CỦA NAM CHÍNH

THẬP NIÊN 70 : XUYÊN THÀNH CHỊ DÂU CỦA NAM CHÍNH

53 1 1

EDIT (bản khác)TÁC GIẢ : Đào Hoa LộVĂN ÁN :Lâm Uyển xuyên thành bà chị dâu cực phẩm nhớ thương chú em chồng trong một cuốn tiểu thuyết niên đại điền văn, mẹ chồng độc ác, cô em chồng xấu xa.Mặc dù ông chồng đẹp trai nhưng lại bị điếc, tàn tật, nhà mẹ đẻ lại là đám ma ốm,không có chỗ dựa.Một cô vợ nhỏ vô cùng thê thảm.Người qua đường: không chia nhà, cô vợ nhỏ kia không có đường sống đâu.Mẹ chồng cười lạnh: Chia nhà ư? Cô nằm mơ.Chưa được mấy ngày, mẹ chồng ác độc khóc lóc muốn chia nhà.Lâm Uyển: Chia nhà? Bà nằm mơ đi.Lâm Uyển: Mẹ chồng, chị chồng ác độc tỏ vẻ bất công chính là bệnh, cần phải trị! Lười làm là bệnh, càng cần phải trị.Trị đến mức khiến cả đám người kia gào khóc thảm thiết, biết lao động là vinh quang, vừa lười vừa háu ăn, vừa gian vừa háu cá chính là đáng xấu hổ nhất.......Sau này con dâu thê thảm kia trở thành thần y. Ông chồng tàn tật đứng lên, vừa cao vừa đẹp trai, biết kiếm tiền còn thương vợ. Lâm Uyển cắn hạt dưa nhìn vở kịch gà bay chó chạy của nhà chồng, cuộc sống thoải mái.GỠ MÌN: #) Xuyên sách hệ thống, bàn tay vàng.#) Nội dung: Xuyên thời không, làm ruộng, hệ thống, niên đại văn.#) Nhân vật chính: Lâm Uyển,Lục Chính Đình, Lục Minh Quang.#) Ngoài ra: Nuôi bánh bao, cực phẩm, ngược cặn bã, sảng văn, nông thôn, điền văn.…

HOANG ĐẢO CẦU SINH

HOANG ĐẢO CẦU SINH

502 8 2

Tác giả: Đại Giả PhátThể loại: đam mỹ, xuyên qua, 1x1, trồng trọt (hương thổ), chủ công.Giới thiệu:Tác giả: Ta nghĩ cho ngươi đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam: Ta lo lắng một chút Tác giả: Ta đã muốn quyết định , cho ngươi đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam cắn răng một cái: Được rồi, nhưng là yếu phó cho ta thất nghiệp bồi thường, còn có nông nghiệp trợ cấp Tác giả: Như vậy a, ta đây muốn cho ngươi trở lại cổ đại đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam căm tức tác giả: Không có cửa đâu Tác giả: Nhưng là ta đã muốn đem ngươi nhưng đi trở về Lộ Dĩ Nam rơi lệ đầy mặt Tác giả: Ta nghĩ cho ngươi đi cổ đại hoang đảo trồng trọt Lộ Dĩ Nam: Không cần a Tác giả: Ta đã muốn đem ngươi khai hoang trên đảo , hy vọng ngươi có thể sống xuống dưới, A men Lộ Dĩ Nam điên cuồng nguyền rủa tác giả trung Bị nguyền rủa tác giả nổi lên, chậm quá thích hợp lấy nam nói: Đã quên với ngươi nói, ta còn ném cái tiểu thiếu gia cho ngươi, nhớ rõ chiếu cố hảo hắn,88Lộ Dĩ Nam cuồng hóa......Nói đơn giản, chính là một người bất hạnh xuyên qua đến cổ đại, lại càng thêm bất hạnh lưu lạc đến hoang đảo làm ruộng văn, hoặc là nói là muốn sống văn Thuận tiện nói, bài này bàn tay vàng có khai, khai khá lớn, bộ phận lý hoàn cảnh đặt ra đến từ chính mỗ mấy bộ hoang đảo văn, tỷ như lỗ tân tốn phiêu lưu nhớ Nếu bài này có chỗ nào viết không tốt, hoặc là sai lầm địa phương, thỉnh nói cho ta biết, lại cảm tạ , nếu có lôi đổ của ngươi địa phương, cũng mời nói đ…

 Ông Xã Sắc Lang Anh Đừng Hư Quá

Ông Xã Sắc Lang Anh Đừng Hư Quá

490 3 6

nói về năm năm, toàn tâm nỗ lực, chỉ đổi lại trái tim tan nát cõi lòngLúc đau lòng nhất gặp được anh - cũng đồng bệnh tương lânLà chữa thương, hay muốn duy trì sự tôn nghiêm trước mặt bạn trai....Sổ đăng ký kết hôn đến tay, cô gả cho người đàn ông nhìn vô hại giống như cừu nonVốn tưởng rằng, sau khi cưới sẽ sống đúng với giao ước, không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng bên trong lại cất giấu một bí mật lớn....Khi cô bị người ta đè trên giường, bị anh ăn tươi nuốt sống từng ngụm, mới hiểu được hóa ra anh căn bản là con sói đội lớp cừuĐoạn ngắn ăn cơm:Một ngày nào đó, chú sói mài dao sèn soẹt nhìn về phía dê conBốp, một cái tát không mang theo chút thương tiếc dán lên mặt chú sói"Vợ à..." Mỗ sói kêu rên một tiếng, đầu đầy saoMột ngày nào đó, mỗ dê nhìn chằm chằm món quà trong tay người nào đó, mơ mơ hồ hồ"Ôi, con dâu a....""Chị dâu a..."Mỗ sói đục nước béo cò : "Vợ a......"Một cái phật sơn vô ảnh cước, thành công làm cho người nào đó đầu bay đầy sao lần 2.…

CÔ ẤY KHÔNG DỖ CẬU ẤY NỮA

CÔ ẤY KHÔNG DỖ CẬU ẤY NỮA

323 2 1

Tên truyện: CÔ ẤY KHÔNG DỖ CẬU ẤY NỮATên gốc: 她不哄他了Tác giả: 秋日凉 - Thu Nhật LươngEditor: Hồi Mục Ca - 回穆牁Tình trạng gốc: Hoàn (138 chương + 1x ngoại truyện) GIỚI THIỆU. Mùa hè năm ấy dường như nóng hơn mọi năm, cô gái trong bức ảnh tốt nghiệp cười rất ngọt ngào, phía sau cô ấy là thiếu niên mặc áo sơ mi trắng với nụ cười tỏa nắng. Gặp nhau vào mùa hạ, chia ly cũng vào mùa hạ, đóa hồng nhỏ của anh mãi mãi được cất giấu trong mùa hè ấy.【"Dọa cậu sợ rồi à, bạn học nhỏ?" "Ừm."
"Đừng sợ."】【"Thật sự không cân nhắc việc cùng tớ hẹn hò sao, bạn học nhỏ?"
"Nếu cậu theo đuổi được tớ, tớ sẽ cân nhắc."】【"Kiếp sau đợi tớ với, được không?"
"Không đợi đồ lừa đảo."】【"Chỉ cần ăn một viên kẹo là sẽ vui trở lại ngay."
"Tớ đã ăn nhiều kẹo như thế rồi, tại sao tớ vẫn cảm thấy không vui?"】【"Dạ dày không khỏe, nhớ phải ăn cơm, ngoan nhé."
"Tớ không ngoan, khi nào cậu mới trở về dỗ dành tớ đây?"】_______________📌bản dịch phi thương mại, chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.…

Nhất phẩm nữ nhi làm giàu từ nghề nông

Nhất phẩm nữ nhi làm giàu từ nghề nông

43 0 2

Kiều Oanh nằm thở yếu ớt trên giường bệnh. Bên cạnh cô lúc này là người anh trai tài giỏi, hết lòng yêu thương, bảo vệ cô. Trong hồi ức tuổi thơ lẫn về sau này, anh ba luôn là người nắm tay dắt cô đi, ôm vỗ về mỗi khi cô khóc nháo, dạy cô từng con chữ vỡ lòng, chăm sóc cô mỗi khi cô ốm đau, tin tưởng mọi điều tốt đẹp nơi cô... Anh trai. Em vẫn chưa làm được điều gì cho anh cả. Em... em luyến tiếc anh.Dường như nghe được tiếng lòng của em gái, anh cuối xuống, hai hàng nước mắt lăn dài, nghẹn ngào nói:- Bông hoa nhỏ. Em là cô em gái mà anh đã may mắn có được. Em rất quý giá với anh. Biết không?!Cô gật nhẹ đầu. Cô mệt quá. Chống chọi với bệnh tật chưa bao giờ là dễ dàng. Cô nhìn anh thì thào lời cuối cùng:- Em... ngủ đây... Anh... Chúng ta sẽ.... hạnh phúc....---Trải qua một giấc ngủ thật dài, Kiều Oanh tỉnh lại trong thân thể một tiểu oa nhi 9 tuổi. Vây quanh giường nhìn nàng lo lắng là rất nhiều nam thanh. Thấy trang phục của bọn họ cùng cảm nhận cái đau đầy chân thật của cơ thể này, Kiều Oanh đã nhận biết về hiện tại. Nàng đã thật sự xuyên vào thân thể của Lâm Như Kiều-con gái của Lâm tam lang thành An Châu.…

[GI&HSR] |EABO| Yandere!Various X Reader |

[GI&HSR] |EABO| Yandere!Various X Reader |"Say Đắm, Mê Người, Dụ Hoặc..."|

2,391 223 1

"Vắt chéo chân mình để làm điểm tựa sách cùng với tách trà trên tay, với một tư thế ung dung, bạn tựa vào chiếc đệm lưng ghế một cách đầy thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên bên cửa sổ, những chú chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên khung cửa sổ chào đón cho một buổi sáng của vùng đất Sumeru đầy tươi tắn. Buổi sáng của bạn bắt đầu như thế đấy, được uống một tách trà nóng và thư giãn với sách để chuẩn bị cho kì thi tiếp theo của Giáo Viện Sumeru. Là một trong những học giả hiếm hoi trong suốt hàng trăm năm nay, với bề dày lịch sử của nó thì đã không ít người đã tốt nghiệp một cách thành công, có được một công việc yên ổn, phù hợp. Vậy nên, bạn cũng mong muốn và hi vọng bản thân cũng có một cái nghề để mưu sinh, chứ chẳng thể mãi sống cùng hai người họ được. Nhưng có vẻ ước mơ nhỏ nhoi giản đơn ấy của bạn làm cho họ có chút khó chịu thì phải?...Hay là việc bạn phải đối mặt với sự quan tâm thái quá của các vị Archon khác đến từ Đại Lục Teyvat rộng lớn này?Rồi làm sao đây khi mà tình trạng liên tục bị người này đến người khác trói buộc bên cạnh họ tiếp dục diễn ra khi bạn vô tình bị xuyên đến thế giới khác đây?Nhìn lấy các vị Aeon trước mắt, bạn quỳ xuống một cách vụng về để cầu xin được ban phước mà không hề hay biết rằng đó có lẽ là lần cuối bạn được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.....Đặc biệt là ở giữa không gian vũ trụ bao la này, liệu có ai sẽ thương tình mà cứu bạn ra mà không đòi hỏi gì không?......"…

Đại lão xuyên thành kiều mềm mĩ nhân (Edit)

Đại lão xuyên thành kiều mềm mĩ nhân (Edit)

8 0 6

Nguồn convert: ╮( ̄︶ ̄)╭ & Reine Dunkeln & Ánh Nguyệt, thanks các bạn nhiều.***Tiểu mĩ nhân Khương Miên - nữ chính truyện ngược văn, mắt hạnh má đào, chân nhỏ eo thon, tiếng khóc nhỏ nhẹ, cả người tản ra mùi kẹo sữa ngọt ngào, không phải đang bị khi dễ, thì chính là đang chuẩn bị bị khi dễ.Đại lão Khương Miện từ mạt thế xuyên tới, tư thế oai hùng hiên ngang, khí tràng hai mét tám,Tay cầm một phen dao xẻ dưa hấu, ở giữa bầy tang thi có thể đi ngang.Khi Khương Miện xuyên thư trở thành Khương Miên :-- gặp mặt đại lão đạm mạc tự phụ vừa cùng mình kí xong hợp đồng yêu đương:Khương Miên: "Ngươi con mẹ nó chính là kim heo của ông đây sao?"Đại lão: "......"-- khi bị đại lão mang theo đi liên hoan Khương Miên: "Ta quậy, các ngươi tùy ý!"Bạn tốt của đại lão: "......"-- khi mợ từ nhỏ đã ngược đãi nàng muốn 500 vạn, nếu không có anh họ nàng sẽ bị sòng bạc chặt tayKhương Miên: "Hắn mất đi chỉ là một đôi tay, ta mất đi là 500 vạn đấy!"Mợ: "......"-- khi nam chủ là thanh mai trúc mã nhận định nàng là phế vật, một cây làm chẳng nên nonKhương Miên ngứa tay một cái tát: "Vang sao? Ta có thể tát càng vang, muốn thử không?"Nam chủ: "......"@@@@Nếu không có vấn đề gì thì nửa tháng 1 chương truyện nhé [ ± _ ± ]…

Bảy Tỷ Người Nhưng Chỉ Yêu EM

Bảy Tỷ Người Nhưng Chỉ Yêu EM

97 0 10

- Có một số từ ngữ nhạy cảm, cân nhắc trước khi đọc ! - Truyện do tớ tự viết, nên sẽ rất khó tránh việc văn phong lủng củng và lan man! ----------------------------------------------------------------------------- Christopher Andrew là con lai, mẹ là người Việt, bố là người Mỹ. Do bố mẹ lục đục, hắn theo chân mẹ về Việt Nam. Ngay từ khi bước chân đến trường học, hắn luôn cho rằng đây là một quyết định hết sức sai lầm và luôn có một cô bạn cùng lớp- Nguyên, tới nói muốn làm bạn với hắn. Từ đó, người xảy ra nhiều tình huống thú vị với nhau. -------------------------------------------------------------------------------Nếu mang đi nơi khác, xin hãy liên lạc với tớ !…

[Hệ liệt Tiểu tỳ điểm quân] - Nhị gia rất lạnh lùng

[Hệ liệt Tiểu tỳ điểm quân] - Nhị gia rất lạnh lùng

328 5 4

Cập nhật mới nhất tại: triniemhuuly.wordpress.comTên truyện: Nhị gia rất lạnh lùng – 二爷好冷漠Hệ liệt: Tiểu tì điểm quân – Bộ thứ nhất Tác giả: Đường SươngThể loại: Ngôn tình cổ đại, Hài, Nhẹ nhàngNguồn Convert: meoconlunar Edit: Kozuechii Giới thiệu:Trên đảo nhỏ giữa Yên Ba hồ, có tòa Yên Ba Các cực kì thần bí.Nghe nói, trừ phi Các chủ gật đầu đồng ý thả người, không thì dù là Hoàng đế lão tử đích thân đến cũng vô ích.Mà thế sự biến hoá kỳ lạ khó đoán, Các chủ không chỉ có dung mạo tuấn mỹ, võ công sâu không lường được,Trọng yếu hơn là, hắn còn có được ba đại tỳ nữ vô cùng mỹ mạo tài giỏi hầu hạ bên người.Có quyền, có thế, lại có diễm phúc, quả thực muốn người trong thiên hạ tức chết!Có điều nhàn rỗi sinh nông nổi, Các chủ lại tâm huyết dâng trào nổi lên ý muốn tác hợp uyên ương.Muốn đem ba người con gái hắn từ nhỏ thu dưỡng, chân thành yêu thương gả ra ngoài.Cũng nói rõ luôn, chỉ cần là người vừa mắt các nàng, hắn chắc chắn sẽ tìm cách thỏa đáng hôn sự.Không ngờ nha đầu Mạc Vân lại nhìn trúng nhị đương gia Lệ Ngân Thiên nổi tiếng lạnh lùng.Ài, thế nào trong ngàn vạn người mà lại chọn cái tên lãnh huyết khó trị như thế? Vụ này khó giải quyết đây!…

Tuyển Tập Oneshot Original

Tuyển Tập Oneshot Original

26 12 12

Chỉ là tuyển tập oneshot (và ko phải oneshot) nguyên tác qua nhiều thời kì No context (。・ω・。)…

Chị Là

Chị Là "Trâu", Em Là "Cỏ"!

9 0 4

Tên: Chị Là "Trâu", Em Là "Cỏ"! Tác giả: Bánh Bao Nhân Gà Ngày bắt đầu: 31/7/2023Ngày kết thúc: ....update LƯU Ý: TRUYỆN RẤT TRẨU! TÁC GIẢ KHÔNG GIỎI VĂN, VIẾT RẤT CẤN VÀ LỦNG CỦNG!! Trích:Tôi ngờ nghệch nhìn thằng nhóc vừa cao tới nách tôi, nó trừng mắt với tôi, hùng hùng hổ hổ nói một câu:"Chị chờ tôi lớn lên, chị dám có ghệ, tôi đánh què giò thằng ghệ chị!"Tôi thở dài, nghe một thằng nhóc nói câu đó tôi chỉ muốn đánh vào đấu nó và nói rằng "dm mày trẩu vãi đ*i, chị mày đ** chấp!!". Nhưng với tư cách là một con ngoan trò giỏi, tiên nữ giáng trần, dịu dàng thục nữ, là một người bạn thân 3 tốt, tôi phải ngậm đắng nuốt xuống những lời muốn nói. Trừng mắt lại với nó. -----Cuộc đời 26 năm của tôi cứ thế chấp dứt dưới tay một thằng nhãi vừa tròn 20. Đó là khi tôi chợt nhận ra bản thân đã bị tự vả thế nào. Nhìn thằng nhãi đang hớn hở chơi game với cái thân trên cởi trần ở đằng kia, tôi cảm giác cái nọng của tôi lồi ra thêm 2 phân, mặt nghệch ra dường như câm cmn nín. Mẹ nó! Tôi muốn ăn ẻm, tôi muốn đè ẻm dưới thân và ăn sạch sẽ!! Tôi chính là cầm thú mà sau 7 năm ở cùng ẻm mới lộ ra thú tính...!…

Đào Bạc Hà

Đào Bạc Hà

112 19 4

Tôi và Phó Tư Dã là thanh mai trúc mã từ bé, bên ngoài cậu ấy là một người lạnh lùng ,ít nói,còn có phần khó ưa...nhưng chỉ có tôi mới biết thật ra cậu ấy là người trong nóng ,ngoài lạnh lại còn siêu thích khóc nhè ,siêu dính người.Gia đình tôi và cậu ấy rất thân thiết nên từ bé chúng tôi cứ như hình với bóng .Sau lưng ,cậu ta một tay che trời,luôn luôn bên cạnh bảo vệ tôi.Trước mặt ,lại yếu đuối ,mít ước ,y hệt "cún con" khiến người ta mủi lòng.Chúng tôi cứ vậy chơi với nhau đến khi năm 8 tuổi ,gia đình cậu ấy không biết vì lí do gì mà chuyển đi.Hôm trước khi đi ,Phó Tư Dã khóc nức nở,đôi mắt sưng húp,vừa khóc vừa nói:"Lâm Uyển Uyển hứ..c..Cậu nhất định phải đợi tớ,nhất định...phải đợi,đợi đến ngày bọn mình lớn, chắc chắn tớ sẽ tìm cậu...cậu mà không đợi thì..."Nói đến đây Phó Tư Dã không nói gì nữa."Hả? không đợi thì sao?"Vành tai Phó Tư Dã đỏ ửng lắp bắp không nên lời."K-hông...không có gì.."Tôi kiễng chân khẽ hôn lên má cậu ấy "Ừm ,tớ sẽ đợi cậu." Phó Tư Dã bất ngờ ,mặt đỏ ửng như quả cà chua chín quay người chạy đi"Lâm Uyển Uyển cậu nhất định phải đợi tớ ...""Ừm ...chắc chắn tớ sẽ đợi.."Tác giả :Khả Ái (LacLac_2k)Tác phẩm:Đào Bạc HàNgày dự kiến up lên Wattpad: 10/3/2025Lưu ý Truyện sẽ có nhiều sai sót,nhân vật chưa hoàn thiện,mong các bạn thông cảm.Mong sẽ nhận được nhiều góp ý ,lời khuyên trân thành từ các bạn,để mình có thể hoàn thiện những sai sót và rút kinh nghiệm cho các bộ truyện tiếp theo!!!Mong các bn yêu thích và ủng hộ mình nhaaaa !!…

Hào môn thế gả: Sự trở lại của át chủ  bài

Hào môn thế gả: Sự trở lại của át chủ bài

1 0 1

Tác giả: Đức Âm Bất VongNguồn: 69shuEditer & Beta: HynTống Họa lớn lên ở vùng quê, từ nhỏ đã bị bố mẹ bỏ rơi. Một hôm, đột nhiên được bố mẹ giàu có đón về. Bố nói với cô: "Con và em gái không phải cùng "một thế giới", em gái con tiền đồ rộng mở, là phượng hoàng bay trên chín tầng mây. Đương nhiên không thể gả cho một tên tàn phế! Cho nên...ủy khuất cho con rồi!" Mẹ cô nhắc nhở: "Úc gia là một gia tộc lớn, có thể thay em gái con gả qua đó, là may mắn mà con phải tu 8 kiếp mới có được, nên dừng có không biết tốt xấu!" Úc Đình Chi, thiên tài nổi tiếng khắp đất Giang thành. Sau một vụ tai nạn, thiên tài Úc Đình Chi không chỉ hai chân tàn tật, mất đi tài năng, mà còn là một phế vật không đỗ được vào đại học. Một người là cô gái quê mùa lớn lên ở nông thôn; Một người là phế vật nổi danh thiên hạ; Hai người này đúng là một sự kết hợp hoàn hảo. Thời gian này, mọi người đều đợi để xem trò cười của đại tiểu thư nhà họ Tống. Một hôm, người mà ai ai cũng cho là quê mùa và phế vật, đều cùng xuất hiện ở bữa tiệc của những ông chủ có máu mặt. Tống Hoạ nói: "Tôi đến làm thêm bưng bê đồ ăn." Người phía sau cũng thong thả: "Thật trùng hợp, tôi cũng đến làm thêm đấy." Thế là, quần chúng được chứng kiến một màn hai nhân vật lớn vì để che giấu thân phận mà giả làm phục vụ cho bữa tiệc.…

GIÓ ẤM KHÔNG BẰNG ANH THÂM TÌNH

GIÓ ẤM KHÔNG BẰNG ANH THÂM TÌNH

2,752 47 61

Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuThể loại: Ngôn tình, trọng sinh#văn ánBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành.Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…

Cách Đây 1736 Cây Số Có Một Trái Tim

Cách Đây 1736 Cây Số Có Một Trái Tim

11 4 38

- Ngươi đừng có mà thèm vợ quá hóa điên. Mau bỏ ta ra.- Với thân phận của ta bây giờ, không điên thì còn có thể sống được sao?Có người nói rằng, đâu đó vẫn tồn tại một thế giới song song với Trái Đất chúng ta. Và thế giới đó quả thật tồn tại. Đó là một nền văn minh hiện đại như Trái Đất, nhưng đặc biệt hơn, con người ở nơi đó có khả năng sử dụng phép thuật. Ở đó, có một câu chuyện chưa từng được hé lộ.Cô vốn xuất thân là một cô gái nông thôn miền Nam, nhờ thiên phú vốn có mà trở thành một trong 4 thành chủ của Thiên Lạc Thành.Hắn là một chàng trai từ phương Bắc đến, xuất thân là đại hoàng tử cao quý của Từ Khải Thành.Một ngày nọ, thành Từ Khải thất thủ, đại hoàng tử buộc phải sang Thiên Lạc làm phò mã để sống tạm bợ qua ngày.Từ một hoàng tử được người người kính trọng, bỗng nhiên trong một đêm lại mất tất cả, đến nơi xứ người cũng không ai tôn trọng, Thiên Hương chính là ánh sáng duy nhất trong đời hắn... Một cách bất đắc dĩ...Mọi chuyện vẫn luôn suôn sẻ, cho đến khi...…