2,462 Truyện
Ngừng yêu

Ngừng yêu

0 0 2

Điều đáng sợ nhất mỗi khi thức giấc có lẽ là...tất cả mọi thứ dường như chỉ là giấc mơ. Nếu như có thể quay ngược thời gian , nếu như năm đó ta không gặp nhau thì liệu có như vậy? Câu chuyện tình ngang trái giữa Hạ Lam và Phong Hàn, một người đi theo con đường đen tối vĩnh viễn chẳng có lối thoát, một người hào quang chói lọi. Hai cuộc đời hoàn toàn trái ngược, liệu họ có vượt qua được những thử thách ấy để mãi bên nhau? *Trích đoạnĐêm hôm ấy mưa rất to nhưng không thể nào che mất được vẻ kiên định trong ánh mắt của cô gái, cô chẳng thèm quan tâm bản thân đang ướt sũng như thế nào, đuổi theo bóng người ấy, cái bóng từng ấm áp dưới ánh nắng mùa hạ giờ trở nên lạnh lẽo dưới nền đất, nói thật to:"Hàn Phong! Nếu hôm nay anh mà rời khỏi đây, em từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa! Không bao giờ tha thứ cho anh! Chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt từ đây!"Giọng nói mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu đậm của cô dường như chẳng chạm tới được anh, anh cứ thản nhiên mà bước đi trong đêm giông tối ấy...Nhìn bóng người đi xa dần cô bỗng đờ ra, bàn tay nắm chặt lấy như bóp hết lấy nỗi đau đấy. Anh đi rồi...đem theo cả tình yêu thương một thời của cô mà đi mất...Cô gục xuống khóc không ra tiếng, những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống bàn tay cô...Nhưng chẳng thể nào xoa dịu được nỗi đau ấy.Vài năm sau đó, cô gái ấy mới biết rằng thật ra năm đó không phải anh không nghe thấy, mà là không thể nghe được nữa, vì sợ rằng sẽ mềm lòng mà ôm chặt lấy cô, giữ cô mãi bên mình. Bả vai anh run …

Vô Tội Tiểu Đoàn Tử

Vô Tội Tiểu Đoàn Tử

2 1 1

Tác giả: Túc Bảo Tô Ý ThâmThể loại: Đồng nhân,Ngôn tình,Đô thịTrạng thái: Đang raLà một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Vô tội tiểu đoàn tử/Phúc bảo ba tuổi rưỡi bị tám cữu cữu đoàn sủng là một truyencv của tác giả Túc Bảo Tô Ý Thâm sáng tác thuộc thể loại truyện Đồng nhân, Ngôn tình, Đô thị, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.Tên khác: Phúc bảo ba tuổi rưỡi bị tám cữu cữu đoàn sủng (福宝三岁半被八个舅舅团宠了)Mẹ kế từ thang lầu thượng té ngã sinh non, tiểu túc bảo bị phạt ở trên nền tuyết quỳ một ngày một đêm, bị trở thành ngôi sao chổi đuổi ra gia môn.Liền ở nàng đem khi chết, tám bá tổng cữu cữu đuổi tới, đem tiểu túc bảo ôm vào trong ngực!Đại cữu cữu sắc mặt băng hàn: Thiên lạnh, ta xem Lâm gia nên phá sản.Nhị cữu cữu nộ mục trừng to: Thương ta tiểu bảo giả, tuy xa tất tru!Tô gia lão gia tử càng là đương trường cầm lấy quải trượng đem tra cha bạo chùy một đốn!Tra cha hối hận lại không cam lòng: Tô gia tiểu thiên kim lại như thế nào, còn không phải khắc chết mẫu thân hại phụ thân phá sản ngôi sao chổi!Ai ngờ tiểu túc bảo trở lại Tô gia sau, mấy cái cữu cữu vận thế càng ngày càng tốt, liền nằm trên giường không dậy nổi Tô gia lão phu nhân đều có thể nhảy lên quảng trường vũ......Cuối cùng trời giáng thần giống nhau bá tổng cha, …

Kẻ Vô Vị

Kẻ Vô Vị

2 0 1

tôi là Lệ Thanh, một con bé non nớt sống ở mấy cái quận lẻ bắt đầu vào phần trung tâm thành phố học tập. Ngày đầu đi học, tôi bị một "đàn chị" cùng lớp dằn mặt cho ra trò. Tôi vốn đã quen cái loại bạo lực học đường này lâu rồi nên chả để ý mà người ta sai gì làm đó. Một ngày, tôi đi cafe net chơi game với tiện làm ít việc thì thấy một nhóm học sinh quen quen. Tưởng lạ hóa ra quen. Là cái đám bắt nạt với con bánh bèo thích ra vẻ đó. Chúng con trai thì đứng bàn tán vui đùa sôi nổi với trước mặt là đám con gái đang bâu lại cấu xé một đứa. -Bây cá xem giữa con Nhi với con Hằng thì con nào đấm nhiều hơn? Một tên trông khá đẹp trai, cao ráo trong đám đó cười phá lên rồi nói:-Tao cược con Hằng. Cả đám con trai nháo nhào cược theo xong thấy vậy tôi giận dữ bước đến:-Tao cá là tao, con Thanh. Tên cao ráo chợt quay sang, nhìn tôi với vẻ mặt đắc thắng:-Nào, vậy mày cá gì nhỉ? Tôi giật lấy lon monster trên tay hắn tu ừc ực rồi nói:-Lon Monster nhé? Hôm sau, cả confession trường tôi ầm ĩ chuyện một mình tôi chấp hết lũ con Hằng chị đại và một bình luận ẩn nói tôi đã hôn gián tiếp với tên hotboy trai hư nhất nhì trong trường.…

Nắng Có Màu Pha Lê

Nắng Có Màu Pha Lê

1 0 1

"Tuấn này.""Sao thế?"Đôi mắt anh sáng rực lên mà nhìn lấy tôi trong khi đáp lại tiếng gọi ấy. Tôi thích nó, cực kỳ thích."Em thích mưa lắm."Tôi bỗng buột miệng mà nói ra câu vu vơ ấy. Vốn đang định hỏi anh về kế hoạch cho ngày mai nhưng ánh mắt ấy, làm tôi sao nhãng mà quên béng cả câu hỏi. "Còn anh thì thích nắng hơn""Vì nắng luôn mang lại sự tích cực, anh nhỉ?""Không phải, vì nắng buồn lắm.""... Anh lạ thật đấy.""Anh bảo thật mà. Em nghĩ xem. Một cơn mưa rào sẽ cuốn trôi hết nỗi buồn của con người ra bên ngoài và gột rửa mọi tăm tối của tâm hồn. Còn ánh nắng lại đâm xuyên qua niềm vui của em, đốt nóng nó bằng hơi ấm của ban mai...Vấn đề là, khi ánh nắng tắt rồi, khi niềm vui đó cũng vơi mất, rồi khi tia sáng đó để cái niềm vui nguội lạnh ở lại, người ta sẽ hụt hẫng lắm. Nó còn tệ hơn cả một nỗi buồn vào chiều mưa nữa, vì khi đó ta nhận ra rằng mọi điều ta những tưởng trở thành điều hạnh phúc nhất, lại bỗng trở thành điều xa xỉ nhất.Cảm giác đó, còn gì buồn hơn, còn gì hụt hẫng hơn sao?"....…

Cẩm nang hướng dẫn làm sủng phi

Cẩm nang hướng dẫn làm sủng phi

73 0 2

Người khác xuyên không về hậu cung thời cổ đại chẳng phải đều chỉ là một phi tần bậc thấp thất sủng không ai để ý tới sao? Thế nào mà Diệp Khả xuyên qua, lại có phúc phận nhập vào thể xác của vị đương kim sủng phi của hoàng đế?Người khác xuyên về đều chẳng phải gặp được hoàng đế anh tuấn thần vũ ngoài lạnh trong nóng, cùng trải qua cung đấu cẩu huyết gì đó rồi yêu đương hoa hoa lệ lệ?Thế nào mà Diệp Khả vừa mở mắt dậy, thọ thần năm mươi tuổi của hoàng đế đã đến? Hoàng đế già khụ không nói đi, có thể chỉ là nam phụ lót đường. Biết đâu nam chính lại là vị vương gia hay tể tướng nào đó? Diệp Khả trong thọ thần của hoàng đế căng mắt mà nhìn, nhìn mỏi cả mắt cũng chỉ thấy toàn các cán bộ lão thành, râu ria xồm xoàm. Soái ca duy nhất gặp được lại chính là anh trai ruột của cái tể xác này. Xui xẻo như thế này, thử hỏi có nữ chính nào sánh bằng?Diệp Khả nuốt nước mắt vào lòng. Soái ca không có nhưng cung đấu, gia đấu cái gì cũng không thiếu. Nàng phải tìm cách tồn tại trong hậu cung thời loạn thế này. Sủng phi? Nhìn vậy nhưng không dễ làm...Tác giả: Sênh CaNhân vật: Vũ Mông Mông (Diệp Khả), Tôn Chính, Kim Ngân, Vũ Khải Ca,...…

[EDIT] - Ta Kế Thừa Di Sản Từ Phu Quân Quá Cố - Công Tử Văn Tranh

[EDIT] - Ta Kế Thừa Di Sản Từ Phu Quân Quá Cố - Công Tử Văn Tranh

128 15 1

Phó Tư Niên sau khi chết, Úc Đóa cực kì bi thương, thân làm góa phụ, nàng kế thừa tài sản kếch xù của Phó Tư Niên, cả ngày sống mơ mơ màng màng, luôn ủ rũ buồn bực không vui, làm bạn cùng một đống trang sức túi xách hàng hiệu xài mấy đời không hết, thút thít khóc tưởng nhớ gười chồng quá cố.Nhưng chỉ có Phó Tư Niên biết, nữ nhân này sau khi hắn chết liền mở tiệc, sống tại biệt thự cao cấp, mua siêu xe, đi du lịch khắp thế giới, chòng ghẹo nam nhân, cuộc sống vừa vui vẻ vừa sung sướng.Phó Dư Niên không tức giận đến hồn phi phách tán, hắn biến thành một hồn ma. Phó Dư Niên bừng bừng lửa giận, nhìn Úc Đóa nỉ non khóc lóc trước mặt, cười lạnh lùng."Lần này tôi không khiến cô can tâm tình nguyện yêu tôi, xem như tôi thua."---------------------------------------------------------------------------------------------------Tên Hán Việt: Ta kế thừa di sản hoài niệm vong phuTạm dịch: Ta kế thừa di sản từ phu quân quá cốTác giả: Công Tử Văn TranhEdit bởi @nndankhanh, vui lòng không reup dưới mọi hình thức.Nguồn convert: wikidich…

Kế Hoạch Theo Đuổi

Kế Hoạch Theo Đuổi

128 3 5

Truyện tự sáng tác Nội dung về cặp đôi giáo viên mầm non và quân nhân Khi tình yêu tan vỡ nhưng anh lại không muốn kết thúc…

Series Nhật Ký Hóng Drama Của Người Làm Công

Series Nhật Ký Hóng Drama Của Người Làm Công

8 3 3

Series: "Nhật Ký Hóng Drama Của Người Làm Công." Một series với những ý tưởng nhỏ về mạch não thần kỳ của các tổng tài/vương gia/hoàng đề/... Viết vui nên chắc hài hước. Còn không hài hước thì mình hài cốt 🌚. Giới Thiệu(Nhân vật chính giựt bút tác giả và tự viết) Tôi là một người làm công ăn lương, nhưng khác với đại đa số mọi người, tôi đi làm vì một đam mê cao cả! Mãnh liệt! Kể cả khi gặp phải những vị sếp, đồng nghiệp có mồm và nhân cách thối đến mức có đôi khi tôi chỉ muốn nhét đầu họ vào thùng rác, tôi vẫn không bao giờ quên đam mê của mình! Đó là! Hóng Drama! Ôi Drama, hỡi Drama, nàng là gì mà khiến lòng tôi xao xuyến, thứ trắng cả ngày và chìm trong mộng đẹp mỗi đêm! Nàng là gì mà để tôi thao thức ăn ngon ngủ kĩ và lên tới 5 kilogam! (Đau đớn, nhân vật chính bỏ bút xuống hành hung tác giả!) Để theo đuổi đam mê của mình, tôi trèo đèo vượt suối, học từ kỹ năng mềm đến cứng, nhiều đến sâu... Đảm bảo... Cam kết hoàn tiền 100% với những vị sếp đáng kính, chỉ cần 9.999.999 không cần 10.000.000, ngài sẽ có ngay một đứa sen có thể làm mọi việc từ đầu bếp, bảo mẫu, vệ sĩ đến quản gia, thư ký... Chỉ cần có Drama thì sẽ có em! Tận tụy! Trung thành! Không nói nhiều! Chỉ hóng Drama! Sếp cứ đặt trọn niềm tin vào em! Sếp phạm tội, em báo công an! Sếp ngoại tình, em kêu phóng viên! Sếp làm việc, em hóng Drama! Cam kết hoàn tiền 100% nếu quảng cáo sai sự thật! (Full ở phần 1)#mieumieuthichviet…

Dịu Dàng Vương Vấn

Dịu Dàng Vương Vấn

31 0 30

[Cô nàng quyến rũ như đóa hoa quý giữa trần gian x Thiếu gia tài phiệt bá đạo, ngông nghênh, song sạch, 1v1, ngọt ngào sủng ái.]Lần đầu gặp gỡ--Anh thô lỗ, hoang dã, một đêm quấn quýt khiến Thẩm Kiều nếm trải hương vị khó quên. Cô đưa đôi chân trắng nõn, mềm mại của mình khẽ móc lấy eo anh, dịu dàng và đáng yêu đặt ra ba điều kiện:Thứ nhất, không bao giờ qua đêm.Thứ hai, nếu anh có người khác thì cô sẽ rời đi.Thứ ba, mối quan hệ của họ chỉ dừng lại ở đây.Không tiền bạc, không ràng buộc, chỉ là khao khát bản năng giữa nam và nữ trong đêm khuya tĩnh lặng, quấn lấy nhau như những sợi tơ nhện dày đặc.Khi mọi thứ kết thúc, cô kéo váy lên, trở mặt lạnh lùng.Tạm biệt-Anh là người thừa kế của tập đoàn tài phiệt, diện vest chỉnh tề, sang trọng và điềm tĩnh, đưa tay về phía cô: "Chào cô, cô giáo Thẩm."Thẩm Kiều âm thầm nghiến răng, vội vàng muốn chấm dứt mối quan hệ của hai người, nhưng lại bị anh ép vào góc phòng thay đồ, không thể thoát thân.Trong không gian chật hẹp, anh là kẻ săn mồi cố chấp, còn cô là con mồi ngon miệng. Sự cứng rắn áp lên nét mềm mại, mọi thứ dần nóng lên.Bên ngoài, các đồng nghiệp nữ đang bàn tán mê mẩn về cơ bụng của anh.Cách một bức tường, Quý Yến Thâm ôm chặt lấy eo thon, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và đặt lên eo mình, giọng nói mờ ám và quyến rũ: "Muốn chạy trốn ư, muộn rồi."Thể loại: Ngôn tình, Ngọt sủng, 1v1, Song sạch, Hào môn thế giaTên khác: Cô Giáo Thẩm Dịu Dàng Trong Lòng, Tổng Giám Đốc Quý Mặc Sức Sa Ngã.…

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

6 0 4

Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…

[RE-UP] - BOSS là nữ phụ - QUYỂN 1

[RE-UP] - BOSS là nữ phụ - QUYỂN 1

60 0 22

Tác giả: Mặc LinhThể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Dị Giới, Huyền HuyễnTruyện Boss là nữ phụ với Nữ chủ của truyện là Thời Sênh - tác giả chuyên đào hố không lấp, gây hại cho các nhân vật phụ. Hậu quả là bị rơi vào tay của 1 hệ thống, ném Thời Sênh xuyên vào các tiểu thuyết máu chó khác nhau, thực hiện nguyện vọng của nữ phụ trong các cuốn đó. Mà số phận nữ phụ nào cũng thảm, không chết thì bị hiếp, không thì cũng bị đày ải khổ cực cả đời. Thời Sênh xuyên vào đảo lộn hết các thế giới, có lúc còn phá hoại cả thế giới luôn :))) Cái mình thích nhất ở nhân vật này là tính cách cực kì vô sỉ, phúc hắc, huênh hoang, cả thế giới đều phải ngả nón trước sự châm chọc, móc mỉa của chị. Nhưng ai mà dám phản kháng chứ, nàng lôi thiết kiếm ra chém chết luôn ý chứ =))) Đọc mà thấy bao soái bao ngầu luôn. Chẳng thế mà trong truyện ngoài mấy anh nam ra còn có mấy cô em gái mưa ngả rạp tự nguyện "bẻ cong" trước sự ngầu lòi của Thời Sênh mà. Điểm trừ là nhiều khi thấy Thời Sênh vô tâm, máu lạnh quá, có những lúc không đồng ý với cách làm của nàng lắm.…

Mỗi Ngày Kí Chủ Đều Muốn Độc Chết Nam Chính

Mỗi Ngày Kí Chủ Đều Muốn Độc Chết Nam Chính

226 51 4

ĐỒNG NHÂN VĂN BOSS LÀ NỮ PHỤ Tác giả: Uyên Nghi Đình Nhã. ""Mỗi lần vị kia hoàn thành nhiệm vụ, một cuốn sách cứ thế mà khép lại. Nhưng, người ở thế giới đó thì sao? Những nữ chính từng đi qua cuộc đời của vị kia thì sao? Nếu như họ chưa từng đắc tội với vị kia, họ xứng đáng có được kết cục tốt đẹp hơn chứ, đúng không? Vì thế, nhiệm vụ của người chính là thay đổi vận mệnh của những nữ chính xấu số đó mà không làm ảnh hưởng đến người kia.Người hiểu ý ta chứ? Chủ nhân thân yêu?"Nhã Thanh Tuyết - một lệ quỷ không hiểu sao bị bắt đi làm nhiệm vụ tuy ngoài miệng luôn treo nụ cười nhạt: Ngươi cho rằng ta là đứa trẻ lên ba, những thứ này còn không hiểu sao?Nhưng mà thực chất trong lòng nàng đang mắng cái tên tự xưng là hệ thống Thiên đạo kia 100 lần. Rõ ràng ta còn đang hưởng thụ cuộc sống bình thản, ngày ngày trồng bỉ ngạn bên bờ Vong xuyên, sao lại bắt ta đến đây chứ???"Đây là một cuốn đồng nhân văn, nên có nhiều chi tiết sẽ trùng với nguyên tác. Nếu khả ái nào không thích đồng nhân văn có thể lướt qua. Mỗi ngày đều là một niềm vui, chúng ta sao có thể vì một điều mình không thích mà làm ảnh hưởng đến niềm vui của mình chứ, đúng không? Có điều, nếu có thể, ta vẫn hi vọng các khả ái sẽ ủng hộ ta. Cách hành văn của ta vẫn còn non nớt, nếu như có lỗi sai thì mong mọi người có thể sẵn sàng góp ý, bỏ qua.Mọi thắc mắc xin liên hệ: https://www.facebook.com/uyennghidinhnha.m Yêu mọi người.…

Bệnh Kiều Nhiếp Chính Vương Dựa Ta Tục Mệnh (Xuyên sách) - Nam Thiên Tinh

Bệnh Kiều Nhiếp Chính Vương Dựa Ta Tục Mệnh (Xuyên sách) - Nam Thiên Tinh

3 0 3

Giang Tâm Uyển xuyên thành nữ chủ không đơn giản trong truyện nam tần (truyện nam sinh), khuynh quốc, khuynh thành, kiều mị tận xương. Nam nhân trong sách từ hoàng tử đến gia đinh, không một ai không muốn nàng, mỗi ngày đều sống trong Tu La trường ... Cuối cùng bị vai ác Nhiếp Chính Vương lãnh lệ ghét nữ gán tội Họa quốc yêu cơ, một đao răng rắc!Vì giữ mạng nhỏ, nhất định phải tránh xa vai ác!Nhưng càng trốn hắn càng đuổi, cuối cùng Giang Tâm Uyển tâm như tro tàn: Đại ca, cho ta thống khoái!Nhưng vai ác này không giết nàng, ngược lại còn muốn cưới nàng?Tư Đồ Diệu từ nhỏ ghét nhất là yêu diễm mị nữ, mỗi lần tới gần đều cả người nổi mẩn, hắn sạch sẽ lưu loát chém họa quốc yêu cơ Giang Tâm Uyển này, không nghĩ bỗng nhiên trời giáng sấm sét, đánh chết hắn.Sau khi trọng sinh, Tư Đồ Diệu mới biết được, không thể giết Giang Tâm Uyển, đời này cũng không có khả năng giết, còn phải ôm nàng mỗi ngày mới có thể sống tiếp.Để hắn đi ôm kẻ yêu diễm họa thủy kia? Tư Đồ Diệu mặt đầy ghét bỏ, cả người kháng cự.Nhưng sau đấy, hắn thế nhưng thật thơm?Tiều kịch trường:Bắt đầu:Giang Tâm Uyển: Vương gia, cầu không cần giết nô gia.Tư Đồ Diệu cắn răng: Không thể...giết ngươi.Giang Tâm Uyển kiều mị cười, bàn tay trắng ôm eo: Vương gia tốt nhất.Tư Đồ diệu cả người cứng đờ, chịu đựng không ném nàng ra xa mười tám trượng.Sau này:Giang Tâm Uyển: Tư Đồ Diệu, đủ rồi, mau thả ra ra!(Hệ thống: Hôm nay phần thân cận đã đủ)Tư Đồ Diệu thực tủy tri vị: Không được!Nữ chủ xuyên qua, nam chủ trọng sinh, 1v1…

HỒI ỨC TRONG MẮT AI

HỒI ỨC TRONG MẮT AI

39 0 31

Trong một thành phố tưởng như yên bình, những vụ mất tích kỳ lạ lần lượt xảy ra, kéo theo bóng dáng mơ hồ của một tổ chức bí mật từng bị chôn vùi trong quá khứ.Tống Diệp Vy - một bác sĩ pháp y lạnh lùng, thông minh, không nhớ rõ phần lớn tuổi thơ của mình.Vũ Khải - một thám tử tư bí ẩn, từng là đặc vụ quốc tế, mang trong lòng một vết thương chưa lành.Họ vô tình bị cuốn vào cùng một vụ án. Mỗi vụ việc không chỉ là lời thách thức từ kẻ đứng sau, mà còn là những mảnh ký ức thất lạc đang lần lượt trồi lên.Càng tiến gần sự thật, cả hai càng nhận ra giữa họ tồn tại nhiều hơn là sự cộng tác - mà là một mối dây vô hình đã bắt đầu từ rất lâu trước đó...Ai là thật? Ai là giả? Ai đang thao túng ký ức của họ - và ai là người sắp bị cuốn vào vòng xoáy không lối thoát?…

Nam nhân, chào ngươi!!!

Nam nhân, chào ngươi!!!

9 0 4

Lời đầu: Đây là tác phẩm đầu tiên của mình vậy nên nếu ngôn từ có' lủng xà củng" thì cho mình xin lỗi nhá. Mình mong có thể nhận được sự ủng hộ của mọi người !!!. Cảm ơn :) "Tiểu mỹ nhân trong lòng quả thực không dễ chiều như gương mặt nàng. Người đâu lúc nóng lúc lạnh, chỉ cần không vừa lòng một chút thôi là làm loạn lên"- Hắn thầm nghĩ trong bụng, lắc đầu ngao ngán. " Chàng đúng thật là.......ngồi im một chút đi"- Nàng tức giận. Đấy thấy chưa? Sao lại có thể ngang bướng như vậy? Chỉ là một con bướm thôi mà sao nàng giận tớ bây giờ. Cuộc sống của hai người cứ hạnh phúc trôi qua như vậy đấy, đúng là yêu mà! Đâu ai mà ngờ được nam nhân không biết cười như Phong Tử Yên lại có thể dịu dàng như vậy cơ chứ. Nhưng bọn họ cứ hạnh phúc như vậy mà được sao? Nhầm rồi thế giới hạnh phúc này không thuộc về họ, hai người đó thật sự đáng chết !!! . . . .Gương mặt nhỏ hồng hồng mỉm cười, Liễu Ánh Nguyệt nói với Phong Tử Yên :" Ta yêu chàng, ta muốn sinh cho chàng thật nhiều đứa con.....AAAAAAAAAAA". Hắn cười cười :" Được, còn xem bản lĩnh của nàng..!!!" ..... . . Ta ghét thế giới này...... vì nó không thuộc về ta.. Tí tách. "Tạm biệt người"..............MẪU THÂN.....Hết rồi! Hahaha.....thế giới tàn nhẫn với ta thì ta sẽ tàn nhẫn với nó, ta sẽ khiến nó hóa thành tro bụi . . ..Hoa bỉ ngạn nở rực rỡ vào tháng bảy, một mảng trời rực rỡ ánh dương.....Nam nhân và nữ nhân ôm nhau....Ta yêu chàng.......Nhân sinh kia là mảng tối hay sáng? Ta không biết......Ánh dương kia vẫn thuộc về…

THẬP NIÊN 70 : XUYÊN THÀNH CHỊ DÂU CỦA NAM CHÍNH

THẬP NIÊN 70 : XUYÊN THÀNH CHỊ DÂU CỦA NAM CHÍNH

55 1 1

EDIT (bản khác)TÁC GIẢ : Đào Hoa LộVĂN ÁN :Lâm Uyển xuyên thành bà chị dâu cực phẩm nhớ thương chú em chồng trong một cuốn tiểu thuyết niên đại điền văn, mẹ chồng độc ác, cô em chồng xấu xa.Mặc dù ông chồng đẹp trai nhưng lại bị điếc, tàn tật, nhà mẹ đẻ lại là đám ma ốm,không có chỗ dựa.Một cô vợ nhỏ vô cùng thê thảm.Người qua đường: không chia nhà, cô vợ nhỏ kia không có đường sống đâu.Mẹ chồng cười lạnh: Chia nhà ư? Cô nằm mơ.Chưa được mấy ngày, mẹ chồng ác độc khóc lóc muốn chia nhà.Lâm Uyển: Chia nhà? Bà nằm mơ đi.Lâm Uyển: Mẹ chồng, chị chồng ác độc tỏ vẻ bất công chính là bệnh, cần phải trị! Lười làm là bệnh, càng cần phải trị.Trị đến mức khiến cả đám người kia gào khóc thảm thiết, biết lao động là vinh quang, vừa lười vừa háu ăn, vừa gian vừa háu cá chính là đáng xấu hổ nhất.......Sau này con dâu thê thảm kia trở thành thần y. Ông chồng tàn tật đứng lên, vừa cao vừa đẹp trai, biết kiếm tiền còn thương vợ. Lâm Uyển cắn hạt dưa nhìn vở kịch gà bay chó chạy của nhà chồng, cuộc sống thoải mái.GỠ MÌN: #) Xuyên sách hệ thống, bàn tay vàng.#) Nội dung: Xuyên thời không, làm ruộng, hệ thống, niên đại văn.#) Nhân vật chính: Lâm Uyển,Lục Chính Đình, Lục Minh Quang.#) Ngoài ra: Nuôi bánh bao, cực phẩm, ngược cặn bã, sảng văn, nông thôn, điền văn.…

HOANG ĐẢO CẦU SINH

HOANG ĐẢO CẦU SINH

503 8 2

Tác giả: Đại Giả PhátThể loại: đam mỹ, xuyên qua, 1x1, trồng trọt (hương thổ), chủ công.Giới thiệu:Tác giả: Ta nghĩ cho ngươi đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam: Ta lo lắng một chút Tác giả: Ta đã muốn quyết định , cho ngươi đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam cắn răng một cái: Được rồi, nhưng là yếu phó cho ta thất nghiệp bồi thường, còn có nông nghiệp trợ cấp Tác giả: Như vậy a, ta đây muốn cho ngươi trở lại cổ đại đi trồng trọt Lộ Dĩ Nam căm tức tác giả: Không có cửa đâu Tác giả: Nhưng là ta đã muốn đem ngươi nhưng đi trở về Lộ Dĩ Nam rơi lệ đầy mặt Tác giả: Ta nghĩ cho ngươi đi cổ đại hoang đảo trồng trọt Lộ Dĩ Nam: Không cần a Tác giả: Ta đã muốn đem ngươi khai hoang trên đảo , hy vọng ngươi có thể sống xuống dưới, A men Lộ Dĩ Nam điên cuồng nguyền rủa tác giả trung Bị nguyền rủa tác giả nổi lên, chậm quá thích hợp lấy nam nói: Đã quên với ngươi nói, ta còn ném cái tiểu thiếu gia cho ngươi, nhớ rõ chiếu cố hảo hắn,88Lộ Dĩ Nam cuồng hóa......Nói đơn giản, chính là một người bất hạnh xuyên qua đến cổ đại, lại càng thêm bất hạnh lưu lạc đến hoang đảo làm ruộng văn, hoặc là nói là muốn sống văn Thuận tiện nói, bài này bàn tay vàng có khai, khai khá lớn, bộ phận lý hoàn cảnh đặt ra đến từ chính mỗ mấy bộ hoang đảo văn, tỷ như lỗ tân tốn phiêu lưu nhớ Nếu bài này có chỗ nào viết không tốt, hoặc là sai lầm địa phương, thỉnh nói cho ta biết, lại cảm tạ , nếu có lôi đổ của ngươi địa phương, cũng mời nói đ…

 Ông Xã Sắc Lang Anh Đừng Hư Quá

Ông Xã Sắc Lang Anh Đừng Hư Quá

490 3 6

nói về năm năm, toàn tâm nỗ lực, chỉ đổi lại trái tim tan nát cõi lòngLúc đau lòng nhất gặp được anh - cũng đồng bệnh tương lânLà chữa thương, hay muốn duy trì sự tôn nghiêm trước mặt bạn trai....Sổ đăng ký kết hôn đến tay, cô gả cho người đàn ông nhìn vô hại giống như cừu nonVốn tưởng rằng, sau khi cưới sẽ sống đúng với giao ước, không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng bên trong lại cất giấu một bí mật lớn....Khi cô bị người ta đè trên giường, bị anh ăn tươi nuốt sống từng ngụm, mới hiểu được hóa ra anh căn bản là con sói đội lớp cừuĐoạn ngắn ăn cơm:Một ngày nào đó, chú sói mài dao sèn soẹt nhìn về phía dê conBốp, một cái tát không mang theo chút thương tiếc dán lên mặt chú sói"Vợ à..." Mỗ sói kêu rên một tiếng, đầu đầy saoMột ngày nào đó, mỗ dê nhìn chằm chằm món quà trong tay người nào đó, mơ mơ hồ hồ"Ôi, con dâu a....""Chị dâu a..."Mỗ sói đục nước béo cò : "Vợ a......"Một cái phật sơn vô ảnh cước, thành công làm cho người nào đó đầu bay đầy sao lần 2.…

Đại lão xuyên thành kiều mềm mĩ nhân (Edit)

Đại lão xuyên thành kiều mềm mĩ nhân (Edit)

8 0 6

Nguồn convert: ╮( ̄︶ ̄)╭ & Reine Dunkeln & Ánh Nguyệt, thanks các bạn nhiều.***Tiểu mĩ nhân Khương Miên - nữ chính truyện ngược văn, mắt hạnh má đào, chân nhỏ eo thon, tiếng khóc nhỏ nhẹ, cả người tản ra mùi kẹo sữa ngọt ngào, không phải đang bị khi dễ, thì chính là đang chuẩn bị bị khi dễ.Đại lão Khương Miện từ mạt thế xuyên tới, tư thế oai hùng hiên ngang, khí tràng hai mét tám,Tay cầm một phen dao xẻ dưa hấu, ở giữa bầy tang thi có thể đi ngang.Khi Khương Miện xuyên thư trở thành Khương Miên :-- gặp mặt đại lão đạm mạc tự phụ vừa cùng mình kí xong hợp đồng yêu đương:Khương Miên: "Ngươi con mẹ nó chính là kim heo của ông đây sao?"Đại lão: "......"-- khi bị đại lão mang theo đi liên hoan Khương Miên: "Ta quậy, các ngươi tùy ý!"Bạn tốt của đại lão: "......"-- khi mợ từ nhỏ đã ngược đãi nàng muốn 500 vạn, nếu không có anh họ nàng sẽ bị sòng bạc chặt tayKhương Miên: "Hắn mất đi chỉ là một đôi tay, ta mất đi là 500 vạn đấy!"Mợ: "......"-- khi nam chủ là thanh mai trúc mã nhận định nàng là phế vật, một cây làm chẳng nên nonKhương Miên ngứa tay một cái tát: "Vang sao? Ta có thể tát càng vang, muốn thử không?"Nam chủ: "......"@@@@Nếu không có vấn đề gì thì nửa tháng 1 chương truyện nhé [ ± _ ± ]…

[GI&HSR] |EABO| Yandere!Various X Reader |

[GI&HSR] |EABO| Yandere!Various X Reader |"Say Đắm, Mê Người, Dụ Hoặc..."|

2,522 231 1

"Vắt chéo chân mình để làm điểm tựa sách cùng với tách trà trên tay, với một tư thế ung dung, bạn tựa vào chiếc đệm lưng ghế một cách đầy thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc bình yên bên cửa sổ, những chú chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên khung cửa sổ chào đón cho một buổi sáng của vùng đất Sumeru đầy tươi tắn. Buổi sáng của bạn bắt đầu như thế đấy, được uống một tách trà nóng và thư giãn với sách để chuẩn bị cho kì thi tiếp theo của Giáo Viện Sumeru. Là một trong những học giả hiếm hoi trong suốt hàng trăm năm nay, với bề dày lịch sử của nó thì đã không ít người đã tốt nghiệp một cách thành công, có được một công việc yên ổn, phù hợp. Vậy nên, bạn cũng mong muốn và hi vọng bản thân cũng có một cái nghề để mưu sinh, chứ chẳng thể mãi sống cùng hai người họ được. Nhưng có vẻ ước mơ nhỏ nhoi giản đơn ấy của bạn làm cho họ có chút khó chịu thì phải?...Hay là việc bạn phải đối mặt với sự quan tâm thái quá của các vị Archon khác đến từ Đại Lục Teyvat rộng lớn này?Rồi làm sao đây khi mà tình trạng liên tục bị người này đến người khác trói buộc bên cạnh họ tiếp dục diễn ra khi bạn vô tình bị xuyên đến thế giới khác đây?Nhìn lấy các vị Aeon trước mắt, bạn quỳ xuống một cách vụng về để cầu xin được ban phước mà không hề hay biết rằng đó có lẽ là lần cuối bạn được nhìn thấy ánh sáng một lần nữa.....Đặc biệt là ở giữa không gian vũ trụ bao la này, liệu có ai sẽ thương tình mà cứu bạn ra mà không đòi hỏi gì không?......"…