Điều quan trọng nhất trong tình yêu là gì? Đó chính là sự tin tưởng với nhau! Hãy tin tưởng nhau, hãy tin tưởng vào người mà mình yêu thương nhất, đừng làm mình phải hối hận khi người ấy đã rời bỏ mình mãi mãi. Lúc đó hối hận cũng đã quá muộn.____Fic này mình chuyển ver từ tác phẩm "TaeTen - Phản Bội" của tác giả @Harley_27 Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả ❤ Link fic gốc: https://my.w.tt/UiNb/sCWHxqraJJ…
Tác giả: APPLE Editor: H Nhân vật: Kang Daniel, Ong Seongwoo, và các TTS khác từ P101 Thể loại: đam mỹ đồng nhân, thế giới giải trí, ngược tâm, có H, HE Note: Mình không sở hữu bất kì thứ gì ngoại trừ công sức edit ở đây. Xin nhắc lại đây là truyện mình tự edit và chuyển ver từ bản Raw tác phẩm thuộc thể loại đồng nhân (tức fanfic do các chị Trung viết). Không phải mình viết nha các bạn =)). DON'T TAKE OUT WITHOUT MY PERMISSION.…
Tác giả: Quái Vị PhậtTình trạng: Đang editThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Thanh mai trúc mã , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , Thiên chi kiêu tử , Duyên trời tác hợp , 1v1 , Dưỡng thànhCP: Lạnh lùng, kiềm chế, thâm tình công (Thiệu Thần) x Mỹ nhân thanh tú, yếu đuối thụ (Ứng Tân) Tóm tắt: Thanh mai biến thành người yêu.Thông điệp: Đối đãi chân thành với nhau.…
cảnh báo❗lowercase, 18+ shortfic văn án: go hyuntak ghét mùa đông vì nó làm đầu gối lại đau. hyuntak còn ghét ngày hai mươi tư tháng mười hai. vì geum seongje đau vào ngày ấy. geum seong thì ghét nhiều lắm. chẳng như tai nghe màu xanh cuộn tròn trong túi áo, ly caocao nhiều sữa, bánh kem dâu và băng gạc hay mấy tấm vé bị xé góc vì chúng khiến hắn chơi vơi. nhưng geum seongje lại yêu ngày hai mươi tư tháng mười hai vì ngày đó hắn có em.…
mấy mẫu truyện học đường thanh thuỷ văn ngọt ngọt đáng yêu về ong seongwu và mấy anh giai wannaone~éc éc, là lowercase văn nhe~kkk chúc các bạn đọc vui vẻ~@shjiminxX…
Những dịu dàng đó mãi mãi dừng lại sau ống kính, dừng lại sau những nhân vật mà họ hóa thân. Còn Joong và Dunk từ đầu đến cuối chỉ là bạn diễn, là partner không hơn không kém.Tags: Fanfiction, giới giải trí, yêu thầm, truy thê. "Cục súc, trẻ con, vô tình" Top x "Nhẹ nhàng, nhạy cảm, kiên nhẫn" Bot.‼️WARNING: Tất cả là trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp dụng vào người thật‼️…
GuDisclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi.Rating: chưa biết nhưng không có H đâu mấy mẹ =))Pairing: Lai GuanLin × Yoo SeonHoStatus: đã hoàn thành.Rank cao nhất từng đạt: #5 - Xin cảm ơn.không mang đi khi chưa có sự cho phép.…
Đây không phải là truyện mà chỉ là một cuốn sổ ghi chépCuốn sổ này ghi chép lại tất cả những thứ có liên quan đến Hậu cung Thanh triều ( phân vị, bổng lộc, áo mũ, nơi ăn ở,...) mà tui đã tìm tòi và chắt lọc một cách ngắn gọn nhấtMong mọi người ủng hộ!!!…
Một khắc qua thời gian như vỡ vụn trong đáy mắt Osamu, chẳng ai nhớ, cũng chẳng ai hay, chúng cứ vậy mà yên lặng mà nằm lại nơi tất cả bắt đầu....Hắn chỉ ngồi đây, ngồi và tận hưởng cái khoảng khắc Yokohama chìm sâu trong vũng bùn mà mạt kiếp chẳng thể cứu vớt nổi, trước những con người đang vẫy vùng tội ác và sự trừng phạt.Hắn - Dostoevsky, một con chuột bẩn thỉu hôi hám, một con chiên ngoan đạo với đức tin vĩnh cửu, một giáo đồ của Chúa, một Thiên thần suy vong và một tên tội phạm bị truy nã. Tất thảy bảy âm tiết, bật lên nhẹ nhàng, Fyodor Dostoevsky. Hắn là giao thoa giữa những tội ác tàn khốc nhất của nhân loại, thực thể với năng lực được ban xuống như phước lành của Thiên Chúa. Và, có lẽ chính hắn đã tự cho mình là kẻ được Chúa lựa chọn...Hắn nguyện tự hiến dâng lý tưởng và thân xác mình cho Người, một cách tàn bạo và khát máu nhất.Yokohama tựa đang cháy rực trong mắt Fyodor, chính thành phố cảng xinh đẹp ấy là điểm kết thúc cho lý tưởng sau hàng thập kỉ dài đằng đẵng của cuộc đời hắn. Fyodor - hắn chỉ là một cái xác, một cái xác đã mục ruỗng qua từng phút giây tồn tại nơi thế gian, mãi cho đến thời khắc quyết định. Và mãi cho đến khi có người thật sự có thể mang ân huệ này đi xa.Đó là Dazai Osamu, một thanh niên phiêu bạt chính tại nơi đây." Ngươi biết không? Trên thế giới có hai kẻ đang tồn tại trong một đại dương đen."" Và họ đã chết trong sự cô độc đó, đúng chứ?."" Không hề, họ đã bám víu vào nhau, và sống bằng tất cả những gì họ muốn."Cùng sống, và cùng chết.…