Hỏi: Bạn có bí mật gì không thể để nửa kia biết hay không? Người sử dụng ẩn danh: Tôi hi vọng bạn trai tôi đừng yêu tôi nhiều như vậy nữa, tôi sợ lúc chia tay sẽ không nỡ. ...Khu bình luận:Này này, chủ comment mau nhìn lên câu trả lời được like nhiều trên kia kìa, tôi cực kì hoài nghi đó là bạn trai của cậu đó!!! Câu truyện là về một bạn nhỏ luôn tự ti về bản thân, chỉ biết lên Zhihu trút bầu tâm sự thì bị bạn trai cậu phát hiện và sau đó thì... á á á một nùi cẩu lương ngọt ngọt ngọt 😋😋😋…
Tên gốc: 忘记时间,恋上你.Tác giả: Mộng Tiêu Nhị.Tình trạng: Full____________Trước khi kết hôn, Mẫn Hi biết Phó Ngôn Châu có người trong lòng, cô từng lén hỏi thăm anh tình hình gần đây của người phụ nữ kia, đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của anh.Khi kết hôn, anh hỏi: "Cuộc hôn nhân này, cô nhất định phải làm cho bằng được?"Mẫn Hi cười cười, "Tại sao không làm chứ?"Anh nói: "Cô cam lòng khiến bản thân mệt mỏi trong một cuộc hôn nhân không có tình cảm chỉ có lợi ích sao?"Không cam lòng, cho nên cô sẽ khiến anh yêu cô, cũng muốn lần nữa nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng của anh.Nhưng sau khi kết hôn hai năm, cô vẫn không thể nào khiến anh có thiện cảm với mình, lúc nào anh cũng lạnh lùng ít lời.Mẫn Hi quyết định kết thúc những năm tháng u mê bất ngộ và điên rồ với Phó Ngôn Châu, đưa cho Phó Ngôn Châu một bản thỏa thuận ly hôn.Phó Ngôn Châu lần lữa, cuối cùng vẫn ký cho cô, anh quan tâm hỏi: "Sau này có dự định gì không?"Mẫn Hi không đáp, nhủ lòng: Sau này không yêu thầm anh nữa, sẽ quên anh đi, sau đó lo tốt cho cuộc sống nhỏ của mình.Sau khi ly hôn, Phó Ngôn Châu không hiểu sao không quên được Mẫn Hi, anh hỏi thư kí: "Gần đây Hi Hi đang bận gì vậy?" Lần lữa vài giây, "Tình cảm của cô ấy như thế nào rồi?"Thư kí cẩn thận sắp xếp từ ngữ: "Gần đây Mẫn tổng đầu tư vào ba công ty, và làm một nghề phụ.""Nghề phụ gì?""Nuôi... cá(*)."(*) Nghĩa bóng là bao nuôi trai.Mấy tuần sau, Mẫn Hi chất vấn Phó Ngôn Châu: "Anh dựa vào cái gì mà phá ao cá của tôi hả?"Phó Ngôn Châu đủng đa đủng đ…
Tác giả: Mạch Ngôn XuyênThể loại: Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Gương Vỡ Lại Lành, Thâm Tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Đô Thị Tình Duyên ▪ Văn án:Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: "Này, cho tớ hút thử với."Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.Mặt cô thấm đỏ: "Tớ hút gián tiếp là được rồi."_____Sau này, Đinh Mật hỏi anh: "Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?"Lục Thời Miễn cười thoải mái: "Em nhầm rồi, không phải vì em."Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.Có ai mà chưa từng điên cuồng.…
Năm Phác Thái Anh tốt nghiệp cấp hai, trong lúc vô tình bị kích động mà gặp thương tích, trở thành 'con nhóc câm' không thể nói chuyện.Năm lớp 10, cô phải sống trong sự châm chọc khiêu khích và sự kỳ thị của mọi người xung quanh.Mãi cho tới năm lớp 11, Phác Thái Anh gặp được Điền Chính Quốc.Cậu tuấn tú, ưu nhã, mày kiếm mắt sáng, là nam thần, cũng là người tình trong mộng của nữ sinh toàn trường.Nhưng đối với Phác Thái Anh mà nói, Điền Chính Quốc là người đầu tiên che chở bảo vệ cô, cười với cô, giảng đề cho cô, cùng cô ăn cơm trưa.Thời niên thiếu niên mập mờ mãnh liệt mà mông lung, năm lớp 11 ấy, trong nhật ký của Phác Thái Anh tràn ngập ba chữ 'Điền Chính Quốc'.Cô không cầu mong xa xôi rằng Điền Chính Quốc thích mình, chỉ là không nghĩ tới, năm lớp 12 ấy, lại vô tình bắt gặp 'diện mạo chân thật' của cậu ở hành lang.Dưới vẻ bề ngoài ưu nhã thanh khiết lại văn nhã bại hoại, cậu bất cần đời cười thành tiếng với đám bạn bè của mình, nói -"Con nhỏ câm đó đã bắt đầu thích tao rồi, đánh cược dừng tại đây, ở với cậu ta quá chán rồi."Phác Thái Anh không thể nói chuyện, nhưng vẫn có thể khóc.Từ đó về sau, cô không cho Điền Chính Quốc thêm một cái nhìn nào nữa.Mãi cho đến khi đại thiếu gia Điền giễu cợt, nóng nảy, trào phúng, lật bàn, xin lỗi, thậm chí còn làm đủ các loại hành động tự mình hại mình, cuối cùng vẫn vô dụng. Cậu không thể không quỳ một gối trước mặt Phác Thái Anh, hốc mắt đỏ bừng, giọng nói khàn khàn thỉnh cầu.…
Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, HEEditor: minjay1608Nguồn: kites.vnỞ châu Á và Châu Mỹ có một loại cây gỗ lớn tên là cây bánh mỳ.Có người nói rằng hạnh phúc của mọi người phụ nữ chính là tìm thấy cái cây để gửi gắm được.Cũng có người nói rằng vấn đề của mọi phụ nữ chính là lựa chọn giữa bánh mỳ và tình yêu.Trình Vận, Chu Địch Chi, Thẩm Quang Huệ trong tiểu thuyết vẫn đang đi kiếm cây bánh mỳ thuộc về riêng mình.Các cô gái quen nhau từ năm mười ba tuổi, tình bạn bắt đầu từ đội bóng chuyền. Họ cùng trải qua niềm vui của sự trưởng thành, bối rối của mối tình đầu, yêu và hận, nỗi nhớ cùng niềm đau. Chuyện phụ nữ làm giỏi nhất và cũng thất bại nhất chính là yêu đàn ông. Chu Địch Chi nói, nếu cô ấy chết thì bài ca phúng điếu của cô ấy chính là chuyện một cô gái không ngừng gặp phải đàn ông xấu. Thẩm Quang Huệ nói, lấy chồng ở Truân Môn rất không vẻ vang, chí ít cũng phải lấy chồng ở khu Bào Mã mới được. Trình Vận nói, có thể khiến đối phương đau lòng, mới là tình yêu mãnh liệt giữa hai người.…
Hoàng Đức Duy đột nhiên nghe được suy nghĩ của ông anh thân thiết Nguyễn Quang Anh. Nhưng mà vấn đề đáng nói là những suy nghĩ đó hình như có hơi...quá phận.Trích đoạn nhỏ:Tôi là Hoàng Đức Duy, sau khi phát hiện mình nghe thấy được suy nghĩ của Quang Anh, tôi lập tức muốn kiểm chứng một chút. Vừa đến gần đã nghe thấy tiếng ai đó suy nghĩ trong đầu."Thay đồ cũng chẳng thèm kéo rèm. Cơ thể này... đúng là chỉ dành riêng cho anh ngắm thôi. Mấy cô fan girl ngoài kia mà thấy thì chắc chắn sẽ ngất lên ngất xuống mất. Haiz, biết sao được, quá non mềm, đưa ra ngoài thì các cô ấy thấy lại lăn đùng ra xỉu, tới lúc đó ai chịu trách nhiệm? Vì an nguy của thế giới, mình đành hy sinh giữ lại để ngắm một mình vậy.""Đi qua đi lại làm gì không biết, bộ đồ này trông cũng được đấy, tôn dáng phết. Nhưng mà cái cổ áo hơi rộng, lỡ cúi xuống lại hở hang thì sao? Lát nữa phải nhắc nhở mới được."Quang Anh nhìn tôi từ trên xuống dưới một lượt, ánh mắt nghiêm túc như giám thị coi thi. "Tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch. Em định mang bộ dạng này lên đài truyền hình quốc gia đấy à?"Miệng thì nói thế nhưng cái "đài phát thanh nội tâm" của anh ấy lại đang gào thét một bản tình ca sến súa khác hẳn."Trời ơi, cái môi kia sao lại hồng thế nhỉ? Nhưng mà nhìn cái quầng thâm mắt mờ mờ kia trông thương quá, tối qua chắc chắn lại thức khuya chơi game rồi đây. Phải bắt ăn sáng đầy đủ, lát mua cho hộp sữa chuối em ấy thích mới được."Tôi: "..."Anh có thể ngừng ngay cái sự mâu thuẫn nội tâm và ngoại hình không hả Nguyễn Quang Anh?…
- CHỮ TRINH -Tác giả: Cam Lai.Thể loại: Việt Nam, bách hợp, kinh dị, 1x1, HENhân vật chính: Lê Mộng Thủy và Nguyễn Thục Quyên/Ngô/Trịnh Thục ĐoanBối cảnh: Nam Kỳ thời Pháp thuộc, miền Tây thế kỷ 21.Lời giới thiệu:Nguyễn Thục Quyên, một cô sinh viên ở thế kỷ 21, cuộc sống giảng đường của cô đang rất ư bình dị thì đột ngột bị rẽ sang hướng khác, một hướng rẽ ma quái tâm linh không thể nào lường trước được! Khi tìm đến ám ảnh cô là bóng ma nữ với chiếc đầu rụng rời, toàn thân mục rữa.Ả đến, mang theo câu chuyện bi thương từ rất xa xưa, tận cái hồi ả còn là cô đào hát nổi danh Nam Kỳ, tận cái hồi ả còn là một thiếu nữ trẻ tuổi với trái tim vẫn đập và làn da vẫn hồng hào dưới ánh nắng ban mai. Liệu rằng Thục Quyên và ả ma nữ có mối quan hệ gì? Tại sao ả phải vượt ngàn trùng âm ty chỉ để tìm tới cô? Rồi hồi ức tiền kiếp sẽ được khai mở lần nữa, và lời nguyền mang tên Thiên Linh Cái liệu có buông tha cho đôi tình nhân oan nghiệt?*Lưu ý: Vì Wattpad lỗi nên thứ tự chương lộn xộn, các bạn thông cảm nhé!*Truyện được đăng tải duy nhất trên tài khoản Wattpad chính chủ của tác giả Cam Lai: @CamLai1911…
"Thanat trầm lặng như mùa đông kéo dài cả năm.Pichetpong lại là cậu nắng nhỏ, tay cầm que kem, miệng cười tươi, bước vào cuộc đời Nut như thể cậu chưa từng sợ lạnh."Một câu chuyện học đường giữa nắng và băng, giữa ly americano đắng và viên kem vani socola tan chảy.Khi người dương quang chủ động bước tới, liệu người đóng băng có kịp nhận ra - mình cũng biết yêu?…
Tác giả: Kháo Kháo.Editor: Pi Pi.Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Niên hạ, Nhẹ nhàng ấm áp, Tình yêu chốn thành thị, Chân thật.Số chương: 57 chương + 6 phiên ngoại.Anh chủ à, anh còn mềm hơn cả bánh bao anh làm nữa.🔹 Niên hạ - Chàng công nhân chăm chỉ 🆚 Anh chủ tiệm bánh bao nhỏChàng trai từ quê lên thành phố làm việc, tình cờ xin vào một tiệm bánh bao. Không ngờ anh chủ tiệm không chỉ hiền lành, mà còn mềm mại hơn cả bánh bao, thơm hơn cả bánh bao nữa.💛 Công chó sói to xác siêu dính người VS Thụ đại ca dịu dàng, ấm áp_________________Mọi người vào mua chương vip ủng hộ tác giả nhé: https://www.gongzicp.com/novel-1100653.html.…
Chúng ta có quyền quyết định số phận nhân vật theo cách riêng của mỗi người. Vượt ra ngoài khuôn khổ nguyên mẫu, ta có thể cho mỗi nhân vật một cuộc sống mới. Đó là điều mà fanfic shinshi này hướng tới. Câu chuyện ko chỉ xoay quanh hai nhân vật chính là Shinichi và Shiho mà sẽ kèm theo những mẩu truyện ngắn về các cặp đôi khác để tạo sự đa dạng,phong phú trong tình yêu. P/s :Vì là lần đầu tiên viết truyện, cách viết có thể chưa lưu loát nên mong các bạn ủng hộ.…
Độ tuổi thích hợp: 18-25Trích đoạn:Tôi từng nghĩ đến cái chết rất nhiều lần. Mỗi đêm, tôi tự tưởng tượng ra hàng nghìn viễn cảnh về cái chết của bản thân. Có thể tôi sẽ chết vì bị xe đâm, có thể tôi sẽ được chứng kiến sự sống của chính mình dần xói mòn do mất máu quá nhiều, hoặc tôi sẽ nát vụn dưới chân tòa nhà vài chục tầng... Tôi mường tượng đến rất nhiều trường hợp, nhưng chưa một lần nghĩ mình sẽ chết già._____________Bìa: Tiểu Thanh XuânNgày đăng: 13/08/2023…
Reo chớp mắt, hỏi lại lần nữa. "Tôi có thai ư?". Giọng Reo rất khẽ, cậu đưa tay sờ lên bụng và quay đầu nhìn bác sĩ. Đột nhiên banh bóng gì đó không còn quan trọng nữa, bởi vì cuộc đời cậu có thể đảo lộn đến mức nào nữa đây?"Đúng vậy, cậu Mikage." Bác sĩ xác nhận. "Nhiều nhất là hai tháng, nhưng tôi nghĩ là ít hơn."Tuyệt, mẹ kiếp, Reo nghĩ. Kỳ phát tình của cậu vừa đúng một tháng trước, trước khi cậu và Nagi nhận được thư mời đến Blue Lock. Tệ hơn là, cậu chắc chắn họ đã dùng biện pháp an toàn và cậu còn uống cả thuốc tránh thai. Tỉ lệ cậu mang thai gần như bằng không, thế mà cậu vẫn "trúng thưởng". Và bởi vì cậu không quan hệ với ai ngoài Nagi, nên đứa bé chỉ có thể là con của hắn.Con của cậu và Nagi.…
Trần Phong Hào! Cậu là một nghệ sĩ trẻ, cậu hát hay, nhảy đẹp, cậu còn là một Mc của những fanmetting. Nhưng dù cậu đã nỗ lực như thế nào, nhưng cậu vẫn không vượt qua cái bóng của Nguyễn Thái Sơn...Nguyễn Thái Sơn! Anh là một nghệ sĩ hạng A, xung quanh anh luôn có rất nhiều bóng hồng, nhưng dù nhiều thế nào, cũng không lấp kín khoảng trống của Bạch Nguyệt Quang của anh để lại...Một ngày tình cờ Thái Sơn và Phong Hào có quay chung một chương trình " Anh Trai Say Hi '' nhờ chương trình này mà hai người quen biết nhau. Nhưng anh là một người nổi tiếng lạnh lùng và tàn bạo, còn cậu lại trái ngược hoàn toàn. Cậu hoà đồng, ít nói. Cậu luôn giúp đỡ những anh em xung quanh, nên ai cũng yêu mến cậu...Chính vì thế mà anh lại cố tình tính kế để hạ nhục cậu.'' Thái Sơn, hôm nay anh muốn ăn món gì? '''' Không ăn, nhìn mặt cậu là tôi đã thấy buồn nôn rồi '' //'' Thái Sơn, hôm nay em quên mang ô rồi, anh đến đón em có được không? '''' Phong Hào, cậu có thấy mình phiền lắm không? Quên mang ô, không thể đợi hết mưa rồi về à? '' // '' Thái Sơn, hôm nay ba mẹ gọi chúng ta về ăn cơm, anh có bận gì không? '' '' Không đi, tôi bận lắm, cậu tự mà đi đi '' //'' Thái Sơn, anh đang ở đâu vậy? Nói chuyện với em một chút có được không anh? '' '' Không nói, đang bận làm tình '' //'' Trần Phong Hào! Cậu đang ở đâu? Tôi đến đón cậu '''' Thái Sơn! Em không thể về nữa rồi ''…
Tác giả:Bất Hội Hạ KỳEdit: RyThể loại:Đam Mỹ, Xuyên Không, Dị NăngTrạng thái:Full------Đề cử nên đọc nha, Hay Lém!!!!-----Câu truyện kể về một dị năng giả kiêm thiên tài âm nhạc vừa ngỏm ở tận thế xong xuyên vào quyển sách nữ chính có bàn tay vàng vô địch giới showbiz. Nữ chính ưỡn ẹo trước mặt dị năng giả nhiều quá, ngăn cản con đường làm giàu của dị năng giả, còn sờ mó người xung quanh dị năng giả, thế là dị năng giả đá bay nữ chính luôn. Nam chính ngăn cản à? Chửi cả nam chính luôn, không sợ bố con thằng nào hết. Cậu của nam chính ngăn cản thì sao? Làm nũng tỏ vẻ đáng thương thôi chứ sao, ai bảo người ta bị bệnh nặng như vậy, còn là chồng hờ của anh nữa, anh không muốn làm "góa phụ" đâu!!!!!!-----Theo nhận xét của bản thân, truyện có nhiều chỗ dịch chưa sát, ngôn từ hơi khó hiểu, có nhiều chỗ hình như chỉ dịch nghĩ từ Hán ra Việt chứ chưa hoàn chỉnh lại câu cú cho đúng hoàn cảnh. Nên tui mạng phép sửa mấy chỗ theo sự hiểu biết của tui, có nhiều chỗ tui đọc hiểu sẽ để nguyên bản. Truyện copy paste để phục vụ nhu cầu nhai đi nuốt lại của tui, nên chưa xin phép gì đâu, hihi…
Tình thắp chiếc đèn cạnh giường lên để nhìn rõ hơn. Nó thấy tình hình không ổn lắm. Hơi thở cậu Quân nặng nề, nóng rẫy, cả người cậu như đang phát sốt. Môi cậu trắng bệch. Nếu cái Tình không đánh liều đi vào, cậu Quân sốt trong này không ai phát hiện ra. "Cậu ơi." Tình kéo chăn xuống thêm, người ốm không nên ủ chăn quá dày, như thế không hạ được nhiệt, nó lay nhẹ tay cậu Quân. Tình không biết mình động chạm như này có tính là quá quắt không, nhưng nếu không gọi bằng cách này thì cậu Quân dường như không có bất kì phản ứng nào cả. "Cậu?" Tình đứng lên, định ra gọi gia đinh vào. Nó vừa quay người, cậu Quân đã nặng nề, khó nhọc mở mắt, cậu đưa tay kéo tay nó lại. "Đi...đâu?" Tình bất ngờ cúi xuống cổ tay mình, thế rồi xoay người lại, nó đứng trên cao, cậu Quân nằm giường, vị thế xoay chuyển. "Con đi gọi người." Bàn tay cậu Quân siết chặt cổ tay nó, Tình cảm giác da thịt cậu Quân nóng cháy. "Không được gọi." Cậu Quân lạnh lùng cất tiếng. "Cậu đang ốm." "Thì sao?" Tình sững ra. Thì sao? Cậu có làm sao, nó không gánh được, cậu là cậu lớn Điền Đại Quân, cậu ấm độc đinh nhà ông Điền, từ bé đến lớn sống trong nhung lụa giàu sang, một sợi tóc của cậu cũng quý hơn cái mạng nhặt được của nó, cậu đau đâu, mệt ở đâu, sứt mẻ chỗ nào, ai đền cho được? Ai đền cho nổi với ông lớn đây?…
Nguồn: taopho5k.wordpress.comNhiệm vụ của Diệp Trần là sửa chữa tư tưởng lệch lạc của các nhân vật phản diện để cứu vớt thế giới.Cô từng đổ máu vì nhân vật phản diện, từng chặn đao thay nhân vật phản diện, chăm bẵm những nhân vật phản diện kia trở nên béo trắng béo tròn, tư tưởng đứng đắn, ngay thẳng.Ai mà ngờ được...Nhân vật phản diện cô nuôi đều! ngoẻo! sạch!Hệ thống rút kinh nghiệm xương máu: "Không được! Kí chủ! Bạn không được đối xử quá tốt với nhân vật phản diện nữa! Làm thế họ sẽ yêu bạn, bạn tán đổ người ta xong liền bỏ chạy, sốc quá sốc."Diệp Trần gật đầu.Đến thế giới tiếp theo...Hệ thống: "A a a kí chủ! Bạn đang làm cái gì thế! Dừng tay lại! Đừng có tốt với họ như thế!"Diệp Trần rút thanh kiếm cắm trên người ra, cười dịu dàng với người con trai đứng trước mặt đang bàng hoàng.Đồng thời trong lòng thì khóc như có bão: "T_T xin lỗi, cứ nhìn thấy khuôn mặt này là lại háo sắc không quản nổi mình nữa."#nữ chính vô tâm vô tư giả bộ thâm tình, nam chính phong độ si tình hết mực##nam nữ đều đẹp, bàn tay vàng lớn##nam chính là một người duy nhất, dần dần thức tỉnh qua từng thế giới, cho nên kết cục ở mỗi thế giới có thế nào cũng đừng tiếc nuối#…
Tên truyện: Thử ghẹo lần nữa xem (再撩一下试试)Tác giả: Trì Tiểu Gia/ Trì Tiểu DaNguồn raw: Trường BộiTình trạng bản gốc: Hoàn (74 chương + 4PN)Tình trạng edit: HoànThể loại: Nguyên sang, hiện đại, ngọt ngào, thanh xuân vườn trường, duyên trời tác hợp, tình đầu ý hợp, bẻ thẳng thành cong, HE.Nhân vật chính: Y Minh Trạch x Lâm Tiểu MãnThuộc tính: Trai thẳng đẹp trai ngời ngời công x Thẳng thắn bé dễ thương thụ.🌿🌿🌿Bản edit phi thương mại chưa có sự cho phép của tác giả.ĐĂNG DUY NHẤT TẠI wordpress https://oumigenyal.wordpress.com và wattpad@OumiGenyalVui lòng không chuyển ver, không repost.※※※※※※※※※…