Hề lú ~ Lại là Cáo đây ~ Cáo lại tới với một chiếc fic mới và sự vã OTP chưa bao giờ vơi cạn đây.Vẫn phong cách cũ, ngọt ngào nhẹ nhàng tấu hài sảng đá, nếu có ngược hay đau khổ triết lý nhân sinh gì thì là do não của Cáo, không phải Cáo làm...CP có như cũ hay không thì không biết... vì mở đầu truyện không có CP, về sau liệu có CP nào thành không là tùy ý trời đưa đẩy...Fic này mang yếu tố giả tưởng (nhìn tên cũng biết đúng hông nà), nhân vật trong fic sẽ có yêu quái, bán yêu, người, thần, bán thần,... *Lưu ý: Các nhân vật trong này không phải và không liên quan đến người thật, là 1 vũ trụ song song trùng tên, toàn bộ câu chuyện đều là hư cấu.Tiếp tục enjoy với đống cần này nào ~…
Đêm trước ngày tốt nghiệp, Thẩm Tại Luân nhận được lời tỏ tình của trúc mã mình - Lý Hi Thừa. Lúc ấy mọi người đều đã uống say nằm lăn lóc trên ghế sofa, chỉ có cậu và Lý Hi Thừa còn một chút tỉnh táo, cậu tưởng lời tỏ tình của Lý Hi Thừa chỉ là trò đùa, nhưng không ngờ khi hai người quay về khách sạn, Lý Hi Thừa đè cậu lên tường, trao cho cậu một nụ hôn đầy ướt át, khơi dạy dục vọng mãnh liệt.Tình bạn mười sáu năm hoàn toàn sụp đổ, đêm đó cậu chật vật chạy trốn, xách hành lý bay tới Los Angeles du học.Trong năm đó, cậu gần như là biến mất không một dấu vết, không để cho Lý Hi Thừa tìm được. Mãi đến mùa hè năm sau, cậu không thể kiềm chế được sự nhớ thương người ta, quyết định về nước xem thử xem Lý Hi Thừa có còn thích mình hay không, lại phát hiện Lý Hi Thừa đang ôm ấp người khác, làm như không quen biết cậu, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu.Trúc Mã/ Truy công có chút vụng về, bên ngoài kiêu ngạo lạnh lùng thụ (Thẩm Tại Luân) x Miệng thì từ chối nhưng thân thể lại rất thành thật công (Lý Hi Thừa)Có chút niên thượng, thụ nhỏ hơn công vài tháng- Công không có thay lòng đổi dạ, cũng không có mập mờ với người ngoài.- Lúc đầu thụ ghét đồng tính, sau đó tự bẻ cong mình, trở về truy công.- Không ngược, không ngược, không ngược, tổng thể chua ngọt.Chuyển ver:Giang Lẫm - Thẩm Tại LuânQuý Minh Luân - Lý Hi Thừa…
Thể loại: AU, Thanh xuân vườn trường, Ngọt, HE.Bá vương thể thao x Thiên tài âm nhạcTrích đoạn:@Vương Sở Khâm___: Mọi người đừng đoán là tôi và cô ấy ở bên nhau từ khi nào, chỉ cần biết rằng hiện tại chúng tôi đang rất hạnh phúc là được rồi. Chúc cuộc sống mọi người luôn suôn sẻ, vạn sự như ý.Hình đính kèm chỉ có một tấm ảnh trên con đường tùng bách chỉ có hai người vào lúc hoàng hôn, cô ấy nắm tay anh đi phía trước.Ánh tà dương chiếu lên người cô, tay họ nắm chặt lấy nhau.Anh còn đăng một bức ảnh khuôn mặt nghiêng mũm mĩm của cô trong phần bình luận, tay anh đang đặt lên má cô.Anh bình luận: Ồ, còn nữa nhất định phải nói cho các bạn biết, má cô ấy véo thích cực.…
Ship các nhân vật trong phim do HMH sắm vai, không ship người thật ( trừ vai Vương Dã, vì vai này đã có một con tổng hợp riêng rồi )Phim đang có fanfic: 1. Sống Dũng Cảm Không Uổng Phí Thanh Xuân ( Lý Ngư x Hoa Bưu; All x Hoa Bưu )2. Đại Mộng Quy Ly ( All x Triệu Viễn Chu )3. Thợ Săn Tâm Trạch ( Tần Nhất Hằng x Giang Thước )4. Hoài Thủy Trúc Đình ( Bách Mục Yêu Quân x Độc Nương Tử )…
Tên gốc: 颜值过高有风险, 体育生需谨慎Tác giả: Thiên Sơn Táp Đạp (千山飒沓)Thể loại: Đam Mỹ, học đường, 1×1, song khiết, thẳng bẻ cong, nhẹ nhàng vui vẻ, HENguồn: Gocluoi.com----------Đã có sự cho phép của nhà dịch ~ Chúc các bạn đọc vui vẻ…
Em chưa bao giờ hối hận vì thích anh, vì anh xứng đáng. Anh chỉ là anh thôi, nhưng anh là tất cả em ngưỡng mộ ở một người, anh là ốc đảo em mơ về trên chuyến hải trình cuộc đời. Bão giông đủ rồi, cho em một chốn về được không? Sài Gòn này rộng lớn lắm mà, sao em chẳng thể chạy thoát khỏi kí ức về anh cơ chứ. Thành phố này đang gào thét tên anh mỗi khi em bước xuống phố, tới mức em chẳng dám đi theo cung đường quen thuộc tới nhà anh nữa. Có lẽ, một đời này em chẳng sải bước trên cung đường đó được nữa.Đành cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đườngLặng lẽ sống tiếp với bao tổn thương…
Tác giả : Tô Mã LệNguồn : truyenhd1.comTình trạng edit : full (56 chap)Thể loại : Hiện đại, giới giải trí, sủng, sắc.Nữ diễn viên gần như bị phong sát, vì thù lao đóng phim cao nên không tiếc hy sinh vẻ ngoài xinh đẹp để đóng phim điện ảnh.Tuy nhiên trong quá trình đóng phim, cô lại không phân biệt được đâu là diễn, đâu là thật...…
Reo chớp mắt, hỏi lại lần nữa. "Tôi có thai ư?". Giọng Reo rất khẽ, cậu đưa tay sờ lên bụng và quay đầu nhìn bác sĩ. Đột nhiên banh bóng gì đó không còn quan trọng nữa, bởi vì cuộc đời cậu có thể đảo lộn đến mức nào nữa đây?"Đúng vậy, cậu Mikage." Bác sĩ xác nhận. "Nhiều nhất là hai tháng, nhưng tôi nghĩ là ít hơn."Tuyệt, mẹ kiếp, Reo nghĩ. Kỳ phát tình của cậu vừa đúng một tháng trước, trước khi cậu và Nagi nhận được thư mời đến Blue Lock. Tệ hơn là, cậu chắc chắn họ đã dùng biện pháp an toàn và cậu còn uống cả thuốc tránh thai. Tỉ lệ cậu mang thai gần như bằng không, thế mà cậu vẫn "trúng thưởng". Và bởi vì cậu không quan hệ với ai ngoài Nagi, nên đứa bé chỉ có thể là con của hắn.Con của cậu và Nagi.…
Tên gốc: 霸总前夫说我是黑莲花Tác giả: Bắc Túy Thập Ngư - 北醉十渔Editor: Lạc Y YRaw: shubao, dahexsThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Hào môn thế gia, Ngược luyến, Giới giải trí, Tra công tiện thụ, 1×1Số chương: 265Tình trạng edit: Đã hoàn 📌Lưu ý- Mong mọi người không mang truyện đi nơi khác, nếu có làm audio dựa trên bản edit của tôi xin hãy báo trước một tiếng và làm ơn ghi nguồn, đây là sự tôn trọng tối thiểu với editor đấy ạ. - Truyện không làm vì mục đích thương mại và chỉ đăng trên Wattpad, WordPress và inkitt của Lạc Y Y- Đây là bộ truyện đầu tay của tôi nên còn nhiều thiếu sót, mong được giúp đỡ.- Nếu không yêu xin đừng buông lời cay đắng, thân ái 🥰…
Mười bảy tuổi gặp cậu, chúng ta là mối quan hệ 'bàn trước bàn sau'Là lần che chắn ai đó ngủ gật Là lần tình nguyện giúp ai đó chép bàiLà lần ai đó nói "Chỉ cần đứng sau lưng, tôi tình nguyện che chở cho cậu." Hỗn loạn cả một năm mười bảy tuổi, sang tuổi mười támChúng ta đột nhiên chẳng còn là 'bàn trước bàn sau nữa' Chúng ta cùng bàn. Và tớ thích cậu.…
Giới thiệu nội dung:Thế gian khen chê, thế nhân lạnh lùng cùng ta có quan hệ gì…Lấy bản tính chính mình ân cừu khoái ý, lấy bản tâm tự thân ngao du thế gian. Mệnh tại ta chứ không phải tại thiên…Một đại ngưu nhân xuyên việt đến dị giới. Xem thử nhân vật chúng ta như thế nào có thể đứng trên đỉnh thế giới. Trở thành một thế hệ Tà Quân!Bạn thích truyện hài hước? Thích luyện binh? Đấu trí và gái gú nữa à? Hãy đọc Dị Thế Tà Quân để tận hưởng nhé…
Năm Phác Thái Anh tốt nghiệp cấp hai, trong lúc vô tình bị kích động mà gặp thương tích, trở thành 'con nhóc câm' không thể nói chuyện.Năm lớp 10, cô phải sống trong sự châm chọc khiêu khích và sự kỳ thị của mọi người xung quanh.Mãi cho tới năm lớp 11, Phác Thái Anh gặp được Điền Chính Quốc.Cậu tuấn tú, ưu nhã, mày kiếm mắt sáng, là nam thần, cũng là người tình trong mộng của nữ sinh toàn trường.Nhưng đối với Phác Thái Anh mà nói, Điền Chính Quốc là người đầu tiên che chở bảo vệ cô, cười với cô, giảng đề cho cô, cùng cô ăn cơm trưa.Thời niên thiếu niên mập mờ mãnh liệt mà mông lung, năm lớp 11 ấy, trong nhật ký của Phác Thái Anh tràn ngập ba chữ 'Điền Chính Quốc'.Cô không cầu mong xa xôi rằng Điền Chính Quốc thích mình, chỉ là không nghĩ tới, năm lớp 12 ấy, lại vô tình bắt gặp 'diện mạo chân thật' của cậu ở hành lang.Dưới vẻ bề ngoài ưu nhã thanh khiết lại văn nhã bại hoại, cậu bất cần đời cười thành tiếng với đám bạn bè của mình, nói -"Con nhỏ câm đó đã bắt đầu thích tao rồi, đánh cược dừng tại đây, ở với cậu ta quá chán rồi."Phác Thái Anh không thể nói chuyện, nhưng vẫn có thể khóc.Từ đó về sau, cô không cho Điền Chính Quốc thêm một cái nhìn nào nữa.Mãi cho đến khi đại thiếu gia Điền giễu cợt, nóng nảy, trào phúng, lật bàn, xin lỗi, thậm chí còn làm đủ các loại hành động tự mình hại mình, cuối cùng vẫn vô dụng. Cậu không thể không quỳ một gối trước mặt Phác Thái Anh, hốc mắt đỏ bừng, giọng nói khàn khàn thỉnh cầu.…
Tên Gốc: Bao Tử Nhà Ai.Tác giả:U Hoàng Tử LamEdit: tÁoThể loại:Đam Mỹ, Sủng, 1x1, Sinh tử văn, Hiện đại, Hào môn thế gia,HE.Trạng thái:Full Chính văn 112 chương (5 phiên ngoại)Giới thiệu nhân vật:Cp chính: Tư Không Viêm Nghiêu x Ô Thuần Nhã (ôn nhu trung khuyển thê nô trá hình băng sơn lãnh khốc công x ôn nhuận hiền lành kiêm tạc mao ngạo kiều thụ)Cp phụ: Tư Không Dực Dương x Mạc Tuấn Nghị Giới thiệu:Tiểu Bánh Bao hai tuổi đang xem TV, đúng lúc quảng cáo liên quan đến phụ sản được chiếu, Bánh Bao tò mò nhi nha nhi nô chỉ vào bà bầu rồi hỏi phụ thân đang làm đồ ăn cho bé, "Phụ thân ơi, Bánh Bao có phải cũng từ trong cái bụng to thiệt là to đi ra không ạ?""Ừ, Bánh Bao cũng là từ trong bụng to đi ra" Phụ thân vừa đánh trứng vừa trả lời cho bé.Lại xem xem một lúc, Bánh Bao tiếp tục hỏi, "Thế lúc Bánh Bao ra phụ thân có đau không?"Phụ thân bé vừa chậm rãi thêm sữa vào trứng vừa trả lời, "Đau chứ, sao lại không đau được!"Bánh Bao quyệt miệng, vẻ mặt như sắp khóc đến nơi, phụ thân bé đem sữa trứng bỏ vào nồi hấp, xoay người vào phòng khách, đã thấy Tiểu Bánh Bao trề cái môi bé xíu, đôi mắt to đẫm nước, "Sao lại khóc rồi?"Bánh Bao nhào vào lòng phụ thân, nãi thanh nãi khí (non nớt) nói, "Phụ thân bị đau có phải sẽ không thương Bánh Bao nữa đúng không?""..." Phụ thân Bánh Bao hắc tuyến. Đứa nhỏ không hay ho nhà nào đây!KHÔNG ĐƯỢC CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.🚫 BÁNH BAO NHỎ KHÔNG PHẢI NGƯỜI BÌNH THƯỜNG CHO NÊN KHÔNG CẦN LẤN CẤN VẤN ĐỀ IQ CỦA BÉ.🌑 BÁNH BAO LÀ MỘT NỬA TRỌNG SINH CỦA CỤ…
Tác giả: Tây Tử TựThể Loại: Đam mỹ, hiện đại, huyền huyễn, tâm lý phá án, tiểu thuyết, trinh thám, kinh dị, cường x cường, công không lên cơn dở hơi sẽ chết x thụ bình tĩnh lên cơn cùng công, HE, THANH THỦY VĂN.Nhân vật chính: Nguyễn Nam Chúc, Lâm Thu Thạch.Văn án:Chuyện kì lạ đầu tiên xảy ra chính là khi boss mèo cưng không cho bế.Lâm Thu Thạch phát hiện mọi thứ xung quanh không còn bình thường như trước nữa. Sau đó, vào một ngày nọ, lúc anh mở cửa trong nhà ra, phát hiện hành lang bình thường đã biến thành dãy hành lang dài lạ hoắc.Hai đầu hành lang, có mười hai cánh cửa sắt giống nhau như đúc.Câu chuyện cũng từ đây mà bắt đầu.Nguyễn Nam Chúc nhìn Lâm Thu Thạch nói: "Khi anh đang chăm chú nhìn vực sâu, vực sâu cũng đang chăm chú nhìn anh.''Lâm Thu Thạch nghe xong rơi vào trầm tư, sau đó không chút do dự đứng cạnh vực sâu kéo khóa quần xuống...Nguyễn Nam Chúc: "...Anh mau kéo quần lên cho tôi!!"___CÔNG có sở thích GIẢ GÁI_____ không chấp nhận mời lùi bước, cảm ơnP/S: Lần đầu tiên thử sức edit toàn bộ một bộ truyện không đảm bảo đúng 100% bản gốc, nếu có sai lầm mong mọi người nhắc nhở để sửa đổi.…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…
mang bên mình số mệnh đơn độc, anh chưa từng cầu nguyện với thượng đế. Cho đến khi gặp Kim Ami, anh lại trở thành người mộ đạo nhất.nói như vậy bởi:nếu thượng đế ban cho anh "món đồ" gì, thì đó chỉ có thể là Kim Ami.chuyển ver chưa có sự đồng ý của bên phía tác giả, nếu phía tác giả và phiên dịch không đồng ý tớ sẽ xoá truyện ngay lập tức.…