cuộc đời của Ryuga
một thanh chán đời khá lười biến…
một thanh chán đời khá lười biến…
Bối cảnh thời cấp 2Nhân vật trong chuyện dưới 16 tuổiChuyện có một số chi tiết có thật Viết cho vui không nhằm mục đích gìTính cách nhân vật được lấy ngoài đời…
[DỮ LIỆU HỆ THỐNG ĐANG TÁI CẤU TRÚC][XÁC NHẬN NGƯỜI ĐỌC KÍCH HOẠT TRỰC TIẾP: TRÌ DIÊU][KHỞI CHẠY KỊCH BẢN THAY THẾ]Không khí lạnh toát lan dần từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu. Cô không còn cảm nhận được cơ thể mình nữa chỉ còn ý thức mơ hồ, bị hút vào một khoảng trống xoáy.Ngay chính giữa là một vùng sáng hình cầu dưới ánh sáng ấy, một bóng người hiện ra: một nữ sinh đồng phục giống hệt trong sách, nhưng sắc mặt tái nhợt, đôi mắt lấp lánh, nó chứa cả nỗi đau về lẫn thể xác và tinh thần."Tôi không muốn kết cục như vậy..."Giọng cô ta run nhẹ."Cậu... có thể thay tôi được không?"…
Anh, một tên tâm thần level maxx . Cô một con nhỏ dễ thương nhưng thương không dễ. Họ gặp nhau trong một tình thế éo le. Từ bạn chung lớp họ trở thành kẻ thù không đợi trời chung của nhau. Liệu đó có phải là duyên số? Muốn biết thì đọc truyện của ta đi nào ^^ yế yế…
Lưu Ý! Những diễn biến xảy ra ko có thật Kì thị LGBT = đừng đọc OTP!!!Ko toxic Otp chính : bâng x quý Otp phụ : khoa x Đạt,hoàng phúc(fish)xhoài nam(red) , Vương Thuyên(yiwei)xthanh lâm(zeref)Cốt truyện : Quý là một học sinh hiền lành , học giỏi được cá thầy cô yêu mến nhưng vì tính tình hiền ở trường cũ cậu bị bắt nạt nên bố mẹ đã truyển trường và truyển nhà , nhưng nghe nói trường mới có 1 đám hay gây sự với hs người đứng đầu là bâng 1 hs cá biệt , nhà giàu kêu ngạo nhưng đẹp trai cô gái nào cũng thích...…
Cảm xúc của tôi sau khi xem hai bộ phim ở hai giai độ tuổi khác nhau và trải qua hai cảm xúc khác nhau. Phải chăng bạn cũng như thế?…
Ji Yong đơn phương thích Top nhưng bị ghét và hiểu lầm.Ji Yong vẫn lạc quan, tiếp tục theo đuổi Top dù bị đánh, bị tổn thương.…
Tuổi học trò là những năm tháng hồn nhiên nhất và vui vẻ nhất của mỗi người. Và tất nhiên, ai cũng sẽ có cho mình những kỉ niệm. Đó có thể là niềm vui trong giờ giải lao được nô đùa với bạn bè hoặc sự hồi hộp trong những giờ kiểm tra. Tất cả tạo nền một bức tranh tuyệt đẹp mà không bao giờ có thể tìm lại nếu đã đi qua. Và trong bức tranh ấy được điểm bởi một sắc hồng, không rực rỡ mà nhẹ nhàng như mùa xuân đi qua. Đó là cảm tình mà bạn dành cho một người, người mà đồng hành với bạn trong suốt thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường. Có thể thứ cảm tình đó được đáp lại nhưng có thể đó chỉ là cái nhìn từ xa mà không cất lên thành lời. Dù thế nào đi chăng nữa thì kí ức ấy vẫn sẽ là một phần đẹp nhất của tuổi học trò và điều tôi muốn nhắc đến đó là "Tình yêu tuổi học trò".…
~Chương mới được cập nhật hàng tuần~•••Giới thiệu:"Vẫn muốn làm người yêu tao chứ? Mày chắc không?" Thiên Bảo cúi đầu, nói bằng giọng khàn khàn.Khánh Giang không nói gì, chỉ cười rạng rỡ và gật đầu. Cô biết rằng cậu đang có hàng vạn nỗi lo lắng trong lòng. Chí Thành đã từng nói rằng Thiên Bảo thấy có vẻ bản thân không xứng với người con gái ấy. "Nhưng gia đình tao không hạnh phúc, nên tao là người thiếu tinh tế lắm đấy." Thiên Bảo nói tiếp bằng giọng run run. "Mày không sợ chịu thiệt thòi à? Tao ham chơi, tao nóng tính, và cả..." Mặt cậu đỏ ửng. Cảm xúc không thể kìm nén được nữa. Cậu bật khóc trước mặt cô.Thiếu niên kiêu ngạo, bướng bỉnh lần đầu biết sợ: sợ mình không đủ tốt, sợ người mình thích phải buồn lòng.Khánh Giang ôm chặt lấy chàng trai trước mặt, xoa xoa lưng cậu dỗ dành. Cô nói: "Thế thì sao nào? Tao chẳng cần ai khác làm người yêu tao, ngoài mày."•••Ngày đăng chương đầu: 16/10/2025Ngày đăng chương cuối: ...…
Truyện này là tác phẩm đầu tay của tui nên mong mọi người đọc hoan hỷ và góp ý nhiệt tình để tui sửa đổi, hoàn thiện hơn tác phẩm nhee!! Bản quyền truyện hoàn toản thuộc về cá nhân tui, tui cũng không có up truyện lên bất kỳ nền tảng nào khác ngoài Wattpad hết nha. Chúc mọi người trải nghiệm đọc vui vẻ nè!!Love you❤️🔥😘Phạm Hoàng Nhật Huy công nhận rất đẹp mã, đường nét trên gương mặt nó không phải quá xuất sắc nhưng lại kết hợp thành một tổng thể hoàn hảo. Đặc biệt là ở đôi mắt nâu nhạt, lấp la lấp lánh, to tròn như hai hòn bi ve đúng hình mẫu mắt trong văn cấp 1 và "cái mũi cao như đỉnh núi Yên Sơn mà "anh thanh niên" làm công tác khí tượng địa cầu đang ở trong tác phẩm "Lặng lẽ Sapa" của nhà văn Nguyễn Thành Long" - trích lời Lê Nguyên Gia An…
Khi một "ác ma kẹo ngọt" lạnh lùng, tài giỏi trong mắt mọi người, lại hóa thành "tên con nít mê kẹo" trước mặt cô vợ nhỏ tương lai. Hành trình cưa cẩm cô nhỏ ngốc nghếch trong tình yêu đầy gian nan của anh chàng Thiên Long. Liệu đến khi nào thì cô nàng Thiên Y của chúng ta nhận ra tình cảm của mình dành cho anh bạn thanh mai trúc mã kiêm luôn chồng tương lai đây?Đây là truyện đầu tay của mình. Mình đã ngưng rất lâu và giờ muốn tiếp tục viết lại. Mong mọi người ủng hộ ^^Thể loại: học đường, tình cảm, hài hước...Tình trạng: ongoing…
Tôi không biết cô gái như thế nào sẽ được gọi là thục nữ. Nếu như gặp người lớn thì nhã nhặn lễ phép, trước mặt cha mẹ thì ngoan ngoãn nghe lời, ăn cơm Tây biết cách dùng dao nĩa, chưa bao giờ nói tục chửi bậy là tiêu chuẩn của một thục nữ thì tôi nghĩ đương nhiên mình là một thục nữ. Trước hết, tôi rất lễ phép. Nghe bà ngoại với mẹ kể lại thì ngày ba tuổi rưỡi tôi đã biết ngoan ngoãn mang ghế ra mời bác thu tiền nước ngồi, từ đó trở đi chuyện này đã trở thành một giai thoại để bà và mẹ mang ra kể với bất cứ ai đến nhà. Tôi hoàn toàn xứng đáng là một đứa con ngoan lễ phép. Tiếp theo, tôi rất e lệ. Cô giáo dạy âm nhạc thời tiểu học của tôi kể lại: "Âm sắc của Phước Sinh rất tốt, vừa thanh vừa ngọt như chim sơn ca, chỉ có điều nó hay e thẹn quá. Gọi nó lên hát mà mặt nó đỏ bừng, âm thanh lí nhí như muỗi". Tất cả các giáo viên khác của tôi đều đồng ý về điểm này. Phước Sinh là một cô gái e lệ. Còn có một điểm quan trọng nhất, tôi rất nghe lời cha mẹ, trước khi tốt nghiệp đại học không dám có bạn trai. Ba mẹ tôi rất truyền thống, rất bảo thủ, họ cho rằng trước khi đi làm tuyệt đối không được yêu. Kỳ thực tôi cũng muốn đi ăn cơm có đôi có cặp, tới thư viện tự học có người chiếm chỗ, thậm chí dưới sân ký túc xá có người đánh guitar theo đuổi như những người khác trong trường. Nhưng tôi là một cô gái dậy thì muộn, lúc vào đại học mới gần bốn mươi cân, cao một mét năm tám (còn thiếu hai phân nữa mà không sao cố được), nếu cởi áo ra thì có lẽ ngực còn không lớn bằng mấy…
Truyện kể về hai nhân vật Phạm Thế Nam và Mai Diệu Thanh.Thế Nam và Diệu Thanh là bạn cùng lớp từ năm lớp 1, đến năm lớp 6 thì nâng cấp lên bạn cùng bàn.Dù chơi với nhau lâu như vậy nhưng hai người họ ghét nhau như chó với mèo.Tưởng rằng cuộc chiến giữa bọn họ sẽ kéo dài mãi mãi nhưng một biến cố đã xảy ra, cả hai bị cuốn vào vòng xoáy của tình yêu, thật giả lẫn lộn, hiểu nhầm liên tiếp.Liệu Thế Nam và Diệu Thanh có thể đến với nhau, bất chấp những thử thách khó khăn ấy?Trích đoạn đặc sắc:*Cặp đôi oan gia*Diệu Thanh: "Nói với cái fanclub chết tiệt của mày là tao không phải nhân viên chuyển phát nhanh"Thế Nam: "Thế mày muốn chuyển nghề thành quét rác à?"*Cặp đôi trẻ con*Diệu Thanh: "Cậu cút đi cho khuất mắt tôi"Thế Nam: "Tôi muốn đứng đâu là quyền của tôi"Diệu Thanh: "Được, vậy tôi đi"Thế Nam: "Tôi không cho cậu đi, đứng yên đấy"*Cặp đôi si tình*Diệu Thanh: "Đồ ngốc, đường đầy xe như thế, tại sao cậu lại lao ra cứu tôi?"Thế Nam: "Ừ, tôi ngu thật đấy, thế giới này nhiều phụ nữ như vậy, tại sao tôi lại yêu phải cậu?"Mong mọi người ủng hộ truyện! <3…
- Tên truyện: Tao nhớ mày, bạn thân- Số chương: Chưa xác định- Tình trạng: Chưa hoàn thành-Thể loại: học trò, truyện tự sáng tác, hài hước,...- Câu chuyện nói về tuổi học trò vui nhộn của Hân trong kí ức của cô ấy.Đến nơi tôi két phanh xe kêu "Kít" dong vào lán xe của trường. Nhìn quanh 1 vòng thấy mấy đứa bạn thân của tôi, định chạy qua đó thì có 1 cánh tay vòng qua cổ tôi lôi ngược về phía sau. Quay đầu lại, đập vào mắt tôi là khuôn mặt siêu soái của 1 cậu trai. Giật giật lông mày, tôi liền đấm vào đầu tên đó nhưng không may hắn bắt được cổ tay tôi, quay người tôi về phía sau-đối mặt với hắn. Lông mày hắn hơi rậm, đôi mắt đang híp lại nhìn tôi có màu nâu với lông mi ngắn và thẳng. Mũi hắn cao hơn tôi cùng với đôi môi hơi tím, cái miệng cười làm lộ ra chiếc răng khểnh mê người. Mái tóc hắn hơi rối nhưng tôi lại cảm thấy nó chẳng xấu chút nào mà còn ngược lại *Nghĩa là đẹp trai*.…
Cô - Mạc Thiên Di , một cô gái có tâm hồn trẻ con . Cùng với cô bạn thân - Bạch Vũ Khê , cô gái có ngoại hình xinh đẹp . Cả 2 đều thích anh chàng hoàng tử đào hoa - An Mộc Trạch . Thế nhưng ông trời lại sắp đặt cho Di gặp được hắn - Hàn Tần Phong , một anh chàng điển trai , lạnh lùng . Định mệnh của 4 người liệu sau này sẽ ra sao ? Vì đây truyện đầu tay nên văn chương của mình ko được tốt cho lắm :3 có gì sai sót mong mn cứ nhận xét thoải mái ~~~…
Chuyện kể về câu chuyện tình yêu giữa Nhật Minh và Như Nguyệt.Minh và Nguyệt vốn là một đôi thanh mai trúc mã nhưng vì một lí do lại phải xa nhau. đến khi gặp được nhau rồi lại gặp nhiều sóng gió chông gai, nhiều rào cản ngăn cản đôi uyên ương và rồi.... ..........đọc rồi sẽ biết nhé....................…
Câu chuyện về ngôn tình học đường tưởng rằng đã lỗi thời cũ rích nhưng thật sự có phải vậy hay không chắc độc giả là người rõ nhất. Những câu chuyện ngôn tình học đường có lẽ với mọi lứa tuổi đều là một chút gì đó phấn khích, vui vẻ, đôi khi là cảm thấy hạnh phúc, đáng yêu, có thể là bất giác hạnh phúc theo nhân vật trong truyện hay cả trong phim. Ngôn tình học đường có lẽ là một thứ vitamin cho mọi ngừoi để tô hồng cuộc sống này khiến bản thân cảm thấy vui vẻ hơn rất nhiều. Hạ Sơ một cô gái học giỏi được gia đình yêu chiều, có bố mẹ tâm lý, anh trai đẹp trai học giỏi luôn yêu thương và bảo vệ cô. Lớn lên trong tình yêu thương, hạnh phúc của gia đình đã cho Hạ Sơ một tính cách tốt bụng, hiền lành, ngoan ngoãn và học giỏi. Và cũng nhờ đó mà cô đã sưởi ấm trái tim lạnh giá của chàng trai kia.…
Truyện kể về một cô gái và một chàng trai, họ gặp nhau và bắt đầu trở nên thân thiết hơn, có những kỉ niệm vui vẻ với nhau và dần dần một trong hai người lại có tình cảm với đối phương.…
Tên truyện: Vấp ngã vào tim anh.Tác giả: Bemn06.Thể loại: Học đường, tình cảm, hài hước, truyện teen, ngọt, ngược,...Văn án: "Mắt em để trên trời sao? Vì sao đi đường mà không cẩn thận?" "...Do đá nó chặn đường đi của em mà, hơn nữa tại nó quá lùn, em căn bản là không thấy nó nên mới vấp ngã!" "Vẽ chuyện!" "Thật mà..." Nói đến đây, Hạ Đình Đình chu môi, trêu đùa nói: "Nhưng...hôm nay em ngã đến tận hai lần cơ!" An Hạ Phong nhíu mày, cậu ngẩng đầu lên nhìn cô, định mắng một trận thì cô chen ngang:"Một là vấp ngã vào đá, hai là vấp ngã vào tim anh!"Cậu phì cười. Quả đúng là...cô đã ngã vào tim anh thật!Bìa: Cover by Gác nhỏ của Dạ Tước…
Một chút kí ức và những câu chuyện đời thường đang diễn ra xung quanh cuộc sống hiện tại của Mia. Có một vài kỉ niệm vụn vặt Mia đã cố nhớ lại, có một số sự việc chân thực vừa mời xảy ra, hơn tất cả, đây là cuốn sách Mia muốn dành một chút thời gian để tâm huyết ghi chép lại đôi điều về cuộc đời của mình. Đó giống như một cuốn nhật kí, nhân vật chính là Mia và cốt truyện là một chút thanh xuân của Mia.Nếu thấy phiền, các bạn không cần phải đọc. Mia chỉ thấy hơi bức bối với hiện tại, không thể giữ trong lòng lâu hơn được nên mới mạn phép viết một cuốn sách về mình.Nếu thấy hứng thú, hãy đọc và cảm thông cho Mia. Có những lần Mia làm sai, hãy giúp Mia sửa, làm ơn đừng phê phán hay ném đá. Cuộc sống Mia hiện tại đã bắt đầu xoay vòng rồi.Thân gửi độc giả,PMia…