【EC】 Atlantis chi tâmNhân gian bắt nguồn từ hậu thế giới vạn vật đứng đầu thương xót chi tâm.Atlantis chìm nghỉm là lúc thần bởi vậy chảy xuống nước mắt.Nước mắt đổ bê tông Atlantis chi tâm, nó so thiên không càng thuần khiết, so nước biển càng lam tịnh.Ai có thể có được nó, có thể có được Atlantis.Atlantis, Atlantis -- tạo hóa di vật.…
Đêm nay ta và nàng cùng hòa vào nhau như ánh trăng biếc buốt ngàn. Dù có xa sôi hay mê mẫn ta vẫn yêu nàng ngàn kiếp... hay để tiếng rên của nàng theo trăng, mây, và gió đến tai ta. Hãy để hơi thở của nàng làm ấm áp căng phòng.... hãy để ta ngắm nhìn nàng.Xa lạ như mối duyên đầu. Gặp nhau vương vấn thêm sầu với căn nhà trên đồi. Yêu nhau là thật tương tư cũng là thật nhưng... mãi mãi chúng ta chỉ là hai thế giới khác nhau..…
Tên truyện: Trọng sinh xuyên không vào nam phụ ngôn tìnhThể loại: Thể loại: 3S, ngọt, đam, np, nam phụ, xuyên sách, hài, lãng mạn, nhất thụ đa công; cường công cường thụ, HE, học đường, hắc bang+chính trị, H ( nhẹ mạnh tuỳ lúc )Tác giả: - SakamotoKou ( Viktor )- Haingocdang ( Yuno )- Ngocanh2903 ( Alien )…
Thời gian chính là thứ làm cho người ta giật mình thoảng thốt. Vừa quay đầu lại tất cả đã trở thành hồi ức. Bởi vậy, thanh xuân chính là khoảng thời gian để con người hoài niệm, nhung nhớ. Có câu này chắc hẳn mọi người đã từng nghe qua: Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Nhân sinh là hữu hạn, huống chi tuổi trẻ, mong manh như cánh bồ công anh trong gió. Ai mà chẳng muốn được ở mãi trong tuổi thanh xuân ấy, thế nhưng thanh xuân cũng giống như nước vậy, cho dù có nắm chặt đến mấy nó cũng xuyên qua kẽ tay mà chảy xuống. Chắc hẳn ai trong số chúng ta cũng có một tuổi thanh xuân rực rỡ đầy màu sắc. Thanh xuân của tôi cũng vậy, có nắng, có mưa, có gió, có giông bão, và có cả cậu. Nếu bảo tôi hình dung thanh xuân của mình bằng một cụm từ, thì có lẽ nó được gói gọn trong bốn chữ...Dịch Dương Thiên Tỉ.…
Warning: OOC"Cậu không về nhà sao?""Nơi nào có cậu, nơi đó là nhà"...Truyện chỉ đăng ở Wattpad, vui lòng 0 mang đi dưới bất kỳ hình thức nào!Author: người hướng nội on wattpad…
Tư Họa theo Hạ Duyên Tiêu ba năm, dịu dàng ngoan ngoãn, chưa bao giờ làm loạn.Người khác đều cười nhạo cô: "Bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, mơ tưởng hão huyền."Tư Họa cho rằng gặp được chân ái, cam chịu lời đồn đại, sau đó mới biết được rằng bản thân chỉ là thế thân của bạch nguyệt quang (*) trong lòng anh ta.Sinh nhật của cô ngày hôm đó, ngay tại lúc Hạ Duyên Tiêu nhận được điện thoại của bạch nguyệt quang, Tư Họa buông bỏ cả tôn nghiêm của mình để giữ anh ta lại: "Có thể không đi được không?"Trong khoảnh khắc Hạ Duyên Tiêu bước ra khỏi cửa, Tư Họa chết tâm, mang theo rương hành lý biến mất.Hai năm sau, Tư Họa trở về, đôi mắt cô trong sáng xinh đẹp, cả tâm lẫn đôi mắt ấy lại chỉ hướng về một người đàn ông khác.Nhìn thấy cô làm nũng với người khác, Hạ Duyên Tiêu ghen phát điên, mặt dày bám dính trước cửa nhà cô suốt một đêm, "Họa Họa, về nhà với anh."Tư Họa cho anh ta phơi sương cả đêm, ngày hôm sau trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát: "Báo cáo, có người quấy rối."Tư Họa mang theo trái tim chồng chất vết thương đi đến một thành phố mới, gặp được một người hàng xóm ôn hòa, lễ độ.Người đàn ông đó tên là Ngôn Tuyển, một quý ông ôn nhu, đã dạy cô học được cách ỷ lại, chiều chuộng cô đến mức biến cô trở thành đứa trẻ nghịch ngợm.Bất kể khi nào hay ở đâu, Ngôn Tuyển đều sẽ nói với cô: "Đừng lo lắng, có anh ở đây."Tỏ tình, cầu hôn, Tư Họa cuối cùng cũng cảm nhận được, thế nào gọi là cảm giác an toàn tuyệt đối.Tình yêu của anh đối với em không phải là ánh m…
Tên: Nhật Ký Xuyên Thanh/Thanh Xuyên Nhật Thường - 清穿日常Tác Giả: Đa Mộc Mộc Đa - 多木木多Thể loại: Cổ đại, cung đình, Thanh xuyên, HENhân vật chính: Lý Vi x Dận Chân Số Chương: 500+Editor: Xuân FongBìa: MeilynhGIỚI THIỆU1. Tứ gia: Buổi tối bảo thiện phòng làm súp vi cá và súp cua cho gia. Tô Bồi Thịnh thầm nghĩ: Phét. Mười mấy năm chẳng bao giờ thấy người ăn một lần. Tối, Lý Vi ăn thêm một bát cơm trộn súp cua một cách ngon lành. Làm sủng phi chán phèo, cứ phải nhu mì, phải mềm mỏng, nhưng may mắn là... Lý Vi: Đá quý đẹp quá, trâm cài thật là tinh xảo... Tứ gia: Mua mua mua. Lý Vi tưởng tượng cuộc sống gian nan sau khi thất sủng đến nỗi bật khóc. Lý Vi phát cáu: Chàng còn tốt với thiếp không? Tứ gia: Chỉ tốt với nàng, tốt cả đời. 2. Trong Tử Cấm Thành, cạnh Tứ gia xuất hiện một tiểu cách cách, đây là một tiểu tú nữ bình thường mà Đức phi tiện tay chọn ra nhằm cho Tứ gia sắp sửa đại hôn có thể tập làm quen trước với cuộc sống hôn nhân. Lý Vi của Hán quân kỳ thân phận thấp chống lưng bé, trước nàng còn có Tống cách cách đã hầu hạ Tứ gia, sau nàng thì có phúc tấn một năm sau sẽ đại hôn. Lý Vi đành lạc quan an ủi bản thân, cứ đi ắt có đường, tốt xấu gì Tứ gia cũng "cao giàu đẹp". Cuộc sống mãi không mỹ mãn là thế, nhưng nể mặt sự đẹp trai của Tứ gia, nàng khom lưng cúi người một lần cũng chả sao. Kết quả, điều khiến nàng bất ngờ đó là, ấy mà nàng thực sự thành "chân ái" của Tứ gia! Vô lý! Lý Vi được Tứ gia sủng ái tới độ sắp mất hết tư duy cố hết sức moi móc lý trí ra, nó…
Tên truyện: Ngày Nào Đi Học Cũng Phải BựcTác Giả: Chước DạThể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, oan gia, ngọt, HE.Số chương: 54 chương chính văn + 2 ngoại truyệnNhân vật chính: Tiết Diễm, Thẩm TịchEditor: Bột…
- Tác giả: Thẩm Nhất Đao- Dịch: Tuyết Trân- Beta: BachPhiUyen- Bìa: AHy- Bài dịch thuộc quyền sở hữu của Blog Tiểu Công Tử - 小公子, vui lòng không tự ý repost.- Giới thiệu truyện:Tô Như Thuấn × Ngu Tử KhêĐêm ta trở thành hoàng hậu, ta đã mơ một giấc mơ.Ta mơ thấy Tạ Nam Sơ cưới ta, chúng ta cưỡi ngựa đi đến cuối cánh đồng cỏ, đột nhiên hắn thay đổi sắc mặt và đẩy ta xuống ngựa, ta khóc lóc và đuổi theo hắn, cầu xin hắn đừng bỏ rơi ta. Nhưng hắn chỉ nhìn ta một cách dửng dưng, không có gì khác ngoài sự chế giễu trên khuôn mặt.Hắn nói, "Tô Như Thuấn, ngươi dựa vào cái gì cảm thấy mình tốt hơn Tô Như Hoa."Trái tim ta bị ép đau, ta nhìn hắn đi xa, không quay đầu lại một lần.Một lần cũng không.Bừng tỉnh lại ta mới phát giác đây là một giấc mộng. Trước mắt vẫn là một mảnh màu đỏ.Suýt nữa đã quên, Tạ Nam Sơ đã sớm không cần ta, hắn đem ta gả cho hoàng đế Nam Triều Ngu Tử Khê.Như vậy hắn liền có thể cùng người trong lòng ở bên nhau.____Khi đến Nam Triều, ta có một ngày rảnh rỗi, không biết làm gì nên đã lẻn ra ngoài xem kịch.Người trên sân khấu cất tiếng hát, "Chịu dư hận, không hờn dỗi, ăn năn hối lỗi, nên tính tình, hưu luyến thệ thủy, khổ hải trở lại, sớm ngộ lan nhân."Ta nghĩ rằng đây mới là cách tốt nhất để bảo vệ bản thân trong một mối quan hệ.Nhưng ta lại quên còn có một cái gọi là lan nhân nhứ quả.Không nuốt nhớ quả, sao ngộ lan nhân.Có Ngu Tử Khê, không hối hận.________________Mọi người theo dõi các tài khoản này nha, đây là tài khoản chính chủ. Tất cả ID trên mọi nền …
Đọc rùi sẽ biết.Nhưng đọc xong chuyện có hay hoặc không hay thì xin đừng lấy bé đi vì nó là con tôi mới đẻ ra, đứa con đầu tiên đây.Truyện chỉ đang tại wattpad.Cũng để lai cmt…