[Nguyệt Hoàng] Mật Ngọt Tình Yêu.
Tác giả: Shia - Shein
Tác giả: Shia - Shein
Đám mây đã quen với tự do, cứ thế bay lượn trên bầu trời.Bầu trời đã quen nhìn thấy mây, âm thầm bảo vệ đến cuối đời.Thiên do ám ảnh quá khứ nên rất sợ phải tiếp xúc với nữ giới, điều đó dẫn đến việc cậu ta tránh tiếp xúc nơi đông người và có vấn đề về tâm lý. Tuy vậy cậu lại là một mỹ thiếu niên giàu có thiên tài.Vân, một cô gái xinh đẹp tài năng, thu nhập gia đình chỉ vừa đủ xài nên cô lúc nào cũng cố gắng không trở thành gánh nặng cho gia đình. Tính cách cực kỳ "ngang ngược", không bao giờ để mình bị thiệt thòi.Câu chuyện tình đầy drama lên sàn! Hãy tận hưởng tốt nhất có thể. Tôi sẽ cố gắng viết thật tốt để không phụ lòng mọi người. Đây là một câu chuyện dài, có nhiều mối tình khác nhau xoay quanh mối tình của nam nữ chính. Mong mọi người ủng hộ.…
Chiếc hoa lưu ly- kể về câu chuyện từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành của cô nàng Từ Hi Nhiễm, một cô ấy trải qua nhiều sóng gió, từ bờ vực của vực thẳm tìm đến hạnh phúc. Thời thanh xuân của cô gắn liền với những người bạn, những kỉ niệm khó quên và người khiến cô rung động.... Thuở nhỏ cô là con của gia đình khó khăn và môi trường sống của cô cũng chẳng mấy tốt đẹp. Cuộc sống vất vả cộng thêm sự bạo hành của người bố sâu rượu, sự thiên vị của người mẹ vô tâm đã khiến trái tim cô có vô vàn viết thương không thể xóa nhòa. Trong một trận hỏa hoạn, cô mất đi bố mẹ của mình, cứ ngỡ tương lai tối tâm của cô sẽ không còn ánh sáng và chút hy vọng nào nữa nhưng nào ngờ cuộc sống cô đã sang trang mới nhờ một vị quý nhân... Từ đây cô bắt đầu cuộc sống của một cô bé bình thường, đầy vui vẻ và hạnh phúc cùng với những người bạn, họ cùng nhau vượt qua khó khăn và những giải mã những chuyện ẩn khuất trong quá khứ. Kèm theo đó là câu chuyện tình thanh xuân vườn trường của cô với cậu học sinh mới chuyển đến - Châu Tư Nhuệ.…
Ờ thì nếu được sinh ra trong gia đình quyền quý,sống sướng như tiên gọi là lá ngọc cành vàng.Dương Châu Hạ là con gái của tay buôn gỗ có tiếng,nhưng trong mắt ba mẹ cô là "lá" còn cái "ngọc,cành vàng" thì bay đâu mất rồi..!Lời nói của tác giả:Truyện này tui viết là just for fun thuii🐧 Văn của tui trẩu tre lắm,có chi tiết còn cringe..Nàng nào định nhảy hố thì đọc cảnh báo trước nhenn.Mấy nàng đừng toxic tuiii...😭…
Bạn thuở thơ ấu, cô ngây thơ, anh trong sáng, tưởng chừng có thể bên nhau mãi mãi. Không lâu sau Mạc Tuyết Ly phải rời đi, xa cách Đình Lê Minh khoảng thời gian dài. Người ta thường mê muội mọi điều chớp nhoáng. Chẳng hạn như pháo hoa, cầu vồng, niềm vui và cả những lần rung động. Cô lại vẫn chìm đằm vào vùng kí ức thở ấy, mãi mãi không thoát ra được! Sau này gặp lại, Mạc Tuyết Ly không nhớ anh là ai. Tại sao vậy? Gấp từng con hạc giấy hay viết những bức thư thầm kín, đưa tâm tư vào trong gió, mong người ấy có thể hiểu ra. "Em ghét anh, ghét nhất" "Được, ghét nhất" Em đã từng thấy bộ dạng anh yêu em đến ch.ết đi sống lại, cho nên chỉ cần anh thay đổi tình cảm dù chỉ một chút em liền có thể nhận ra. Giọt sương mai đọng trên cánh hoa tulip, lung linh như những giấc mơ ngọt ngào. Một bức tranh thiên nhiên đầy thơ mộng và dịu dàng!.…
An Hải vô tình xuyên vào quyển tiểu thuyết không rõ nguồn gốc xuất hiện ở tủ sách. Tại đây, cậu xuyên vào nhân vật phản diện về sau sẽ chết rất thảm vì nhân vật công chính Dương Ngôn. Vì sự nghiệp học tập, cậu quyết định sẽ tránh xa hắn, chuyên tâm học tập.Nhưng tránh xa thì không thấy ở đâu mà càng gần nhau rõ mồn một....Một bạn nữ tay cầm thư đưa cho cậu. "An Hải, mình thích cậu. Cậu có thể...""Yêu đương thì sẽ học tập giởi hơn à?""...""Thời gian đó để dành làm bài tập nhiều vào.""An Hải, cậu thật quá đáng. "..."An Hải, chúng ta yêu đương đi. Yêu đương với tôi sẽ có nhiều lợi ích ví dụ như cùng làm bài tập, cùng đi thư viện, học cùng trường đại học.""Tốt vậy sao! Nhưng mà giờ tôi không thích học chỉ muốn hẹn hò với cậu thôi." Vừa nói mặt cậu vừa đỏ ửng lên.…
Văn án Thanh xuân như một chuyến tàu, nó cứ đi theo chuyến hành trình mà nó cần đi. Ở các trạm ga, sẽ có ngưới tới người đi. Nhưng cũng có người đi cùng chúng ta một quãng đường, rồi đến một lúc nào đó họ không nói một lời từ biệt mà dừng chân ở một ngã rẽ, âm thầm bước đi mãi chẳng quay lại. Còn chúng ta cứ viễn vong hy vọng người ấy sẽ trở về dù biết kết quả chính là con số không. Chúng ta không trách mắng khi người ấy rời đi, mà thầm cảm ơn người ấy đã đến chuyến tàu thanh xuân của chúng ta. Đã cho chúng ta những kí ức đẹp khó quên ấy. Chẳng những kí ức đẹp mà người còn để lại vương vấn hối tiếc, chính là những lời nói muộn màng chưa kịp trao. Chỉ cầu mong rằng dù người đó ở nơi đâu hãy vui vẻ hạnh phúc, bình an. Và đừng quên những người bạn đã cùng nhau đồng hành chuyến đi này. - Tớ còn chưa cho cậu biết tớ thích cậu nhiều đến thế nào .... Vậy mà cậu đã đi rồi. Cô gái tớ thích năm tuổi 17 chính là cậu ❤Truyện được cập nhật ở Wattap và Chấp niệm số 1921 Fanpage. Hy vọng bạn nào có mang đi nhớ hỏi ý kiến tác giả.…
Hướng Dương.... có màu sắc gì? Nó là màu vàng của sự hạnh phúc, hy vọng, niềm tin về một thế giới tươi sáng hay là một màu trắng đen, tối tăm như chính cuộc đời của em. - Thể loại: Tâm lý gia đình, xã hội, ngược tâm🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌻👉Ngày ra mắt: 04/05/2025👉Ngày kết thúc: chưa xác định👉Thời gian ra truyện: Chủ nhật hằng tuần 🆘🆘🆘 Có những khoảng thời gian mình khá bận nên sẽ không lịch đăng. Các bạn theo dõi lịch đăng trên đây giúp tui nha😘😘😘…
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…
[Điềm Ngôn Mật Vũ] May mắn thanh xuân gặp gỡ cậuAuthor: Elina HDành cho những bạn yêu thích cặp đôi Lưu Vũ Hân và Dụ Ngôn.Một fanfic dựa trên các sự kiện trong chương trình tìm kiếm tài năng thực tế
Các cậu ơi, tớ mới tập tành dịch truyện. Nếu các cậu thấy hay thì hãy ghé wordpress ủng hộ tớ nhé!! Moa~~ https://ocdaotudo.wordpress.com/Tên truyện: Cậu đẹp trai ơi, tóc giả rơi rồi kìa!!!!!Tác giả: Vu TriếtThể loại: niên hạ, đô thị tình duyên, hoan hỉ oan gia, HENhân vật: Na Thần x An HáchGiới thiệu: "Xin l...." An Hách mới nói được nửa câu đã câm nín. Đơ mất một lúc rồi tiếp tục nói: " anh trai.. rơi tóc giả rồi kìa."Lá: Tớ đọc truyện này lâu rồi thấy rất hay. Giờ không rõ các chi tiết nữa nên lôi ra dịch cũng coi như đọc lại luôn.…
Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường.Trích lời tác giả:" Trong những giây phút rực rỡ cuối cùng của thời thanh xuân này, bạn có nhận ra mình càng lúc càng thích nhớ lại chuyện xưa không?Những năm tháng thuần khiết vô âu vô lo đã qua, lứa tuổi ngây thơ mới bước chân qua ngưỡng cửa tình yêu , từ đơn giản tới sâu sắc, duyên và phận,gặp gỡ rồi chia ly... Cớ sau mới chỉ vừa chớp mắt mà thời gian đã vụt qua để rồi tháng năm vài lần lén trộm đổi, mang gương mặt trẻ trung năm xưa biến thành dung nhan tang thương nhường này ?Thanh xuân đang qua như một cuộc vui đã tàn, giữa cuộc đời đằng đẵng, quãng thời gian tươi đẹp nhất lại chính là thứ trôi qua nhanh nhất. Ký ức tựa như khối hổ phách trong suốt bảo bọc lấy tuổi hoa. Thứ tôi muốn kể chính là một câu chuyện được bọc trong hổ phách như thế, một đoạn hồi ức khó quên. Nếu mọi người nguyện ý thì xin cùng tôi đi theo từng dòng chữ lời văn, ngược dòng thời gian , cùng tìm lại những tháng năm tựa thủy."P/S: chuyện ban đầu có nội dung khá lê thê nhưng phần sau rất ý nghĩa,giống như một bài văn vậy, những điều hay nhất, thú vị nhất luôn nằm ở phía sau. Thế nên mình hi vọng các bạn có thể đọc hết bộ chuyện này.…
"Tớ thích cậu""Tôi là trai thẳng và có bạn gái rồi!""Vậy thôi, tớ chờ đợi vậy"...Phong Kiệt từ bé đến lớn hầu như chỉ lủi thủi một mình, cậu chẳng lấy một người bạn nào cả, không phải vì tính cách quái dị hay sao mà chỉ đơn giản là gia đình cậu không thích cậu chơi chung với những đứa trẻ tầm thường khác. Suốt những năm cấp một, cậu chỉ có thể lén lút chơi thân được với vài người bạn nhưng rồi chẳng bao lâu lại phải nói lời tạm biệt để dọn nhà sang nơi ở mới và bắt đầu ở môi truờng sống mới. Vậy nên, những năm cấp hai cậu lại quay về cuộc sống của một đứa trẻ mà xung quanh đều cho là "lập dị". Thế nhưng, cuộc sống vốn tưởng trừng chỉ dừng ở một màu đen xám đó lại được tô lên màu sắc tươi mới hơn kể từ khi cậu gặp được Dương Khánh. Tuy nhiên, cái "sắc màu" đó cũng chẳng dễ để sỡ hữu cho riêng mình, trong phút giây nào đó Phong Kiệt đã tính từ bỏ để quay về cuộc sống ngày thường, xám và đen...thì bất ngờ cậu lại nhận được một món quà từ người ấy. Món quà đó như là một tính hiệu tốt, một hồi âm đáp lại của Dương Khánh.…
Nếu cuộc đời bạn đang là những chuỗi ngày nhàm chán và đứa em sinh đôi của bạn bỗng trở về cạnh bên, bạn sẽ làm gì? Tôi không biết câu trả lời của bạn ra sao, nhưng tôi biết cô bé Phương Phương 17 tuổi đã lựa chọn như thế nào. Đóng giả làm em trai đi học ư?Nghe hay đấy!Sẽ có chuyện gì xảy ra với Phương Phương, với Đức Phương và những học sinh ở hai ngôi trường mà chị em sinh đôi này đang theo học? Hãy đến với câu chuyện Hoán Đổi Thú Vị để biết thêm bạn nhé.…
Tháng sáu trời mưa âm ỉ. Nước đọng lại thành từng vũng nhỏ trên cái con hẻm đầy ổ gà trước nhà tôi. Trời đã chập tối. Đèn đường cũng đã bật sáng. Ánh sáng mờ nhòe màu vàng nhạt chiếu thẳng vào mặt người thanh niên trước mặt tôi. Cậu ta mặc hoodies màu xanh rêu, mũ che đầu, mặc một cái quần short jean ống rộng dài qua đầu gối, chân mang đôi giày thể thao kẻ sọc, balo đeo một bên vai, hai tay cho vào túi áo. Lúc này mặt cậu hiện rõ nét hoang mang. Mắt còn không dám nhìn thẳng vào tôi. Chúng tôi đứng đối diện nhau, ở một góc khuất trong con hẻm. Tôi đem ánh mắt dò xét của mình dán chặt lên người cậu. Cậu chẳng nói gì và tôi cũng vậy. Giữa hai người chúng tôi là một khoảng không im lặng. Bỗng nhiên, cậu bỏ tay ra khỏi túi áo, gãy nhẹ sau gáy, mặt hơi ngước lên, mắt nhìn thẳng vào mặt tôi, và khẽ lên tiếng._Hay là mình bỏ cái dao chặt dừa đó xuống rồi nói chuyện nha.Kết thúc câu nói là một cái cười gượng cố tỏ ra thân thiện. Tôi theo phản xạ nhìn vào cây dao chặt dừa to tướng, đen sì vì gỉ trên tay phải mình rồi ngước lên nhìn cậu. Tôi cười khẩy một tiếng rồi nói._Không thích. Bây giờ có mở cái miệng ra không thì bảo.Để câu nói có thêm tính đe dọa cao, tôi chỉa cả mũi dao vào ngực cậu. Không ngoài dự đoán, cậu xanh cả mặt giơ hai tay lên cười gượng. Giọng run run, miệng lắp bắp._C...cái.....đó....-----------------------------Ngày đăng: 5/3/2025 18h 34pP/s: Lần đầu viết truyện, nếu có thiếu sót gì mong mn bỏ qua.…
Truyện: Gió Đông Gọi Tên AiThể loại: Học đường, thanh xuân vườn trường, lãng mạn, np, h, ngược, xuyên, trọng sinh, nữ phụ.Văn án: " Nếu như năm đó anh đến nhanh một bước thì có lẽ người trong lòng em là anh có phải không? "" Anh dùng nhiều năm để hối hận rồi em không thể ban phát một chút từ bi nhìn đến anh một lần sao? "" Theo đuổi em lâu như vậy rốt cuộc cũng không bằng cậu ấy nở một nụ cười "" Anh yêu em, em yêu cậu ấy mối tình này định sẵn là không có kết cục tốt rồi phải không? "" Trái tim này chỉ có một hình bóng, chỉ tiết rằng người đó vĩnh viễn cũng không dành cho anh "" Say dại một ánh nhìn kéo theo một đời đau khổ về sau anh liền biết anh thua rồi "" Chỉ một chút thôi để anh cảm nhận được em vẫn còn ở đây "" Đừng vô tâm như vậy xin em hãy nói với anh rằng ở một phút giây nào đó em cũng đã rung động vì anh có được không? "" Trái tim này là của anh nhưng cảm xúc lại dành cho em, xung quanh em có nhiều người ưu tú như vậy chỉ mong đến cuối cùng trong tim em sẽ thừa một chỗ trống dành cho anh "" Mặc kệ em là ai tôi bây giờ chỉ yêu một mình Lạc Kha Nguyệt "" Em thấy được gì trong đôi mắt của kẻ si tình là sự ôn nhu hay là cả một bầu trời đau thương? "…
Bạn định nghĩa thế nào là tìm được người đàn ông yêu mình thật lòng? - có người cho rằng : người đàn ông yêu bạn thật lòng chính là người luôn quan tâm, che chở bạn trong mọi hoàn cảnh, nâng niu bạn cưng chiều bạn, khoang dung bạn.- có người lại cho rằng: người đàn ông thật sự yêu bạn là người trong lòng chỉ có mình bạn không có ai khác.- có người nói rằng : người đàn ông thật sự yêu bạn chính là người dù trời có sập xuống cũng sẽ không muốn để bạn chịu một chút thương tổn nào. Vì bạn mà vui sướng khôn nguôi cũng vì bạn mà đau lòng cực độ.Còn đối với Hạ Thanh Thanh cô cho rằng định nghĩa điều này không khoa trương như vậy. Đối với cô tìm được người đàn ông yêu mình chính là tìm được người như Trác An Nhiên. Vừa đủ ân cần, vừa đủ chu đáo và giờ phút nào cũng nghĩ đến cô . Người yêu bạn thật lòng là khi dù bạn nấu cho anh ta một bữa cơm chả ra làm sao bị anh ta chê lên chê xuống nhưng anh ta vẫn ăn hết không chừa lại tí nào, là khi bạn chỉ bị thương nhẹ anh ta cũng sốt sắn hết lên, là khi bạn đang trên giường bụng đói cồn cào dù rất lười nhưng anh ta vẫn xuống nấu mì cho bạn. Tình yêu của anh ta không phải dạng tình yêu khiến trời long đất lở, càng không phải kiểu ảm đạm nhàm chán mà là kiểu không khoa trương, không cầu kì, nhẹ nhàng, ấm áp như nhiệt độ cơ thể người vậy, bình thường bạn sẽ không cảm thấy gì nhưng khi mất đi rồi bạn sẽ không sống nổi.###Đây là truyện đầu tay của tui vì vậy sẽ có nhiều thứ chưa được chuẩn bị chu đáo cho lắm. Tui viết chi mang tính chất giải trí+ thỏ…
Thế nào là thất tình?Thất tình là trạng thái một chiều trong quan hệ luyến ái không được bên kia đáp lại tình cảm của mình dành cho đối tượng một cách tha thiết, việc từ chối đáp lại tình cảm này được thực hiện công khai hoặc ngầm hiểu là như vậy, điều đó trực tiếp gây ra những trạng thái cảm xúc qua nhiều cung bậc khác nhau, từ sự buồn chán, đau khổ, cô đơn, hoang mang cho đến tổn thương.Hay chỉ đơn giản là ngay từ khi bắt đầu thích anh thì cảm giác thất tình chẳng lẫn vào bất kì loại cảm xúc nào khác. Mỗi ngày mỗi ngày đều rõ ràng như thế. Nhưng em thích anh, em sẽ gom nỗi buồn này đong đầy một cái lọ thủy tinh rỗng để ngoài ban công, khi nắng lên xuyên qua cái tình cảm nhỏ bé đó, em có thể lạc quan mà nói rằng: "Khoảnh nhìn thấy anh là khoảnh khắc đẹp nhất."- Em có nên trồng một bông hoa không?…
Bửu Sơn Kỳ Hương…
Nguyễn Minh Châu - cô chính là một cô học sinh khá được ưa thích ở trường nhưng bản thân lại không biết điều đó. Cô luôn cho rằng mình xấu thậm tệ, không giỏi giang gì, đến mức đi đâu người ta cũng nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt như thể đang phán xét cô ( thực ra là thích quá nên nhìn ). Rồi thời gian gần đây cô nhận ra có một cậu bạn cùng tuổi học lớp kế bên hay nhìn chằm chằm vào cô bằng đôi mắt đáng sợ trong lớp học thêm. Cậu ta ưa nhìn, học hành cũng giỏi giang nhưng điều khiến cô thấy ấn tượng nhất chính là đôi mắt đáng sợ của cậu ta. Nhưng cô đâu biết rằng đó lại chính là người sẵn sàng làm bất cứ điều gì chỉ cần cô lên tiếng, vì giúp đỡ và hỗ trợ cô...…