1,896 Truyện
Chuyến xe buýt màu vàng - Truyện ngôn tình học đường

Chuyến xe buýt màu vàng - Truyện ngôn tình học đường

0 0 10

....Chiếc xe số 19 vẫn chạy mỗi sáng, vẫn lăn bánh qua những con đường cũ. Nhưng bây giờ, Miên không còn thấy buồn nữa. Vì cô biết, có những người, dù chỉ đi cùng ta một đoạn, vẫn có thể để lại những ký ức cả đời không phai.....Tháng 5. Trời Sài Gòn nóng đến độ mực trong bút cũng chảy.Thụy Phong xé một góc giấy bài kiểm tra, viết nguệch ngoạc vài công thức vật lý, rồi đưa qua bàn.Miên mở ra, thấy một hàng chữ nhỏ giữa công thức:"Nếu t = thời gian mình thích bạn, thì nó đã tiến tới vô cực từ lâu rồi."Mộc Miên bật cười. Cô viết lại một dòng:"Mình định bảo: y = ax + bNếu a = 0 thì mình không thay đổi cảm xúc với cậu.Còn nếu a ≠ 0 thì... tình cảm tăng đều theo thời gian."Gía mà...cậu còn ở đây...…

Tầng Trên Tầng Dưới

Tầng Trên Tầng Dưới

0 0 3

"10 năm rồi... anh vẫn không thay đổi nhỉ?""Ừ, em cũng không thay đổi. Rất thích chạy trốn!"Tiếu Nghiên im lặng, không trả lời hay nói gì. Không khí trong quán bar vốn đang sôi động và náo nhiệt bỗng chốc lặng đi, ngột ngạt đến khó thở.Nhưng chỉ có cô cảm nhận được.Tiếu Nghiên liếc mắt sang con người to lớn bên cạnh, anh đã thay đổi rất nhiều.Chàng trai năm đó cô biết là một chàng trai ham chơi nhưng học rất giỏi, bồng bột và tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhiều lúc điên lên còn chẳng kiểm soát được bản thân, như một con thú hoan hung dữ... nhưng lại có đôi chút mềm yếu.Nhưng bây giờ đây ở trước mắt cô vẫn là chàng trai năm đó nhưng không còn nhiệt huyết, mà đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, có quyền có thế trong cuộc sống bộn bề.Anh đẹp trai hơn, cao hơn, vai đã rộng hơn...và hơn hết, anh cũng chẳng còn là của riêng cô nữa....Giang Ngụy Thần liếc nhìn người con gái nhỏ bé bên cạnh, gương mặt đỏ ửng lên vì uống rượu, đôi mắt mơ mơ hồ hồ nhìn chằm chằm vào ly rượu vang đỏ.Một câu chuyện dài mà cô chỉ muốn chôn vùi trong tâm trí, không muốn chia sẻ với ai.Vẫn là cô gái đó, nét đẹp thanh tú nhẹ nhàng xen lẫn sự tinh nghịch vẫn còn đó, chỉ là chẳng bao giờ được thể hiện nữa. Thay vào đó là đôi mắt đứa đầy tâm sự và uất ức trong 10 năm, đôi môi luôn mím chặt như không thể nói ra.Giang Ngụy Thần hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm khẽ khàng nói lên vài tiếng:"Thời gian qua em sống thế nào?"(Còn tiếp...)…

Ký Ức Không Còn Gọi Tên

Ký Ức Không Còn Gọi Tên

73 0 47

"Ký Ức Không Còn Gọi Tên" là hành trình tình cảm kéo dài suốt gần một thập kỉ giữa hai người bạn thanh xuân Seo Yoon và Ji Hwan - những cảm xúc chưa từng gọi tên, những lần bỏ lỡ, những lựa chọn tưởng chừng bình thường mà hóa ra đã định hình cả tuổi trẻ.-----Seo Yoon chống cằm, nhìn trời một chút như thể đang cân nhắc rất nghiêm túc, rồi lắc đầu cười:"Được rồi. Nếu và chỉ nếu cậu tăng được 100 hạng vào cuối kỳ này, thì tớ sẽ suy nghĩ."Ji Hwan nghiêng đầu, nhíu mày:"Suy nghĩ? Không được. Cậu phải hứa sẽ thực hiện một yêu cầu của tớ. Chỉ một thôi."Seo Yoon khựng lại một nhịp, rồi chép miệng như thể chuyện đó chẳng ảnh hưởng gì đến cô cả:"Ờ, được thôi. Nếu cậu thật sự tăng được 100 hạng, thì tớ đồng ý làm một việc cậu yêu cầu. Nhưng mà-"Cô nghiêng đầu, cười nửa miệng, "Đừng có yêu cầu gì ngốc nghếch kiểu cõng cậu quanh sân trường đấy nhé."Ji Hwan cười tươi hơn cả ánh nắng sau lớp mây mỏng."Yên tâm, tớ có kế hoạch rồi."Seo Yoon liếc nhìn cậu một cái, thấy cái vẻ mặt hớn hở đó, bỗng nhiên... tim cô đập chậm đi nửa nhịp....…

Mặt Trời Của Chúng Ta - Quyển I: Lần đầu gặp lại - Cynthia Mo

Mặt Trời Của Chúng Ta - Quyển I: Lần đầu gặp lại - Cynthia Mo

12 0 4

Nghe nói, ở Nhất trung Thủ đô, có một truyền kì về "Song thần ban tự nhiên"Một người là con cưng của trời, gia thế hiển hách, tài mạo song toànMột người là đứa con bị trời vứt bỏ, cô nhi nhận được học bổng vào trườngTrong những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất, bọn họ nắm tay nhau phá vỡ định kiến, viết nên huyền thoại bất bại, lưu danh đời sau.________________________________________________________________________________TRUYỆN CỦA TÁC GIẢ CYNTHIAMO ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD CYNTHIAMO1198.CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. ĐÂY KHÔNG PHẢI TRUYỆN EDIT MÀ LÀ TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC NHÉ!________________________________________________________________________________…

Nhìn về phía em...!

Nhìn về phía em...!

2 0 1

Gửi cơn mưa hạ!Cảm ơn vì đã đưa anh ấy đến như một giấc mơ của riêng tôi...-MiaGửi cơn nắng hè!Cảm ơn vì đã cho một thiên sứ như cô ấy đến xoa dịu tôi...-LeonHai con người, hai chiến tuyếnCuộc gặp gỡ tình cờ lại trở thành sợi dây định mệnh kéo họ lại gần nhau hơnChàng trai là một học bá, học giỏi, chăm chỉ, toàn diện, đẹp trai, mẫu hình lý tưởng của một học sinh hoàn hảo trong mắt mọi ngườiCô gái lại là một học sinh tài năng, xinh đẹp, giỏi giang, nổi tiếng nhưng lại lười học, quậy phá luôn khiến giáo viên đau đầu.Hai người, tính cách khác biệt vô tình bị cuốn vào vòng xoáy của tình yêu, cuộc sống. Mẫu thuẫn có, ngọt ngào có và sự đau lòng cũng có. Liệu sẽ có kết thúc nào cho hai người họ? Liệu sau cơn mưa trời sẽ sáng chứ? Hãy để thời gian là câu trả lời...------------------------Hello mọi người, mình MiLaSi đây, cái tên thật giống như những nốt nhạc nhỉ? Mình cũng mong rằng câu chuyện mình viết nên sẽ khiến cho mọi người cảm nhận được sự thăng trầm trong cảm xúc đến nội dung và cả những nhân vật nữa. Mình chỉ mới bắt đầu viết truyện thôi nhưng mong rằng mọi người sẽ ủng hộ nó cũng như MiLaSi nha! Chúng ta hãy dừng lại cuộc nói chuyện này và đến với chương đầu tiên thôi nào ^ ^…

Chuyện của chúng nó

Chuyện của chúng nó

32 1 2

Tác giả:Ochi,AryluTình trạng: đang lê lết.Chỉ là một câu chuyện xàm kể về hai thằng bạn thân Long-Kiệt (một thằng khó ở, một thằng thần kinh). (*Truyện còn đang trong tình trạng lên ý tưởng nên chừng nào hoàn chỉnh sẽ bổ sung phần mô tả sau*)*Một số lưu ý trước khi đọc truyện, thím nào không đọc cái này mà nhảy hố rồi thì tui không chịu trách nhiệm đâu:1.Truyện chỉ mang yếu tố gây hài, vui là chính. Văn phong không nghiêm túc, câu từ cũng không được trau chuốt nên thím nào không thích thì xin click back.2.Đây là tác phẩm thứ 2 mà Ochi và Arylu hợp tác cùng nhau mặc dù tác phẩm trước cũng chưa hoàn nhưng cũng là lần đầu thử sức với loại truyện hài nên không khỏi có chút bỡ ngỡ. Nếu các bạn độc giả không thấy truyện "hài hước" cũng là chuyện vô cùng bình thường, nên cứ góp ý thoải mái, chúng mình sẽ tiếp thu hết ạ.3.THỂ LOẠI: HÀI HƯỚC, HỌC ĐƯỜNG. Về yếu tố tình cảm chắc chắn sẽ có nhưng mà là ĐAM MỸ, mấy thím nào không thích cũng mời clickback. 4.Truyện chỉ là sản phẩm do tác giả nghĩ ra lúc ngẫu hứng nên không có lịch ra chương cụ thể cũng như không có drama gì hết.…

Cậu Tựa Cam Chua Bị Ép Chín

Cậu Tựa Cam Chua Bị Ép Chín

2 2 2

Có người từng hỏi tôi: Người mà năm mười bảy tuổi bạn từng thích, giờ thế nào rồi?"Tôi không trả lời. Bởi cái tên đó, tôi vẫn chưa từng dám gọi lại một lần nữa.Có lẽ trên thế gian này, những người khiến ta xao lòng trong quá khứ, không phải ai cũng có mặt trong tương lai.Nhưng cũng có những người, chỉ cần nhớ đến thôi, tim vẫn nhói lên như ngày đầu gặp gỡ."Ánh Mắt Của Cậu Khi Mặt Trời Lặn" là câu chuyện về một mùa thu không có lá vàng, một buổi chiều không có gió, một ánh mắt đã vô tình gieo rắc vào lòng người khác sự mềm yếu dịu dàng nhất.Cậu ấy ngồi đó, trên vỉa hè đầy nắng, chia phần bánh mì duy nhất cho một con chó hoang, và ánh sáng trong đôi mắt cậu khi ngẩng đầu lên... đã ở lại trong tôi suốt bao nhiêu năm tháng.Chúng tôi gặp nhau vào thời điểm cả hai đều chưa hoàn chỉnh.Tôi là cô gái sống đủ đầy nhưng đơn độc, còn cậu là chàng trai mang theo cơn gió cũ và những vết xước không ai nhìn thấy.Giữa thế giới phẳng lặng này, chúng tôi từng cùng nhau lặng lẽ lớn lên trong những ngày mà chỉ cần được ai đó để mắt đến, đã là điều may mắn.Nhưng thanh xuân luôn vậy - có lẽ, được đi cùng nhau một đoạn đường, đã là tất cả những gì định mệnh ban tặng.Cậu ấy của năm đó, nghèo đến mức không có nổi một ly sữa đậu nóng, nhưng lại ấm đến mức khiến cả đời tôi không thể nào quên.…

Gửi chàng trai tôi đem lòng yêu trộm!

Gửi chàng trai tôi đem lòng yêu trộm!

6 2 1

"Hai người quen biết nhau như thế nào?"Mỗi khi bạn bè hỏi tôi câu hỏi đó, tôi chỉ cười. Tôi cũng chẳng biết chúng mình quen nhau như thế nào nữa. Hai người xa lạ, bỗng dưng nhắn tin cho nhau, hỏi thăm nhau, cười với nhau, tâm sự với nhau, thân tình, gần gũi. Tôi và cậu dường như khác biệt. Tôi luôn cười đùa vui vẻ, còn cậu lại sống khép mình. Nhưng mà này chàng trai giỏi lý, chắc cậu biết rằng hai điện tích trái dấu thì hút nhau. Bằng một cách diệu kỳ không sao giải thích, hai chúng mình từ hai người xa lạ trở thành thân quen. Chúng mình lắng nghe những bí mật thầm kín mà trước giờ chẳng nói cùng ai. Chúng mình tâm sự về chính chúng mình mà không ngại ai chê cười. Khi ở bên nhau, chúng mình được là chính mình.Và cậu có biết không, tôi rất hạnh phúc khi trở thành một phần trong cuộc sống của cậu, cũng rất hạnh phúc khi có cậu là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu cậu! Đó là một trong những điều tôi không thể nói ra. Thôi thì viết những dòng này...(Chắc cậu không đọc được đâu, nhưng nếu đọc được thì hãy nhớ rằng tôi luôn dõi theo cậu!)…

[ĐM] Chuyện Tình Ngày Hạ Nắng Gắt

[ĐM] Chuyện Tình Ngày Hạ Nắng Gắt

4 1 1

''Hi vọng chúng ta giống như những tia nắng ngày hạ, lúc nào cũng nhiệt huyết, nồng cháy''---------------------------------------------------------------------------Tên: [ĐM] Chuyện Tình Ngày Hạ Nắng GắtThể Loại: Đam Mỹ, Học đường, Thanh xuân vườn trường,...Tác Giả: YanLinCouple: Phó Thường Hi x Hạ AnCre ảnh bìa: trên Pinterest ( muốn ghi tên tác giả ảnh này lắm nhưng trên đấy ko có ghi tên, tiêu đề cx ko có luôn, lấy từ acc trên M T nha mấy ní, chữ tui tự ghi vô)Tác phẩm đầu tay của sốp, câu văn của Chương 1 vẫn có hơi lật đật tại đây là bản của năm ngoái r, h đọc lại thấy cx khá hay nên đăng, sốp lười sửa lại nên thông cảm tí=)) chương sau hứa sẽ viết tốt hơn*Lưu Ý: - Truyện không hề có thật, tất cả chỉ do tác giả tưởng tượng ra, ko hề sao chép ý tưởng của ai - Hi vọng các bạn không toxic, ném đá,... tác phảm, câu văn và nội dung trong truyện có thể chưa hoàn chỉnh, và xuất sắc như các bạn mong muốn nên hi vọng mọi người có thể thông cảm và bỏ qua cho - Nếu cốt truyện, câu văn và lời thoại có chỗ nào chưa đúng, chưa hợp lí thì mong các bạn hãy bình luận để sốp có thể sửa đổi - Nếu truyện không hợp gu thì có thể ngừng đọc…

Rắc Rối Đáng Yêu

Rắc Rối Đáng Yêu

4 0 1

Xin chào, tớ là Linh San, rất vui được đồng hành cùng với cậu trong chuyến phiêu lưu tới "Rắc Rối Đáng Yêu".Một số lưu ý nho nhỏ nheeee:1. "Rắc Rối Đáng Yêu" thuộc quyền sở hữu của Linh San. Vui lòng không reup hoặc chuyển ver dưới mọi hình thức.2. "Rắc Rối Đáng Yêu được lấy bối cảnh tại Thành phố Hồ Chí Mính - nơi tớ sinh ra và lớn lên.3. Mọi tình tiết ở trong truyện đều là hư cấu, hoàn toàn không có thật ở hiện thực, tất cả đều là sản phẩm do trí tưởng tượng của tác giả. Truyện có chủ đề là tình yêu tuổi học trò đầy mơ mộng và có phần sến sứa, nên không tránh khỏi những tình tiết phi thực tế.4. Tớ biết bản thân mình vẫn có nhiều thiếu sót, cũng như chưa có nhiều kinh nghiệm và trải nghiệm trong cuộc sống nên tác phẩm sẽ có nhiều suy nghĩ và góc nhìn phiến diện. Vậy nên, tớ sẽ rất hạnh phúc và biết ơn nếu các cậu đón nhận bộ truyện này của tớ cũng như góp ý một cách tích cực để hoàn thiện hơn trong lối viết và để tác phẩm trở nên hoàn thiện hơn. Tớ cảm ơn mọi người nhiều ạ <3Và cuối cùng, chúc cậu có những phút giây đọc truyện vui vẻ. Mong rằng "Rắc Rối Đáng Yêu" sẽ đem đến cho cậu những điều tích cực sau một ngày dài mệt mỏi. Luv u <3…

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

39 5 6

Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…

𝒹 𝓇 𝑒 𝒶 𝓂 𝓈

𝒹 𝓇 𝑒 𝒶 𝓂 𝓈

34 3 3

"Tớ thích cậu""Sao cơ?" "À...haha tớ thích,à không,cực kì thích cậu giải hộ bài tập lí cho tớ. Cậu biết không! Từ ngày bài tập qua tay cậu là thầy cô tổ Tự nhiên réo rít tặng cho tớ cả cơn mưa lời khen. Ôi chao! Chắc hẳn,họ cũng đang mừng thầm. Bởi họ thật may mắn khi có được cô học trò vừa xinh đẹp,thân thiện,chăm chỉ,ngoan ngoãn lại còn học giỏi nữa...Lục Phong,cậu có thấy thế không?"Tôi tuyệt nhiên thao thao bất tuyệt mà chẳng để ý đến những gì đang xảy ra xung quanh. Chẳng biết trên đời này,còn ai dở hơi được như tôi không. Ngại chết đi mất! Nhưng còn xấu hổ hơn nếu tôi bị từ chối ngay lúc này."Tớ cũng thích cậu" - Lúc này,Phong mới cất tiếngTôi không suy tính,không ngại ngùng mà đáp lại ngay "Vì tớ hoàn hảo quá chứ gì" Phong Phong nói tiếp,đôi mắt tựa như thiên thần mang theo cả hồn tôi bỗng sáng lên,long lanh khó tả. Nó như thể là một thứ vũ khí có thế giết chết trái tim non nớt của cô nàng tuổi 16. Đôi mắt ấy còn tuyệt diệu hơn khi nhẹ nhàng nhìn tôi bằng vẻ quyến luyến,ngượng ngùng: "...À không.Tớ cực kì thích cậu,Trương Thư Di!"…

Miệng nói Ghét, tay chép ngàn lần Yêu

Miệng nói Ghét, tay chép ngàn lần Yêu

21 4 2

Đây là câu chuyện tình đơn phương của "good girl" Hoàng Minh Anh với "redflag" Trần Văn Lập Nguyên Mọi người đọc hãy comment, góp ý để mình có động lực viết tiếp nhé!Giới thiệu:Tôi là đứa thất bại, chỉ dám bày tỏ tình cảm của mình trong quyển nhật ký. Tôi nghĩ, có như thế, tình cảm của tôi mới tuyệt mật, không một ai phát giác.Bỗng một ngày, nhật ký bị ai đó nhặt được, đem chụp đưa lên confession. Người người ùa vào cmt, có người cỗ vũ, ủng hộ khen Minh Anh dũng cảm, dễ thương nhưng phần lớn là cười cợt, chỉ trích:" Con gái bây giờ bạo vậy sao?"" Trời ơi, không thấy xấu hổ hả? Tôi đọc mà nổi da gà hết rồi đây này."( Hoa hồng nhỏ reply: Có gì để xấu hổ? Nhật ký là không gian riêng tư, người ta thổ lộ gì có gì sai? Có xấu hổ thì nên cái thằng leak đồ cá nhân của người khác mới đúng)"Nhỏ này không có liêm sỉ sao? "Thẩm du" trong nhật ký hả?""Mắc cỡ quá tụii mày ơi, gặp tao là tao chết mẹ cho rồi."Tag tên nhân vật chính quá nhiều.Nhân vật chính cuối cùng cũng xuất hiện, để lại một câu, giải tán dư luận: "Thích Nguyên thì việc gì phải xấu hổ? Nguyên cũng thích @Minh Anh, thích rất nhiều."…

Một Đoạn Duyên

Một Đoạn Duyên

17 0 3

Mẫn Nhi và Thuận từng là bạn học suốt năm lớp 8 và 9. Họ dần thân thiết qua những buổi trực nhật, những lần trò chuyện nhỏ và ánh mắt vô tình tìm thấy nhau giữa lớp học đông người. Cảm xúc nhen nhóm, nhưng chưa ai dám vượt qua ranh giới của tình bạn.Rồi họ không còn học cùng lớp. Suốt lớp 10 và 11, chỉ còn là những lần gặp thoáng qua ở hành lang, những ánh nhìn vội, và những suy nghĩ "giá như..." không bao giờ được nói thành lời. Hai năm dài ấy, họ im lặng đi bên nhau như những kẻ lạ từng thân.Cho đến năm lớp 12 - định mệnh đưa họ trở về cùng một lớp. Cảm xúc tưởng chừng đã nguội lạnh bất ngờ sống lại. Những lần chạm mắt lâu hơn, những câu chuyện dài hơn, những dòng tin nhắn tưởng không còn. Nhưng thời gian không đợi. Gần kề kỳ thi tốt nghiệp, ai cũng lo toan tương lai, và họ - một lần nữa - bỏ lỡ nhau.Qua nửa năm học lớp 12 Nhi không còn cảm xúc đặc biệt gì với Thuận nữa, xem cậu ấy như một người bạn bè thân thiết, Nhi cũng đã tìm được mối lương duyên của đời mình.Ngày tốt nghiệp, họ cười với nhau trong tấm ảnh tập thể, chẳng một cử chỉ thân mật. Cảm xúc đặc biệt của Nhi đã vơi đi chỉ có một mảnh duyên từng nở rộ lặng lẽ rơi lại trong lòng, như cánh hoa khô giữa trang sách cũ.Sau tất cả, An Nhiên gặp một người mới - ấm áp, trưởng thành, kiên nhẫn. Một người thật lòng yêu thương cô, không chần chừ, không bỏ lỡ. Và cuối cùng, cô lựa chọn người ở lại chứ không phải người từng đến."Một Đoạn Duyên" không kể về một chuyện tình trọn vẹn, mà là câu chuyện về những cảm xúc…

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

Đại bàng sải cánh trên nền trời cao

6 0 4

Giữa cái giá lạnh cắt da cắt thịt,khói sương mờ ảo hòa cùng những bông hoa tuyết đầu mùa ở Sa Pa,Trịnh Quốc Thịnh đưa hai tay xoa vào nhau,chốc lát lại xoa xoa cơ thể nhằm giữ cho bản thân một thân nhiệt ấm,cậu không nhìn Hạ An,đôi mắt đen láy đăm chiêu ngước nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nơi đỉnh đồi lộng gió,giọng nói trầm ấm vang lên tựa như rót mật vào tai,một câu có thể khiến trái tim thiếu nữ bồi hồi từng nhịp đập rộn vang,thổn thức lần đầu biết yêu,bên tai Hạ An nóng bừng:"An,sau này tao muốn trở thành đại bàng,tự do tự tại,dám nghĩ dám làm,dũng cảm tiến về phía trước theo đuổi đam mê."Hạ An chậm rãi từng chữ:"Vậy thì tao muốn trở thành bầu trời."Quốc Thịnh nhìn cô thiếu nữ bên cạnh đang run lên vì lạnh,gương mặt có chút đỏ, khẽ nhắc nhở một câu:"An nhỏ của tao,tao không muốn ngày này của 10 năm sau con cháu của chúng ta sẽ tới đây khám phá bức tượng thiếu nữ hóa đá đâu,ngắm tuyết thế là đủ rồi,mau trở về thôi"Hai bóng người một cao một thấp sóng vai nhau rảo bước ra về,không ai nói thêm lời nào:Đại bàng và bầu trời vốn là hai thứ luôn tồn tại song song,bất di bất dịch,một bên được mệnh danh là chúa tể của bầu trời,một bên lại là bàn đạp vững chắc cho đối phương vỗ cánh chao liệng.Đại bàng sải cánh trên nền trời cao,trời cao vì đại bàng mà tỏa sáng;hai thái cực ấy tương trợ lẫn nhau,gắn bó không rời.Cậu biết,cô cũng biết...…

Hẹn Nhau vào một ngày nắng

Hẹn Nhau vào một ngày nắng

51 7 4

Một ngày đầy nắng, ở sân bay mọi người trong gia đình, bạn bè đang cùng nhau tiễn anh sang Mĩ không khí rất vui vẻ không có gì là chia xa và mọi người biết tương lai tươi đẹp đang đợi anh phía trước. Nhưng có hai trái tim lại không xa nhau, cô chỉ đứng im mà chả nói gì khuôn mặt chỉ mặn ra một nụ cười.... Một tay anh kéo cô ra khỏi đám đông.-"Không có gì muốn nói với tui à?"-"Mọi người nói hết rồi còn gì..."-"Nhưng quan trọng nhất vẫn là bà thôi."-"Vậy lên đường bình an nha."Trong lòng hai người đều hiểu rõ, hai người còn quá trẻ chỉ có một trái tim chân thành cho nhau nhưng tương lai phía trước còn đang đợi họ.-"Đợi một chút."-"Hả..?"-"Đợi tui một chút thôi,được chứ?"_anh rất mong đợi câu trả lời từ cô gái nhỏ trước mặt._"..tui không có nhiều kiên nhẫn đâu, ông liệu mà nhanh lên."Hai trái tim hiểu rõ nhau bổng lóe lên một tia vui vẻ:-"Hẹn nhau vào một ngày nắng, mình lại gặp nhau."Chúng ta ở tương lai liệu có nhau...-------------------------Hẹn nhau vào một ngày nắng là tác phẩm đầu tay của tác giả mong mọi người đón nhận, mọi lời góp ý hay thắc mắc mọi người có thể để lại đây ad sẽ cố gắng đón nhận và tiếp thu.Xin cảm ơn, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

68 15 3

Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…

✨NƠI TA BẮT ĐẦU✨

✨NƠI TA BẮT ĐẦU✨

19 2 4

Truyện thể loại đam mỹ (Boylove) Được viết dưới góc nhìn của nhân vật "Tôi" trãi qua nhiều mối tình chắc chở khiến cho họ phải trãi qua nhiều đau khổ, đến cuối nhân vật "Tôi" mới tìm được một tình yêu đích thực. Truyện được viết dưới góc nhìn của nhân vật "Tôi" ngôi kể thứ 1. Truyện do chính trí tưởng tượng và những sự trãi việc qua trong cuộc đời tác giả, không hề đạo văn ai. Nếu mọi người có thích thì ủng hộ mình nhé!. Mình sẽ ra truyện điều điều nếu tập "Lược" lên xu hướng.…

Mỗi ngày càng thích cậu , Ngô Minh Cường !

Mỗi ngày càng thích cậu , Ngô Minh Cường !

0 0 1

-Giới thiệu-Năm lớp 6 ngây ngô, Đầu giờ, vô tình để ý cậu chỉ vì thấy nụ cười ấy. Ngay khi ánh mắt dừng trên người tôi, cậu liền nhường ghế và tinh tế kéo lại như cũ khi biết tôi đã đến mặc dù vẫn đang nói chuyện với bạn của mình. Tôi bị ấn tượng bởi hành động tinh tế đó liền kể cho bạn bè của mình nghe và trêu chọc rằng đã thích cậu. Bạn bè và tôi lúc ấy nghĩ rất thoáng nên ai cũng thoải mái với trò đùa này. Bỗng nhiên chuyện đùa lan đến tai đám con trai trong lớp, họ liền trêu chọc và gán ghép tôi giữa cậu ấy. Tần suất tôi để ý cậu ngày càng nhiều. Mỗi ngày qua đi, tôi đều dõi theo cậu, bất giác đã lọt vào lưới tình của cậu chẳng hay. Cứ ngỡ chỉ như mọi lần, những mảnh vụn vặt trong những lần rung động tuổi trẻ rỗi sẽ tàn phai theo tháng năm. Tuy nhiên, tại sao tôi vẫn không thể ngừng thích cậu ?Cậu là một người ưa nhìn, dáng vóc cao ráo, tính cách có phần lạnh lùng và hờ hững nhưng lại nhuốm vẻ tri thức khó tả. Bởi vậy ngày tháng qua đi, có thêm những bạn học khác thích cậu. Tuy nhiên, tôi chắc chắn rằng sẽ không có ai thích cậu bằng thứ tình cảm thuần túy như tôi. Tôi chỉ đơn giản muốn ở bên cậu. Tôi yêu cậu bởi tính cách, bởi những nụ cười cá tính, bởi thái độ hời hợt đối xử với mọi thứ như thể đó là điều hiển nhiên của cậu, bởi vì sự bất bình thường nhưng lại rất đặc biệt trong mắt tôi. Tôi yêu mọi thứ của cậu, Ngô Minh Cường.-Mỗi Ngày Lại Thích Cậu Thêm Một Chút-…

[Học đường] Như Thế Nào Là Yêu?

[Học đường] Như Thế Nào Là Yêu?

12 0 4

Tác giả: Cá GỗKhương Hoàng Lâm Nhi yêu Đặng Đức Lâm không?Có! Nhưng Khương Hoàng Lâm Nhi yêu bản thân mình hơn. Lí do của nó chính là câu trả lời của cô trong một lần tụ họp:- Khương Hoàng Lâm Nhi, cho bọn tao biết tại sao mày yêu Đặng Đức Lâm đi?Đối diện câu hỏi của nhỏ bạn, ánh mắt Lâm Nhi khẽ chuyển động, chạm vào Đức Lâm đang ngồi bên cạnh. Trong đáy mắt cô, không chỉ tình yêu, mà còn cả sự trân trọng. Cô mỉm cười nhẹ nhàng, rồi cất tiếng, giọng nói mang theo sự tự tin và một chút kiêu hãnh:- Tao yêu Lâm vì tao yêu bản thân tao. Một thoáng im lặng bao trùm cả không gian. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô. Lâm Nhi tiếp tục, giọng điệu có chút thách thức:- Chúng mày thử quen một người vừa đẹp trai, thông minh, biết nấu ăn đặc biệt còn tâm lí đi. Nếu chúng mày không yêu bản thân thì khi quen một người như thế chúng mày cũng không thoải mái, còn nếu chúng mày yêu bản thân thì bản thân chúng mày sẽ vô thức tốt lên thôi.Không ai biết từ lúc nào tình yêu này đã đơm chồi nảy lộc nhưng một điều có thể khẳng định rằng: Ngay từ đầu cái tên của hai người đã định sẵn Đức Lâm đứng trước, Lâm Nhi đứng sau. Đức Lâm sẽ luôn vì Lâm Nhi mà che mưa chắn gió, bảo vệ Lâm Nhi cả đời!…