Tịch Mịch Đoạ Hoa
Hoa rơi vô thanh, ái tình đoạ lạc.Tình vương một kiếp, hận chạm ba sinh....Châu Dương Sa sống dậy từ biển trời tăm tối, kí ức cũng tiêu tan tựa gió sương, để một lần nữa nàng được sống trọn kiếp người phù du.Nàng không cầu vinh hoa, chẳng thiết quyền thế, chỉ mong một đời ngắn ngủi được nắm tay người tri kỷ mà lòng nàng khắc cốt yêu thương.Dẫu cả đời phiêu bạt lênh đênh giữa phong trần phong sương, mặc phận nữ tử sinh ra giữa hồng trần loạn thế. Nàng nguyện làm cơn gió cưỡi mây du ngoạn tứ phương, chẳng cam lòng là đoá hoa trong lọ, chờ ngày tàn héo.Nhưng hắn khác nàng.Khiêm Nhuệ Minh sống dậy từ biển thù lửa oán, xương máu hóa gươm, tro tàn luyện ý. Hắn ngẩng đầu chẳng thấu nỗi trời xanh, cúi xuống chỉ thấy mộ phần Khiêm gia một tấc cũng chẳng toàn vẹn. Hắn vùng vẫy giữa biển máu oan ức của gia tộc, một kiếp hoàn sinh chỉ mong chợp lấy cơ hội báo thù cho thân thích, mặc cho linh hồn sống chết trong ngọn lửa oán hận....Một người là gió, Một người là tro.Vốn không cùng ngả.Nàng bước đi vì mộng,hắn sống tiếp vì thù.Nhưng nếu một ngày, gió vì rong ruổi,Đứng trước tro tàn đang hóa thành hỏa ngục,Thì liệu ai mới là người chịu khuất phục?----Một câu chuyện viễn tưởng, mọi nhân vật, mọi sự kiện đều là hư cấu.Mọi người hoan hỉ nha!!!🔥…