Cuộc Sống Của Kẻ Tầm Thường
chuyện nói về một cậu trai hồi tưởng mình về năm học cấp 2 và nhìn thấy hình ảnh của mình còn trẻ và sự trưởng thành của theo từng giải đoạn mà chàng trai đó phải từng trải qua…
chuyện nói về một cậu trai hồi tưởng mình về năm học cấp 2 và nhìn thấy hình ảnh của mình còn trẻ và sự trưởng thành của theo từng giải đoạn mà chàng trai đó phải từng trải qua…
Cậu gì ơi cậu nghĩ gì khi vẽ?Khi kí ức thay nhau ùa về?Dữ dội mà âm thầm lặng lẽRồi tự thân em nhẹ vỗ về…
Tấm chắn duy nhất cho những đứa trẻ là gia đình nơi con nhỏ lớn lên củng là nơi để hình thành tính cách của một đứa trẻ…
Nơi đây trích dẫn mọi câu nói hay, ý nghĩa về tình yêu, tình bạn, cuộc sống, ...…
Tôi đã sống được chính xác là mười hai năm, hai tháng và tám ngày (tính đến cái lúc tôi chuẩn bị viết cái thứ bạn chuẩn bị đọc đây). Đôi lúc tôi vẫn tự hỏi rằng tôi sống để làm gì cơ chứ? Đơn giản là chỉ để trải nghiệm mọi "cung bậc" và "mùi vị" của cuộc sống, xong rồi chết. Nhưng mà thôi, sao phải quan tâm tới những thứ xa vời mà người đời vẫn đang thắc mắc! Mệt não. Trời đã ban cho chúng ta cơ hội để sống, để cảm nhận thì sao ta không thử? Cơ mà sao mình viết cái này để làm gì nhỉ? Thôi lỡ gõ từng này chữ rồi thì cứ sáng tác vậy! Cố lên!…
Truyện cách đây cũng được khoảng 1 năm, về cái ngày mà đứa em họ tôi từng thân, đã mất, một đứa bé mới chập chờn vào lớp 3 chưa rõ về sống chết. Cái tuổi của con bé còn quá nhỏ.. để nó phải chịu đựng những khổ đau này, khi nó phải rời xa trần thế vĩnh viễn, trong cái tuổi vô lo vô nghĩ, còn chưa hiểu về chữ đời.. cầu cho đứa em tôi từng thương.. bay mãi lên trời xanh...đi về một nơi tươi đẹp và hạnh phúc.. " Em không cần hướng đôi mắt nhỏ ấy về chị và gia đình đâu em hỡi, em chỉ cần nhắm mắt xuôi tay, nghĩ về những điều tốt đẹp, và thiện lành thôi em nhé. Nơi trần gian này, gia đình chị và chú thím vẫn sống tốt lắm em à.. cầu cho em một kiếp sau hạnh phúc và yên lành.." Văn án lừa tình, thỉnh đừng tin.…
Dưới đây là những câu chuyện khiến ta phải suy nghĩ về những hành động của mình ngày trước,chúng ta nên xem xét những hành động của người khác,đừng phán xét vội mà hãy chậm lại nghĩ kĩ về hành động họ làm rồi hãy đưa ra quyết định đúng đắn.Nếu không chúng ta sẽ phải hối hận vì lúc đó ta sẽ không còn có thể quay lại được.Việc chúng ta sống quá nhanh có thể khiến ta mất đi những người bạn tốt,người thân hay những thứ mà chúng ta chỉ có một.Vì vậy tôi khuyên bạn sau khi đọc xong những mẩu chuyện này thì hãy sống chậm lại để cảm nhận được tình thương của xung quanh nhiều hơnHÃY SỐNG CHẬM LẠI ĐỪNG NHANH QUÁ…
Rồi đến một ngày, bọn trẻ lóc chóc hô biến thành một người lớn chững chạc, biết nếm mùi vị của thất bại và lại đứng lên bước tiếp trên con đường nó đã chọn. Ở thành phố rộng lớn này, dường như đang kéo dài khoảng cách của những đứa trẻ ở làng Đèn Xích thuở ấy dần trở thành người dưng nước lã. Chẳng lẽ khi trưởng thành, mỗi người đều sẽ thay đổi hết sao? Tôi cóc quan tâm điều đó, tôi chỉ biết rằng năm đứa trẻ ngày xưa vẫn yêu thương và quý mến nhau lắm!Cái Dòm tựa đầu lên vai tôi, lọn tóc nhỏ của nó cứ trượt nhẹ qua cổ tôi, cảm giác vừa nhột nhột mà lại thích thích. Đám lá rụng cứ chơi đùa với từng đợt gió..."Xào xạt, xào xạt"Mùi hương tóc của Dòm làm tôi rung động, muốn nói lắm nhưng môi miệng cứ mím thật chặt lại...Dòm ơi, mày biết nhỏ Cúc Hương mến mày lắm không?…
Cô- một nhà sản xuất của loạt chương trình thực tế sống còn xuất sắc. Dòng đời xô đẩy, nói ra cũng thật có duyên, cô vướng vào những mối quan hệ phức tạp với 4 chàng trai ưu tú, hấp dẫn. Một minh tinh nổi tiếng, một học trưởng cảnh sát, một hàng xóm là nhà khoa học và một tổng giám đốc cấp trên ở công ti. Ai trong họ cũng giữ một mối liên hệ vô cùng quan trọng về mảng kí ức đã mất của cô...Những rắc rối, những âm mưu, những toan tính, những hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm...Sự ngọt ngào, sự chiếm hữu, sự phản bội, sự hi sinh....Sau tất cả cũng chỉ vì một chữ... TÌNHRốt cuộc ai sẽ là định mệnh, ai sẽ là nhân vật chính trong tập cuối chương trình thực tế của cô?…
Cô bé Minamoto_Yui dành đã đem tấm lòng của mình yêu cậu bạn thân của mình Kirito_Kinja , nhưng tình yêu của cô là đúng hay sai ? Liệu tình yêu của cô đối với cậu ỷong 365 ngày có được đền đáp ?! Mọi chuyện bắt đầu từ đây...…
" em luôn nghĩ chỉ cần em nỗ lực sẽ nhận được một cái ngoảnh đầu từ anh. Nhưng rồi em nhận ra...tình yêu vốn là thứ không phải nổ lực là sẽ có được " " sau này nắng có tắt Mây kia có bạc màu Xin tay người nắm chặt Đừng để mình lạc nhau.."…
Tên chuyện: Canada Nội dung: kể về cuộc sống hằng ngày của một du học sinh ở sứ quốc kỳ lá phong cùng những người bạn. Những câu chuyện buồn vui, những cảm xúc hoàn toàn mới và những người bạn, người cộng sự mới sẽ xuất hiện trong chuyện như thế nào? Các bạn nhớ đón xem! Và mình cũng viết chuyện cùng với 1 người bạn và tên chuyện của bạn ấy là : [ Chuyện du học ] du học trên đất nước cờ lá phong, nên là nếu có phần giống nhau giữa 2 chuyện thì cũng không có gì lạ hết nha các bạn.…
Giới thiệuÍch kỷ.Chiếm hữu.Nhiều khi còn đố kỵ.Tất cả những gì cảm nhận được qua xúc giác đều là thực, dù có đôi khi bản thân không thể nhận định đó là cảm giác gì, đó là thứ gì tạo nên. Ở đó, có lòng nhiệt huyết tràn đầy nhưng cũng có trái tim băng giá sẵn sàng đóng băng tất cả....Yêu đến đau.Thương đến chết.Chỉ có thể là tình yêu sao?Hay còn là điều gì khác? ...Có ai trong các bạn đã cảm nhận như tôi!Đến cuối cùng, trong mỗi người mong muốn điều gì nhất?Và quan trọng là có ai đã cố gắng hết sức để đạt được điều đó?Những điều trên còn chưa đủ cho tất cả những gì mà tôi muốn biểu đạt nhưng đó chính là những điều hiện tại vẫn còn xen lẫn trong con người tôi...Đó là những điều của tôi, hiện tại và có thể là tương lai....Còn "của bạn" thì sao?…
Việc che giấu một thứ gì đó chưa bao giờ là dễ cảLƯU Ý: - Đây là allvietnam- Nói không với Cp phụ nhé- Nếu bạn không thích truyện của tôi có thể tự động thoát ra và kiếm bộ khác- Truyện này tôi viết với mục đích giải trí nếu có dính bản quyền hay gì đó có thể nói với tôi chứ đừng có báo cáo, vì tâm huyết của tôi được dồn hết vào đứa con tinh thần này- Truyện có hơi thiên về yếu tố tình cảm nhiều chút- Đôi lúc tôi sẽ đẩy nhanh tình tiết đôi khi thì diễn ra chậm rãi. Chủ yếu là ý tưởng lúc có lúc không "Tôi viết ra bộ này chỉ với ý muốn thỏa mãn cơn thèm truyện của tôi, nên nhiều khi tôi đăng chap mới là do linh cảm còn khi không đăng là do tôi lười còn có thể là do tôi quên"-trích từ suy nghĩ của tác giả…
Có một màn sương mong manh, chỉ thoáng hiện một lần trong đời, đẹp đến nao lòng, chẳng gì trên đời có thể so bì được. Từ lòng đất lạnh giá, nó lặng lẽ sinh ra, nhẹ nhàng trôi, quấn quýt quanh những tán cây, lững thững vờn trên mặt hồ yên ả, rồi len lỏi qua từng lối nhỏ hoang vắng. Không ngừng nghỉ, nó cứ phiêu du mãi, như một kẻ lữ khách kiếm tìm chốn thuộc về.Và rồi khi tia nắng đầu tiên chạm đến, màn sương ấy chẳng chống cự, không lưu luyến. Nó chỉ khẽ lấp lánh, choàng mình lung linh trong khoảnh khắc trước khi lại biến tan vào hư không. Đất trời như ngưng lại giây lát, vạn vật dừng trôi một nhịp đắm chìm trong vẻ đẹp mơ hồ dịu dàng. Đến tận khi sương hoàn toàn khuất dạng, người ta mới giật mình thảng thốt: vẻ đẹp ấy, hóa ra, chưa bao giờ thực sự thuộc về thế gian.…
Vấn đề rất nhiều bạn trẻ đang gặp hiện nay chính là luôn sợ mất lòng người khác, nên tự ép bản thân mình thành một cỗ máy giúp đỡ và không thể nói lời "từ chối". Đoạn văn sau mình sẽ phân tích rõ hơn và kĩ hơn cho các bạn hiểu sâu hơn về vấn đề này, đồng thời cũng cho một số lời khuyên cũng như một số điều mà chính bản thân mình đã từng trải qua. Mình hi vọng bài viết của mình sẽ giúp được các bạn đồng cảnh ngộ một chút gì đó để hoàn thiện cuộc sống, làm cho cuộc sống vui tươi hơn. Mình không phải là nhà văn chuyên nghiệp, mình chỉ là một người viết lách và là một độc giả thông thường, mình viết và chia sẻ những gì đã trải qua. Mong các bạn ủng hộ.…
"Dù chàng trai của em có đến muộn đi chăng nữa, thì vẫn sẽ đến. Hoa Quỳnh ấy, dù muộn màng thì nó vẫn nở, vẫn mang hương thơm tinh khiết biểu xén không gian này!" Thành, cậu trai hiền lành thường xuyên được gửi những bức thư kì lạ bỗng nhiên phải lòng cô bạn lớp kế. Lợi, cậu trai chững chạc trước tuổi, lúc nào cũng tỏ ra cứng rắn.Tuấn, một cậu trai thông minh nhưng có vấn đề với gia đình.Minh, một cậu trai hoạt bát nhưng chất chứa nhiều nỗi buồn trong lòng.Cùng nhau trải qua cái tuổi 17 với bao nhiêu cảm xúc vui vẻ có, đau buồn có, hờn ghen có tương tư cũng có của 4 nhân vật, vì tuổi trẻ, không chờ ai cả...…
Vũ Anh được đánh giá là một người vô tư hồn nhiên nhưng đâu ai biết, sau vẻ ngoài lạc quan đó là một tâm hồn rất dễ đổ vỡ. Vào một đêm khuya nọ, trong khi cô đang cố gắng ngủ thì nghe thấy tiếng mở khóa cửa. Cô tưởng trộm nên cầm sẵn một con dao nhỏ, vừa thấy một bóng dáng đang lại gần Vũ Anh đã giơ dao lên vs ý định rạch thẳng vào mặt người đó nhưng chưa kịp làm gì thì cổ tay đã bị giữ chặt lấy, mặt của tên đang giữ cổ tay cô dần dần lộ ra qua ánh trăng bên cửa sổ. Một gương mặt y hệt Vũ Anh hiện ra, 2 người chỉ khác nhau mỗi chiều cao thôi. "Bỏ dao xuống đi rồi nói chuyện"Tên kia nói tự nhiên như thể 2 người quen nhau vậy, mặc dù Vũ Anh không biết ả có phẫu thuật thẩm mĩ không mà có gương mặt y chang cô nhưng ko hiểu vì sao cô lại nghe lời mà mặc cho người kia lấy con dao ra khỏi tay. Từ đó một câu chuyện dài bắt đầu:D------Thể loại: đời thường, gl (chắc là gl?), có chút chữa lành, có skinshipCó lẽ sẽ ko có phản diệnCó chút xàmCó chửi tục nên cân nhắc nhaTác giả lườiTác giả trình viết còn non lắmCảm ơn đã đọc…
bằng một cách vi diệu nào đó kirino tỉnh dậy ở quá khứ, đúng lúc kenshin của Tenma Pegasus thức tỉnh.Hít một hơi thật sâuThở ra thật đều"FEI CON THỎ NÀY"…
Truyện có thể mang yếu tố, tình tiết gây tiêu cực, xám xịt, tụt mood và nặng nề cho bạn. Cân nhắc trước khi đọc! Xin cảm ơn!"𝚃𝚘̂𝚒 𝚟𝚘̂́𝚗 𝚢𝚎̂𝚞 𝚗𝚑𝚊̂𝚗 𝚐𝚒𝚊𝚗 𝚐𝚊̂́𝚖 𝚟𝚘́𝚌, 𝚌𝚘́ đ𝚒𝚎̂̀𝚞 𝚌𝚑𝚊̆̉𝚗𝚐 𝚋𝚒𝚎̂́𝚝 𝚝𝚞̛̣ 𝚕𝚞́𝚌 𝚗𝚊̀𝚘 𝚕𝚊̣𝚒 đ𝚒 đ𝚎̂́𝚗 𝚋𝚞̛𝚘̛́𝚌 𝚗𝚊̀𝚢. 𝙲𝚑𝚊̆̉𝚗𝚐 𝚞̛𝚊 𝚑𝚎̂́𝚝 𝚝𝚑𝚊̉𝚢 𝚑𝚞𝚢𝚎̂𝚗 𝚗𝚊́𝚘, 𝚔𝚑𝚘̂𝚗𝚐 𝚖𝚞𝚘̂́𝚗 𝚚𝚞𝚊 𝚕𝚊̣𝚒 𝚟𝚘̛́𝚒 𝚊𝚒, 𝚢𝚎̂𝚗 𝚝𝚒̃𝚗𝚑 𝚖𝚘̣̂𝚝 𝚖𝚒̀𝚗𝚑 𝚝𝚛𝚘𝚗𝚐 𝚗𝚑𝚊̀, 𝚖𝚘̣̂𝚝 𝚌𝚞𝚘̂́𝚗 𝚜𝚊́𝚌𝚑, 𝚖𝚘̣̂𝚝 𝚌𝚑𝚎́𝚗 𝚝𝚛𝚊̀, 𝚌𝚑𝚊̆̉𝚗𝚐 𝚌𝚊̂̀𝚗 𝚐𝚒̀ 𝚔𝚑𝚊́𝚌." _Bạch Lạc MaiRating: 16+Khai bút: 26/04/2023…