Tôi biết tôi không phải loại người sẵn sàng dang cánh bảo vệ một ai, tôi biết tôi không phải loại người sẽ rung động trước ai."Jeon Jungkook làm ơn cứu tôi với!!"Nhưng khi nghe và biết em gặp nguy hiểm, trái tim tôi đập một cách nặng nhọc. Tôi sẵn sàng bỏ người chân thành thích tôi qua một bên, đến với người chỉ coi tôi là một chỗ dựa, một thứ gì đó để làm lá chắn bảo vệ bản thân.* gnasche : yêu một người đến đau lòng.* viết vui không nhận bất kì lời góp ý nào.…
- cay ông thầy quá, tôi cưa luôn con con gái ổng -Vạn Bạch Long là 1 học sinh theo đường lối giang hồ. Cứ tưởng bao ngày làm vua làm chúa ở trường dài cho đến khi 1 người thầy mang tên Thiên Lý Phong, thầy ta trừng trị và cướp hết ngôi vị trong trường của cậu, khiến cậu phải cúi thấp đầu. Sự căm thù dần trỗi dậy, nếu đã không làm gì được ông thầy thì còn nước đi đến con gái ổng thôi !Bạch Long: Chờ đấy tên thầy giáo khốn khiếp, con gái của ông rồi cũng sẽ là của tôi!…
Đôi lúc khi rảnh là những cảm xúc tràn về nhưng nó lại cô đơn đến lạ thường...👉 * Yêu anh tôi yêu hết tình * 👉 * Cớ sao anh lại vô tình làm đau * { Ngọc Trâm. } =} Ai cũng cần phải có tự trọng của bản thân vì zậy mong mọi người không lấy bản quyền ( bản gốc) khi chưa có sự cho phép của Trâm.... ❎❎ ➕ Đời Không ai làm gì mà vẫn có thành quả pn ạ... !!! Sống có văn hoá, có văn minh cần nhất tối thiểu của sự Tự Trọng của bản thân với ng khác.. Trân Thành Cảm Ơn Ngọc Trâm…
Chương trình tưởng rằng đã bị lãng quên lại quay trở lại 1 lần nữa thế nhưng nó không ở trường Hope Peak hay hòn đảo xa xôi nào mà ở biệt thự Angelic demon...23 con người được triệu tập và lần nữa họ bị kéo vào trò chơi điên rồ này....nhưng có thật sự rằng TẤT CẢ bọn họ đều là người vô tội không?------------Fic này để tưởng nhớ những đứa bá đạo lớp em,em là con Linh Đan tên thật đó!Tên em không phải Tuyết Lan mà là Linh Đan…
NHÀ PHÂN PHỐI SƠN PHẢN QUANG NIPPON MÀU VÀNG CHÍNH HÃNG GIÁ RẺ Ở TÂN BÌNHCần mua sơn phản quang Nippon màu vàngNơi cung cấp sơn phản quang Nippon màu vàng chính hãng giá rẻNhà phân phối chính hãng sơn phản quang Nippon màu vàngLiên hệ tư vấn: 0918.681.629 Ms.ThiNGUYỄN ÁI THINhân viên kinh doanh…
こんペイと-konpeito là một loại kẹo đường ở Nhật, nhỏ xinh và lấp lánhVà có vị ngọt giống chiếc fic này 💞------Có cả text và văn xuôiChỉ xuất hiện các cp như trên tên truyện*Có chửi tục( không quá nhiều)*------Fic thứ 3 của mình, lần đầu viết text nên có thể hơi nhạtVăn phong không quá hayVà cảm ơn nếu như bạn vẫn tiếp tục ấn vào đọc☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆…
Phần 2 thuộc hệ liệt Sinh vật dị hình-------------🐹 Tác giả: Noãn Noãn Đích Trà🐹 Nguồn: Tấn Giang🐹 Số chương: 132🐹 Edit: Khoai Tây🐹 Thể loại: Cường cường, tận thế, vô hạn lưu, sảng văn, ngọt, đào mạng======Ở trong thành phố Vui Vẻ, tất cả đều là thử thách chạy thoát thân. Khi bạn bước vào một tiệm bánh ngọt, bước lên một chiếc xe buýt, cầm một chiếc gương lên, đều sẽ bị kéo vào từng trò chơi kinh hoàng chết người!Có lẽ bạn sẽ bị bỏ vào một hộp quà, biến thành một chiếc bánh Red Velvet; không bao giờ tìm được cửa xe trên xe buýt đang chạy; một "bạn" khác trong gương lộ ra nụ cười quái dị...Nơi này là ác mộng của mỗi một người thử thách, bọn họ giãy giụa tìm cách sống sót trong bóng tối lặp lại vô tận, tìm kiếm giành lấy đồng tiền ma quỷ cứu mạng... Mỗi một ngày đều là vực sâu tuyệt vọng và thống khổ!Dĩ nhiên, những điều này chỉ áp dụng với loài người ~Đối với bé bi dị hình...Đang trong khoang thí nghiệm, chưa từng thấy qua thành phố lớn sầm uất, bé bi dị hình vô cùng vui vẻ!Đôi khi:Cái này thật là xinh, cà uồm cắn một cái!"Tiểu Dị, mở miệng." Vị lão làng* hệ tinh thần nào đó ôm lấy bé dị hình: "Búp bê mặt quỷ là NPC, không được nuốt vào bụng!"Bé dị hình phồng má, nhai nhai."Ngoan, mau nhả ra!" Lão làng không biết thỏa hiệp thế nào: "Anh dắt em xông vào khu luyện tập trò chơi nhé? Mấy trò như xe qua núi chệch đường ray trăm phần trăm được không?"Khống hồn giả lão làng x Bé bi dị hình.Cậu không sợ, bởi vì không có thứ gì đáng sợ hơn dị hình ~Nhân vật chính: Tiểu …
Có một con cua "cute" thích một bạn Song tửBạn Song tử là nữ ....... và cua "cute" cũng vậy..... nhưng chạ sao cua vẫn thích*Hahahaha*Lưu ý:-Đây là nơi cua giải toả tâm trạng về tình cảm của mình nên nghiêm cấm những hành vi không có văn hoá(chửi, ném gạch, ném đá * không có nhu cầu xây nhà mới* v.v.....)-Con cua này mới học lớp 8 thôi nên mọi người cứ xưng hô theo tuổi là được ạCảm ơn đã đọc ạ (*^ω^*)…
Hải Âu và Dương An là thanh mai trúc mã từ nhỏ. Đã từ lâu, Hải Âu đem lòng yêu Dương An mà chính bản thân cô cũng không hay biết. Và rồi Thiên Hải xuất hiện, cùng đoán xem truyện gì sẽ xảy ra nhé ! " Cậu là ánh dương trong tôi "" mùa thu, nó giống như cái tuổi trẻ khi ta biết yêu, cứ yêu, yêu mãi như chiếc lá thu rụng, để rồi ngắm nhìn một thời thiếu niên sôi động hay chỉ là tấm thân đã phai tàn theo năm tháng ? " Cre ảnh bìa: _Lucasta_Câu chuyện đầu tay của mình còn nhiều thiếu xót, mong mọi người góp ý. Ming cảm ơn !…
Author: sweetchildfoxCategory: Friendship, sadness (chắc vậy)Rating: Mọi lứa tuổiSummary: [...] Chuyện tình này không vui, không lãng mạng như những câu chuyện khác-những câu chuyện ngôn tình. Mà chỉ đơn giản là một chuyện tình đơn phương như những tiếng đàn, từng nốt nhạc của nó thật trầm tư, bước đi chậm rãi. Đôi lúc trầm, đôi lúc bổng, những mảnh ghép cảm xúc của con người...…
Tôi thương một cô gái, tên là Phạm Hồng Nhung, sống kế bên nhà mình.Tôi thương một cô gái. Tuy có chút ngỗ nghịch, nhưng dễ thương vô cùng!Tôi thương một cô gái, có đôi mắt to tròn, chứa hàng triệu vì sao!Tôi thương một cô gái, có nụ cười rạng rỡ, làm tôi say tôi mê~。Truyện nói về mối tình đơn phương với Nhung nhà hàng xóm của bạn Hạnh nhát gái. Muốn xem diễn biến tiếp theo? Đợi chất xám quay về với tác giả cái đã =)))…
Đối với hắn, "yêu" không hề tồn tại. Tất cả người phụ nữ xung quanh hắn, đều muốn đem hắn lợi dụng nhưng kết cục rất bi thảm... Nữ chính xuất hiện trong mắt hắn như một cái gai. Nhìn là muốn giết, muốn biến cho cô khuất tầm mắt. Nhưng thậm chí cả tát nhẹ vào cô cũng hắn cũng chẳng thể giơ tay lên được. Bởi vì sao? Hắn vừa yêu. Phải, rất yêu nhưng nó tỉ lệ thuận với cái hận. Hắn hận? Rất hận!!!!Cùng đón xem hắn ta sẽ có cái kết nào cho câu chuyện của mình…
Năm ấy ta còn đôi mươiKhi ta đang vui chơi vô tư trên giảng đường thì anh đã lăn lộn thương trườngKhi ta lấy hết can đảm tỏ tình với anh thì anh từ chối thẳng thừng... - khi nào thanh xuân của em qua rồi em mới biết, nhắn tin mà người ta không niềm nở ngay tu đầu mới là hay.- đúng rồi, tốt lắm, người em thích không thể tâm thường. Chúc anh ngủ ngon.…
".... có một loại tình cảm từ lúc bắt đầu đã là sai lầm..."Đó là một quá khứ tôi chưa bao giờ muốn nhắc lại. Có người nói đó là sai lầm của tuổi trẻ. Nhưng đối với tôi nó là một cơn ác mộng kinh hoàng. Tôi luôn cảm thấy tội lỗi khi nhớ đến... N.H.N…
"...Tôi cứ thích gọi chị là chị, dù rõ ràng đó là giáo viên dạy văn của tôi. Cách nhau 5 tuổi và sinh ra ở hai thế kỉ, dù vẻ ngoài ngô nghê kia có cố đánh lừa tôi tới đâu thì rõ ràng chúng tôi vẫn ở hai thế giới tách biệt. Thế giới của tôi chị đã trải qua rồi, thế giới của chị tôi không hiểu được. Tôi của năm tháng ấy cứ đinh ninh chờ đợi một khoảnh khắc mờ hồ, chờ đợi lúc bản thân đủ trưởng thành để nói ra hết. Và tôi đã ngây thơ tin rằng thời điểm hoàn hảo đó thật sự sẽ đến, chỉ cần chờ thêm một chút, một chút nữa thôi..."…
Chưa từng yêu, chưa từng hiểu về tình yêu. Là người đưa ra lời khuyện về chuyện tình yêu cho bạn bè nhưng chính bản thân lại không được viên mãn. Người đời thường nói : Thời gian sẽ xóa nhòa đi mọi thứ, kể cả tình cảm. Nhưng đã qua mấy năm rồi, tôi vẫn nhớ cậu như những ngày ấyVẫn nhớ như in từng lời nói, nụ cười, hành động của cậuNhớ rằng tôi và cậu cũng đã từng có một thời gian thân thiếtNhớ rằng tôi đã từng ấu trĩ, muốn thu hút sự chú ý của cậu đến mức nào ... Sau cùng, thứ thời gian để lại cũng chỉ còn là hình bóng và chờ mong.…
Bạn đã bao giờ tự hỏi người có tình yêu thương, người có đức vị tha và tâm hồn đa sầu, đa cảm sẽ nhận phải "kết cục" gì chưa? Ta sẽ nghĩ ngay đến những may mắn to lớn mà họ gặp được bới "ở hiền gặp lành". Nhưng đôi lúc, chính họ lại là những cánh bướm bị bỏ quên, những chiếc khăn đã xù lông đang lăn lóc ở một chỗ và chỉ có người chân thành yêu họ mới có thể luôn dõi theo họ dù là đã lở loét vết thương. Một cô gái nhường nhịn cho cả thế giới để rồi nhận lại sự hờn dỗi vô cùng của người kia. Lý do ngớ ngẩn thật ra lại rất cảm động.…
Tuyết Nhiên ôm mối tình đơn phương với Minh Triệt suốt 4 năm, cô chẳng dám mở lời, chẳng dám để ai hay biết đành gửi qua những dòng tin nhắn ngắn ngủi. Chỉ với hy vọng nhỏ nhoi rằng anh sẽ hiểu được tình cảm của cô, mong rằng cô và anh chẳng phải những người lạ, nhưng người qua đường như trước.…