_Author: Kobayashi Shu_Nội dung: Chia tay trong mưa......ám ảnh của cuộc đời em..._______________________________________________________"Đừng cố níu những gì ngoài tầm với" "Mây của trời hãy để gió mang đi"=> Đây là một ý tưởng nhỏ đến một cách bất chợt, nhưng dù nó có nhỏ thì vẫn là ý tưởng của mình. Mong mọi người tôn trọng, không sao chép và đạo ý tưởng. Mang đi đâu cũng phải có sự cho phép của Author : @takahashiayakachan; @kobayashishu ( Tiểu thuyết viết chung )…
Đoản . Ngọt nha mọi người .BJYXSZD BJYXSZD BJYXSZD 🦁 Tiêu Chiến, tôi cũng ko muốn dấu anh nữa . Bây giờ tôi chính là thích cô ấy . chúng ta chia tay đi . 🐰 Nhất Bác, em có biết mình đang nói gì ko ? tại sao chứ ? tại xao hả ? xao em có thể đối với anh như vậy hả ? 👱♀️ Tại xao à ? tại vì tôi xinh đẹp hơn anh . Tiêu Chiến , anh nghĩ anh còn là mĩ nam đẹp nhất Chây Á nữa à . đó là chuyện của 8 năm về trước rồi . Anh đừng ở đây mà mơ tưởng nữa . Tiêu Chiến buôn tay đi , để Nhất Bác đến với tôi , đến với tình yêu mà anh ấy chọn . 🐰 Cô im đi ! 🐰 Nhất Bác , em đừng đùa nữa , chúng ta về nhà thôi , về nhà anh nấu món ngon cho em có được ko ? Tiêu Chiến níu lấy đôi tay của Nhất Bác mà nói . đôi mắt của anh lúc này đã đỏ lên . những giọt nước mắt cũng thay nhau mà rơi xuống. 🦁 Tiêu Chiến, anh đừng như vậy nữa , tôi ko đùa . chúng ta dừng lại đi .…
Truyện dài khoảng..... Tới đó rr bt 😆 truyện này không bản quyền nhưng cũng phải có ngoại truyện đúng hok níu xen xong thí hay thì tui sẽ đăng lên tik tok…
thật bất ngờ khi biết tin ex muốn quay lại với tôi...! không biết hắn định giở trò gì để níu kéo tôi lại nữa đi!! 👉🏻 Mời các bạn đọc các tập truyện của " Ex Tán Lại Tôi " và nhớ ủng hộ tác giả nhaa…
Tình yêu là thứ cảm xúc tồn tại ở mỗi con người, khi bạn bất chợt nhận ra mình yêu một ai đó bởi tính cách và cảm xúc của chính mình thì giới tính không là sự ngăn cản.…
Cô không có ngoại hình xinh đẹp, học cũng không giỏi, gia cảnh cũng bình thường. Cô thích rất nhiều thứ nhưng chẳng có gì níu kéo cô tiếp tục làm điều đó. Cho đến khi cô gặp anh ...…
Năm ấy, Chương Viễn của thời cấp Ba tinh nghịch nhìn Hà Lạc nói: "Này bạn gì ơi, ngẩng đầu cho người ta nhìn kỹ chút xem nào." Năm ấy, Chương Viễn nghiêng trái nghiêng phải tránh móng vuốt của Hà Lạc: "Giờ đã là người của tớ rồi, có tròn hay dẹt cũng tùy tớ xử lý đúng không?"Năm ấy, Chương Viễn đứng suốt mười tám tiếng đồng hồ mới tới được Bắc Kinh, vô cùng mệt mỏi nói: "Cô bé lười, em lại vừa mới ngủ dậy đấy à?"Năm ấy, Chương Viễn đưa bức ảnh của Hà Lạc Gia Uyển cho Hà Lạc: "Anh vốn cho rằng, em sẽ trở thành nữ chủ nhân của nó."Năm mười sáu tuổi, trên đường tan học, Chương Viễn né đôi găng tay của Hà Lạc ném đến, cười mà nói: "Lấy oán báo ơn, Hà Lạc, tớ nhớ cậu cả đời."Rất nhiều năm sau, ở nơi đất khách, Chương Viễn của tuổi trưởng thành nhìn thẳng vào mắt Hà Lạc, nhấn từng chữ một: "Hà Lạc, anh nhớ em cả đời, anh cũng muốn bên em cả đời."Dứt khoát là thế, dũng cảm là thế, kiêu ngạo là thế, đến tiếng nức nở sau cùng cũng tràn ngập hơi ấm dịu dàng. Vậy nên, chúng ta cứ ngần ngừ chẳng chịu già đi, giống như cầm lên cuốn sách này rồi chỉ rón rén đọc từng chút, từng chút một. Vậy nên, trước khi chúng ta già đi, xin hãy nâng niu cất giữ cuốn sách này, giống như nâng niu cất giữ trong trái tim mình những ký ức của cả thời thanh xuân.…