Bạch Di Dương là thiên kim duy nhất của Bạch gia, sau khi về nước lại vừa hay biết được tập đoàn mà ba mình nửa đời gây dựng sắp sửa phá sản. Người duy nhất giúp được Bạch gia lúc này chính là Thượng Khải Trạch. Tuy nhiên hắn đưa ra điều kiện rằng cô phải gả cho hắn.Đứng trước gia đình và hạnh phúc của bản thân, cô đã chọn gia đình, chấp thuận lấy hắn làm chồng. Sau khi bước chân Thượng gia, Bạch Di Dương cứ ngỡ đời mình đã chấm dứt, bao nhiêu mơ ước về tương lai tươi đẹp vỡ vụn thành trăm mảnh. Ấy vậy mà Thượng Khải Trạch lại xem cô như báu vật, hết sức nâng niu, sủng ái tận trời. Cô vì thế cũng dần dần mở lòng với hắn, cùng hắn trải qua muôn vàn thử thách. Liệu rằng họ sẽ được hạnh phúc bên nhau?…
EditLôi Lạc Dương ngoài thân phận đứng đầu giới chính khách ở thành phố S thì anh còn mang thân phận chủ nhân của bang Hắc Ưng. Một người có tướng mạo anh tuấn, giàu có nhất thế giới, là mẫu người đàn ông lý tưởng của mọi phụ nữ nhưng lại không thích ai ngoài cô. Người ngoài đồn anh là kẻ lãnh khốc vô tình nhưng anh đối với cô chính là nâng niu trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan. Chỉ cần là thứ cô muốn anh cũng không tiếc mạng sống mà tặng cho cô. Lam Nhược Hy là sinh viên năm ba của một trường đại học danh tiếng, trời sinh cô có một vẻ đẹp thiên sứ. Cô thông minh hoạt bát nhưng lại sợ máu. Cô cố tạo một vỏ bọc khi ở gần người thân (mẹ kế và em gái…
"Anh nguyện bên em cả một đời."Dù em có phải ra đi ở cái tuổi trẻ trung và mãn nguyện như thế này, thì anh vẫn không nhắm mắt bỏ em lại phía sau, để đi cùng em tới một thế giới mới. Anh luôn hiểu rằng trong khoảnh khắc này là đớn đau, nhưng anh vẫn muốn níu lấy em về phía anh, để được bên cạnh em lâu hơn chút nữa.Bệnh tật làm em đau đến chết đi, thì khi cách xa em cả một thế giới, anh lại càng đau mà chẳng thể chết.Anh sẽ sống vì chính mình, vì những điều anh vẫn muốn làm, và sống cả phần đời của người anh thương."Anh yêu em."Và anh chẳng bước tiếp cùng ai nữa.…
Tôi yêu anh hơn cả bản thân mìnhĐể rồi nhận ra mình chỉ là thế thân của cô ấyĐau khổ, tuyệt vọng, vẫn cố níu kéo anh nhưng vô ích...Trong tim anh chỉ có hình bóng cô ấyChấp nhận sự thật, tôi lặng lẽ ra điĐể lại cho anh một bức thư chia tay cùng lời yêu cuối cùng...Ra đi trên con đường không có anh bên cạnh, giữa dòng người tấp nậpTôi chỉ là một cô gái mang trong mình những mảnh vỡ trái tim8 năm bên anh, yêu anh, hi vọng có thể mãi như vậy nhưng chỉ là tự tôi đa tìnhLiệu trong anh có bao giờ có tôi khôngCó bao giờ anh để ý đến cô gái luôn làm mọi thứ vì anh không8 năm thanh xuân không thể đổi lấy tình yêu của anhVì vậy em buông tay chấp nhận làm chấp nhận làm kẻ thua cuộcEm sẽ tập quên anh, bắt đầu cuộc sống mới, tìm cho mình một bờ vaiTạm biệt anh, người em yêu…
Nó-Linh được sống trong sung túc từ bé, gia đình nó đã từng rất hạnh phúc, sống trong nhung lụa như vậy hẳn là bao người trong chúng ta cũng từng ao ước. Nó được cưng chiều, nâng niu như "bảo vật" nhưng đâu thể cứ nhìn bên ngoài mà đánh giá được. Phải được tận mắt nhìn thấy, tận tay cảm nhận, tận tai thấu cảm thì mới hiểu được phần nào đau đớn trong nó... Đâu phải "bảo vật" lúc nào cũng đẹp và lấp lánh... mấy ai biết được sâu trong trái tim nó đang rỉ máu? Anh-Minh người bạn luôn bên nó nhưng rồi sau bao năm gặp lại... liệu trái tim trân thành và ấm áp của anh có đủ để khỏa lấp nỗi đau trong quá khứ của nó?…
Giá như em có thể quay ngược lại thời gian để có thể níu lấy tay anh, bảo vệ anh... Nhưng... em biết đó chỉ có thể và sẽ mãi mãi là "giá như" mà thôi.Đau, nên em chỉ có thể hồi tưởng lại kí ức, kỉ niệm của hạ chúng mình- những kỉ niệm thanh xuân tuyệt vời và thuần khiết(LƯU Ý ✅ : có nhắc đến việc tâm lí bất ổn và tự làm hại bản thân, có nhắc đến máu me. XIN HÃY CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC)…
Văn án:Lúc tuổi còn trẻ trượng phu sủng thiếp diệt thê, vô số đêm, Tô Ngọc Dung nước mắt ẩm ướt trên gối thủ phòng trống.Phu quân trúng gió đổ xuống về sau, nàng cảm thấy mỗi ngày đều là cảnh xuân tươi đẹp hảo thời gian. Nàng xem sự cấy bên trên cái kia chỉ có con mắt có thể động lão gia hỏa, yếu ớt cười một tiếng: "Phu quân, khát sao?"Lão gia hỏa khổ cực trợn to tròng mắt: Ta không được khát! ! Nhưng tiếp theo một cái chớp mắt, cự khổ hoàng liên thủy liền vào miệng.******Trúng gió sau Phong Vu Tu ngày ngày đều muốn chết, tốt thoát đi Tô Ngọc Dung ma chưởng. Nhưng dần dần hắn phát hiện, hắn giống như một chút cũng không hiểu biết mình ở chung nửa đời thê tử, nguyên lai nàng là nhát gan như vậy thích khóc, nũng nịu mệt nhọc.Sét đánh lúc nàng sẽ bị dọa khóc, uống thuốc lúc như đứa trẻ con không chịu há mồm, trên thân có chút điểm không thoải mái, nàng đều đã ủy khuất rơi nước mắt. Hoàn toàn không phải lúc tuổi còn trẻ, cái kia lạnh lùng cay nghiệt làm người ta ghét nàng.Nhưng về sau cái này làm hắn chán ghét nửa đời nữ nhân lại đi trước. Không ai lại lấy cớ đập muỗi đánh hắn bàn tay, cười xấu xa cho hắn ăn cự chua quýt, lúc thương tâm cho hắn uống khổ nhất thuốc đắng, nguyên bản hắn nên cao hứng. Nhưng hắn lại cảm thấy tâm thật không, giường lạnh quá, hắn tốt cô độc...******Lại mở mắt ra, trở lại tân hôn lúc. Tô Ngọc Dung nhìn nam nhân thật cẩn thận bưng lấy nàng bị phỏng tay, khuôn mặt vặn vẹo: "Ngươi làm cái gì?"Phong Vu Tu thật sâu nhìn nàng: "Ngoan, ta cho ngươi thổi một chút, liền h…
Trước đây Thủy làm cái gì cũng không tốt,chỉ duy có việc thích Chí là Thủy tự cho rằng bản thân mình vô cùng sáng suốt.Thủy thích Chí,ai cũng thích Chí cả.Nhưng mấy ai thấu được nội tâm của cậu.Trước đây cô từng nghĩ Chí như mây trời,còn cô chỉ là cỏ ven đường,mãi mãi không thể với đến được.Nhìn Chí bước cùng người khác,lòng Thủy đau như cắt,như dao cứa vào tim.Nhưng Thủy phải ráng kiềm lại,Thủy có là gì của người ta đâu?Đến khi Thủy quyết định từ bỏ,Chí lại níu lấy tay cô.Thủy bất lực lắm,tim nhói lên không thôi,Thủy muốn từ bỏ,nhưng lại không thể...…
Giới thiệuÁnh Nguyệt(nó)15t: cô nàng bất hạnh luôn bị người khác ăn hiếp. Dịu dàng, ngốc nghếch, hồn nhiên, nhút nhát, sống nội tâm.Hoàng Nhật(hắn)15t: anh chàng lạnh lùng, thích chọc tức nó nhưng anh lại có trái tim nhân hậu, ga lăng, ít bộc lộ ra.Ánh Ngọc 15t: em song sinh của nó, cô có cá tính mạnh mẽ, nhưng hay nũng nịu với chị. Rất yêu thương và che chở chị của mk.Đăng Khoa15t: vui tính, dễ thương, lun quan tâm đến mọi người, lãng mạn . Bạn thân của hắn. Gia Thiên 15t: bạn thân từ nhỏ của nó, anh lun bên nó và giúp đỡ nó. Yêu nó khi còn nhỏ nhưng nó ko biết.Gia Hân 14t: em của Gia Thiên, hung dữ, đanh đá, ko thích nó và lun kím chuyện làm cho nó sống ko yên.Và một số nhân vật nữa sẽ giới thiệu sau...…
Tác giả:Thanh Y Bàng BàngThể loại:Sắc, Đam Mỹ, Điền Văn, Phương Tây, SủngNguồn:haebalagi1306.wordpress.comBiên tập: QuétTình trạng bản gốc: Hoàn 40 chương + 1 PNGiới thiệu:Bạn có hiểu được cảm giác của một người cực kì đẹp trai không?Chính là ai cũng muốn lại gần làm quen, ai cũng muốn có quan hệ với hắn, nhưng chỉ là trên giường chứ không phải như bạn đời...Lại còn có thể đối mặt với việc có người sẵn sàng cướp sắc nữa chứ....Haiiii, biết làm sao giờ, chỉ vì quá đẹp trai...Ghi chú: Thụ là người Trung Quốc, vì mẹ tái giá nên chuyển tới Litva. Sau vì lý do cá nhân nên chuyển từ thủ đô Vilnius tới Alytus và gặp công ở đây. Xong rồi bla bla bla hai người yêu nhau.…
Ôi tình yêu! Tình yêu vẫn luôn là một thứ khiến con người hạnh phúc, nhưng cũng chính nó đẩy con người xuống bờ vực của sự đau khổ và tuyệt vọng. Ông tơ bà nguyệt se duyên cho tất cả, không kể giới tính. Ông bà có thể nối hai chàng trai lại với nhau, cũng có thể nối hai người con gái lại với nhau, hoặc chỉ đơn giản là một nam một nữ. Trong những cuộc tình ấy, cái đau nhất không phải bị phản bội mà là khi bạn đã tìm thấy nửa kia của cuộc đời mình rồi, nhưng rồi một tai nạn xảy ra khiến cho hai người phải chia ly, âm dương cách biệt. Lúc ấy, ông tơ bà nguyệt sẽ là người gỡ rối mớ tơ hồng ấy ra khi mà một trong hai người duyên số đã tận nhưng vẫn muốn níu kéo người còn lại.…
"She's a she's a lady"Hunter trầm ngâm ôm cây đàn guitar trong lòng, nhìn nó như thể nhìn người tình vậy, Margeret rũ cái váy hoa khép nép bên cạnh, em nghêu ngao hát bài ca cũ rích chẳng biết nghe được ở đâu. Ráng chiều phủ ngạt lên bờ biển vắng người khiến bóng lưng nhóm nọ trông nhỏ xíu lạc lõng giữa đô thị lớn, Theresa đi về từ cửa hàng bên kia đường, ả vừa đi vừa giữ cái mũ vành rộng trên đầu. Lucas vẫy tay liên hồi, cái đầu xoăn tít của thằng bé làm nó càng giống một đứa trẻ mười lăm hơn là thanh niên hai mươi, Theresa đưa chai coke cho Lucas rồi ngã người nằm xuống nền cát còn ấm hơi mặt trời. Ai cũng bảo West Palm là một nơi phù hợp để hẹn hò đôi lứa và nhìn mấy cô cậu này đi, một ví dụ điển hình cho lời ca tụng nọ.Tuy vậy điều ngọt ngào thật sự ở đây là cái chạm nhẹ khuỷu tay giữa Hunter với Lucas, hay mấy ngón tay thon dài nâng niu vén mớ tóc mai mà Theresa dành cho Margeret.Không ai thấy cả và cũng không một ai cần biết về những điều nhỏ bé ấy. Nhỉ?…
Chuyển ver, bản gốc thuộc về page Tố Cẩm (tạm dịch)Tên truyện gốc : Bảo bối nhỏ của Lâu Kiêu (tạm dịch)Tìm thấy em sau 3 nămHọ đâu có xót xa em...đâu có thương emCứ ngỡ bông hoa xinh tươi chẳng cô đơn...với nắng yên vui hồn nhiên hơnĐừng kìm nén ấm ức trong mình em cứ khóc đi sẽ bớt đau lòng...hãy để tôi nâng niu trân trọnTất cả tên của nhân vật phản diện trong truyện đều là được đặc ngẫu nhiên, không có ý hạ bệ hay công kích ai cảĐọc nếu thấy không hợp gu hay cảm thấy cringe vui lòng click back, không đục thuyền, không nhắc các otp nào khác không liên quan tới các cp trong truyện Cp phụ : Rhycap ( nói không với CR ) lý do đơn giản là vì t vừa bế Hùng vừa bế Duy và t không tưởng tượng ra Duy nằm trên được :")))Thể loại : Mafia, HE, Chữa (rách thết thương đã) lành, Hệ liệt…
"Cút đi, rác rưởi."Estelle nhìn chằm chằm kẻ trước mặt bằng ánh mắt đầy căm phẫn, nếu cái nhìn nàng có thể gây chết người, hẳn kẻ đối diện kia phải chết đến hàng trăm, hàng nghìn lần rồi."Đừng cử động, vết thương vẫn chưa hồi phục."Đối phương nâng bàn tay băng bó của nàng, cẩn thận như nâng niu bảo vật quý giá.Nàng nhìn người đàn ông, giật mạnh cánh tay, dòng máu đỏ tươi thấm đẫm lớp vải. Nở nụ cười luôn trưng ra khiến cả cánh đàn ông phải quỳ rạp dưới chân nàng, thiếu nữ thì thầm bằng chất giọng ngọt như mật:"Anh nói rằng sẽ làm theo mọi điều tôi ra lệnh, đúng không?"Ánh mắt tăm tối của người nọ bừng lên một ngọn lửa khó kiềm chế, mắt đối mắt, dưới ánh đèn, bóng đôi nam nữ hòa quyện vào nhau. Bầu không khí ái muội một cách kỳ lạ."Chỉ cần là em muốn, tôi đều nghe theo."Đây là câu chuyện về một người phụ nữ đi tìm bản ngã của cô ấy, và sẽ chẳng có dấu chấm nào hoàn thiện đoạn hồi kết này.…
Cô và anh hai người ở hai nơi khác nhau. Giữa họ chẳng có sợi dây liên kết nào cả. Nhưng duyên phân để họ gặp nhau rồi yêu nhau. Tình yêu có bao nhiêu thử thách, cô luôn tìm cách níu giữ trái tim anh, còn anh yêu cô đến đau đớn nhưng luôn chờ cô bước tới. Nhưng rồi cô mệt mỏi, cô không đủ sức kéo anh lại nữa thì anh mới nhận ra vốn đi ngay từ đầu anh là người thua cuộc. Anh không muốn mất cô, lần đầu tiên anh quay đâu nhìn cô, lần đầu tiên anh nắm tay kéo cô lại. Tình yêu vẫn còn thì mọi chuyện đều có thể. Cô và anh đi qua những đắng cay mới có quả ngọt. Trong ngày hạnh phúc anh đã hỏi cô: " Nếu lúc trước em cố giữ mà anh quyết đi thì sao?". Cô đã trả lời:" Vậy thì em sẽ buông tay anh vì lúc đó anh đã không còn của em nữa rồi".…
VẠN PHẦN MAY MẮNThể loại : bách hợp, hiện đại, ngọt sủngTình trạng : chưa hoàn thànhCouple : Ninh Sương - Nhã Thanh _______________GIỚI THIỆU Ninh Sương sốt ruột nhìn bảo bối đang nằm trên giường bệnh mà không khỏi đau lòng. Dùng giọng hết sức ôn nhu trách mắng"Em là bác sĩ, tại sao lại không biết bản thân đang bệnh?"Nghe được giọng nói quen thuộc, Nhã Thanh quay đầu lại, ánh mắt ươn ướt, giọng nói nhẹ như tơ, đáp"Người ta là đang đợi chị đến chăm sóc a~"Y tá trưởng đang thay bình truyền nước kế bên như muốn đóng băng khi nghe được giọng nũng nịu ấy của Nhã Thanh[Trưởng khoa Nhã nghiêm túc, băng lãnh thường ngày lại còn một mặt như thế này sao???!!]…
Cô một cô gái thích thầm chàng trai từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng chàng trai lại có người yêu . Bỗng hôm nọ khi hai người đang đi trên đường thì có một chiếc xe lao tới đụng cô rồi chàng trai xô cô gái ra và rồi anh đã ngất đi... Vài ngày sau thì cô biết được người đứng sau vụ đó chính là cô bạn gái quỷ quái của anh. Anh tỉnh dậy vào buổi sáng đúng cái ngày mà cô biết được chuyện này khi nghe tin anh đã thức thì cô rất vui nhưng cũng biết được anh đã mất trí nhớ và cũng buồn vì anh đã yêu một người rất độc ác . Từ cái ngày hôm đó cho tới ngày cô ra đi thì cả hai không gặp nhau vì cô gái kia sai người tới hù dọa cô . Cô đi với hai dòng nước mắt cùng với trái tim đầy tan vỡ. Ngày cô đi là lúc cô bạn gái kia lộ rõ bộ mặt ác độc đó của mình. Anh rất buồn vì đã không thể níu kéo cô cùng vì anh đã làm tim cô tan vỡ…
Tên Truyện: Người Chưa Từng Quay ĐầuThể Loại: Bách Hợp, Cô Trò, Hiện Đại,Ngược Tâm...Tác Giả: Lee Quy Tran•••Mưa rơi trên sân trường vắng, những cơn gió lạnh lẽo quét qua từng góc lớp học, mang theo một nỗi buồn âm ỉ không tên. Tôi đứng trước cô, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn cố chấp níu kéo thứ tình cảm mà ngay từ đầu đã không có lối thoát."Cô... có từng, dù chỉ một lần, nghĩ đến em không?"Cô lặng im. Cái im lặng ấy, so với lời từ chối còn đau hơn gấp vạn lần.Tôi biết rõ câu trả lời, nhưng trái tim vẫn không chịu buông bỏ.Vậy thì... tôi sẽ là người buông trước.Dưới cơn mưa lạnh lẽo ấy, tôi quay lưng bước đi, không hề quay đầu lại._____Lần đầu viết truyện chúc mn đọc vv và góp ý thêm ạ💗Và cô-người chưa từng ngoảnh lại-cũng chỉ đứng đó, mãi mãi đứng đó.…
Thể loại : Truyện tranh chibi--------------------------------------Lời giới thiệu :" Kiếp này không duyên thì đừng níu kéoĐó là ý trời , vạn nhất không thay đổi được ..."Ý trời , ý trời thì sao chứ ... Ta Mặc KệTa chỉ cần biết kiếp này có thể ở bên người ta yêuThì dù kiếp sau như thế nào ta cũng không quan tâmHoa rơi hữu ý , nước chảy vô tìnhNhưng ...Nếu hoa vô tình thì nước sẽ thế nào đâyĐời này , ta không cần làm Phi hay làm HậuTa chỉ cần làm Thê Tử của chàng là được rồiCuộc đời Đế Vương vốn rất cô đơn Nhưng từ khi nàng đếnTa mới biết làm Đế Vương cũng thật tốt-------------------------------------------------------Truyện có sự kết hợp giữa Chibi Ngôi Sao Thời Trang và Chibi Cổ Trang…