3,836 Truyện
Hoa Hồng Xanh

Hoa Hồng Xanh

41 1 3

Khoa và Nguyệt chơi thân với nhau từ những năm đầu cấp 2. Thân tới mức hai người từng dính rất nhiều lời đồn hẹn hò.Nhưng Nguyệt của chúng ta đã phủ nhận tất cả lời đồn đó. Lúc đó thì lời phủ nhận của cô rất đúng, còn bây giờ thì phải xem xét lại chút đã...Vào cuối năm lớp 8, Khoa phát hiện bản thân đã thích cô bạn thân này rồi. Nhưng mối tình này buộc phải giấu, vì một khi nói ra, rất khó để níu kéo được tình bạn này cả.Biến cố bất ngờ vào năm lớp 9, Nguyệt mất liên lạc với Khoa. Cậu bạn của cô như bốc hơi khỏi thế gian này vậy, không câu từ biệt, không lần gặp cuối.Vài năm sau, Khoa lại bất ngờ xuất hiện.Cậu bạn này lạ thật, bất ngờ đi và cũng bất ngờ trở lại.Và Khoa bây giờ cũng khác xưa rất nhiều. Cậu mạnh dạng hơn trong tình cảm. Không phải là tự tin nói ra câu tỏ tình, mà cậu dũng cảm thể hiện sự quan tâm qua từng chi tiết nhỏ nhặt với cô, rồi dần cưa đổ cô gái này.Ôi khổ nỗi, Nguyệt luôn tự nhủ những hành động đó là sự quan tâm của bạn bè thôi.Nguyệt không ngốc, nhưng cô không muốn tự mình đa tình. Cô sợ mình nghĩ nhiều rồi mất đi Khoa.---------------- Thanks For Reading ---------------P/S: Truyện đăng một tuần 2 chương, rơi vào Thứ 4 và Chủ Nhật, trong khoảng thời gian từ 19 giờ đến 21 giờ.Cre bìa: @kyelove_08 on Pinterest…

Bạch Thanh Vân, cô em gái đáng yêu

Bạch Thanh Vân, cô em gái đáng yêu

6 0 1

Bây giờ là 12 giờ. Tại một bệnh viện x, xã y, tỉnh z. Trong căn phòng nhỏ của khoa sinh nở.Một người mẹ vẫn đang cố gắng sinh ra một mầm sống mới.Bên cạnh đó là người chồng đang nắm tay,bác sĩ và một vài y tá.- ráng lên, một chút nữa thôi.Cô sắp trở thành mẹ rồi.Người mẹ như gắng gượng toàn bộ sức lực của mình,nắm chặt tay chồng,nghiến môi gượng sức.- ra rồi. là một đứa con gái.Bác sĩ kéo con bé từ từ ra. A! một tiếng la lớn từ ông bác sĩ phát ra. Ông ta hớt hãi bỏ chạy như vừa gặp thứ gì đó kinh khủng. Các cô y tá nhìn đứa trẻ.Thật kì lạ thay, con bé có hai màu mắt.một con mắt đen như con người bình thường, một con mắt màu đỏ như máu.Ban đầu họ cũng sợ vì nó,nhưng một hồi nhìn lại thấy sự đáng yêu của nó mà họ cũng hết sợ.tên bác sĩ chạy vào một phòng bệnh nhân khác,ngồi trong một góc mà ôm đầu - đứa trẻ đó là quỷ.Nó là quỷ Một vài ngày sau, đột nhiên lão bác sĩ chết mà ko rõ nguyên do. Người mẹ thì cũng thấy đứa con mình lạ hơn những đứa trẻ khác,còn người chồng hình như ghẻ lạnh với nó .-Nó là quỷ.Hãy bỏ nó đi.Chúng ta có thể sinh đứa khác mà.-Không, nó là đứa con em cắt ruột đẻ đau để sinh ra. Không bao giờ có vụ em bỏ nó đâu.ông chồng không nói j nữa.Ổng im lặng mà bỏ mặt hai mẹ con đi ra khỏi phòng.Người mẹ nâng đứa con lên nựng nịu - Con ngoan, con ngoan.Dù con là như thế nào mẹ cũng không kì thị con đâu.-Chúng ta cũng cần cho con một cái tên nhỉ.Họ chúng ta là Bạch,vậy ta sẽ lấy tên con là Bạch Thanh Vân nhé.…

In the Pause of Wind

In the Pause of Wind

1 1 1

Title: In the pause of wind - Giữa một thoáng gió lặng Author: BlueiesCategory: Fantasy, sci-fi, action, adventure, slice of lifeNote: Non-coupleStatus: OngoingSummary: Xuân hạ thu đông rồi lại xuân. Một ngày, một tuần, một tháng, một năm, rồi lại hai năm. Ngày nào của Dolores cũng gắn với công việc bàn máy, với vô vàn thứ tin tức từ khắp nơi trên thế giới, dẫu là tin vui hay tin buồn, hay kể cả mấy thứ tin tức kỳ quái đều có đủ, và cả tiếng gõ phím, giọng nói của phát thanh viên, mấy lời than phiền hay cằn nhằn từ đồng nghiệp. Và đáng lẽ ra, mỗi ngày đều phải nhàm chán và vô vị như vậy cho đến khi cô 30, hay là 40 tuổi, thậm chí là tới lúc đủ tuổi nghỉ hưu. Nhưng có lẽ, Dolores chỉ đơn giản là không phù hợp với một cuộc sống bình thường, đến cái mức mà định mệnh phải sắp đặt cho cô một cú "lucky shot" - thứ đã xé toạc quỹ đạo đều đều mà khó khăn lắm cô mới có được, rồi lại ném cô vào một thế giới thật sự nhiệm màu, nơi thế giới ngoài kia rực rỡ đến choáng ngợp.Cứ như vậy, Dolores trở thành một kẻ lãng du, vô định như những cơn gió lướt qua những cánh đồng, khe khẽ luồn vào mái tóc rồi trôi đi. Những cơn gió ấy chạm vào ta khẽ khàng, không để lại dấu vết, cũng chẳng hứa hẹn điều gì. Chúng đến rồi đi, không ai níu được, cũng chẳng ai đoán được chúng sẽ trôi về đâu. Nhưng gió cũng có lúc phải ngừng mà thôi.…

[Allisagi] xuyên không thành phản diện, Ta sẽ là nhất!

[Allisagi] xuyên không thành phản diện, Ta sẽ là nhất!

234 25 1

Kiếp trước tôi tốt bụng bấy nhiêu cuối cùng vẫn bị người khác hại mà chếtCứ tưởng đời tôi đã chấm hết thì bất chợt tôi xuyên không vào 1 cuốn tiểu thuyết nổi tiếng theo cùng tôi chính là hệ thốngXuyên vào vai phản diện trong cuốn tiểu thuyết nhiệm vụ của tôi là hành hạ đánh đập bọn nam chủ sau đó tính kế hại nữ 9 Tôi cảm thấy thật thú vị quá đi mất! Bọn nam chủ, nữ 9 à hãy đợi đấyTao sẽ nghiền nát bọn mày!Kiếp trước tôi tốt bụng hiền lành bao nhiêu thì trong cuốn tiểu thuyết này tôi sẽ độc ác và tàn nhẫn bấy nhiêu!Sau khi mua bọn nam chủ từ buổi đấu giá về và bắt đầu hành hạ bọn nó được 4 năm thì cuối cùng cũng sắp đến ngày mà bọn nó thức tỉnh năng lực và chạy trốn khỏi đây trên đường đi bọn nó sẽ được nữ 9 giúp đỡ mang về nhà và chăm sóc sau đó bọn nó sẽ phải lòng nữ 9 và quay lại báo thù tôiTôi đã cực kì phấn khích vì sắp được đấu với bọn nóẤy thế khi mà tới ngày đó bọn nó lại không hề đi? Tôi thấy vậy liền tự mình đuổi bọn nó ra khỏi nhà nhưng bọn nó lại bám chặt lấy chân tôi trong ánh mắt bọn nó tràn đầy khát vọng khi nhìn tôi, miệng thì liên tục chảy nước dãi cầu xin tôi"Làm ơn hãy đánh đập tôi nữa đi, Yoichi sama!""Đừng đuổi tôi mà, hãy đánh và chửi tôi nữa đi..!""Isagi, mày đã đánh đập bọn tao 4 năm rồi giờ lại định bỏ tụi tao sao?""Thích thích thích! Em thích Isagi đánh em lắm, hãy đánh nữa đi mà làm ơn đó!!"Tôi ngớ người nhìn bọn nó trong lòng nhiều câu hỏi muốn hỏi hệ thốngHệ thống! Chuyện này là sao? Tại sao bọn nó lại như này…

NHỮNG CÂU NÓI HAY TRONG NGÔN TÌNH

NHỮNG CÂU NÓI HAY TRONG NGÔN TÌNH

26 0 1

- Tình yêu là thứ vô tư, huyền ảo, vô tình đến, vô tình đi. Khi nó xảy ra bất cứ trở ngại nào cũng không thành lý do, khi nó biến mất níu kéo thế nào cũng hoài công.( CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - TÂM VĂN )- Ký ức sâu đậm như thế, dẫu cho đã xa tầm tay, nhưng vẫn mãi hoài niệm. Ký ức lại khổ đau như vậy, dù cho vết thương đã lành miệng, nhưng vẫn âm ỉ nhói đau.( CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - TÂM VĂN ) - Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi...( CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - CỬU BẢ ĐAO )- Tình đầu tan vỡ thường để lại cho mỗi người những vết thương không dễ dàng liền sẹo.( EM LÀ HỌC TRÒ ANH THÌ SAO - ĐIỀN PHẢN )- Bởi vì có mối tình thứ hai, thứ ba, nên mối tình đầu mới có thể đẹp mãi trong lòng con người ta.( EM LÀ HỌC TRÒ ANH THÌ SAO - ĐIỀN PHẢN )- Hạnh phúc giống như những bông hoa, mỗi người thích một màu sắc khác nhau nhưng khi bông hoa ấy nở trong tim, nó mới trở thành bông hoa đẹp nhất.( ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN YÊU - LỤC XU )- Hồi ức chính là thứ vũ khí làm tổn thương chính mình, không hề có bất cứ lực sát thương nào đối với người khác.( ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN YÊU - LỤC XU )- Tình yêu sẽ dạy cho người ta một mình trưởng thành, cuộc …

Hoa Dẻ Mềm

Hoa Dẻ Mềm

1 1 1

Đường chỉ đỏ xuyên suốt mạch truyện là Tình lứa tuổi học trò giữa hai con người xa lạ, Sinh Khanh và Trần An vốn chẳng để đối phương vào mắt, chỉ là người dưng qua đường.•• Người hoà mình với vô biên, tươi vui và sôi nổi như Khanh tuy thế lại dần chú ý vào người bạn học cô quạnh giữa đám đông - An, Sinh Khanh nảy sinh tâm ý làm thân, dần đặt chân qua ranh giới của Trần An. Những hành động nhẹ nhàng cùng với hơi ấm nhỏ nhắn len lỏi vào sâu nội tâm ẩn ức, bản hoà âm của tình yêu được cất lên, ngọn lửa hồng được thấp sáng. An càng hoài cảm về Khanh nhiều đến lạ, cậu đối xử với Khanh dịu dàng, từng chút lấn qua giới hạn bạn bè. Khanh tinh ý nhận ra quan hệ đồng bằng này đi quá xa, cậu quyết định quay đầu và trốn tránh khỏi An, để cậu ta lần nữa một mình hư vô trống rỗng. ••An bứt phá từng bức tường lửa mà Sinh Khanh đã xây nên, vươn tới nâng niu Khanh vào lòng, cuối cùng bộc lộ tất cả tiếng nói ẩn chứa trong mình, trái tim nhỏ rung ngân từng nhịp với mọi đau buồn, nhớ nhung....•••Liệu rằng Sinh Khanh có thấu hiểu được tâm tình của An? Hơn nữa Khanh có khoảng khắc nào rung rinh được tiếng tơ lòng không??°°Tình thương vô bờ của hai kẻ có tình sẽ về đâu khi ở thời đại những ước lệ tượng trưng trị vì, nơi luôn tìm cách dồn nén, áp bức con người vào đường cùng ngõ tận bằng những tục lệ cổ hũ, thối nát không có tình thương.Bản giao hưởng của hai trái tim sẽ khắc họa nên một câu chuyện hoàn chỉnh…

Thanh xuân ấy nếu có

Thanh xuân ấy nếu có " Giá như"

136 1 11

An viết " Thanh xuân ấy nếu có " Giá như" " khi vừa tròn 18 tuổi. Thời điểm ấy An vừa quên đi mối tình đơn phương ba năm. An viết truyện để kể về một phần đầu thanh xuân của mình, của những người xung quanh, về người đã cũ và về người tới sau này. An vốn dĩ đã có thể chọn cho mình một lối đi khác dễ hơn, yêu một cách an yên hơn nhưng từ đầu An đã chọn cho mình thứ tình yêu từ 1 phía. Nếu thanh xuân năm ấy Cường không xuất hiện thì An sẽ không thể biết rằng sau những vấp ngã đầu đời cô gái ấy vẫn khát khao được yêu một người theo đúng con tim mình mách bảo dẫu cho có những hối tiếc về sau. Nếu ngày ấy An không tới thì Cường sẽ không biết rằng thì ra một thằng con trai dù cho cuồng nhiệt bao nhiêu, ngang tàng bao nhiêu thì tới cuối cùng họ vẫn muốn níu giữ một người từng đánh mất. Nếu An không buông bỏ thì có lẽ duyên phận sẽ không để cô gặp Kai, để sau tất cả họ dám yêu thêm một lần cuối trong an yên. Hy vọng " Thanh xuân năm ấy nếu có " Giá như"" sẽ cho mỗi chúng ta thấy phần nào tuổi trẻ cuồng nhiệt yêu ai đó, vì ai đó mà có một thanh xuân trọn vẹn. Để sau cùng có thể thanh thản nắm tay ai đó bước đi trong hạnh phúc. ..............An.............…

Gió ấm không bằng anh thâm tình- Thanh Thanh Thùy Tiếu

Gió ấm không bằng anh thâm tình- Thanh Thanh Thùy Tiếu

3 0 1

Tác giả: Thanh Thanh Thùy TiếuBị đầu độc mà qua đời, hình ảnh cuối cùng mà Quý Noãn nhìn thấy chính là bóng một người đàn ông cao lớn bước tới bên cửa phòng giam, đó không phải ai xa lạ mà chính là Mặc Cảnh Thâm - người chồng mà mười năm trước cô dùng việc tự tử để buộc hắn ly hôn.Mở mắt tỉnh lại, Quý Noãn bất ngờ phát hiện mình đã sống lại ở thời điểm mười năm về trước, đó là khi cô còn là bà Mặc - người phụ nữ xinh đẹp, kiêu ngạo và có cá tính nhất Hải Thành, khi ấy cô rất coi thường người khác và đặc biệt không thích sự liên hôn giữa hai họ Mặc - Quý.Trong quá khứ, cô đã tự cắt cổ tay để ép Mặc Cảnh Thâm ly dị, ép anh phải thề không được xuất hiện trước mặt cô, để rồi sau đó, nhà họ Quý sụp đổ, cô lang thang phiêu bạt, bị bọn buôn người bắt đi, bị vu oan rồi chết trong nhà giam, còn Mặc Cảnh Thâm trở thành người đứng đầu Tập đoàn Shine, giữ đúng lời hứa, mười năm không một lần quay lại Hải Thành......Vận mệnh cho Quý Noãn cơ hội được sửa chữa sai lầm, bởi vậy, cô không thể bỏ lỡ. Cô ra sức níu giữ cuộc hôn nhân đã từng bị chính mình đẩy đến bờ vực đổ vỡ, cô tìm cách kiên cường, độc lập, trả thù những ai từng muốn hại cô và nhà họ Quý. Đối với Mặc Cảnh Thâm, cô lại càng trân trọng, bởi khi tĩnh tâm nhìn lại, cô mới nhận ra Mặc Cảnh Thâm chính là người đàn ông luôn đứng sau bảo vệ mình, dù cô ngông cuồng, bất chấp lý lẽ, anh vẫn sẽ dịu dàng, che chở và bao dung mọi thứ.…

Mãi Mãi Chẳng Phải Là Anh

Mãi Mãi Chẳng Phải Là Anh

2 0 1

Lâm Nhã Tịnh là một cô bé mồ côi, sống trong làng trẻ mồ côi. Ai cũng nghĩ rằng nhưng đứa trẻ xấu số đó sẽ được thoát khỏi cái cuộc sống cay nghiệt ngoài kia, khi được mọi người trong làng trẻ yêu thương và nâng niu. Nhưng họ đâu biết, đằng sau cái khẩu hiểu động lòng người đó, là sự sợ hãi của biết bao nhiêu đứa trẻ khi bị đưa vào đó. Với Nhã Tịch đó là địa ngục, cái ngày mà cô biết được mình sắp chết, chúng sẽ giết cô như những người bạn khác. Nhã Tịnh hoảng sỡ, đã bỏ trốn nhưng lại bị chúng bắt được, đánh cho đến thừa sống thiếu chết. Khi cô tỉnh lại thấy mình đang nằm lăn lóc trong căn phòng tối đen. Cô mới liều lĩnh lấy can đảm nhảy lên chiếc xe trở xác chết của lũ trẻ rồi trốn ra ngoài. May mắn thoát chết, cô được nhận nuôi vào gia đình trung lưu. Người bố nuôi mới của cô chỉ là đầu bếp trong một nhà hàng nhỏ. Người mẹ làm giúp việc tại một gia đình giàu có. Từ đó cuộc sống của cô như thay đổi. Có đầy đủ bố, mẹ, và một người anh trai. Được đi học, và bạn bè yêu quý. Nhưng cũng từ đây cô dính vào mối quan hệ phức tạp với ba người con trai. Cô gặp được 2 người con trai giống nhau y đúc là Trương Minh Viễn và Trương Minh Thành. Minh Viễn vì tai nạn ngày nhỏ mà không thể đi lại, Nhã Tịnh như hiểu được nỗi đau của Minh Viễn nên ngay từ đầu đã luôn cố gắng thân thiết và bên cạnh anh. Mọi thứ sẽ dừng lại ở đó, nếu không có sự xuất hiện của Đàm Trạch Dương- Bạn cùng lớp với Nhã Tịnh. Trạch Dương luôn che giấu tình cảm của mình với Nhã Tịnh, để rồi chính anh lại…

DÃ QUỲ BÊN VỆ ĐƯỜNG

DÃ QUỲ BÊN VỆ ĐƯỜNG

4 0 1

Mùa đông năm ấy, có một cô bé được nhìn thấy ánh dương.Năm 1 tuổi, cô theo mẹ rong ruổi khắp chợ đã được 6 tháng.20 tháng, cô được để ở nhà cho ông bà ngoại chăm.3 tuổi, một người yêu cô hơn cả con mình đã ra đi.4 tuổi, cô ghét một người vô cùng.5 tuổi, cô nghịch như một con khỉ nhỏ. Cô vẫn ghét người đó.6 tuổi, cô vào lớp 1. lại càng ghét người đó hơn.7 tuổi, một người yêu cô vô điều kiện đã bỏ cô ở lại.8 tuổi, cô vượt qua nỗi đau ấy và bước tiếp, lại hồn nhiên như bao đứa trẻ khác9 tuổi, nhà cô có tivi. Cô bị nghiện tivi.10 tuổi, cô vẫn thế, vẫn hồn nhiên, yêu đời.11 tuổi, cuộc sống vẫn bình yên trôi qua.12 tuổi, vẫn thế.13 tuổi, thêm một người yêu thương cô vô điều kiện đã không chiến thắng được thời gian.14 tuổi, cô gắng gượng để vượt qua nỗi đau ấy.15 tuổi, cô vào lớp 10 nhưng không như ý lắm16 tuổi, cô vẫn làm cán bộ lớp, vẫn là học sinh giỏi.17 tuổi, cô chuyển lớp, cố gắng hoà nhập, nhưng cảm thấy mình lạc lõng.18 tuổi, cô thi đại học và kết quả lại không như ý muốn. Cô thấy buồn, tuyệt vọng. 19 tuổi, cô sinh viên đại học với bao hoài bão mới. Cô kết được bạn rồi. Rất nhiều bạn20 tuổi, những người bạn ấy vẫn đồng hành cùng cô.21 tuổi, có những người bạn đã ra đi. Và cô không níu kéo22 tuổi, cô tốt nghiệp rồi. Bạn bè rất ít23 tuổi, cô đi làm rồi. Có đồng nghiệp rồi và bạn bè vẫn rất ít…

[Xuyên thư] Cái này zombie không quá lãnh

[Xuyên thư] Cái này zombie không quá lãnh

228 4 1

Tấn Giang VIP2016-12-22 hoàn tấtTổng bình luận sách số: 153 trước mắt được thu giấu số: 804 văn chương điểm tích lũy: 20,194,474Nhạc Thanh xuyên thư , trọng sinh đến zombie đầy đất chạy, dị năng bay đầy trời tận thế, nàng quyết định rút kinh nghiệm xương máu, rời xa Thánh Mẫu Mary Sue, Bạch Liên trà xanh hoa, Jack Tom tôn, ôm chặt kim đại thối, đi đến nhân sinh đỉnh phong.Lại bị một con nhân vật phản diện sáng loáng, ngầm đâm đâm mà để mắt tới , vừa thấy đã yêu, tái kiến cảm mến, ba gặp trực tiếp trói về hắn zombie ổ, làm sao cái này kịch bản phát triển phương hướng không đúng?Nữ chính, chúng ta tới bàn luận nhân sinh!Nam chính, chúng ta tới tâm sự kịch bản;Nhân vật phản diện, ngươi cho ta nằm sấp đừng nhúc nhích, đừng tưởng rằng ngươi không phải người ta liền nhìn không thấy ngươi, cẩn thận ta trực tiếp đặt xuống sạp hàng không được!======Chú ý hạng mục① điềm văn, Tiểu Bạch văn, không thích ngộ nhập② nữ chính phụ trách một đường soái đến cùng, nam chính phụ trách nũng nịu lăn lộn bán xuẩn.③ vô não không Logic, cự tuyệt xé X, nếu như thực sự nhìn không được, có thể điểm kích góc trên bên phải xiên hào, tạ ơn hợp tác.Nội dung nhãn hiệu: Xuyên thư nữ phụ tận thế hoan hỉ oan giaLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Nhạc Thanh ┃ phối hợp diễn: Mạnh Vân Nhiên, La Vi, Mộ Dung Hằng ┃ cái khác: Xuyên thư, nữ phụ, tận thế, hoan hỉ oan gia…

Chắc gì đã phải tình yêu

Chắc gì đã phải tình yêu

0 0 1

F là cái đồ quỷ tha ma bắt. Cả cuộc đời này tôi lớ ngớ thế nào, xui tám mạng, ông bà gánh không nổi nên mới gặp phải cậu ta.Lần đầu tiên gặp đã bị ăn đập ra bã. Nếu mà là cậu ta đập thì hay rồi, tôi sẽ tìm ngày trùm bao đập lại một trận hả hê cho bõ tức. Nhưng lại chẳng phải cậu ta, nên tôi chỉ biết trách mình đen đủi.Lò mò đi theo địa chỉ trong danh bạ tới khu ổ chuột tìm cậu học sinh mới chuyển trường thì bị mấy gã du côn trường bên cạnh hiểu nhầm là đồng bọn của cậu ta nên bị tát cho mấy phát rồi xén tóc nham nhở. Tới khi được buông ra còn bị chúng đẩy xuống đất va vào cọc sắt trầy một mảng lưng.Bạn thân ai nấy lo nhìn thấy bộ dạng ấy lôi đi học võ, dù cái thể trạng yếu nhớt ấy của tôi trầy trật học mãi chẳng đến đâu.F là cái gã học thì không học, càng không xem ai ra gì. Vì bảo vệ một cô gái trong trường mà đấu khẩu với đàn anh khóa trên bị bọn họ tập trung lại dần cho một trận nhừ tử chạy vào nhà vệ sinh trốn. Tôi đi ngang qua thấy cậu ta thì lo lắng hỏi xem. Cậu ta tránh tôi như tránh tà, còn đẩy tôi ngã. Tôi tức quá chửi cậu ta một trận, chửi đụng vào cậu ta tôi đen như chó, là tôi ngu dốt nên mới quan tâm cậu ta thôi.Nghe thấy vậy cậu ta gặng hỏi. Biết được lũ du côn trường bên làm thế với tôi liền sửng cồ lên, rất ngang ngạnh. Đấm nhau với cậu ta thì cậu ta không thèm chấp, nhưng đụng vào người của ông đây thì coi chừng.Tôi là người của cậu ta bao giờ?Bạn thân thì níu tay bảo tôi đừng có dính đến cậu ta nữa. Tôi thì ôm lấy cậu ta dính đầy máu hoảng hốt trong l…

Tôi sẽ không thương hại một yêu quỷ

Tôi sẽ không thương hại một yêu quỷ

33 1 3

Tên gốc: 我不可能会怜惜一个妖鬼Tác giả: Đằng La Vi ChiSố chương: 102c chính văn + 5c phiên ngoạiCouple: Yến Triều Sinh, Lưu Song*Vào ngày ta chết, mưa xuân bắt đầu rơi.Vào lúc này vậy mà ta lại nhớ Yến Triều Sinh.Hơn trăm năm qua, hắn luôn liều lĩnh đứng trước mặt ta, thậm chí còn thay ta cản sấm sét.Khi đó ta ngây thơ, luôn cho rằng hắn yêu ta. Mãi về sau hắn mang về một nữ nhân có diện mạo tám phần tương tự với ta, hóa ra nàng mới là người hắn yêu.Ta thở dài, thảm.Tôi chết sớm quá không nhìn thấy trong cơn mưa ấy có bóng người lảo đảo chạy đến. Bát Hoang yêu quân Yến Triều Sinh, một khắc này liền đằng vân cũng sẽ không.*Lần nữa mở mắt ra, thì đã trở về 700 năm trước.Khi đó Yến Triều Sinh không phải yêu quân mà chỉ là một đệ tử cấp thấp thân mang yêu mạch và nhận hết mọi sự khi dễ của các đệ tử.Khi đó ta có cảm nhận sâu sắc làm kẻ ngốc một lần là đủ.Khi hắn níu lấy góc áo ta, ta giẫm nát xương ngón tay hắn, hắn vậy mà vẫn không chịu buông ra.Từ đây ta không còn yêu hắn nữa.[Yêu quân x trong ký ức là tiểu kiều thê ngọt ngào, nhưng hiện tại không phải ]Sau đó mưa mưa gió gió, mặc kệ Yến Triều Sinh đáng thương thế nào, Lưu Song đều nhớ kỹ thời khắc độ kiếp ấy, nàng đều tự nói với mình, vĩnh viễn đừng thương tiếc một yêu quỷ như hắn.Mà Yến Triều Sinh, người vì nàng tôi hồn hoán cốt, lại không đổi được sự dịu dàng ngày xưa trong ánh mắt nàng.…

[ĐN Jujutsu Kaisen] Vật chủ của Yashiki

[ĐN Jujutsu Kaisen] Vật chủ của Yashiki

441 34 2

Cứ mỗi 500 năm kể từ khi Takahashi Michiko - tổ tiên của gia tộc Hinoraki và là vật chủ đầu tiên, bị Yashiki nuốt chửng thì sẽ có một vật chủ mới ra đời. Chính là hậu duệ đời sau của Michiko, phải bị phong ấn Yashiki vào cơ thể và chịu trách nhiệm giữ phong ấn mạnh nhất cho đến khi chết. Năm 14 tuổi lại bị chú thuật sư mạnh nhất - Gojou Satoru, "bắt cóc" từ dinh thự gia tộc Hinoraki ở Kyoto đến trường chú thuật ở Tokyo. Dù thời gian đầu có bất phục cỡ nào thì cũng phải sống và theo học ở đây. Sự kiện Bách Quỷ Dạ Hành do Getou Suguru chủ mưu đã gây ra nhiều thiệt hại và sự kiện quan trọng. Yashiki được giải thoát khỏi phong ấn khiến Thượng tầng Chú thuật sư đứng ngồi không yên. Để trả giá cho việc đó, nhiều người trong gia tộc Hinoraki đã phải bỏ mạng nhằm phong ấn Yashiki một lần nữa. Sau sự kiện lớn này, Hinoraki Kyuubi - vật chủ của Yashiki ở thời điểm hiện tại, chính thức được công nhận là Chú thuật sư Đặc cấp.…

lụy tình :(

lụy tình :(

4 0 2

Lời đầu tiên em chào mọi người Em xin giấu tên ạ ,Thì chuyện là vậy : Vào năm học lớp 6 có một bạn nam thích em lúc đâu thì em không thích bạn ý nhưng thời gian sau đó em lại rất thích bạn đó mà em luôn ngỏ lời nói chuyện trước kia kìa "Lúc này thì em cứ tưởng nó nói đùa nhưng khi vào lớp thì chuyện đó là thật em rất nhục ngồi yên một chỗ đến khi ra về Cho đến sau này em đã nhờ bạn thân em chuyển lời đến bạn ấy thì chuyện gì đến cũng sẽ đến Vào buổi tối đó bạn nam có nhắn tin cho em :"Mày thích tao thiệt hay nói đùa ""Thiệt chứ sao mày " Vì lúc này em cũng rất thích bạn í Vì lúc này dịch nên nhà trường thông báo ở nhà học trực tuyến trong thời gian dịch nghỉ ấy bọn em yêu nhau nhưng cũng hay hờn dỗi nhau lâu lâu thì bạn í lên xóm em chơi nhưng sau này chúng em thấy ko còn tương tác với nhau cũng ít nhắn tin nên em quyết định dừng lại mặc dù em còn rất yêu bạn ấy nhưng níu kéo cũng không đc Sau chia tay bọn em vẫn làm bạn bình thường vẫn nói chuyện vui vẻ mặc dù em biết cả hai còn đang có tình cảm với nhau Trong thời gian yêu bọn em chỉ nhắn tin chứ không ôm ấp gì nhau Một kỳ nghỉ hè dài qua đi thì em biết mình học khác lớp với bạn í Vào năm học mới sóng gió liền ập đến với em Thì bạn nam í có người yêu mới mà bạn í học chung lớp vs em Em có nghe nói : hai bạn í ôm hôn nhau các thứ Khi hai bạn í chia tay lại đổ hết lỗi lên đầu em Bạn người yêu mới của người yêu cũ em bảo vs đám bạn thân của bạn người yêu mới kia : bảo em là trà xanh các thứ Nhưng có một bạn trong nhóm ấy đã bảo với em vì em đi học…

[ ĐN Conan ] Mờ nhạt

[ ĐN Conan ] Mờ nhạt

815 57 3

Miyanaga Hatsune là 1 người bình thườngBình thường tới nỗi không thể bình thường hơn được nữa. Nếu nói Miyanaga Hatsune là "bình thường", thì Sakimoto Kaori là người...gần như vô hình.Đó là tình trạng biến mất 1 cách bí ẩn, thoắt ẩn thoắt hiện, cho dù có đứng đó hay không. Nếu Miyanaga Hatsune và Sakimoto Kaori là 2 người gần như nhạt nhoà nhất thế giới, thì Nagasaki Manami là con người đầu tiên đạt đến cảnh giới VÔ HÌNH.Không ai có thế nhìn thấy cô, trừ Hatsune và Yuuka ra. Cho dù có đụng tới đụng lui, đẩy người khác thì cũng chẳng ai thấy cô. Vì cô quá ư mà nhạt nhoà trước mắt người khác, không thể nổi bật so với những người khác, dù rằng không thể phủ nhận cô quá là thông minh và là 1 GENIUS.Vậy nên...Họ chính là......Bộ ba mờ nhạt...-----------------------------------------------------------------------------Tình tiết truyện sẽ có 1 số phần không giống với trong DC đâu nhé! Thank you!…

Chìm Trong Ngọt Ngào

Chìm Trong Ngọt Ngào

2 1 1

1.Tô Hoài bị buộc đính hôn với chú họ chi thứ mất vợ và tái hôn của Hoắc Văn Hứa, trong bữa tiệc đính hôn, Tô Hoài chạy trốn rồi bị ngã xuống từ trên núi.Cô nằm trong thung lũng, tưởng rằng bản thân cứ như vậy lặng lẽ rời khỏi thế giới này.Đội cứu hộ từ trên trời hạ xuống, người đàn ông sắc bén cúi đầu nhìn cô, trong màn mưa, Tô Hoài vươn tay níu lấy ống tay áo của anh.2.Nhà họ Tô tìm được Tô Hoài, một lần nữa đưa cô đến chỗ của chú họ nhà họ Hoắc.Người vừa được đưa tới, cửa nhà bị gõ vang, đứng ngoài cửa là thái tử họ Hoắc tên Hoắc Văn Hứa.Hoắc Văn Hứa lười biếng dựa vào cửa, cũng không thèm bước vào: "Giao vợ tôi ra đây."Chú họ nhà họ Hoắc nơm nớp lo sợ: "Vợ con là ai?"."Tô Hoài." Hoắc Văn Hứa không kiên nhẫn nói, "Bây giờ cô ấy là vợ tôi, hiểu chưa?".3.Thái tử Hoắc Văn Hứa nhà họ Hoắc dẫn theo một cô gái nhỏ đi khắp nơi trong thành phố Vân, gặp mọi người đều nói: "Đây là vợ tôi, sau này gặp thì quan tâm một chút."Hoắc Văn Hứa rời đi năm năm, công tử nhà giàu nhìn thấy Tô Hoài đều cười gọi một tiếng "Chị dâu", không ai ở thành phố Vân dám ức hiếp Tô Hoài.Tô Hoài giấu người này ở nơi sâu nhất trong tim, Hoắc Văn Hứa chính là người mà cô không thể nói.4.Hoắc Văn Hứa bị thương phải nhập viện, lúc bác sĩ hỏi có người nhà bên cạnh hay không, người trong đội vừa nghĩ đến trong nhà đội trưởng còn có một người.Năm năm không gặp, cô gái nhỏ gầy yếu năm đó đã lớn, trở thành cô gái duyên dáng yêu kiều.Tô Hoài thay quần áo cho Hoắc Văn Hứa, theo bản n…

Huyết Liên

Huyết Liên

65 13 4

Tôi tên là Liên, một đứa con gái nghèo mạt sát sống trong thôn Thanh Quan, quanh năm chăm chỉ với nghề hái sen. Tôi vốn nghĩ cuộc đời này của mình chỉ có thể quanh quẩn trong vũng bùn lầy, bán lưng cho trời, bán mặt cho đất, hiếu thảo săn sóc cho gia đình. Nào ngờ trời cao còn thương xót tác hợp cho tôi một mối lương duyên.Nhưng cuộc đời của tôi cũng từ đó bước sang một ngã rẽ khác, khi bên cạnh tôi là hai mối nghiệt duyên tiền kiếp do ông trời tạo ra. Để rồi cả ba người chúng tôi đều bị một sợi tơ duyên quẩn quanh, nối tiếp đau khổ này tới đau khổ khác, cuối cùng chẳng ai có được hạnh phúc thật sự....Tôi đưa mắt nhìn Minh Vũ nhưng chỉ được giây lát đã vội thu lại, bao lời giấu kín trong lòng cũng thật khó khăn để thốt ra thành lời."Mợ, đừng quên mợ là vợ của tôi, tôi chỉ còn lại một mình mợ là người nhà thôi." Khánh Hoàng kéo vạt áo tôi, chỉ bằng một cái níu tay tôi có thể cảm nhận được nỗi sợ vô hình đeo bám trên vai và tâm trí cậu suốt những ngày qua.Tôi xoay lưng, trìu mến nhìn cậu chẳng rời: "Em cũng chỉ còn mỗi cậu là người nhà."Nghĩ lại, dù có là ai thì tôi và cậu vẫn là phu thê, đầu ấp tay gối cả kiếp người. Nói bỏ e là tôi không nhẫn tâm đến mức ngoảnh mặt làm ngơ. "Lạc Liên, ta cũng chỉ có nàng là người thân duy nhất. Nàng... đành lòng bỏ lại ta sao?" Minh Vũ lên tiếng, những lời này khiến cho tim tôi vô thức đau nhói, nụ cười trên môi cũng không còn ra hình thù gì nữa.…

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

Miếng Xoài Ung Thối Xin Dành Cho Cậu

20 3 1

Trích đoạn:"Sao Phúc lại đưa cho Thảo miếng xoài thối" tôi cau mày bĩu môi nhìn Quang Phúc - tên bạn trai ngốc nghếch của mình. Phúc cười tươi roi rói đáp lại:" Phúc thích ăn xoài lắm nhưng không thích phần thối đâu" " ... " đùa nhau chắc? Tôi có nghe nhầm không vậy." Bạn người yêu của tớ rộng lượng mà, đừng tức giận nhé "Nói rồi Phúc cầm miếng xoài rồi quay qua để vào tay tôi nũng nịu vùi đầu vào hõm cổ tôi.Thực sự bất lực với tên nhóc này quá."Thế cậu lại không biết Thảo cũng thích ăn xoài rồi" Phúc có vẻ ngạc nhiên bật dậy nhìn tôi."Ơ Phúc xin lỗi Phúc không biết-" xong bỗng dưng Phúc dừng lại một chút cứ như là đồ vật chết máy, tựa vai vào lưng ghế đằng sau. Còn đột nhiên cười khúc khích :"Mà biết Phúc cũng đưa Thảo miếng đấy thôi" Cậu cười nom rất vui vẻ rồi lấy trong cốc đựng xoài một miếng khác, đưa tay lại gần miệng tôi: "A nào"Tôi thiết nghĩ có lẽ nào mình học tập quá nhiều, đầu óc trở nên thiếu linh hoạt trong tình cảm nên tiêu chuẩn mới hạ thấp xuống như thế này? Nhìn trân trân cậu, mắt không rời, cố để cậu hiểu là tôi đang bất mãn. Nhưng cuối cùng thì tôi vẫn để cậu đút cho mình miếng xoài kia.Cảm thán trước cái ngọt lịm thanh mát trong khoang miệng. Mắt tôi mở to hơn khen ngợi" Xoài ngọt thật đấy ""Ê tự nhiên Phúc muốn đặt biệt danh""Nói nghe thử coi""Phúc là xoài bình còn Thảo là nhị xoài"" Cái gì khó nghe thế Phúc... "…

Có lẽ là khởi đầu?

Có lẽ là khởi đầu?

0 0 1

Văn Án Tôi từ nhỏ đã sống ở một vùng quê nhỏ tại Tô Châu, gia cảnh không tốt, bố thường xuyên rượu chè, thứ gọi là tình cảm gia đình tôi chưa bao giờ hiểu được. Để thoát khỏi cái cảnh khốn khó, tôi đã nỗ lực hơn người thường vừa làm vừa học và đặt chân đến Bắc Kinh, nơi xa hoa nhưng cũng không kém phần cổ kính. Năm đầu tiên ở đại học sư phạm Bắc Kinh tôi như ngạt thở trước tốc độ phát triển của thành phố này, tôi làm cùng lúc nhiều công việc để trang trải học phí và cả chu cấp cho ba mẹ. Năm thứ hai tôi bắt đầu quen với nhịp sống nơi đây và có thêm nhiều người bạn. Vào năm ba, trong độ tuổi tràn ngập thanh xuân mẹ tôi buộc tôi quay trở về để đi xem mắt với một người mà tôi có thể gọi bằng chú vì ông ta lớn hơn tôi tận 12 tuổi, tôi cũng chấp thuận để ba mẹ không chì chiết tôi,... nhưng rồi tôi cũng không chấp nhận đến với ông ta. Trong kỳ nghỉ đông, tôi quay trở lại Bắc Kinh để tiếp tục công việc của mình và cả đi thực tập, Thư Hoa người cùng khoa sư phạm toán và cũng là người thân nhất của tôi đã điện thoại giục tôi " Sầm Chi, cậu mau qua quán của chú tớ làm cùng tớ đi, tớ sắp mệt chết rồi đây này " Giọng nói của cô ấy vừa nũng nịu lại có chút đau khổ " Tớ biết rồi, mai tớ sẽ thu xếp để đến phụ cậu "" Thật sao "" Ừm,..."" Cậu là tốt nhất"Lúc đầu tôi cứ đinh đinh mình sẽ từ chối Sầm Chi nhưng để có thêm thu nhập tôi đành đồng ý, tôi không nghĩ một quán cafe nhỏ lại trả cho tôi tận 2000 tệ một tháng. Ngày đầu tiên đi làm, khác với tưởng tượng của t…