| duongkieu | hào quang
•tdd × ntp•…
•tdd × ntp•…
Tại sao phải vì một chút sự ít kỷ mà lãng quên tình ta…
chương trình tình yêu thường nhật của chú và em bé…
tự do tự tại như một cơn gió, trôi theo khung cửa sổ, để nhận ra vẻ đẹp nằm trong đôi mắt kẻ tương tư…
Tiệc trà đã mở, ai sẽ là khách mời đây?Non - Couple. Nơi sinh ra thuộc về bộ truyện Im Great Priest Imhotep, tôi chỉ mượn tạm một số nhân vật biến hóa theo trí tưởng tượng của tôi. Viết ra với mục đích phi lợi nhuận. Tác giả: __MisakiYuri__Fanfic không hayNhưng đừng re-up khi chưa có sự cho phép. Ảnh tự edit.…
Thể loại: Hiện đại, Ôn nhu công x Dương quang thụ 1x1, HE.NC: 16+Đồng nhân SaintPerth, tất cả nội dung trong fic đều do sự tưởng tượng của tác giả, không liên quan đến đời thực. Vui lòng không quy chụp, áp đặt lên đời thực.Văn án:Gặp được nhau giữa ngày hè Raya năm ấy.Anh là nắng ấm áp nuôi dưỡng em vươn lên trưởng thành.Em là ánh sáng chiếu rọi khoảng trời tăm tối trong tim anh.Đúng người, đúng thời điểm, không quản người ấy là Nam hay Nữ, chỉ cần trái tim chung nhịp đập là đủ.Note: Một chiếc fic mình viết tặng cho người chị của mình, có thể sẽ hơi OOC nhưng đây vẫn là fanfic nên vui lòng đọc fic với một tâm trạng thoải mái, thư giản, không áp đặt nhân vật trên fic lên người thậtĐây là fanficĐây là fanficĐây là fanfic(Điều quan trọng nhắc lại 3 lần)…
Cậu đắm chìm trong tình yêu âm thầm dành cho anh mà không màng tới mọi tình cảm tốt đẹp xung quanh mình. Bên anh với tư cách là người bạn thân là đứa em trai bé bỏng cần được chở che. Tình cảm ấy chưa một lần được nói ra.Anh bên cậu bảo bọc lo lắng chăm sóc cậu như một người anh trai chăm em. Dù cho cả hai bằng tuổi nhau là bạn thanh mai trúc mã đi chăng nữa anh vẫn thể hiện mình lớn hơn mạnh mẽ hơn. Ngày anh nói với cậu từ nay trở về sau tôi sẽ là anh của em và bảo vệ em suốt năm tháng sau này. Anh chỉ nghĩ đơn giản là anh trai của cậu. Nhưng anh có biết đâu chính lúc đó trái tim non nớt của cậu đã rung rinh vì anh và mong rằng sau từ anh sẽ là từ ""Yêu""Trải qua những thăng trầm của cuộc sống mỗi người chọn cho mình một lối đi riêng. Vậy lối đi nào là lối đi dành cho họ cho tình cảm không theo quy luật tự nhiên.…
Một đêm dài đằng đẵng khi vắng bóng người thương.---Dành tặng cho @jimerisa.Chúc mừng bé tròn 16 tuổi =)))…
ko gạch đá…
Trong nhiệm vụ bắt cóc Kazakage Đệ Ngũ của Làng Cát, Sasori đã có mọi cơ hội để giết Sakura như anh đã dễ dàng giết chết bà già Chiyo-nhưng Sasori không muốn làm như vậy. Sau khi rời khỏi Làng Cát, Sasori quyết định từ bỏ Akatsuki và mang Sakura tới một nơi trú ẩn mới-đó sẽ là nhà của anh và cô.…
Pat không biết, vốn chỉ là vấn đề nhỏ thôi, nhưng rồi mọi thứ bắt đầu rối tung lên và cuối cùng những gì hắn thấy chỉ toàn là nước mắt. Là hắn sai, ngay từ đầu đều là hắn sai. "Hia, đừng làm P'Pran tổn thương nữa" "Anh phải tìm cậu ấy, anh phải sửa sai" "Không, mọi thứ đều đã muộn rồi..."…
Có thể là bi kịch có thể sẽ hạnh phúc . " Mọi thứ chỉ có thể "…
Nơi này là nơi cho những tâm hồn bay bổng muốn được một lần trải nghiệm cảm giác trở thành nữ chính.Thì văn chương mình cũng không phải dạng mượt mà, và nó sẽ có nhiều kiểu. Ai từng fl mình sẽ biết mình đã drop những fic trước đó, vì mình đã rơi vào tình trạng suýt trầm cảm vì rất nhiều vấn đề.Rất lâu mình mới trở lại, hi vọng lần này sẽ đi lâu thật lâu nhé 😗❤️…
Đọc đi rồi biết 😂😂😂…
làm để đỡ nhớ otptruyện nữa thật nữa giả không biết đâu mà lầnFic này ngọt như mía lùi dị đó hong có đắng đâu mà lâu lâu có chua chát một chút nhaaLưu ý : đọc cho vui thoi có gì không vừa ý thì góp ý kiến cho tui , đừng vội chửi tui , tui sợ lắm á…
Tác giả: Huyền Ẩn/ Thi Định NhuThể loại: Đô thị ngôn tình, nam chủ tàn tật, thâm tình, nữ chủ kiên cường, HE.Số chương: 59 chương và 4 ngoại truyện.Có một loại tình yêu là vì chia lìa."... Em không cần đi theo người bệnh tật không lý tưởng như anh. Ngoại trừ đau khổ, lo lắng và sợ hãi ra, anh không thể cho em gì cả. Em phải có một cuộc sống hạnh phúc đầy đủ, một tình yêu đáng giá, gả cho một người có thể che chở em cả đời. Hoặc ít nhất khi em bị ức hiếp, anh ta cũng có thể đi đánh nhau vì em..."-"Anh không hề rõ ràng. Từ trước tới giờ cũng chưa hề. Tiểu Thu, tình yêu của em sâu đậm như vậy à? Sáu năm cũng không đủ để em quên đi sao?""Không đủ, một ngàn năm cũng không đủ! Em không quên được, tại sao em phải quên!""Em lớn lên một chút được không? Khi em còn sống, có vài thứ phải ra đi, nhất định phải biến mất, let it go!""Em không muốn mất anh."-"Lịch Xuyên, em ở đây! Anh đừng bỏ em mà đi... em xin anh đừng bỏ em mà đi... em không ép anh nữa! Anh yên tâm, đợi tới khi anh khỏe lại, em sẽ move on ngay lập tức, em sẽ rời khỏi Bắc Kinh, em sẽ tới thành phố khác, em sẽ không gọi điện thoại cho anh, cũng sẽ không đi tìm anh nữa. Lần này em nói thật, em nói được thì sẽ làm được, không bao giờ thay đổi nữa! Anh hứa với em, nhất định phải cố gắng sống sót, được không?"…
"...em tìm thấy anh - chốn thanh bình ạ..."serenity /səˈrenəti/: sự trầm lặng, sự thanh bình, sự thanh thản------------------------------------------------------------------------------------OOC, NONTP xin đừng đọcHơi dài á nha mn TT-TT…
các cp nhà gmmtv đi học sẽ như nào nhỉ:)Main: SkyNaniCp phụ: PondPhuwin, GeminiFourth, JoongDunk, Firstkhaotung.....…
Một câu chuyện ngắn trong ngày oi bức về công việc nào đó.Kết tùy theo suy nghĩ mỗi người nhé.…