"Bạn đã từng tỉnh dậy sau một giấc mơ dài, như thể mình đã sống cả một cuộc đời khác mà tới cả khi trở về thực tại, bạn cũng không chắc liệu những gì đã trải qua là mơ hay thực?"Tại đây, Jasmine- một nhà khảo cổ học với niềm đam mê lịch sử và kim tự tháp đã vô tình vướng vào một rắc rối thời Ai Cập cổ đại. Diễn biến tiếp theo sẽ là gì khi cô phải đối mặt với những thử thách, khó khắn để níu giữ tình yêu của mình tại Ai Cập này?…
Tác giả: Bát Trà Hương Truyện khá hấp dẫn và thú vịNếu là một độc giả yêu thích những truyện ngôn tình hẳn bạn sẽ thấy được nhiều khía cạnh khác nhau trong câu chuyện này. Không phải là quan hệ cha - con rể đơn thuần, cũng chẳng phải là mối tình thơ mộng vốn có mà là mối tình được sự bảo hộ của bậc thân sinh.Truyện xoay quanh mối tình với những thắng trầm, yêu thương; đọc truyện bạn sẽ thất được mối tình này. Cố Trạch Vũ không biết cô chính là con gái "Tiểu công chúa" của thủ trưởng. Mục tiêu của hắn chính là giáo huấn cô gái này. Hàn Lăng Sa không biết hắn là đàn em mà ba cô luôn nói "Không đơn giản". Nguyện vọng của cô chính là giết chết người đàn ông này ngay dưới chân của mình. Khi Cố Trạch Vũ biết cô chính là "Tiểu công chúa", suy nghĩ của hắn là bắt cô về nhà từ từ dạy dỗ. Khi Hàn Lăng Sa biết hắn là "Không đơn giản", chiến thuật của cô là vội vàng hạ gục từ từ tiêu diệt.…
Còn nhớ ngày đó lũ trẻ trong xóm chả chơi với hai đứa, chúng nó chê Minh là đồ con hoang còn chế giễu Nhi là con nhà "thầy cúng đểu", thực ra không phải mẹ Nhi là thầy cúng, mà là mẹ của Minh, hai đứa nó cứ thế lủi thủi chơi với nhau cho tới khi Minh mất, Nhi nằm viện, cả nhà Minh cũng rời xứ mất tăm. Cả hai kể về chuyện nướng khoai, bắt dế, chơi đồ hàng cho tới lúc đứng trên sân thượng lúc nào không hay, phía chân trời bình minh vừa ló dạng một tý.- Có đẹp không?Nhi thẫn thờ nhìn nơi phát ra tiếng nói, một vệt vàng rơi trên khuôn mặt của Minh, thật ra hình ảnh của cậu lúc trưởng thành còn đẹp hơn lúc nhỏ, mái tóc đen che một nửa hàng lông mày, sống mũi cậu thẳng tắp, nhất là đôi mắt màu đỏ ấy, có lúc đẹp, có lúc lại đáng sợ.- Rất đẹp.Nó vô thức trả lời, vừa lúc này Minh cũng đưa mắt nhìn nó rồi nhoẻn miệng cười, chàng trai mặc áo trắng quần tây với một cái áo khoác mỏng ấy có một nụ cười màu bạc, nụ cười của ánh trăng chứ không phải nắng. Thế rồi Minh vươn tay kéo nó vào lòng thở dài:- Thật muốn ôm em vào lòng mãi, mèo nhỏ đáng yêu quá đi mất. Truyện có yếu tố bạo lực, kinh dị, ám ảnh các bạn cân nhắc trước khi xem.Viết từ Thúy Hiền - Bút danh Qi Haan…
《Truyện mình reup để đọc offline chưa có sự đồng ý của tác giả hay editor, có ghi rõ nguồn nhé. Nếu không thích mình có thể ẩn vì mục đích đọc offline và bên Wattpad có lưu vị trí đọc nên tiện hơn thôi. Cám ơn tác giả và editor đã edit truyện hay và cute này nhé.》📚 Tên truyện: Phong Cách Yêu Thầm Của Nhà Giàu Mới Nổi🇨🇳 Hán Việt: Bạo phát hộ thức ám luyến✍ Tác giả: Hoa Lí Tầm Hoan💻 Editor: [L.A]_Limoncello🧾Nguồn: lustaveland.com🆗️ Tình trạng: Hoàn thành🗂 Số chương: Chương 99 + 1 Phiên ngoại🎎 Thể loại: 1vs1, HE, Ngọt, Sủng, Thanh xuân vườn trường, Nguyên sang, Thầm mến, Hiện đại. 📣Văn án📣Vào thời điểm kết thúc lớp mười một, gia đình của người nọ phá sản, hắn từ một anh chàng đẹp trai giàu có biến thành một người đẹp trai nghèo khổ, phải trải qua những ngày tháng bỏ học đi làm thuê để nuôi sống gia đình.Thịnh Hạ nhìn chằm chằm vào bóng dáng người nọ bận rộn mệt mỏi hơn nửa năm, cuối cùng mới lấy hết can đảm đi đến trước mặt hắn: “Tuyển người...Tuyển người làm hộ bài tập. Bạn học có muốn xin việc không? Tiền lương một tháng năm ngàn… Không, một vạn!”Lăng Trí vẫn luôn cho rằng cô gái mặt bánh bao ngồi bàn trên là một kẻ hèn mọn đáng thương có gia cảnh nghèo khổ. Bởi vì cô vô cùng giản dị, tiết kiệm, mỗi ngày sau khi tan học còn đi nhặt ve chai mang về nhà.Kết quả…“Bạn học, phát… phát tiền lương, đây là chi phiếu của cậu.”…
Lily Evans, một học sinh gương mẫu trong một lần đi du lịch với lớp đã bị một nhóm bạn hãm hại. Trong lúc cô đang bất lực, hoảng loạn và lo sợ thì giọng nói một chàng trai lạ vang lên. Sau đó, cô cố tìm anh nhưng không thấy bất kì ai quanh đó. Thứ duy nhất cô tìm thấy là một chiếc iphone trông rất mới, không giống với bất kì loại iphone nào đã được phát hành. Cô không hề biết rằng chính từ thời khắc đó cuộc sống của cô đã rẽ hướng. Vậy chàng trai đó là ai? Chiếc điện thoại có ý nghĩa gì và cuộc sống của cô thay đổi như thế nào?____________________"Trông anh quen lắm, mình đã từng gặp nhau chưa..?""Tôi nghĩ là rồi đó!"…
Lớp 6, có lẽ còn quá nhỏ để nhận ra mình thích một người. Cơ mà...tôi không nghĩ vậy. Chuyện của tôi có lẽ không hay nhưng đó chính là cảm xúc, là suy nghĩ, là tất cả những gì mà một con bé lớp sáu có thể làm với văn chương. Tôi không nghĩ mọi người sẽ yêu thích nó nhưng thực sự tôi rất mong nó sẽ mang lại một thứ cảm xúc đặc biệt hay gợi lại một kỉ niệm của bạn. Nếu đã sẵn sàng xin hãy bắt đầu đọc: Chào anh, mưa và những loài hoa.***Deep quá rồi! Thôi được, iem xin nói trước là trong truyện có thể mắc phải lỗi chính tả và nhiều chi tiết khiến độc giả hụt hẫng nên mọi người iem xin lỗi trước ạ!!! Có vậy hoi mọi người ủng hộ nhé!! Không làm mất thời gian nữa thì xin bắt đầu đi ạ!…
Câu chuyện kể về sự cố chấp theo đuổi thầy giáo của mình của một nam sinh viên.Nhan Cảnh : Khụ Khụ, bạn học Nhung Tử, bạn suy nghĩ sao mà lại cố chấp theo đuổi một người đàn ông lớn tuổi đã vậy còn lớn hơn bạn rất nhiều tuổi có gì tốt đẹp đâu. Bạn tìm kiếm một bạn trai khác ngang bằng với mình không phải hay hơn sao ? Chú không còn ít tuổi nữa, không còn nhiệt tình để chơi với bạn, mạng già này không muốn rơi vào tay bạn đâu!Nhung Tử: Em thích thầy nên em đường đường chính chính theo đuổi thầy, thế là sai ư?Nhan Cảnh: cái đứa nhỏ này sao cố chấp như vậy!Nhung Tử: giữ vững niềm tin là sai ư?Nhan Cảnh:... Bạn đúng rồi, là tôi sai.---------------Thể loại: Hiện đại, niên hạ, chính trực trung khuyển công x nữ vương đại thúc thụEditor : Hà HiTác giả : Điệp Chi LinhNguồn: haanhcu.wordpress.com…
Trong một phút đọc Bl manhwa và lóe lên suy nghĩ viết bộ này mong mọi người ủng hộ :))).Giới thiệu: 'Trong thời khắc đó, tôi chưa từng nghĩ sẽ gặp được anh, người từng khiến cuộc đời tôi như những giấc mơ về hạnh phúc mà tôi từng khao khát ước muốn, cũng là người đẩy tôi xuống vực thẳm của tuyệt vọng, vậy tại sao khi không còn hơi thở của anh cạnh bên, cuộc sống của tôi lại bộn bề đến nghẹt thở, tôi phải đặt dấu chấm hết cho chúng ta như thế nào đây..."Trích đoạn: " Anh xin em, tha lỗi cho anh đi Tùng, anh hứa sẽ không làm em đau nữa", Minh Quân vừa khóc vừa nói, lời nói vừa thốt ra đến miệng thì anh im bặt, thật buồn cười nhỉ, anh đã nói câu này không biết bao lần, lần nào cũng là tha thiết cầu xin chỉ riêng lần này anh rơi nước mắt, sau tất cả những chuyện anh làm, anh không dám mong hai đứa sẽ quay về bên nhau, anh chỉ muốn xin Tùng tha thứ cho anh, lần cuối mà thôi..." Anh đi đi, không cần xin lỗi em đâu, chúng ta cũng nên kết thúc thôi, em mong là anh sẽ thay đổi đừng làm người đến sau phải buồn như em nữa." Tùng nhìn thẳng vào Quân và nói, kì lạ thay sau bao nhiêu lần câu nói của Quân được lặp lại, lần này cậu lại không khóc chỉ cảm thấy khó chịu trong lòng, cậu không biết sự khó chịu này là gì, phải chăng như người ta vẫn thường nói một khi nước mắt không còn rơi thì người đó không còn quan trọng nữa.------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha…
Tên truyện: Khách trọ, đừng như vậyTác giả: Lam Bạch SắcEditor: HeidiSố chương: 47 chương + 3 Ngoại truyệnTình trạng: HoànThể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HàiCP chính: Địch Mặc x Lãnh TĩnhVăn ánAnh là một người đàn ông lỡ đường nên xin quá giang, còn cô lại là một chủ nhà. Nhưng điều đáng lạ hơn, trong nhà cô lại không có nổi chiếc giường. Điều này hết sức nghiêm trọng, rất rất nghiêm trọng ! Không có giường, chẳng nhẽ lại để 'khách trọ' nằm đất mà ngủ sao ? Sao cô lại có thể để như vậy được chứ ?Nhưng cuối cùng, cô cũng đành phải để 'khách trọ' nằm dưới sàn nhà lạnh như băng mà ngủ. Anh nằm sấp ngủ phơi lưng trần săn chắc rất chi là bắt mắt, rất chi là gợi cảm đã thành công khiến máu sắc nữ của cô lại trỗi dậy, khiến cô nghĩ đến những chuyện mà bản thân không thể nghĩ đến. Cố gắng nhắm mắt lại để kiềm chế, nhưng cái máu sắc nữ kia, rất khó có thể dập tắt. Cô luôn luôn cố gắng kiềm chế chính mình, nhưng anh lại dường như cố ý khoe thân thể gợi cảm của bản thân. Cơ thể của cô khẽ căng cứng, trong miệng lẩm bẩm như niệm chú 'không thể, hắn là khách trọ'. Chuyện khiến cô bất ngờ hơn chính là anh lại thiếu nợ cô. Trong đầu bỗng nổi lên một suy nghĩ không mấy logic, phải chăng anh làm vậy là đang cố ý dùng thân thể để bù đắp cho cô?P/S: Mình re-up truyện để đọc offline và chia sẻ các bận hay đọc offline. Mình có ghi tên editor rõ ràng nên đây không phải truyện do mình edit. Cảm ơn tác giả và editor nhiều!…
Thanh niên im lặng từ nãy đến giờ, hai tay chắp về phía trước, cúi đầu xuống."Thưa thầy, chúng em có vào thư viện, nhưng đâu đến nỗi phải như này đâu ạ, hành động của chúng em cũng bình thường mà ạ"Vừa nói, Việt Thành ngược lên nhìn tôi và chị Thư, không đúng hơn là liếc xéo luôn ấy. Ánh mắt hôm nao tôi còn nói là đẹp, giờ khác gì ánh mắt viên đạn không. Không hẹn tôi với chị Thư tự nhiên rung hết mình.Hành động bình thường???. Vào thư viện, nói cười đùa như thế mà bảo là bình thường à, ahsssss chết tiệt dường như máu não tôi đang xông lên rồi:"Thưa thầy, cô ạ! Em có điều muốn nói."Đợi cô và thầy gật đầu, tôi nói tiếp:"Chúng em cũng không muốn phải xử lí như thế này ạ, nhưng mà cách cư xử của các bạn ấy không đúng chuẩn mực và ảnh hưởng rất nhiều đến hình ảnh cũng như nhiều hoạt động khác của câu lạc bộ. Vì thế mới có sự việc ngày hôm nay ạ.""Như lời cô Phương nói vừa nãy ạ, chính chúng em tận mắt chứng kiến hành động của các bạn ấy và đã nhắc nhở nhưng việc này vẫn diễn ra ạ." tôi ngừng một vài giây.Đoạn mắt đối mắt với Việt Thành, thực sự lúc đó chẳng biết tôi lấy dũng cảm đâu ra mà trực diện combat đến vậy. Cũng không được coi là combat lắm, nhưng cũng đại khái là liếc xéo đá đểu nhau rồi.................Và từ đó, số lần đụng mặt nhau nhiều hơn, số lần cay cú nhau nhiều hơn, số lần đánh rơi nhịp tim cũng tăng lên.....…
*chap1* _ Anh kia, đứng lại _ có chuyện gì_anh giẫm nát cái điện thoại của tôi rồi này. Bắt đền đấy ! Có lẽ đó là lần đầu tiên cô và anh đụng chạm nhau. Cô là Sunmi , là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng mới từ Paris về thì được bạn bè gọi đi coffee. Trùng hợp thay anh cũng đi uống coffee với cô em gái " nuôi "._cô nói tôi sao_ đúng vậy còn ai ngoài anh nữa_ anh ấy là tổng tài của CEO đấy. Cô dám đắc tội _ CEO thì sao. Tôi mặc kệ mau đền điện thoại cho tôi _ cô muốn đền đến vậy sao_ đúng_ vậy mai đến CEO đi tôi sẽ đền cho cô_ anh nói được thì làm được _ mặt tôi giống đang đùa cô sao_ tôi sẽ nhớ lời này của anh. Hẹn mai gặp Cô em gái nuôi nào đó nói khi cô rời đi_ anh à, đền cho cô ta làm gì. Cái thưa không biết nhìn người ấy. _ im lặng và đi ngay Lời nói của anh làm cô ta sỡ hãi, im bật và làm theo anh _ sao vậy Sunmi.Một người bạn của cô hỏi _ không có gì. Chúng ta tiếp tục nàoCuộc hẹn kết thúc, cô trở về nhà. Đường vắng, không có một bóng người qua lại. Cô cảm thấy hơi lo sợ và cắm dây vào máy phát nhạc Mp3 nghe nhạc cho bớt sợ. Đang đi, cô bắt gặp một đôi cẩu nam nữ đang làm hành động thân mật. Cô mặc kệ mà bước đi qua. Nghe tiếng bước chân người con trai ngoảnh lại_đứng lại . Đây là truyện mới của tui nha. Mong mn ủng hộ nhiệt tình nà.#sachi💜…
Chap 1. Bất ngờ …Hàn cầm tách cà phê đặt trước mặt Nhi, anh ngồi xuống, đối diện với chị“Có viêc gì ?”Nhi hơi thất vong trước câu hỏi của anh, chị lúng túng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, chị biết muốn thuyết phục anh cần phải kiên trì vì tính Hàn vốn lạnh lùng, nói năng dễ làm người khác nổi giận, chị mỉm cười nhìn anh “Tối nay anh có bận gì không, đi ăn với em nhé !”“Hôm nay anh bận rồi, em tìm người khác đi !!!” _ Hàn dửng dưng như không liên quan đến mình, anh để ý thấy Nhi đã tỏ vẻ khó chịu, dù làm việc cùng nhau suốt mấy năm trời nhưng Nhi không tài nào quen nổi thái độ của anh ấy mỗi khi nói chuyện, lần nào cũng vậy, chị luôn là người rủ anh đi chơi nhưng gần như đều bị từ chối, mặt chị bỗng ỉu xìu, Nhi cố tỏ ra đáng thương để Hàn đồng ý nhưng anh thì vẫn lạnh nhạt làm chị thấy buồn, có lẽ lại thất bại rồi “Còn việc gì nữa à ?” _ Hàn lên tiếng, giọng anh vẫn thản nhiên, Nhi hiểu “Anh ấy muốn bảo mình ra ngoài đây mà, không, không thể chịu thua được”, chị hít thật sâu để lấy lại vẻ tự nhiên, Nhi nhìn Hàn “Anh bận à, không sao, em sẽ đợi”Hàn đứng lên, cầm chìa khóa xe rồi quay lại nói “Để anh đưa em về”Nhi lặng thinh, không biết anh có ý gì đây, chị còn đang suy nghĩ vu vơ thì anh gọi “Em không định về sao ?”Nghe anh nói chị mới hiểu, cố nén lòng, Nhi đứng dậy bước ra cửa “Thôi, em về một mình cũng được”“Vậy đi cẩn thận nhé”…
Sau khi chết ở Nhà Lao, A-Cửu trọng sinh lại lúc y chỉ mới 7 tuổi, lúc đó Nhạc Thất đã đi được tầm 3 năm, y vẫn còn ở Thu gia, nhưng có một số chuyện đã thay đổi tất cả, Thương Khung Sơn nay lại có đỉnh thứ 13, tên là Ma Giáo Phong, phong chủ của Ma Giáo phong lại là người mạnh nhatsa 13 đỉnh, kết đan khi chỉ mới 15 tuổi, lại là mot nữ nhân tu Ma đạo lẫn chính đạo, có nghĩa Ma Giáo Phong cho phép môn sinh tu cả Chính lẫn Ma, và môn sinh của Ma Giáo phong luôn là nhungxw môn sinh kết đan và có tìm năng tu luyenj thành công. Nhưng vì tu cả Ma giáo nên â Giáo Phong luôn đứng vị trí thứ 2, ban đầu A-Cửu không để tâm lắm, nhưng đến khi y bị môtj cô gái tầm 20 tuổi giải thoát khỏi Thu gia vaof năm 10 tuổi thì đã có một bất ngờ lớn dành cho y, người cứu y chính là Phong chủ của Ma Giáo phong, Miêu Hoạ Ngọc, sau đó chính y được thu nhaanj làm đệ tử của Ma Giáo Phong, điều đó y cunxg không phàn nàn lắm, đến khi bị cho lên lam phó Phong chủ, tại thật ra, Hoạ Ngọc là phong chủ duy nhất của Ma giáo phong từ trước toiws giờ có nghĩa cô đã mấy trăm tuổi, nên ừ, và còn một chuyện, A-Lạc đã được thu nhận vào Ma giáo phong (lý do...mời tự hiểu), và mọi chuynej mới chính thức bắt đầu. Băng ca trọng sinh lun đó…
Một câu chuyện về cô nữ sinh nhỏ nhắn và cậu em lớp dưới. Những cung bậc cảm xúc tưởng như nắng đầu ngày - ấm áp và tươi mới sẽ đều trở thành những kỉ niệm của một thanh xuân. Mỗi ngày đều là một ngày mới, chúng ta có thể sẽ không còn là chúng ta của hôm qua.Và.Văn Nhã Ân đang bước vào năm cuối của cấp 3. Tưởng chừng như năm học này sẽ lại trôi qua thật êm đềm, nhưng...***- Tại sao lại tránh mặt tôi?Thằng nhóc hỏi.Ân vẫn giả vờ cúi mặt vào quyển sách, giọng nói đều đều.- Ân chả tránh mặt em làm gì cả.- Chị có.Cuốn sách bị kéo khỏi mặt nhỏ. - Chị và tôi, chúng ta đều biết chuyện này đều sẽ ra sao mà.- Ân và em không được đâu, sẽ không...- Sẽ được, nếu chị đừng bỏ chạy như thế nữa.Đôi mắt sắc lẻm, đen láy của thằng nhóc như xoáy vào trái tim đang bối rối của Ân. Bóng tối như bao trùm lấy tâm trí nhỏ. Trong tíc tắc Ân cảm thấy bản thân cần phải rời khỏi đây. Nhỏ đứng dậy, bỏ đi.Nhưng khi đã tới lúc người ta đạt tới giới hạn của chịu đựng, không có gì có thể cản được nữa.Ân bị giữ lại, thân thể nhỏ bé bị khoá chặt bởi đôi tay rắn chắc kia.Tim Ân lỗi nhịp.Một nụ hôn nhẹ được đặt lên mái tóc nhỏ.- Tôi không thể để chị trốn chạy khỏi tôi nữa.***…
Chú ý:1.Truyện viết nhân lúc rảnh rỗi, không xác định được là có theo tới cuối không nhưng sẽ cố gắn hết mức có thể.2. Truyện có thể đụng độ bản quyền hay ý tưởng của bất cứ một bộ truyện nào đó nhưng mình khẳng định với các bạn mình viết truyện với mục đích phi thương mại và nếu có trùng lặp ý tưởng thì hoặc là do mình không biết hoặc là do mình cảm thấy nó hay và muốn truyền bá rộng rãi, dù cho bất cứ lí do gì thì mình cũng sẽ xin lỗi nếu bạn cảm thấy mình đạo văn hay gì gì đó...mặc kệ.3. Về nguyên tác, mình cực kì đam mê bộ Đấu La Đại Lục này luôn á, mặc dù không đọc hết nguyên tác nhưng mình đã đọc hơn chục bộ đồng nhân rồi, cho nên mình sẽ không bôi đen bất kỳ một nhân vật nào trong nguyên tác cả, mình rất tôn trọng Đường Gia Tam Thiếu vì vậy ném gạch về mình vinh quang về nguyên tác.4. Về occ, cái này là không thể tránh khỏi bởi vì trong mỗi người có một hình tượng nhân vật của riêng mình.Vì vậy cũng giống như không có 2 người nào trên thế giới hoàn toàn giống nhau, các bạn nếu đọc truyện của mình thì xin hãy chuẩn bị tin thần sẵn sàn chấp nhận nhân vật bị occ.5. Về cp, trong thế giới đam mỹ của mình chỉ có chủ công thị giác cho nên Tiểu Tam đáng thương người tình công chúng phải ủy khuất tí rồi.6. Cuối cùng là về tên truyện, thứ lỗi cho mình chưa nghĩ ra sau này sẽ bổ sung kk.…