Mối Tình Đầu Mang Tên Nắng
Lần đầu tiên gặp anh, tôi là một cô bé ngô nghê chưa hiểu sự đời, ba năm sau, tôi vẫn yêu anh, chỉ là lúc này tôi đã hiểu rằng có một vài điều, đã không thể níu kéo được rồi...…
Lần đầu tiên gặp anh, tôi là một cô bé ngô nghê chưa hiểu sự đời, ba năm sau, tôi vẫn yêu anh, chỉ là lúc này tôi đã hiểu rằng có một vài điều, đã không thể níu kéo được rồi...…
Nhớ vote nheA…
mê fic này lâu lắm rồi nên giờ cover lại đọc chung với mọi người cho vui…
Một bóng hình thấp thoáng với ánh nhìn luôn hướng về người.Tôi ở đây. Thầm thương người...Một sự bình yên đến không chân thật, nhưng lại chẳng thể phủ nhận sự hiện hữu xung quanh.Là ai? Đến, mang theo những hơi ấm đó ?…
Ngữ pháp tiếng anh…
Thể loại ngôn tình, ai ko muốn đọc kết HE xin đừng đọc 😥…
Khi xã hội chưa chấp nhận tình yêu của hai người[?E]Mong mọi người đón xem 👉👈😍😍…
Hoc Tieng Anh…
Girl love- vào một trường cấp ba nọ có một lần tính cờ Dưới con mưa- Ta thích nhau…
author: PCW流星link: https://weibo.com/ttarticle/p/show?id=2309404842676930609447#_0@traiquytcuaxinyang.…
author: SaturnEKimlink: https://card.weibo.com/article/m/show/id/2309404967211025694893@traiquytcuaxinyang.…
ex-crush đột nhiên thích mình?©quytsandchuis_…
cảm giác với mẹ kế là như thế nào?…
Không ai quan tâm đến tôi…
"Cho dù đó không phải là chúng ta nhưng tớ mong các phiên bản khác của chúng ta ở các thế giới khác cũng sẽ được hạnh phúc bên nhau."…
Tống Á Hiên luôn nghĩ, thế giới này vốn chẳng có chỗ dành cho mình. Mẹ kế cười dịu dàng trước mặt, sau lưng lại tàn nhẫn gieo rắc những lời dối trá. Người em cùng cha khác mẹ lúc nào cũng đóng vai đứa trẻ ngoan hiền, khéo léo cướp đi mọi thứ cậu từng có.Trung học số 1 Trùng Khánh, lớp 1-ban A - nơi ấy có Lưu Diệu Văn, một người lạnh lùng như tuyết đầu đông, ánh mắt sâu như đêm dài, thành tích học tập đứng đầu suốt ba năm liền. Mọi người nói cậu ấy cao ngạo, khó gần. Chỉ riêng Tống Á Hiên biết, đằng sau sự lạnh lùng kia là trái tim dịu dàng biết chừng nào.Thật ra, gió xuân đã đến từ lâu, len lỏi trong từng ánh mắt lơ đãng lướt qua nhau nơi hành lang lớp học, trong vài lần va chạm tay áo khi cùng viết bảng, trong sự quan tâm âm thầm của học bá Lưu. Chỉ là... gió xuân vô tình quá, không hiểu nổi nỗi lòng của người thầm lặng đứng dưới hoa, cũng chẳng giúp họ thốt ra được lời nào.…
...Dont call my name..just call me:Sky…