Yêu anh qua chiếc điện thoại
truyện đầu tay của mịcũng ko văn chương lắm đâu ha(truyện có thật)…
truyện đầu tay của mịcũng ko văn chương lắm đâu ha(truyện có thật)…
Câu chuyện dựa vào yếu tố bất ngờ tuy nhiên đây là do tôi lên ý tưởng cấm lấy cắp ý tưởng và có yếu tố loạn luân và cảnh nóng mong mọi người không ném gạch tôi…
Cô rất thích màu vàng hay chạy nhảy nhưng lại gặp anh người "lười vận động" lúc nào cũng diện đồ đen. "Anh đừng có lợi dụng bản thân khác người mà viện lý do!"…
Lần đầu viết truyện nên sai sót gì mong mọi người thông cảm…
Câu chuyện kể về Giang Đăng Nam và Ngọc Yến An. 2 người làm quen khi mới vào cấp 3. Tiểu An là 1 cô gái nhỏ bé với chiều cao 1m53, hay khóc, luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, luôn tâm sự với Đăng Nam kể từ khi quen với cậu. Đăng Nam có vẻ ngoài chuẩn soái ca học đường với chiều cao 1m79, giỏi nghệ thuật và nằm trong đội bóng rổ của trường, xung quanh cậu lúc nào cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp nhưng Nam vẫn ko chấp nhận lời tỏ tình của bất kì cô gái nào.…
"Tình yêu, nó cũng thật đáng sợ. Đưa con người ta đến sự thăng hoa nhất, ngọt ngào nhất. Và rồi khi họ mộng mị trong thứ hạnh phúc đó thì vội cướp đoạt không chút lưu tình."Author: _jinlucifer…
Tác giả: Mon Lườifb: Mon Mon (hoặc Hoà TenShi-chan)thể loại: bí ẩn, tình trường, bá đạo nam chính, hành độngCô là Đỗ Thiên Hạ năm nay 18 tuổi ,cô là một đứa con gái không ra gì, một kẻ bất cần một ai.Cô có một gia đình thối rứa cha cô thì suốt ngày rượu chè trở thành một tên nát rượu,mẹ cô cũng ghê tởm không kém gì cha cô bà ta suốt ngày cặp bồ lăng nhăng bôi son chát phấn vào quán bar làm đĩ.Cô mệt mỏi,cô chán ghét cuộc sống này,không lấy một người quan tâm không có ai chia sẻ.Bóng tối bao trùm cả người cô,cô trở thành một côn đồ,một kẻ sống chết tùy số,cô lập trong mọi hoàn cảnh.Ý định tự tử luôn len lỏi trong đầu của cô!**anh Nguyễn Tưởng Kỳ lão đại của Thiên Hữu bang đứng thứ hai trong thế giới ngầm,anh một kẻ được coi là máu lạnh,vô cảm giết người không thương tiếc năm nay anh 20 tuổi.Đôi lời của tác giả: các ái khanh có chịu lọt hố không? -.-? nói xem lào! nếu lọt hố nhiều ta sẽ viết tiếp a~😂😂😂…
tình cảm qq…
Việt Nam là một chàng trai tầm 15-16 nồi bánh chưng :DMột hôm đi đường không cẩn thận trượt vỏ chuối chết :vvLưu ý : Truyện không dành cho thanh niên nghiêm túc , đàn ông đang cho con bú :vCó H ( maybe ) và loạn luân . Ảnh bìa không phải của tôi , lượm đấy :v…
Có một khúc thánh ca...Hòa mình trong triền xa vang vọngMột nhành liễu rũ oằn cong...Dưới sức nặng của giọt sương trong nhỏ béÁnh mắt ai thắm đượm hồn buồn nhẹ...Phảng phất lời thỏ thẻ khúc thánh ca...…
Chifuyu quay lại Shibuya sau bấy nhiêu năm đó ở nơi khác, gặp lại một (số) người không nên gặp.#thật lòng thì đừng quá bận tâm đến tags, mình cũng không biết có nên viết souyachifu không nữa.…
Đọc đi rồi biết…
sau tất cả em chỉ là tình nhân của hắn . hắn không yêu em nhưng hắn yêu cơ thể của em!…
10 năm đợi người ,vương vấn không dứt ... khổ ải trần gian ...ta và ngươi có thể vượt qua.... Ko thể nhìn thấy trong 10 năm có là j trong vc đợi chờ ngươi.... Ta....…
mẩu oneshot ngắn nho nhỏ về chủ tiệm hoa lee luda với vị khách mới gặp kim jiyeon…
" seokjin ah em thích anh nhiều lắm đó "" tôi không thích một người nhẫn tâm như em "" seokjin ah em yêu anh nhiều lắm đó "" tôi không yêu một người nhẫn tâm như em "" seokjin ah em lấy anh làm chồng em nha "" tôi sắp lấy vợ rồi và người đó không phải là một người nhẫn tâm như em "" seokjin ah em sắp lấy chồng rồi và bây giờ anh được tự do rồi đó "" tôi yêu em "…
Tên truyện: Mã Văn Tài, ta sẽ luôn ở bên ngươiTác giả: Tử Nguyệt Vô TịnhThể loại: Xuyên không, Đồng nhân Lương ChúcTình trạng: Đang sáng tác Số chương: Giới thiệu:Tần Dĩ An nhìn nam nhân đang không ngừng uống rượu. Đã hai ngày rồi, kể từ khi Chúc Anh Đài đi, sau khi cô đến đây, hắn đã ngồi đó uống được hai ngày rồi. Cô cúi đầu xuống, lòng ê ẩm đến cùng cực.Mã Văn Tài vẫn không ngừng uống hết vò rượu này đến vò rượu khác. Hắn như thể không biết những diễn biến xung quanh mình. Thì sự thật là như vậy mà."Mẹ ta đã bỏ ta từ khi ta còn nhỏ. Đến bây giờ, nữ nhân ta yêu cũng bỏ ta mà đi. Haha" Mã Văn Tài cất tiếng cười thê lương, cầm vò rượu rót vào miệng mình "Trên đời này, ai nguyện vì ngươi mà lưu lại chứ? Mã Văn Tài à Mã Văn Tài, ngươi thật ngu ngốc. Sao đến giờ ngươi mới ngộ ra được đạo lý này cơ chứ?"Tần Dĩ An thở dài, phủ cơ thể mình lên bờ lưng vững chắc tràn đầy cô độc kia:"Không, ngươi sai rồi. Đời này kiếp này, ta nguyện vì ngươi mà lưu lại. Mã Văn Tài, ta sẽ luôn ở bên ngươi"…
Muội không giỏi viết truyện. Mong các Tỷ Tỷ và các Huynh thứ lỗi!…