Cậu yêu anh, yêu rất nhiều dù anh hành hạ cậu sỉ nhục cậu nói cậu kinh tởm thì cậu vẫn mãi yêu anh. Anh có bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày nào đó cậu xa anh hay không mà cho dù là cậu rời bỏ anh thì chắc gì anh đã quan tâm và đau buồn vì cậu....…
ĐÃ ĐÓNG.Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Gió nhé!_______________Mọi thông tin chi tiết liên hệ:Email: [email protected]: https://www.facebook.com/HongGio1209Các nền tảng truyền thông khác:Youtube: https://www.youtube.com/channel/UCso-2LZTEsvPIrnRPlBLxkQInstagram: https://www.instagram.com/honggio1209/Wordpress: https://honggio.wordpress.com/Group cộng đồng: https://www.facebook.com/groups/437579486841509_______________Link cfs: https://forms.gle/hSLYrEPM9q1p4K4E7…
Cuộc gặp gỡ ở ngưỡng cửa thanh xuân của năm cô gái. Mỗi người trong họ đều mang một tính cách khác nhau, lớn lên trong một hoàn cảnh khác nhau. Họ gặp gỡ nhau ở thời điểm đẹp nhất của cuộc đời, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, gian khổ của cuộc sống hiện thực tàn khốc và trở thành tri kỉ của nhau.Câu chuyện về tình bạn, tình yêu thuở non nớt và những nỗ lực trong cuộc sống.…
Chuyện này không có mô tả. Nói đúng hơn là không biết mô tả như thế nào nữa. Nếu để giới thiệu qua thì ừm... có thể buồn, cũng có thể vui, cũng có thể là nhạt nhẽo vô vị...…
Thật ra thì mình rất rất thích na na, nhưng mình noi trước mình là fan của tfboys đã mấy năm rồi , Nhiều khi mình suy nghĩ về các tứ diệp thảo nhiêu lắm vì sao lại gét na na như vậy. Từ lần na na tham gia happy camp với tiểu khair chỉ tình cờ vì cái ánh mắt nhìn MC tò mò Maf mọi người lại cho rằng liếc mắt nhìn tiểu khair, Lần đó mình rất bức xúc cho na na, na na lucs đấy cũng chỉ ms = Tuổi tiểu nguyên mà thôi, ma mọi người lại chỉ trích ẻm như thế , ẻm cũng ầ con gai , mình biết các bạn rất iu thần tượng mình, nên ms đâm ra như vậy. Nhưng cũng phải chung mực thôi chứ . Nhiều bạn viết fanfic và lấy na na làm nv phan diện, mình ko ý kiến đó là quyền tự do của. Moi người. Viết là theo cảm xúc của mình ai thích thì đọc còn k thì bach…
ĐÃ ĐÓNG.Cảm ơn mọi người đã ủng hộ Gió nhé!_______________Mọi thông tin chi tiết liên hệ:Email: [email protected]: https://www.facebook.com/HongGio1209Các nền tảng truyền thông khác:Youtube: https://www.youtube.com/channel/UCso-2LZTEsvPIrnRPlBLxkQInstagram: https://www.instagram.com/honggio1209/Wordpress: https://honggio.wordpress.com/Group cộng đồng: https://www.facebook.com/groups/437579486841509_______________Link cfs: https://forms.gle/hSLYrEPM9q1p4K4E7…
- Thể loại: Ngôn tình hiện đại, sủng, 1v1- Tình trạng: 720 chương, đã hoàn- Khuyến cáo: bộ này do ta edit đầu tay, còn nhiều thiếu xót! Hãy khuyến khích ủng hộ, đừng gạch đá nhé!! Ta không ngại việc truyện này đc truyền đi khắp nơi, nhưng hãy ghi người và kèm link wp của ta nhé, vì ta edit cũng khổ lắm, xie xie <3- Văn án:Đường Tiểu Khả, tướng mạo xinh đẹp, đầu mộng gạch chéo (??). Tốt nghiệp đại học 3 năm, vào nghề bác sĩ cũng đã được 3 năm. Quân Tam thiếu, nổi tiếng trong giới chính trị là "quỷ tài", tà mị như yêu, cao ngạo như sói. Lần đầu gặp nhau, hắn đang giãy dụa trên bàn phẫu thuật, Đường Tiểu Khả trên tay cầm thuốc gây mê áp chế hắn phải ngoan ngoãn. Gặp lại lần nữa, trên tay cô cầm sổ khám bệnh và mọi giấy tờ liên quan đến bệnh tự kỷ, tiến vào Quân gia đại trạch, đường đường chính chính trở thành bác sĩ kiêm người giám sát, bảo mẫu cho gia đình Quân Tam thiếu. "Bác sĩ Đường, Quân Tam thiếu mắc chứng mất ngủ trường kỳ." Hừ hừ, cho hắn lọ thuốc ngủ đi. "Bác sĩ Đường, thuốc ngủ không có bất cứ tác dụng gì với Tam thiếu cả."Tam thiếu nói, "ôm người về đã ... cưới sau". "Quân Thời Sênh, tại sao anh lại cưng chiều tôi như vậy?""Bởi vì từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh liền biết, em chính là bà xã của anh, nên nhất định phải cưng chiều!"…
"Tên đầy đủ của nó là Lê Nhật Hạ.Nó là một con bé 17 tuổi, tính cách nông nổi, ngang ngược nhưng vô cùng nổi bật.Một hotface lớp 11-1 của Trường Trung học Phổ thông Quốc tế N tại thủ đô Hà Nội."...Một ngày nào đó, cơn gió mùa đông lạnh lẽo ập đến tạt vào trái tim yếu ớt của ngày hạ tưởng chừng như vô cùng chói chang.Một ngày nào đó, khi ánh nắng ngày hạ trút bỏ hết vẻ ngoài hào nhoáng của mình.Một ngày nào đó, khi ánh nắng chói lọi ấy gấp gáp đuổi theo một cơn gió đã lỡ đọng lại chút rung động.Một ngày nào đó, khi một cậu học sinh ngoài sân bóng rổ là tất cả tình cảm nhẹ nhàng mong manh của nó."Cơn gió mùa đông lạnh căm mà tớ mang tới, chắc chắn sẽ chỉ làm trái tim của cậu ấm lên thôi."…
Tôi đã từng là một bức tranh đen trắng, ảm đạm và cô tịch. Tôi đã từng nghĩ mình vẫn sẽ mãi như vậy, tôi yêu thế giới chỉ có hai màu của mình.Và rồi cậu đến. Cậu giống như ánh nắng đầu hè rực rỡ, đẹp nhưng không chói chang.Cậu dẫn tôi đến với thế giới của cậu, lần đầu tiên tôi thấy thế giới này cũng đẹp đẽ đến vậy. Lần đầu tiên tôi ý thức về cuộc đời mình, không phải chỉ có bản thân. Tôi đã yêu thế giới này hơn, vì có cậu. Đã từng muốn cậu luôn ở bên cạnh tôi như vậy, nhưng cuối cùng lại để lỡ.Đã nhiều lần nghĩ về nguyên do, có lẽ là do tuổi trẻ quá ngu ngốc, điên cuồng và kiêu ngạo mà chúng ta làm tổn thương lẫn nhau. Người ta vẫn nói đó thôi, tình đầu thường không trọn vẹn. Sau này, tôi đã đi rất nhiều nơi, đến với thế giới không có cậu.Tôi từng đến Paris ngắm Mona LisaĐến Vantican xem trần nhà nguyện SistinaNgắm thế giới trên đỉnh EverestVượt sa mạc Sahara với những người bạn xa lạĐến Bắc Cực xem loài chim cánh cụt dễ thươngCũng từng đến Nga và ngắm cực quang, uống Vodka cùng ông lão làm nghệ thuật kì dị vừa quen.Những trải nghiệm như vậy trước đây tôi chưa từng nghĩ mình có thể làm được.Hoá ra không có cậu cuộc sống vẫn tiếp diễn mà thôi.…
Đây cũng không hẳn là một câu chuyện, chỉ là những mảnh kí ức rời rạc về mối tình đơn phương đầu tiên của tác giả thôi :)Truyện mang tính chất tự kỉ, không có nhiều cao trào (đơn phương mà, cứ âm thầm lặng lẽ thôi, đào đâu ra cao trào *cười*), vậy nên bạn nào không hứng thú có thể click back. Mình cũng tự nhận mình viết không hay, vì cũng không phải tác giả chuyên nghiệp gì, nên bạn nào đã có lòng đọc thì có thể thoải mái góp ý, nhưng đừng ném đá mình tội nghiệp, tâm hồn mình "mỏng manh dễ vỡ" lắm *chớp chớp*Hì, không dài dòng nữa, các bạn đọc truyện vui nha~…
Nhân vật chính :HOA Ý NHI : Con gái út gia đình có bố Trung Uý quân đội, mẹ bacsĩ có tâm được mọi người tôn trọngLÊ NGỌC BỐI : Con ruột hoàng hậu thất súng vì sinh nghi không phải con ruột minh nên Hoàng đế đương triều đã chối bỏ và Hoàng hậu đánh gửi con cho Lê Thao .LÊ THAO Một kiểm khách quy ẩn giang hồ nhận nuôi Lê Ngọc Bối dù con nuôi nhưng yêu thương hết mực, bán thân hiểu biết y thuật và kiểm pháp nên đã truyền đạt hếtthuật và kiếm pháp nên đã truyền đạt hết những gì mình biết cho "con gái"Biểu Tùng : vũ nữ có tiếng nước láng giềng qua giao lưu với đại Việtvì sự cố "không thể nhỏ hơn" xuyên không gặp tiểu mĩ nhân với những tình huống oái ăm khó đỡ liệu đó là do sắp đặt hay chỉ trùng hợp...…
Tên gốc: Nhất chi (一枝)Tác giả: Lục Sơn (绿山)Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, đô thị, hoàn thành, ngược luyến, gương vỡ lại lành, niên thượng, tình đầu ý hợp, chủ thụ, chú cháu (không ruột thịt), 1×1, OE.Độ dài: 89 chương và 2 ngoại truyệnBiên tập bởi: Mộc Thố Xích ViTiến độ biên tập: Mình edit truyện này từ tháng 9/2021 (đến chương 24) và quyết định tiếp tục edit vào tháng 4/2025. Mình chưa có thời gian đọc lại các chương cũ nên mong các bạn độc giả thông cảm về những sai sót không đáng có.…
Một gia đình tìm thấy con gái thất lạc bấy lâu bởi vì nó là nhân chứng trong một vụ án mạng liên hoàng.Nhưng đứa trẻ ấy không bình thường, nó bị điên.Nhân chứng duy nhất lại là một người điên.Khi mà vụ án lại lâm bế tắc, đứa trẻ đó lại nói: "Quân xe đi sai hướng rồi, thế nào cũng ngã!"Hôm sau, nạn nhân thứ năm đã bị sát hại và dàn dựng thành tai nạn giao thông.----------Tác giả: Meo Lục SắcThể loại: Kinh dị, tâm lí, trinh thám, gia đình, hư cấu, drama, LGBTQ+,...Wattpad: @_MeoLucSac_…