Cô ấy yêu em mười một năm, em yêu cô ấy bốn năm nhưng chúng em chỉ mới bên nhau một năm.Vy đã nói chúng ta là một thể, điều Ngoại mong muốn cũng là điều Vy mơ ước. Ngoại quỳ thì chúng ta cùng quỳ, ngoại muốn kết hôn Vy càng muốn cho Ngoại một lễ cưới trang trọng.Tôi xin trình bày trước các đọc giả, những nhân vật và tình tiết trong truyện hoàn toàn không có thật, đó chỉ là sự tưởng tượng của riêng tôi. Đây là truyện đầu tay do tôi viết với mục đích biến trí tưởng tượng của mình thành câu chữ để lưu giữ cho sau này. Cảm ơn các bạn…
Hầu hết sẽ là những đoản ngắn.Cầm sắt hà minh chính là tên cp của 2 người họ ( Hà Dữ × Hầu Minh Hạo )Đọc gần giống "Cầm sắt hòa minh" mang nghĩa phu thê đồng thuậnWarning: đều là trí tưởng tượng không liên quan đến người thật.…
Tác phẩm: Nếu cho ngươi gửi một quyển sáchTác giả: Nhất Trản Dạ ĐăngThể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêuThị giác tác phẩm: Hỗ côngPhong cách tác phẩm: Chính kịchTiến độ truyện: Kết thúcTag: Đô thị tình duyên Nhân duyên tình cờ gặp gỡ Chức trườngTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lương Tân Hòa, Ninh Hi ┃ vai phụ: Chu Yến, Chương Ni Tư, Hàn Khai Lượng ┃ cái khác:Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận:28081 Số lần bị cất chứa cho đến nay:21389 Số lần nhận dinh dưỡng dịch:59683 Văn chương tích phân: 761,478,208…
Bản chuyển ver phi lợi nhuận không có sự đồng ý của tác giả, lẫn beta, edit, nên đừng tự tiện đem đi khi chưa xin phép. Tui ko khó việc reup bản chuyển ver này nhưng ít nhất nói một tiếng trc.…
Mình lần đầu viết fic, câu chữ nghèo nàn văn phong lủng củng nhưng vì tin yêu họ nên ráng viết cho họ. Fic nhẹ nhàng bình thường thôi không có lót thuýt cao trào hay gì đặc sắc đâu ạ.Mình yếu văn thật không giỡn! Nên đây coi như là kỷ niệm lần đầu đu cp quốc nội thui à :))…
*Lưu ý: Lấy cảm hứng từ bộ phim "Đường lên Điện Biên" và trận Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu năm 1954. Truyện được lấy cảm hứng từ lịch sử nhưng không mang yếu tố mô phỏng hoặc kể lại về cuộc đời của bất cứ ai, hầu hết các tình tiết xảy ra trong truyện đều là giả tưởng và là suy nghĩ, cái nhìn của tác giả, vì vậy người đọc vui lòng không coi đây là tài liệu lịch sử, không coi hành động hoặc diễn biến trong truyện là lịch sử. Để có được cái nhìn khách quan và những mốc thời gian lịch sử rõ ràng nhất hãy tìm đọc những nguồn sách chính thống. Sơ lược: (1)Tôi là một cô gái bình thường của thế kỷ 21.Tôi sống vô lo vô nghĩ, tận hưởng mọi thứ, mưa không tới mặt, nắng không đến đầu.Còn anh là bộ đội thuộc tiểu đoàn 5 lẫy lừng, anh gan dạ, tình cảm, ấm áp như ánh dương. Khi thời không đảo lộn mang tôi tới bên anh, cho tôi nhặt được tình duyên của đời mình.Mưa bom bão đạn, chiến trận ngập lửa, thao trường đẫm máu, rừng thiêng nước độc, gian khổ, bi thương, loạn lạc, lầm than....Giữa chiến sự ngổn ngang, lòng người vô thường, anh thề nắm chặt tay tôi qua vòng xoáy giống tố, đưa tôi về ngày Tổ quốc chiến thắng.Tình yêu của tôi chẳng hề yên bình như tôi hằng mơ, nhưng lại ngông cuồng và tươi đẹp đến lạ. Yêu của chúng tôi là mang tình thương và để dành nỗi nhớ. Kiếp này em nguyện ở lại nơi em chẳng thuộc về, nguyện dâng hiến trái tim, khối óc của mình, trước tiên với đất nước và sau đó là với anh.…
Tác giả: Lục Dĩ Toàn【 về nữ chủ 】Trò chơi đánh tới một nửa không lưu trữ, kết quả muốn một lần nữa lại đến cảm giác các ngươi lý giải sao?Thật vất vả dựa viết tiểu thuyết tích cóp đến tiền đi đọc nghiên, kết quả một giấc ngủ dậy chính mình lại biến thành một cái tiểu thí hài là tình huống như thế nào?Đường hiểu quân thập phần oán niệm gõ chữ đi -- trọng tới liền trọng tới, dù sao có thể sớm làm chuẩn bị, đến lúc đó muốn đi nơi nào liền đi nơi nào!【 về mặt khác 】Giảng điểm đạo lý, cho dù biến thành tiểu thí hài cũng đừng cho nàng một đêm trở lại trước giải phóng hảo sao?Di động chỉ có thể trò chuyện, máy tính chỉ có thể tra tư liệu là cái quỷ gì? Nàng muốn chơi game! Muốn xem manga anime! Muốn tìm linh cảm a!【 về ẩm thực 】"Ta uống mỹ thức không đại biểu ta thích uống cà phê, Trung Quốc trà mới là ta yêu nhất.""Nhà này Trùng Khánh cái lẩu quá bất chính tông. Lần sau tới nhà của ta, ta lộng cho các ngươi ăn.""Quả hạch loại đồ vật tuy rằng bổ thân mình, nhưng là ăn nhiều thượng hoả. Ta càng thích ăn rau quả."【 về CP】"Hắn đã trở lại đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Vô thanh vô tức đi rồi mười lăm năm mới trở về, ta đều không nhớ rõ hắn là ai.""Trứng muối hoàng thực hảo a. Ta mua một đống xứng cháo trắng.""Có người chính mình đều không quý trọng chính mình mệnh, một hai phải đi hủy đi bom. Ta có thể lấy hắn thế nào? Còn không bằng không cần dựa thân cận quá, tương lai cũng sẽ không quá thương tâm.""Trà là thực hảo, chẳng qua đây là Anh quốc trà phao pháp. …
Đời trước Điền Chính Quốc làm rất nhiều chuyện sai lầm ngu ngốc, giống như một thằng hề khiến người ta chán ghét bản thân cũng không có thành tựu gì, sau khi chết thảm cậu mới biết thì ra cậu chỉ là pháo hôi trong một quyển sách để tôn lên nam chính thụ.Nam chính công phản bội cậu ở phía trước, nam chính thụ hãm hại ở phía sau. Làm lại một đời, cậu quyết định gả cho người cầm quyền hào môn - cha của nam chính công, cho nhân vật chính thêm mấy em trai để phân chia tài sản.Vốn tưởng người đàn ông đó lớn tuổi, muốn mang thai cũng có mấy phần khó khăn, nhưng không ngờ tới người đàn ông đó không những có thân thể cường tráng, hơn nữa càng thêm anh tuấn đẹp trai hơn nam chính công lại thành thục ổn trọng vô cùng mị lực.Kim Thái Hanh và vợ trước là hôn nhân thương mại, cũng đã ly hôn nhiều năm. Bây giờ lại không dự liệu được, hắn sẽ lấy một cậu trai nhỏ hơn mình khá nhiều tuổi làm vợ, vốn ban đầu chỉ muốn coi như có thêm một đứa con trai mà nuôi thôi.Chỉ là không ngờ tới, đứa nhỏ lớn lên tinh xảo trắng nõn dần khiến hắn vô thức cưng chiều lại thêm đau lòng, cuối cùng thậm chí cả trái tim đều cho cậu.…
"Toàn thể đất nước biết em thích anh, nhưng anh thích em chỉ mong là em biết."*Tag: Thanh xuân học đường, Showbiz, Song phương thầm mến, Slice Of Life.*Ghi chú: Đói ke nên tự viết fanfic để delulu, chống chỉ định cho chánh quyền. Tất cả tình tiết chỉ là hư cấu, OOC.Tác giả thích mấy cái hint nhỏ nhẹ mềm xèo nên sẽ chậm rãi, ai gu dồn dập dăm điên thì chờ qua nửa đầu truyện ạ.…
Một ngày nọ, cơn gió thu đi ngang qua con phố nhỏ bình yên, nghe được tiếng bàn tán của mấy cô thiếu nữ vừa sang xuân.-Nghe nói tiệm hoa mùa hạ cuối phố có năm cha con đẹp trai lúm.-Bên tiệm trà thanh xuân kế bên cũng có ba anh trai đẹp hong kém bên kia đâu nha.-Tiệm áo mùa đông đối diện cũng toàn trai đẹp mà tiếc là mấy ảnh yêu nhau mất tiêu.Gió thu khóc thầm "Tại sao không có ai đặt tên cho mùa thu vậy, huhu"…