Tác giả: Mofei1434Link gốc: https://archiveofourown.org/works/56184205Art by: mipung @319O913Warning: 🔞 Ngước lên nó nhìn thấy cặp kính của Lee Minhyeong đã mờ đi vì hơi thở, khuôn mặt bi thương của Ryu Minseok không khỏi nở một nụ cười méo mó. Nó đưa tay tháo kính cậu xuống, tiện tay ném sang một bên. Lee Minhyeong vẫn cười xán lạn nhìn nó, đôi mắt đào hoa không còn chiếc kính cản trở càng thêm sâu lắng, đôi mắt đen láy phản chiếu bóng hình của nó. Ryu Minseok bị cậu nhìn đến ngây người, đôi môi ướt át mấp máy, "Minhyeongie..."…
Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/300349331?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=naka_jwyt&wp_originator=YY9h0uYTB9wMOF2gKaQRkslv4N5q%2FLF0m%2F114WnbbQd%2F9BAcGF%2F%2Bp%2BjKcUAlKKl6%2FNSUITiQfvCNO5gPCh26RZFRXZ9crmJt5gCzWh2bsTrqRJ9TTczXEzuiOQR7LKxkTác giả : @theromanticcatCouple chính :TaegyuCouple chuyển ver: JungyuBản chuyển ver CÓ SỰ ĐỒNG Ý ỦA TÁC GIẢ. Vui lòng không reup ở bất kì nơi nào khác. Chúc các bạn đọc fic vui vẻ (*'ω`*) Tưởng rằng Jungwoo cứ tiếp tục sống như thế cho đến ngày Trái Đất này chính thức bị phá huỷ cùng phần nhân loại còn sót lại. Niềm an ủi duy nhất của cậu là được ở cạnh Yuta cho đến hơi thở cuối cùng. Nhưng giờ đây, thậm chí niềm an ủi đó cũng bị sự suy tàn của Trái Đất cướp khỏi tầm tay cậu, đến mức Jungwoo nghi ngờ rằng liệu cậu có phải đang bị trừng phạt bởi một tội lỗi trong vô thức mà cậu đã làm với mẹ thiên nhiên hay không. Một vực thẳm sâu hun hút và dài đằng đẵng hơn cả rãnh Mariana đột nhiên xuất hiện như một ranh giới ngăn cản giữa căn phòng trọ nơi cậu và ngôi nhà của Yuta. Và Jungwoo biết cậu cần phải làm gì đó, vượt qua rãnh sâu này để đến với tình yêu của đời mình.…
Nội dung: truyện kể về mối tình giữa AHe và GE, tình yêu giữa hai người thật đẹp nhưng cũng thật dảk. Còn tại sao nó dảk thì mời các bạn cùng đọc.Truyện của summersun65_eng trên instagramMình chỉ là người dịch*Lưu ý: truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả, reup chỗ khác thì nhớ ghi nguồn. Nhân tiện, đây là chuyện dịch đầu tay của mình, có gì sai sót mong các bạn bỏ qua.…
Tác giả: HarukaUshikawaTên Khác: Người Bảo vệ Ma thuậtThể loại: Viễn tưởng, đồng nhân, hành động, tâm lý,...Nhân vật chính: Berdina Arnoild / Phối hợp diễn: Marvel thế giới.Lưu ý: Không re-up dưới mọi hình thức. Sai chính tả, sai chi tiết, OOC, bạo lực và máu me? Mọi nhân vật trừ Oc đều thuốc về Stan Lee và Marvel Studios. Không tuân thủ tất cả các phần phim. Chuẩn bị la hét vì Irondad và Spiderson đi :3 Không thân thiện với Đội Rougue Avengers. ( Đặc biệt là Steve Rouger và Wanda Maximoff... vì vậy, ai là fan của họ thì có thể thoát ra kím cái khác mà đọc. Ở đây tôi không nhận gạch đá vì không có nhu cầu xây nhà )…
Trong một buổi livestream Doãn Hạo Vũ vô tình được fan hỏi về quan hệ của Châu Kha Vũ và Lâm Mặc?---❌Câu chuyện trên hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả vui lòng không xem là đời thật. ❌Truyện chỉ đăng trên wattap, vui lòng không mang các bé đi chỗ khác chơi khi chưa được sự đồng ý của tác giả. ❌Cuối cùng, tác giả viết văn không hay rất mong nhận được sự góp ý nhẹ nhàng từ mọi người. WELCOME TO MY STORY!…
Đây là Fic mình dịch. Chưa xin phép í. Nên các cậu đừng đem đi nhé.Draco chạy trốn người chú độc ác muốn giết cậu. Và cậu đã trốn đến ngôi nhà có bảy Weasleys.Đến hẹn lại lên. Hai ngày một oneshot.…
"Gọi ta là "nàng" bởi người là lý do ta ở đây."Xứ Đan Mạch giữa cơn giao mùa lạnh lẽo, Jane ấp mình trong sự ve vuốt của lớp đệm bông, những lớp váy dày lấp lánh và chiếc nịt eo thít chặt cơ thể xuân thì mà ngỡ rằng mùa đông sắp đến thật ấm áp. Hoàng cung thật rộng lớn và xa cách, dẫu cuộc đời nàng xưa nay chỉ quẩn quanh nơi đây; Jane không khi nào biết đến cảm giác chán chường. Nàng có một đức tin tuyệt đối với tinh thần tự do. Kể cả khi nàng buộc trở thành nữ nhân của người khác.Kể cả khi tên nàng được đề trên gia phả của một dòng tộc khác. Kể khi không còn sự trong trắng thiếu nữ, Jane vẫn tham lam một linh hồn đồng trinh."Jane muốn làm gì?"Đôi chân trắng trẻo nhuộm xanh màu cỏ. Gót chân hồng hào nhuốm màu bùn đen. Jane đưa thân mình băng qua cánh rừng dẻ gai lạnh lẽo cô đơn; không ai biết nàng đi về đâu, không ai biết nàng sẽ làm gì.Nhưng đức tin đã thiêu rụi những lo lắng khấp khởi trong lòng nàng, như ánh dương bừng lên sau ngọn hoa tiêu lấp ló. "Chúng ta sẽ gặp lại nhau khi bình minh đến."---------------------------------------------------Đồng hành cùng AskTeam trên các nền tảng khác tại:► Email: [email protected]► Facebook: www.facebook.com/askteamofficial (@askteamofficial)► Wattpad: www.wattpad.com/user/askteam (@AskTeam)…
Wraning:Nhắc lại đây là truyện OOC...truyện OOCTruyện chủ yếu ship cặp Leo x Riley(Hell Ember x Lawyer)Cảnh báo:Truyện sẽ khá nhảm...(sẽ có chap H nặng,nhẹ thì thuộc vào độc giả)Nếu ai không thích thì vui lòng bước ra ạ...(chuyện có thể khá ngắn mong thông cảm ngôn từ của Au còn hạn chế...)ND:Mặc dù em đã làm nhiều chuyện rất ác đối với tôi...nhưng trong trái tim này nó vẫn đập loạn nhịp vì em...…
Làm thế nào cậu có thể diễn đạt cảm giác tách biệt này-đối với cơ thể, những cảm xúc của cậu, và tất cả mọi thứ? Nó giống như việc điều khiển những sợi dây của con rối, một sự phức tạp quá rối ren đối với một thế giới đòi hỏi câu trả lời chỉ bằng một từ duy nhất: "Ổn."Vì thế, Nobita luôn chăm chỉ hoàn thành các bài tập, nghiền ngẫm kỹ lưỡng những bài đọc được giao, ôn tập cho các bài kiểm tra sắp tới, ăn bữa tối một cách máy móc, và cuối cùng là rút vào giường ngủ. Ở đó, cậu nhìn chằm chằm lên trần nhà cho đến khi giấc ngủ nhẹ nhàng ập đến, cảm thấy thật xa lạ hơn bao giờ hết với những điều tốt đẹp.________________________________________________Tác giả: MaelstromOfEmotionsDịch giả: foxcutiie_Tình trạng: Hoàn thành (1/1)Nguồn AO3: https://archiveofourown.org/works/54827995Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.⚠️ Cảnh báo:• Mặc dù không có gì quá nặng nề hay mô tả chi tiết, nhưng có một đoạn nói về việc Nobita cố ý ép mình vượt quá giới hạn và tự làm tổn thương bản thân để cảm thấy điều gì đó. Bao gồm việc vặn nước nóng đến bỏng da, hi sinh giấc ngủ để học bài, đi bộ bất chấp đau đớn về thể xác để cảm nhận nhiều hơn về nó, viết bài ngay cả khi tay bị chuột rút, và nắm chặt bút đến mức đau đớn. Có thể nhiều người sẽ không đồng ý, nhưng mình coi đây là hành vi tự hủy hoại và tổn thương bản thân. Vì vậy, nếu điều này khiến các độc giả cảm thấy khó chịu, xin hãy lưu ý trước.Chúc mọi người có một khoảng thời gian đọc truyện vui …