Mùa hạ năm ấy, tôi và cậu gặp nhau trong tiết chiều yên ả. Và cũng chẳng biết từ bao giờ tôi và cậu lại như hình với bóng. Để rồi khi cậu đi, tôi vẫn chờ đợi. Đợi để thấy, để gặp, để nói với cậu thêm một lần nữa. Nhưng giờ đây, vẫn là mùa hạ ấy, vẫn là chỗ tôi và cậu đã gặp, mà lòng tôi lại trống vắng. Mong một hình bóng quen thuộc trở về...…
"Em không tỏa sáng như ánh mặt trời, nhưng em vẫn có thể thắp sáng và sưởi ấm trái tim cằn cỗi của tôi bằng sự dịu dàng của em. "...."Dù rằng trên sân trường nhung nhúc người, tôi vẫn dễ dàng tìm được cậu ấy, bởi lẽ hình bóng của cậu đã in sâu trong trái tim của tôi"........................................................................🚩Lưu ý: Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattap, vui lòng KHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC…
Couple chínhTrịnh Khả VânTrương Minh HuệVương Hạ NghiêmHạ Tuấn Anh(Me: Ai là của ai chưa ai biết được nha! Tùy tâm trạng ròi tui cho mấy người về một nhà)Couple phụTrấn Vũ x Ngọc Hân(Me: Hai đứa yên tâm nha! Mấy con là một nhà rồi má không nỡ lòng nào chia rẽ mấy đứa đâu ^-^)Truyện này có tới hai nữ chính lận nên tui để vậy cho dễ nhận biết nha!Trịnh Khả Vân: tui, tôi, cô,......Trương Minh Huệ: (tui), (tôi), (cô),.....Nói tóm lại là bà Huệ thì tất cả đều nằm trong ngoặc nha!Tại hai bả là nữ chính hết không biết lấy cách gì xưng hô nên làm vậy cho lẹ.-------------------------------------------------------------Văn ánThanh xuân là thứ đẹp nhất của mỗi con người. Lứa tuổi 16 - 17, cái tuổi chuyển giao của nhiều sự việc có liên quan đến cuộc đời chính mình. Cái tuổi của những mối tình đầu đời bắt đầu nảy sinh. Mối tình thời học sinh luôn luôn đẹp nhất trong lòng mỗi ngườiTôi là nữ chính cuộc đời tôi. Tôi có cuộc sống, tình yêu của riêng mình(Cô) cũng vậy (cô) cũng có thứ tình cảm của riêng côNhưng tại sao thứ tình cảm của hai chúng ta lại đặt chung một chỗ, cùng trên một ngườiTại sao chúng ta lại có chung nam chính nhỉ?Vậy cuối cùng nam chính ấy sẽ chọn ai và thuộc về ai nhỉ?…
"Hai người quen biết nhau như thế nào?"Mỗi khi bạn bè hỏi tôi câu hỏi đó, tôi chỉ cười. Tôi cũng chẳng biết chúng mình quen nhau như thế nào nữa. Hai người xa lạ, bỗng dưng nhắn tin cho nhau, hỏi thăm nhau, cười với nhau, tâm sự với nhau, thân tình, gần gũi. Tôi và cậu dường như khác biệt. Tôi luôn cười đùa vui vẻ, còn cậu lại sống khép mình. Nhưng mà này chàng trai giỏi lý, chắc cậu biết rằng hai điện tích trái dấu thì hút nhau. Bằng một cách diệu kỳ không sao giải thích, hai chúng mình từ hai người xa lạ trở thành thân quen. Chúng mình lắng nghe những bí mật thầm kín mà trước giờ chẳng nói cùng ai. Chúng mình tâm sự về chính chúng mình mà không ngại ai chê cười. Khi ở bên nhau, chúng mình được là chính mình.Và cậu có biết không, tôi rất hạnh phúc khi trở thành một phần trong cuộc sống của cậu, cũng rất hạnh phúc khi có cậu là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi yêu cậu! Đó là một trong những điều tôi không thể nói ra. Thôi thì viết những dòng này...(Chắc cậu không đọc được đâu, nhưng nếu đọc được thì hãy nhớ rằng tôi luôn dõi theo cậu!)…
Văn ánTôi vẫn nhớ rõ ngày hôm ấy, một ngày nắng trong vắt và gió mơn man vờn quanh, trong không khí nóng hầm hập của hội trường đông nghịt người, anh đứng trên chiếc sân khấu tạm, nở nụ cười thật bình thường nhưng lại mạnh mẽ đập vào tim tôi, như một cơn địa chấn chóng vánh nhưng cứ thế mà dần dần thâm nhập vào góc sâu nhất rồi trú ngụ mãi ở đấy, dù tôi có cố gắng như thế nào cũng không đuổi ra được...Anh còn nhớ hay không mùa hè năm đấy, ve kêu giòn giã, bầu trời biếc xanh và gió thật trong lànhAnh có biết hay không từ mùa hè năm đấy, có một cô gái nhỏ luôn lặng thầm tương tư, một mình tưởng nhớ, một mình vui..... Anh chẳng biết đâu có một cái tên cô gái hay thầm gọi, "Này anh, chàng trai mùa hạ...này anh, tình đầu em thương..." Dẫu năm tháng trôi qua, anh vẫn là chàng trai mang màu của nắng, là người em thương đến tái tê cõi lòng. Đây là câu chuyện về mối tình đầu của tôi.Ký tên: Nhiên…
Truyện có bối cảnh ở một trường cấp ba tại Trung Quốc. Chu Thanh Nhan là một học sinh lớp 11 bình thường như bao người khác. Bỗng một ngày, lúc đi qua công viên phía sau trường, cô thấy một cậu trai bị thương ngồi dưới gốc cây. Cô động lòng trắc ẩn, giúp cậu băng bó một phen. Ai ngờ đây lại là khởi nguồn cho những câu chuyện chưa kể sau này. ⚠ Cảnh báo: nam chính chiếm hữu. Nữ chính có chút ngây ngốc trong chuyện tình cảm. Người sáng suốt nhất vẫn là kẻ không dính đến tình yêu - bạn thân nữ chính. Tác giả đọc nhiều truyện ngôn tình Trung Quốc, giọng văn có thể giống phần nào.…
Chỉ là những mẩu truyện ngắn, tâm sự cũng như kinh nghiệm về Crush😁😁😁😁😁Chúng ta chắc hẳn cũng từng crush một người cũng có thể là nhiều người, chúng ta cùng chung thuyền rồi😃😃😃😃😃😃Nếu thế đừng ngại ngần mà nói cho nhau nhé!😊😊😊😊😊…
Thư văn : 《[ tống ] thánh mẫu kế hoạch bồi dưỡng 》 / [综]圣母养成计划Tác giả :迟时雨Thể loại : nhanh xuyên , ngụy thánh mẫu , chủ thụ , nhẹ nhàng tình cảm ,ấm áp , chữa khỏi hệ , giúp những BE trong manga thành HE ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Up theo từng thế giới , trong raw , viết theo chương cộng với toàn là tên hán nên khi chia truyện name nhân vật đổi về tiếng nhật thì chỉ tìm được nhân vật chính thôi , còn lại mấy nv phụ qua đường giáp tên tiếng trung hết , ta sửa name = word chứ ko bằng QT , nên chắc có khi nó dính mấy từ thường thành tên QAQ , mọi ng thông cảm . chứ ko up name trong QT được sợ trùng name sau này làm truyện trung sửa lại mệt thí mồ , kiểu như shoyo = tùng dương , cây tùng dương thì = cây shoyo =__= , nên phía trước dù đổi tên trong truyện vẫn chú thích một ít , mọi ng để ý nhé -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Văn án : Đây là một bị tín nhiệm người độc giết lại trùng sinh sau báo thù thoải mái văn... ? Uy, kịch bản ở đây: Trầm Nhiên khắp nơi một lần chỉ bằng hữu của hắn và người thân lễ đính hôn bên trong bị người độc giết, không cam tâm chết đi. Một nhìn qua rất mạnh mẽ (? ) Thần Minh nói cho hắn có thể để cho hắn đi tới sống lại báo thù thoải mái văn con đường, tiền đề là muốn hắn đi là vì báo thù hắn đã biến thành ôn nhu thiện lương thuần khiết cao thượng thánh mẫu ? Rốt cục được toại nguyện trở lại hiện đại báo thù thì, cái kia bị che lấp châ…
Cô bạn thân Ningning thích Giselle nhưng lại bị Karina ngán đường vì 2 cổ rất thân, em Winter quyết định tán Karina để giúp bạn thân tránh đc cục đá để đến với crush…
Anh chưa từng nói yêu tôi.Lúc đi cùng anh tôi nói "nhưng thế này giống chúng ta đang hẹn hò quá nhỉ"Anh"cậu nghĩ như vậy thì cho lại như vậy đi".....Người ta hỏi anh"Cậu và Didi yêu nhau?"Cậu trả lời "đến tìm tôi chỉ hỏi như vậy?"----------- Từ đầu đến cuối anh chưa từng nói yêu tôi1 tháng khi xác định quen hệ tôi hỏi anh "anh yêu em không?"Anh trả lời "vô nghĩa"2 tháng khi quen nhau "anh yêu em đúng không?" Anh trả lời "ấu trĩ"Lần cuối cùng tôi hỏi anh "tại sao anh chưa bao giờ nói yêu em hay thích em?"Anh trả lời "có cần không?"…
Đây là bộ truyện thứ 3 của ta ! Xin đừng ném đá quá nhiều. Do một buổi trưa nắng đẹp, ta thường sẽ không ngủ trưa nhưng tự nhiên lại ngủ quên con mẹ nó mất! Kết cục ở trong mơ lại mơ thấy loại truyện kiểu này. Thử nghĩ mà xem, học trưởng ôn nhu bá đạo cùng với học muội ngốc nghếch, hiền lành. Dù một dân lười như ta cũng không thể nào để yên được. Dành trọn 1 phút 30 giây ta đã thêm mắm thêm muối vào ý tưởng này. Đáng nhẽ sẽ giống như trong mơ nhưng never!!! Nhân vật chính của chúng ta sẽ xuyên không bảo vệ học muội ngốc nghếch chuẩn bị hắc hóa thành một người độc ác lạnh lùng nư thế nào đây? Mọi người hãy cùng đón xem kết quả nha~-------------------------------------------------------------------------------------------------Truyện có yếu tố Nbn ( nữ biến nam đó ba! ) thuộc thể loại ngụy ngôn tình, ngụy bách hợp. Ai không thích xin hãy ngừng đọc dưới mọi hình thức. Truyện này có thể sẽ kết thúc rất nhanh cỡ 25-30 chương nên ta sẽ dồn hết sức lực lấp bộ này trước bộ "Cư nhiên ta lại xuyên?!" Văn án ta sẽ để ở trong. Pái pai:33…
Người ta nói chuyện tình đẹp nhất , mơ mộng nhất là ở tuổi học trò các ông ạ ><nhưng mà tôi không tin điều đấy haha ái dà vẫn là tình yêu người lớn hay hơn chứ, các ông có biết không đến thời buổi tôi đang ngồi viết truyện này thì tôi vẫn si mê tiểu thuyết 18++ chứ chả bao giờ đọc mấy cái mộng mơ rồi nhẹ nhàng cả =)))) để rồi cho đến khi nữ chính phải lòng với nam chính thì tôi đặt tay xuống bàn phím kể cho các ông đây =))chuyện tình này nói nhạt như nước ốc thì không phải , nhưng mà tình tiết 18+ cũng không có nên mấy bé tuổi còn non bơi hết vào đây , nhẹ nhàng thôi heheừ thì đấy ....#2017…
Một cô gái mang trong mình vết thương lòng...dần khép mình lại.Chúng ta gặp gỡ được nhau... By JosieTruyện do chính tác giả sáng tác, vui lòng xin phép và ghi nguồn nếu reup.Mọi sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.…
Tôi lầm lì, ít nói không đáng yêu, tôi không thể hiện nhiều cảm xúc nên không xinh xắn, người tôi lúc nào cũng ủ rũ, héo khô không đem lại 1 chút cảm giác tươi tắn gì. Chính vì thế mà tôi không có nhiều mối quan hệ thân thiết. ----------Chuyện gì vậy? Cậu ta đang ở đây? Đừng nói là cậu ta thi chuyên không đủ điểm rồi phải vào trường mình nha. Nhưng nguyện vọng 2 của cậu ta là trường PQ mà??Cậu ta rớt cả 2 nguyện vọng??? ----------Có chó mới yêu cậu ta!!! ************ Truyện chỉ đăng ở nick này thôi ạ. Bạn nào có nhu cầu ib riêng để trao đổi thông tin truyện thì truy cập vào link bên dưới nhaa👇🏻:https://www.facebook.com/profile.php?id=100079189629789&mibextid=ZbWKwL Bạn nào muốn tìm truyện của mình nhanh hơn thì hãy tìm "#mmunisme" nha…
Tôi nhìn cậu rất lâu vào tháng 5, như sợ một ngày không còn được nhìn thấy nữa. Trải qua chẳng biết bao nhiêu mùa hạ tôi vẫn nhìn cậu như thế, mắt hai ta chạm nhau, giây phút đó tôi tưởng cả cậu và tôi đã đồng điệu tâm tình. Giữa tôi và cậu đã nói ngàn lời, rồi cuối cùng cũng kết thúc ở trận mưa rào tháng 9. Chúng ta gặp gỡ vào ngày đầy nắng, tưởng chừng sẽ chói lọi như thế mãi mãi nhưng nắng tàn thì tình phai, tháng năm ấy tôi nheo mắt nhìn cậu giữa trời nắng ấm cùng nụ cười của đôi ta, thứ ánh sáng ở nơi cuối hẻm làm mờ đi bóng lưng người, chỉ để tôi nhìn rõ đôi mắt tĩnh mịch ấy. Vào ngày mưa năm ấy bóng hình cậu nhòe nhòe đi, không còn nắng nhưng chẳng hiểu sao tôi không nhìn rõ cậu nữa, đó là lần duy nhất tôi thấy may vì trời đã mưa. Khi hai ta cho nhau nhìn thấy bóng lưng, đừng nghĩ đến quá khứ gặp gỡ, quen biết, hiểu về lẫn nhau, nương tựa lẫn nhau và quý trọng lẫn nhau. Khoảng thời gian tươi đẹp ấy càng sống động thì càng đau đớn như dùng chính tay bóp nghẹn đi cả tầm hồn, lưu luyến, day dứt chẳng lành lại được.…