Ký 3
viết tiếp..…
viết tiếp..…
Nhân vật chính trong truyện: Nguyễn Hàn Băng Băng (nó): tên hiện tại là Nguyễn Bảo Nhi,hiện đang sống trong một gia đình bình thường, pama nuôi làm nhân viên, sống đủ ăn, có em trai nuôi học lớp 8. Gương mặt xinh đẹp, kiều diễm được giấu trong một vỏ bọc xấu xí với tính cách vui vẻ yếu đuối suốt 10 năm. Gia thế thực: bí ẩn. Tính cách thực: băng giá, lạnh lùng, cực kì giỏi võ. Có quá khứ đau khổ. Hiện đang theo học trường Green school. Lãnh Hoàng Minh Tuấn (hắn): thiếu gia tập đoàn KW đứng đầu thế giới, đẹp trai, lạnh lùng,giỏi võ. Bang chủ bang Devil. Hot boy no1. Hiện đang theo học trường KW. Cùng rất nhiều các cô cậu bé khác. Hãy chờ xem... Giữa những cô cậu nhóc này sẽ diễn ra những chuyện j nha 😀😀…
#pov đây là tác phẩm đầu tiên của mình, sẽ có những lỗi sai sót, cám ơn các bạn đã xem 💕…
Hoàng Ngọc Lâm-nữ chính-là cô gái khá xinh, tính tình dễ gần hay giúp đỡ người khác. Bạn thân của nó là Phương My - cô gái xinh đẹp, tính tình dịu dàng, thông minh. Cả hai đều là con của gia đình khá giả, ít được người thân quan tâm nên hai cô rất thân thiết. Vũ Hoàng Minh - nam chính, là một người rất lạnh lùng.Kim Hải Nam, một người vui vẻ và rất lịch sự.Hai người con trai cũng là bạn thân từ nhỏ của nhau. Hoàng Minh nhảy múa đẹp, Hải Nam thì ca hát hay. Thế nên ở trong trường học được rất nhiều nữ sinh yêu thích..Minh và Lâm như chó với mèo, hễ gặp nhau là cãi nhau um sùm lên. Vậy mà hai người phải chịu cảnh chung lớp, chung bàn. Lần đầu gặp nhau tại trường học, Nam thấy Lâm xinh gái dễ thương, trong khi đó nó để lại ấn tượng không tốt với Minh. Trong mắt Minh, nó dữ như bà chằn vậy, rất đanh đá. Nó thân với Nam làm bao nữ sinh trong trường tức muốn hộc máu.Càng ganh ghét đố kị hơn khi thấy dường như Nam có cảm tình với Lâm, My có cảm tình với Minh. Những nữ sinh kia sẽ tìm cách để My và Lâm tránh xa các nam thần của họ. Đôi bạn thân sẽ có cuộc sống thế nào? Chuyện tình cảm của họ nữa, sẽ tiến triển và thay đổi thế nào đây?…
bạn bị william giết và bị biến thành mouse girl…
"Tôi đã có một người bạn rất thân, nhưng bây giờ thì chữ "thân" nó đã tan biến từ khi nó bước vào cuộc tình của chúng tôi..." ➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖ Nhân vật chính: Trần Dương | Y Trân | Khả Vi Nhân vật phụ: Đàm Huân | Hàn Băng | ...➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖➖…
MY LOVERTác giả: AuroraTình trạng: On-goingThể loại: Fanfiction, Couple, BoyloveCP: Lee "Gumayusi" Minhyeong - Ryu "Keria" Minseok.Warning: OOC.…
ilysem choi wooje nghiện mùi của anh moon hyeonjoon lắm thiếu nó là mất ăn mất ngủ!! warning : không phải abođang thi ielts ae chờ tôi…
Câu chuyện tình yêu của một cô gái tên Tô Chỉ Nhược…
thể loại : kinh dị , chuyện tâm linh , tâm lí xã hội.…
Anh và em gặp nhau vào ngày hoa anh đào rơi...#irs#…
Thương Vi, có chuyện này..." Đồng Thương Vi hơi dừng lại, nhận thấy sự do dự cùng nghiêm túc trong mắt cô, cô ấy không nhịn được giục:"Cậu nói tiếp đi, đến mình mà cậu cũng đề phòng sao?""... trước giờ mình chưa yêu đương, cũng không phải mình không có tình cảm, cậu biết đấy, nhưng mà mình nhìn thấy ai cũng đều là có ấn tượng chứ để nói yêu đương thì không có cái cảm giác ấy, cậu hiểu không? Nên có lúc các cậu giới thiệu người này người kia mình cũng bứt rứt lắm. Lòng trống rỗng lại sợ làm các cậu khó sử, nên trước giờ mình rất sợ cũng rất ghét bị giới thiệu này kia. Mình biết mình không cho người ta được cái người ta muốn. Xã hội bây giờ đều là người ăn người, trước giờ mình đều vô cùng cẩn thận, từng bước từng bước đến hiện tại, không gần gũi thân thiết quá mức với bất cứ người khác giới nào. Mình cũng có lúc thấy tẻ nhạt nhưng là mình đang tự bảo vệ thôi. Mắt nhìn của mình lại quá cao đi, người bình thường căn bản không để vào mắt, người hơn mình mình sợ với không tới. Hơn nữa mình còn có một quy tắc, chắc các cậu chẳng để trong lòng đâu. Không được để ý đến người yêu của bạn, chị em, không yêu người yêu của bạn bè, ngay cả người yêu cũ cũng không được, người mà chị em mình để mắt tới thì không động vào, không cướp chồng giật bồ người khác, như vậy rất không đạo đức. Thế nên trước giờ các cậu yêu đương mình chưa từng hỏi qua, cũng không mấy khi gặp mặt. Mình nghĩ chỉ cần không để ý thì không có ấn tượng, cái gì cũng không có thì sẽ chẳng phát sinh chuy…
Hè năm 2013, tôi bắt đầu những dòng đầu tiên của câu chuyện. Cảm hứng bắt đầu chỉ bằng lời bất chợt thoáng qua: "Bởi vì tôi đơn độc!" Tôi không nói với ai câu đó, mà cũng chẳng phải tôi nghe câu nói đó từ ai, chỉ là một tiềm thức nào đó trong tôi tự bật ra nó, không rõ nguyên nhân là gì. Tôi thử cảm nó, nó không phải là câu trả lời cho một câu hỏi "Vì sao" nó hàm ý sự hi sinh bằng một nhận thức rõ rệt. Thế rồi tôi suy ngẫm, nếu đã nhận thức rõ rệt đến thế thì sự hi sinh không phải chỉ dừng ở cái mức "một đổi một" mà nó phải có giá trị lớn lao hơn nhiều. "Hi sinh vì ai/ vì cái gì?" "Trong hoàn cảnh như thế nào?" "Cái gì đã đánh thức sự hi sinh đó?" - Những câu hỏi tiếp theo hình thành khiến tôi phải dựng lên trong đầu một tình huống để hiểu rõ hơn vấn đề, và đó là phần cốt lõi sơ khai của câu chuyện.Câu chuyện này đã được viết từ rất lâu, với mạch văn non nớt của một tôi rất trẻ. Tôi đã vứt sọt nó trong một thời gian dài nhưng rồi lại nghĩ thấy thật tiếc nếu không chia sẻ được điều hư cấu mình từng dồn hết tâm sức diễn tả ra. Một đoạn trong phần "Lời nói đầu" tôi đã từng viết như thế này, "Điều đầu tiên, thưa các bạn, cuộc hành trình mà các bạn sắp khám phá sau đây không có mục đích của các yếu tố kinh dị. Nhưng nếu bạn cảm nhận được nó, hãy trân trọng, vì đó chính là thế giới cảm xúc của riêng bạn, cũng như khi tôi nhận ra nó sau khi hoàn thành tác phẩm với chủ đích về những chuyện tình yêu." Hi vọng bạn thích thú…
Khi đang nhâm nhi tách cà phê của buổi trà chiều ở London lạnh giá, bắt gặp là nhóm bạn học đang trò chuyện cùng nhau. Và câu chuyện về thời thanh xuân đã mở ra từ đây. Là ước mơ, là hạnh phúc, là áp lực, là kì vọng, là vỡ òa. Bao cảm xúc cứ ùa về về khoảng cấp 3 đầy ấn tượng đó. Hôm nay tôi đã mở ra một trang sách nhớ lại những gì mình đã trả qua, cũng như nơi con tim tôi vẫn đang kêu gào vì thời thanh xuân ấy. Cái thời chúng tôi đã trải qua ...…
dễ thương, chữa lành vô cùng tận 🤡…