Hoa Treo Trong Gió Nắng
" Nắng lên...tôi gặp cậu cũng là một ngày nắng, yêu cậu cũng ngày nắng, chia tay cậu cũng một ngày nắng...Đặng Minh Anh, tôi yêu cậu và cũng ghét cậu...Nên tôi muốn dừng mối quan hệ."Đoàn Mẫn An bỏ bút, nhìn quài bức thư mình vừa mới viết xong rồi cất vào cặp, xỏ giày đi lên trường. Vừa vào lớp nó gặp người nó yêu - cũng là người nó hận, Đặng Minh Anh. Minh Anh nhìn nó, đôi mắt không cảm xúc và rất hờ hững, cậu hỏi một câu:- Viết xong chưa?: Rồi, rất ngắnMẫn An nhìn cậu, thở dài rồi đưa tấm thư hôm qua mình mới viết. Tuy là tấm thư cuối cùng nhưng nó vẫn rất sạch sẽ và rất tinh tế. Màu chủ đạo vẫn là màu xanh mà Minh Anh thích, bên trên vẫn còn vẽ vài cánh hoa dướng dương mà Minh Anh yêu, có lẽ, nó chưa từng quên sở thích của cậu. Cậu nhận tấm thư của nó, rồi lướt qua, không ngoảnh đầu lại dù chỉ một lần. Còn nó đi thẳng về chỗ, không ngước nhìn cậu dù chỉ một giây. Cứ như thế, mối quan hệ 5 tháng của tụi nó kết thúc vỏn vẹn với 5 phút.…