SelectionSort
…
.Hạ ThiênVương Tuấn Khải x Dịch Dương Thiên Tỉ…
song tử - song ngư…
Quang Tiệp FanficNhân vật không phải của t, họ là của nhau.Lần đầu viết truyện dài, mong mọi người thông cảm.Nếu như Nguyễn Nam Chúc và Lâm Thu Thạch thật sự có thật ở 1 thời không gian khác thì sao?Giả sử nơi mà chứa "những cánh cửa" thực ra có tồn tại và việc Nguyễn Nam Chúc rời khỏi cánh cửa khiến các thời không bị hỗn loạn? Điều đó kéo theo các môn thần bị đẩn qua các chiều không khác, khi đó họ được biến đổi để phù hợp với thời không đó. Trong đó họ đã rớt vô không gian của chúng mình, nơi k có cái gọi là "Cửa", họ đã bắt buộc phải biến đổi trở thành "Con người hoàn chỉnh", có gia đình và người thân. Mà vì Nam Chúc tự dưng biến mất, Lâm Lâm đã lần nữa chạy vào cửa để tìm và bị kéo theo đến không gian khác. Mà lỗ hổng có thể gây xáo trộn kí ức con người ở gần nó, khiến kí ức của môn thần và những người bị kéo theo bị xoá sạch. Trong lúc đó, Tây Tử Tự lại ở gần nơi không gian bóp méo và nhận được kí ức bị xoá của Lâm Lâm rồi viết lên câu chuyện, đặt là "kính vạn hoa chết chóc" vì những mảnh ghép hình ảnh kì lạ tựa như thật chứa đầy màu sắc xen lẫn chết chóc.…
Này, cậu có muốn nghe một câu chuyện không.📖📖📖📖📖 Một câu chuyện chỉ riêng mình biết tới. Đó là một cậu chuyện về tình bạn hay tình yêu mình không chắc nữa, nhưng thật sự mình muốn kể cho cậu nghe. "Khoảnh khắc trời đổ mưa là khoảnh khắc tại vì em nên làm anh rung động. Khoảnh khắc nhìn anh im lặng là khoảnh khắc em nhận ra bản thân mình rất thích anh. Khoảnh khắc em nhìn cậu ấy là lúc anh đau lòng nhất"😊😊😊😊 Lạ thật đấy nhưng hình như chúng ta... là gì của nhau đây.???…
"Tại sao chị lại không quên đi?"Phùng Tư Giai chớp mắt, lệ vẫn không rơi mà dường như chảy ngược lại vào trong. Đôi mắt khô ráo của nàng như sáng lên."Chắc có lẽ là quá sâu đậm đi."..."Chị có biết đây là hoa gì không?"Tống Hân Nhiễm khẽ lắc đầu, nàng thật sự không thế nhìn ra loài thực vật được phun ra từ miệng Phùng Tư Giai là loài nào, bởi vì những cánh hoa ấy vẫn luôn nhầy nhụa mà lẫn trong chất dịch đen ngòm kia. "Là hướng dương." Phùng Tư Giai nói và lại mỉm cười."Có ý nghĩa gì không?" Tống Hân Nhiễm thắc mắc hỏi. "Bởi vì người đó giống như mặt trời." Phùng Tư Giai kiên định trả lời.…
Allmin :))…