522 Truyện
[Xuyên Không- Ngược] Ngộ Kiến • Vô tận

[Xuyên Không- Ngược] Ngộ Kiến • Vô tận

110 18 4

Quân Dao ta đường đường là viên ngọc trân báu của thừa tướng phủ, lại còn là cháu gái của Hoàng hậu cao quý. Ta biết ngoài người nhà ra, chẳng có ai thật lòng muốn ở bên cạnh ta cả. Ta ương bướng, lạm quyền, ích kỷ chỉ biết nghĩ bản thân,..ta biết chứ, nhưng ta vẫn hoài cô độc. Hắn đối với ta chính là ánh trăng sáng trên bầu trời cao,hoàn mỹ xinh đẹp nhưng có cố gắng đến mấy cũng không tài nào chạm tới. Ta bất chấp theo đuổi tình yêu dù biết rằng mình không nên yêu hắn bởi kết cục cũng chỉ là khổ đau, nhưng con tim ta vẫn hằng mong tấm chân tình này có thể được đáp lại. Nhưng không, ta biết rồi Mặc Lam Lăng, ta biết ta sai rồi, ta không được yêu người nữa, không tổn hại đến nàng ta nữa. Vậy nên, làm ơn dừng lại được không?........... Đã là hoàng tộc thì luôn phải giữ cho mình hai bộ mặt. Ta cũng không phải ngoại lệ. Là kết tinh của một thoáng chân tình thiên tử kia, ta lại càng phải dè chừng, cẩn thận. Cho đến ngày kia, nàng như một tiên nữ được phái xuống trần thế đã chiếm trọn trái tim ta. Ta đã đuổi theo, giành lấy, bảo vệ người con gái như bông hoa sen trắng kia, bất chấp tất cả chiếm lấy hoàng vị. Nhưng tại sao ngươi cứ năm lần bảy lượt phá hoại hạnh phúc đôi ta. Nàng ấy không còn nữa, ta làm sao sống nổi? Quân Dao!!! Dù cho có phải bị đày xuống địa ngục, ta cũng sẽ kéo ngươi theo cùng!!!Vòng lặp vô tận, biết bao giờ có thể kết thúc? Ân oán tình thù, biết bao giờ mới dừng lại ?Link art đây nhé các nàng: https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fi.pinimg.com%2Foriginals%2F14%2Fbe%2F11%2F14be11f278f44499aca93248d7af…

BÊN NGOÀI BÌA RỪNG

BÊN NGOÀI BÌA RỪNG

18 0 2

Và chúng nó cứ chơi với nhau như vậy, cùng nhau khám phá thế giới của nhau. Chia sẻ thế giới cho nhau. Pip bảo là của chung, chẳng phải của San cũng chẳng phải của Pip, mà là của hai đứa, nên hãy cứ coi nhau như chị em ấy. Nhưng Pip cứ nhận là chị, còn San là em vì San lùn hơn. Cho đến bây giờ, khi San đã đủ tự tin để tự chạy vào thị trấn bên ngoài bìa rừng, nó vẫn còn muốn khám phá nhiều hơn thế, với Pip. Những điều mới lạ đó, San sẽ không đời nào biết được nếu ngày hôm đó nó cứ nhìn chằm chằm vào ô cửa sổ với ánh mắt xa lạ khi ngắm thế giới trôi qua đôi mắt mà ngó lơ Pip. Thế giới của San, từ khu rừng, gia đình, vài người bạn động vật, một người bí ẩn, đến bến xe buýt, rồi vài đứa trẻ khác, rồi Pip, rồi lớp học, cô giáo, thầy giáo, chiếc xe đạp, những que kem, đũa và thìa, những con đường dài, những phương tiện giao thông nhìn vừa to vừa đáng sợ, lại còn đi rõ nhanh nữa, ánh đèn đường, những ngôi nhà cao thấp,...cứ thế mở rộng ra, San đón nhận tất cả, yêu tất cả, giống như một lời bài hát tiếng nước ngoài mà Pip đã dịch cho nó khi chúng nó nghe thấy qua cái đài cũ kỹ rè rè ở trong hang của San, bằng vốn ngoại ngữ mà Pip luôn tự hào."Có những nơi mà tôi hằng mong nhớDù trong cuộc đời này, nhiều thứ đã đổi thayHay có những điều còn nguyên vẹn như vậyCó những thứ đã trôi qua, và những gì còn lạiNhững nơi ấy đều mang những kỷ niệm riêng Về tình bạn, và tình yêu vẫn hay gợi lại trong tôiNhững người đã ra đi, và những người còn ở lạiTrong cuộc đời này, tôi yêu tất cả..."…