686 Truyện
Mơ Hồ Theo Chiều Gió [ Chạm khẽ vào tim ta]

Mơ Hồ Theo Chiều Gió [ Chạm khẽ vào tim ta]

6 0 1

Xoay quanh chuyện tình yêu gà bông của KhánhAn,Đăng khoa, Việt Hoàng không chỉ là những rung động trong sáng đời đầu mà còn là tình yêu tuổi học trò . Chuyện gói ghém vào đó những trải nghiệm,những giấc mơ trong trẻo của thuở thiếu niên 16-17 tuổi, thêm vào đó là những khó khăn gian nan từ tương lai đầy trắc trở ở phía trước. Bào mòn rèn rũa từ người thiếu niên có những suy nghĩ vô tư hoài bão lớn đến sự ưu tư suy nghĩ chín chắn của người trưởng thành._ _ _ Qua năm tháng bấp bênh của tuổi trẻ, họ dần trưởng thành học cách đối diện với khó khăn , đến cuối cùng tìm được bến đỗ của riêng trái tim mình. Nhưng rồi giữa sự nồng nhiệt chân thành của Đăng khoa và sự dịu dàng thầm lặng của Việt Hoàng. Khánh An sẽ lắng nghe tiếng gọi nào từ trái tim mình? * * * Hi lu m.n mình là Annice_20 tác giả đây, sau này cứ gọi mình là Anni cũng được ạ, đây là lần đầu mình viết tiểu thuyết nên nên nếu có gì sai sót mình hi vọng các bạn độc giả hoan hỉ góp ý mình sẽ sửa ạ. cảm ơn các bạn đã đến và đọc truyện của mình (^ ^)…

Nhà Trọ Địa Ngục (Edit)

Nhà Trọ Địa Ngục (Edit)

21 1 3

"Đi vào tòa nhà trọ này, chẳng khác nào đặt chân lên một con đường không có lối về.Chỉ có người được nó chọn, mới có thể nhìn thấy nó, mới có thể đi vào bên trong nó. Mà một khi người được chọn đã dọn vào một căn hộ trong nhà trọ, thì lập tức không còn có lựa chọn nào nữa. Nếu muốn dọn ra khỏi nhà trọ, ngay lập tức sẽ bị nó nguyền rủa gϊếŧ chết.Bên trong căn hộ này, một khi trên vách tường xuất hiện huyết tự, nhất định phải dựa vào chỉ dẫn của huyết tự, đi đến địa điểm được chỉ định vào ngày được quy định, cố gắng sống sót ở đó cho đến hết thời gian quy định, nếu không làm theo cũng tức là chết. Mà một khi đến địa điểm chỉ định, sẽ phải đối diện với vô số hiện tượng linh dị khủng bố, vô số ác mộng với đủ loại u hồn quỷ mị, mỗi phút mỗi giây, đều cố gắng tước đi tánh mạng của ngươi.Dù cho có thể sống sót, trở về căn hộ của mình, nhưng cũng sẽ đến thời khắc, lần nữa nhìn thấy huyết tự tiếp theo xuất hiện trên vách tường.Mà phương pháp để có thể thoát ly khỏi tòa nhà trọ này, chỉ có một..."Mình không phải chủ bản dịch này, mình chỉ lượm lặt trên HD... và thấy bản dịch rất là chíu khọ nên mình edit lại tự đọc. Mình đăng lên wattpad để mấy bạn cũng thích thể loại này như mình thì tấp vô nhennn.Văn vở mình bình thường, bạn nào chê thì cứ gg để đọc bạn dịch gốc nè, đừng chọi gạch mình puồn ák :<…

Ngoan, tôi luôn ở bên cậu.

Ngoan, tôi luôn ở bên cậu.

1 0 2

Vũ Anh được đánh giá là một người vô tư hồn nhiên nhưng đâu ai biết, sau vẻ ngoài lạc quan đó là một tâm hồn rất dễ đổ vỡ. Vào một đêm khuya nọ, trong khi cô đang cố gắng ngủ thì nghe thấy tiếng mở khóa cửa. Cô tưởng trộm nên cầm sẵn một con dao nhỏ, vừa thấy một bóng dáng đang lại gần Vũ Anh đã giơ dao lên vs ý định rạch thẳng vào mặt người đó nhưng chưa kịp làm gì thì cổ tay đã bị giữ chặt lấy, mặt của tên đang giữ cổ tay cô dần dần lộ ra qua ánh trăng bên cửa sổ. Một gương mặt y hệt Vũ Anh hiện ra, 2 người chỉ khác nhau mỗi chiều cao thôi. "Bỏ dao xuống đi rồi nói chuyện"Tên kia nói tự nhiên như thể 2 người quen nhau vậy, mặc dù Vũ Anh không biết ả có phẫu thuật thẩm mĩ không mà có gương mặt y chang cô nhưng ko hiểu vì sao cô lại nghe lời mà mặc cho người kia lấy con dao ra khỏi tay. Từ đó một câu chuyện dài bắt đầu:D------Thể loại: đời thường, gl (chắc là gl?), có chút chữa lành, có skinshipCó lẽ sẽ ko có phản diệnCó chút xàmCó chửi tục nên cân nhắc nhaTác giả lườiTác giả trình viết còn non lắmCảm ơn đã đọc…

Gửi ba đứa của tuổi mười mấy

Gửi ba đứa của tuổi mười mấy

20 1 1

Tôi đã từ nghĩ mình không phải là người dễ gắn bó Thế mà tôi lại gắn bó với "hai kẻ phiền phức " lâu như vậyLâu tới mức tôi không còn nhớ mình quen được họ từng khi nào. Tính cách của ba đứa mỗi đứa một khác nhưng lại thân nhau đến lạ. Giang cứ cười nhẹ mỗi khi tôi vô tình làm đau ai đó im lặng đắp vào những lời nói tử tế vào chỗ trốngHuỳnh Anh thì-Huỳnh Anh luôn là cơn gió mạnh mẽ nhất, ào tới ôm tôi như thế tôi là chiếc gối ôm khủng lồTôi không biết từ lúc nào... Chuyện họ xuất hiện trong cuộc sống của tôi không còn là lẽ " bất thường " nữa. Mà thành lẽ tất nhiên. ______________________________Chúng tôi chẳng có gì giống nhau.Vậy mà cuối cùng...Lại trở thành một nhóm kì quặc, kết nối với nhau bằng sợi dây chẳng ai cắt nổi.Và tôi viết lại những ngày ấy....để không bao giờ quên. Một câu chuyện đời thường, giản dị, đúng chất " tụi mình đã từng có một thanh xuân như thế"…

Năm tháng ấy có còn quay trở lại ?

Năm tháng ấy có còn quay trở lại ?

7 0 2

Đây sẽ là nơi minh chứng cho thời gian cấp 2 tươi đẹp của bản thân mình. Sẽ là nơi cất giữ biết bao kỉ niệm vui đùa có mà buồn cũng không thể thiếu. 4 năm tuy dài nhưng nó lại thấm thoát trôi nhanh không tưởng, cứ thế mà trôi qua chớp mắt. Chúng ta của sau này không có nhau nhưng chúng ta của hiện tại song hành với nhau. Không thể nói là "mãi mãi" chỉ có thể nói "quá khứ" và "hiện tại" chúng ta có nhau. Những lời hẹn ước chẳng cần phải thốt lên đâu, chỉ cần trong tim của mỗi người cất giấu những dáng vẻ của cậu bạn hay cười đùa hay cô bạn cứ mãi nói luyên thuyên những câu chuyện xàm xí. Những dáng vẻ đó mình sẽ mãi cất giữ ở chốn này, sẽ mãi không phai nhoà. "Chúng ta là những điều tuyệt vời của nhau" ❤️…

Anhcray x Koharu: Nocturne (Pokémon)

Anhcray x Koharu: Nocturne (Pokémon)

7 0 2

Mười tuổi - đó là thời khắc khởi đầu cho mọi chuyến đi. Ở Paldea, Koharu Tsubame rời quê nhà với khát vọng vươn đến ngôi vị Pokémon Champion. Cô mạnh mẽ, kiêu hãnh, mang theo niềm tin rằng chỉ có thực lực và sự quyết tâm mới đủ để mở ra con đường phía trước. Cùng lúc ấy, tại vùng Galar xa xôi, Hoshikawa Anhcray cũng bắt đầu hành trình riêng với ước mơ chinh phục đỉnh cao, mang trong mình sự nhiệt thành và niềm tin giản đơn rằng mọi cố gắng đều sẽ được đền đáp.Hai con đường tưởng chừng chẳng bao giờ giao nhau. Nhưng định mệnh lại không đơn giản như thế. Từ Kanto đến Johto, từ Hoenn đến Sinnoh, từ Kalos đến Alola... bất kể Koharu đặt chân tới đâu, ở đó, bằng một cách nào đó, Anhcray cũng xuất hiện. Một thị trấn nhỏ ven đường, một khu rừng rậm âm u, một đấu trường náo nhiệt - không nơi nào có thể ngăn được những lần chạm mặt tưởng như ngẫu nhiên ấy.Với Koharu, sự lặp lại đó chỉ đem đến sự khó chịu. Trong đôi mắt cô, Anhcray luôn chỉ là một kẻ cản đường, một sự phiền phức vô nghĩa. Ánh nhìn cô dành cho cậu lạnh lẽo, đôi khi còn thoáng chút khinh bỉ, như thể đang tự hỏi vì sao định mệnh cứ phải bày ra trò đùa này hết lần này đến lần khác. Thế nhưng, Anhcray không vì thế mà lùi bước. Cậu ta vẫn luôn mỉm cười, vẫn kiên nhẫn, và bằng cách nào đó, vẫn để lại dấu ấn trong từng cuộc gặp gỡ ngắn ngủi.Thời gian trôi đi, hành trình vẫn tiếp tục, và ước mơ vẫn còn ở phía trước. Thế nhưng, ở giữa những cuộc phiêu lưu, những chiến thắng và thất bại, một khúc nhạc khác dường như cũng đang…

ratiorine; beneath the starry sky

ratiorine; beneath the starry sky

218 23 3

Khi màn đêm buông xuống, Ratio lại một lần nữa nhận ra rằng dưới bầu trời đầy sao kia, con người thật nhỏ bé làm sao. Những sinh mệnh như trò tiêu khiển trong tay các vị thần, những mạng sống bước đi trên con đường đã được định mệnh vạch sẵn.Dẫu vậy, đâu đó ở nơi tưởng chừng như xa vợi mà cũng thật gần gũi kia, Ratio đã tìm thấy nó. Một ngôi sao với ánh sáng le lói, như ngọn nến chập chờn tưởng chừng sắp tắt nhưng lại mạnh mẽ thổi bùng lên sức sống. Một vì sao, chẳng thuộc về bất cứ ai. Một con người, ngỡ rằng mong manh yếu đuối hoá ra lại mạnh mẽ đến không tưởng. Một sinh mệnh như vậy, vừa phiền phức mà lại vừa đáng thương. Cậu ta thôi thúc bản năng tò mò của Ratio, rằng anh phải tiếp cận cậu, làm quen với cậu, tìm hiểu mọi thứ về cậu. Rốt cuộc đó là lý trí khao khát tri thức hay là cảm xúc thèm khát đến từ bản năng của một Alpha? Ratio chẳng biết nữa, những gì anh quan tâm lúc này chính là phải tới gần cậu ấy, gần hơn, và gần hơn nữa.Cho tới khi anh vươn tay chạm tới mái tóc vàng mềm mại tựa màu nắng, chạm mắt với đôi mắt tựa viên đá quý đầy mê hoặc, và nghe được giọng nói tựa mật ngọt chảy vào tai. Aventurine, ngôi sao đặc biệt nhất giữa bầu trời đầy sao, là ánh sáng mà Veritas Ratio muốn một lần được chạm vào, dẫu nó có xa vời hay là sát ngay cạnh bên.start | 9.7.25…

MÁY BAY GIẤY

MÁY BAY GIẤY

3 0 1

Truyện này tui viết ra cho vui thôi, nên mọi người đừng trông chờ gì nhiều quá kẻo hụt hẫng nữa. Đây cũng là lần đầu tui viết truyện nên văn vở còn lủng củng lắm.Truyện được lấy bối cảnh học đường với vô vàng câu chuyện dở khóc dở cười của lứa tuổi học sinh. Câu chuyện xoay quanh về một nhóm bạn gồm 11 người bạn sống chung một khu phố, lớn lên cùng nhau, lần lượt làNhật HạTú VyThanh TuệNhất TâmTử DiệpAnh TrúcMẫn NhiGia Kỳ Hoàng KhánhThiên Vũ Tuấn Khải.Mở đầu câu chuyện là sự trở lại của một người bạn nhiều năm đã xa cách vì biến cố gia đình nên phải tạm đi nơi xa kể từ đó cả nhóm trẻ 11 đưa chỉ còn lại 10. Nhưng chắc vì đã lâu đã không gặp nhau nên việc đối phương có nhiều sự thay đổi nên cả hai phía chẳng ai nhận ra nhau. Từ đó mở ra 1001 câu chuyện gà bay chó sủa những câu chuyện khơi lại nhiều kỉ niệm đẹp của cả nhóm liệu rằng 10 người họ và người kia có nhận ra nhau không?. Cùng đón xem diễn biến của câu chuyện nhaNgoài ra truyện còn có yêu tố tình cảm tuổi học trò nhẹ nhàng với các cặp đôi siêu đáng yêu muốn biết đó là những cặp đôi nào thì hãy đọc truyện nhé.…

Trùng Sinh :Nguyện Thay Đổi Vì Em

Trùng Sinh :Nguyện Thay Đổi Vì Em

36 6 3

Ở đời có biết bao nhiêu cái gọi là hạnh phúc, nhưng Lâm Thất Tịch lại chọn cho mình một cái hạnh phúc xa tầm tay không thể nào chạm tới - đó chính là "yêu anh" Hàn Thanh Phong. Một cuộc tình trái ngang - ngang trái này rốt cuộc sẽ đi về đâu khi cô yêu anh còn anh thì vô tâm phớt lờ đi tình cảm chân thành mà cô đã dành cho anh dường như là đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình.Anh không yêu cô thậm chí là chán ghét khi nghe nhắc đến tên cô.Anh hận cô xem cô như kẻ thù anh nói : Cả đời này cô đừng mơ tưởng tôi sẽ chạm vào cô dù là một cọng lông tôi cũng cảm thấy thật ghê tởm. Cô đau lòng nước mắt tựa như đêm mưa thất tịch cứ mãi rơi cho đến hết một ngày rồi hôm sau sẽ cạn đi chẳng còn một giọt ???? Cô đau khổ tại sao hận thù đời trước mà anh lại đổ dồn vào cô để cô phải gánh chịu thay ... Anh hận thù đến mù quáng rồi u mê đến nỗi phải mất đi người con gái của đời anh mãi mãi... Khi nhận ra sai lầm cũng là lúc mất đi tất cả. Trùng sinh được sống lại một lần nữa anh đi tìm cô tìm lại hạnh phúc thật sự của mình anh thề với lòng mình sẽ bù đắp cho cô vì anh nhận ra mình "yêu cô" yêu đã từ rất lâu rồi nhưng cũng là lúc cô quyết quên đi anh từ nay hạnh phúc của cô sẽ không mang tên "yêu anh" Hàn Thanh Phong mà là "yêu tôi" Lâm Thất Tịch.Liệu anh có thể mang hạnh phúc của đời anh quay về bên mình hay không?Ta nói : tình đến thì chạy tình -- tình đi rồi thì lại tìm đến ????????????…

Tớ đã từng viết tên cậu ở trang cuối vở

Tớ đã từng viết tên cậu ở trang cuối vở

2 0 2

"Một năm học. Một lớp học. Một khoảng cách tưởng như nhỏ xíu... lại khiến tim ai đó rung lên."Ngọc Minh chưa từng nghĩ rằng năm lớp 11 sẽ có gì đặc biệt. Vẫn là những ngày học bài đến khuya, những buổi kiểm tra bất chợt, những lần dở khóc dở cười vì điểm số và áp lực thi cử. Nhưng rồi một vài thứ bắt đầu xáo trộn - một ánh mắt lướt qua nơi bàn cuối, một tin nhắn gửi nhầm, một lần vô tình chạm vai giữa hành lang chật hẹp.Gia Bảo không thích những thứ phức tạp, nhất là khi nó bắt đầu từ một người cứ mãi lặng lẽ như Ngọc Minh. Nhưng giữa vô vàn những tiếng cười, tranh cãi, trách móc và lặng thinh... cậu bắt đầu hiểu rằng có những điều không cần nói ra thành lời - vẫn đủ để khiến một ngày trở nên khác biệt.Câu chuyện không phải là một bản tình ca lãng mạn, cũng không phải là một cuốn nhật ký ướt át. Mà là về một tuổi trẻ ngốc nghếch, vụng về nhưng không kém phần rực rỡ. Và biết đâu, bạn sẽ tìm thấy một phần của chính mình giữa những dòng chữ này.…

Thanh mai trúc mã, vô yêu không vui (HĐ, TMTM, Ngược tâm)

Thanh mai trúc mã, vô yêu không vui (HĐ, TMTM, Ngược tâm)

1,030 2 1

"Ngươi có biết ta mặc B cup nội y, ta biết ngươi mặc tiểu tân đồ án tứ giác khố;Ngươi có biết ta có cửu khỏa đền bù trở xỉ, ta biết ngươi chân trái có một đạo tứ chỉ trưởng vết sẹo;Ngươi có biết ta mới trước đây đái dầm khứu sự, ta biết ngươi mới trước đây trần truồng gièm pha;Ngươi có biết ta yêu nhất ăn là mứt táo, ta biết ngươi không thích nhất ăn là bạch thủy nấu đản;Ngươi có biết của ta tiểu tính tình, ta biết đến của ngươi ý xấu mắt...Ngươi, có thể bảo ta mơ; ta, có thể gọi ngươi ngựa tre.Nhưng là...Ta tựa hồ càng muốn được xưng là quý phu nhân, ta càng muốn kêu ngươi trần tiên sinh."—— hái tự Trần Tiểu Mạt nhật kíThay tên thông cáoNguyên danh: 《 chính là yêu , làm sao bây giờ 》 vẫn cùng văn cô lạnh nhóm, chớ quên ta a ~~~Hiện thay tên: 《 thanh mai trúc mã, vô yêu không vui 》Cũng không biết sửa lại có phải hay không hảo điểm, dù sao ta là đặt tên vô năng.Nội dung nhãn:Tìm tòi mấu chốt tự: nhân vật chính: Trần Tiểu Mạt Quý Xuyên Thượng ┃ phối hợp diễn: Trần gia cùng Trần Tiểu Đóa Tào Thao từ chí ma Giang Lưu Uyển từ đễ Tương Dật ┃ cái khác: trường học tình yêu đô thị thuần yêu…

Chia tay mà .... vẫn iêu <3

Chia tay mà .... vẫn iêu <3

12 1 1

" reng reng reng ... " cái chuông đồng hồ chết tiệt nó lòm còm ngồi dậy , khuôn mặt xinh xắn tự nhiên mà cau mày lại , nhăn nhó nhìn đồng hồ chỉ đúng 6h sáng " trời ơi , 6h 6h sáng òi ak trời " miệng chữ A mắt chữ O của nó hắ hóc ra , nó cuống cuồng nhảy ra khỏi cái tổ ấm của nó , chạy lăng xăng như gà mắc dây thun , vệ sinh cá nhân , thay đồ , trang điểm nhẹ , đeo trang sức ( đồ hay đeo đi học ) chảy tóc ,, bla bla mất 15 phút , lật đật chạy xuống nhà mà k thèm để ý đến phần ăn sáng của mik , vội vàng cầm tiền ăn vặt đc để sẵn trên bàn , miệng lấp la " con chào bố con đi học " òi 3 chân 4 cẳng phi thẳng ra cửa . Anh 2 nó đang đứng chờ sẵn ở ngoài , " lẹ lên , chậm hơn rùa " giọng ns lạnh băng đó lm nó ngước nhìn , mỉm cười nhẹ òi phi thẳng lên xe , ôm chặt ah nó " hì hì chỉ có 2 hỉu e nè , thun thun " ah nó mỉm cười nhẹ trong vòng 2 giây òi trở lại bình thường . Cũng may hôm nay là ngày đầu tiên nên k trễ , ae nhà nó mới buwocs ra khỏi chỗ giữ xe thì cả đống đứa bu vào như kiến thấy mỡ , haizzz đẹp cũng khổ ghê ta , khó khăn lắm mới thoát đc đó , cực khổ lắm . Ah 2 giúp nó tìm đc lớp mới òi mới ik tìm lớp cho mik , vào lớp ai cũng ngớ người nhìn nó nhất là bọn con troai ak , nó đảo mắt nhìn 1 lượt , miệng cười tươi , " á bồ ây òi , nãy jo tìm hoài " nó la lên khi thấy con nhỏ bạn thân nó ngồi ở dưới lớp , " đi âu mà trễ vậy , lm ngta lo cho bồ quá tr lun nè " cái giọng ấm áp đó phát lên nghe ấm lòng bít bao , " thôi thôi tí nữa sẽ bù cho bồ 1 bữa thật no nê nha , chịu k bảo bối iêu ? " nó tỏ vẻ đáng iu trc mặt cô bn thân .…

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

Hẹn Gặp Em Vào Ngày Hạ Chí

68 15 3

Nếu để mà nói khoảng thời gian tôi phải chuyển từ thành phố về quê học còn thú vị hơn cả quá trình "cấy tạo và nghiên cứu tiến độ của mầm xanh công nghệ mới" của nội. Không những thế, "Hà Bá" Tùng tôi đây còn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình phải e ấp ngại ngùng nắm tay con nhỏ lớp trưởng "bà chằn" thứ dữ mà né tránh ánh mắt hừng hực khói lửa của đám loi choi kia.-o0o-Tàn nắng ướp mật vàng óng bao phủ cả tán cây lộc vừng, chiếu rọi từng chiếc lá màu xanh biếc mát mắt, kể cả gió cũng đung đưa những nhánh hoa sắc đỏ rực rủ xuống như đang nghỉ ngơi giữa ban trưa.Nắng hôm nay gắt hơn mọi khi, cảm giác như từng tấc da tấc thịt đang được nung chảy dưới nóng hầm hậm dưới sân trường tràn ngập tiếng ve râm ran."Tùng, Tùng, Tùng! Coi tui nè!""Tao đang bận ngủ trưa, bạn lớp trưởng bay đi chỗ khác đi ạ!"Nhỏ Tâm lay người tôi dậy, mãi sau mí mắt tôi mới chịu mở ra thì lại nghe nhỏ hào hứng khoe hành trình tìm được mấy chậu hoa mười giờ mới nở sau sân trường. Nhỏ ríu rít nói liên hồi, lâu lâu lại lấy cuốn sổ cô nhờ nó mang giúp mà đem ra quạt cho tôi cho đỡ nóng.Hóa ra, từ lúc nhỏ Tâm đến cạnh bên, ngày hạ chí cũng không gắt gao đến mức khủng khiếp như tôi nghĩ.…

[Tự Sáng Tác - Đam Mỹ] Thay Chị Gái Gả Vào Hào Môn Thế Gia - Mạt Chược Thiếu Gia

[Tự Sáng Tác - Đam Mỹ] Thay Chị Gái Gả Vào Hào Môn Thế Gia - Mạt Chược Thiếu Gia

18 1 1

Tác Giả : Mạt Chược Thiếu Gia.Thể loại : Hào môn ân oán,showbiz,đam mỹ,1×1,ngọt đầu ngược sau,gả thay,gương vỡ lại lành,trúc mã.Bối Cảnh : Đô thị.Kết : HE.Nghề nghiệp công - thụ : Đại Thiếu Gia Thừa Kế Sự Nghiệm Lục Gia Công × Ông Hoàng Điện Ảnh Ca Sĩ Cung Gia Thụ.Phân loại công - thụ : Thâm Tình Chiếm Hữu Ám Ảnh Toxic Công × Ngạo Kiều Dương Quang Ôn Nhu Mỹ Cường Thụ._Cung Vũ đang trên đỉnh cao của giới showbiz,ngày nọ cậu về thăm gia đình trong kì nghỉ đầu xuân thì cô chị Cung Lam chạy đến chỗ cậu không phải là chào mừng cậu cũng không phải là trách mắng cậu mà chính là cô ấy cầu xin cậu hãy thay cô gả vào Lục Gia.Hôm nay chị ấy bị sao vậy ? Chẳng phải Lục Gia là kẻ đối địch của cậu sao ? Chị ấy đã biết rằng cậu đang có mối thù sâu nặng với Lục Gia ở giới showbiz đó nhưng lại muốn cậu gả thay ?Không phải chuyện này ngoài sức tưởng tượng quá à !Cung Vũ biết A Lam đã gần khỏi bệnh nhưng tâm lý của cô vẫn chưa ổn định nên đã đồng ý thay chị mình gả cho Đại Thiếu Gia Lục Gia._Đến ngày làm lễ,cậu cùng Lục Ngạn vào lễ đường._" Lục Ngạn,tôi vì chị tôi nên mới cưới anh nên anh đừng mong tôi có tình cảm hay động phòng với anh ! "" Tôi làm lễ với cậu chỉ là vì muốn xem Cung Gia nhà cậu có dám đưa con trai cưng của họ đến để thay người chị bị bệnh về tâm lý gả cho tôi hay không thôi,Cung Vũ. "_Tag : bột tôm tự vả|ngọt đầu ngược sau|tốp mỡ toxic|tốp mỡ chiếm hữu|…

Cuộc Sống Trong Mơ

Cuộc Sống Trong Mơ

34 0 3

*Tác giả: Ms. North*Văn án: Có bao giờ bạn nghĩ về việc cố nhớ lại những giấc mơ của mình rồi ghi lại những giấc mơ đó. Nhưng rồi bạn lại quên đi mất? Những giấc mơ kinh khủng diễn ra trong đầu bạn, mà khi tỉnh dậy bạn chỉ cảm thấy hoảng loạn, thở gấp vì những hình ảnh ám ảnh đó vẫn còn luẩn quẩn trong đầu bạn? Hay mỉm cười những trải nghiệm về điều ngọt ngào trong giấc mơ vừa nãy. Liệu thật sự có điều gì đó bí ẩn đằng sau mỗi giấc mơ đã diễn ra không? Chắc chắn bạn sẽ đặt câu hỏi giống tôi. Bạn có thắc mắc về giấc mơ của chàng trai nào khác không? Họ mơ gì? Có mơ giống mình không? Giấc mơ của họ giống mình y đúc ư? Vậy. . . bạn có muốn khám phá giấc mơ của tôi, cùng tôi ghi lại những giấc mơ đó với hy vọng viển vông rằng định mệnh giữa hai con người thật sự có mối liên kết bất ngờ. *Tình trạng: Đang ra*Lịch đăng: không cố định, khi nào mình mơ thấy thì mình sẽ viết luôn -------------------------- *Nhân vật chính tuyến: tôi *Nhân vật phụ: tất cả nhân vật phối hợp cùng…

Mùa Hạ Của Anh (mở đầu)

Mùa Hạ Của Anh (mở đầu)

117 8 2

Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…

   ---  GẶP NHAU TRONG MỘT KHOẢNH KHẮC (truyện có thật)

--- GẶP NHAU TRONG MỘT KHOẢNH KHẮC (truyện có thật)

1 0 1

---Sau khi thi xong, tôi vội vàng thu dọn đồ đạc, lấy cặp chuẩn bị đi về nhà. Gần ba tiếng rưỡi ngồi trong phòng thi khiến đầu óc tôi quay cuồng, người mệt rã rời. Tôi chỉ muốn bước thật nhanh ra khỏi lớp, rời xa đống đề thi đau não kia.Vừa bước ra khỏi cửa lớp, chắc chỉ vừa đi được khoảng 2cm, thì...Tôi xém nữa thì va thẳng vào người của một bạn nam nào đó vừa đi ngang qua.Tôi khựng lại, bất ngờ đến mức tim như đập mạnh một nhịp. Nhưng chưa kịp phản ứng gì, thì cậu ấy chỉ... liếc nhìn tôi một chút rồi bỏ đi, không nói gì.Tôi vội vàng bước đi thật nhanh như thể chưa có chuyện gì xảy ra, rồi rẽ sang bên lớp kế bên - nơi bạn thân của tôi vẫn đang thi. Tôi đứng đợi ở đó, định bụng sẽ cùng bạn ấy về nhà cho đỡ buồn.Nhưng trong lúc chờ đợi, khoảnh khắc vừa rồi bỗng dưng quay lại trong đầu tôi một cách rõ ràng, khiến trái tim tôi lại đập mạnh như lúc nãy.Tôi bối rối quay nhìn xung quanh - và rồi chợt thấy bạn nam lúc nãy đang đứng ở xa phía gần cuối sân trường. Dù khoảng cách khá xa, nhưng tôi nhận ra rất rõ...> Cậu ấy cũng đang nhìn tôi.Chỉ trong vài giây, ánh mắt cậu ấy dời đi. Cậu quay lưng, bước đi, để lại trong tôi một cảm giác lạ lùng - như thể một điều gì đó vừa bắt đầu, dù chưa ai kịp nói với ai một lời nào.Lúc về, trong đầu tôi cứ mãi lặp đi lặp lại khoảnh khắc ấy. Một chút va chạm. Một ánh nhìn. Một thoáng ngập ngừng. Tôi cứ băn khoăn mãi: "Cậu ấy là ai nhỉ? Học lớp nào?"Tôi đem chuyện kể lại với vài đứa bạn. Sau một hồi tra hỏi và đoán già đoán non, cu…

Khi Tôi Tìm Được Ánh Sáng Của Đời Mình

Khi Tôi Tìm Được Ánh Sáng Của Đời Mình

2 0 1

Căn buồng nhỏ lặng im. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua khe hở của rèm cửa, lướt trên khuôn mặt tiều tụy của cô bé sáu tuổi-Trần An Nhiên. Mẹ cô đã rời đi, để lại cái ôm cuối cùng nhạt nhòa, và giấy khai sinh với tên gọi như một lời cam kết cuộc đời sẽ có hướng.Nhà không còn tiếng cười, chỉ còn hơi ấm men say phủ khắp mọi góc. Cha cô-người ngày xưa từng hứa sẽ che chở-nay chìm đắm trong rượu chè. Có đêm, cô nghe ông thì thào với một người lạ bên cạnh: "...bán con giúp...". Lời ấy như một nhát dao, khắc sâu vào tâm hồn nhỏ bé: cô không phải con gái, mà là gánh nặng.Sau ấy, bóng hình bà Nguyễn Thị Dương hiện lên trong đời cô như định mệnh. Bà - người phụ nữ vùng quê tuổi ngoài sáu mươi, người có đôi tay chai sạn nhưng ánh mắt dịu dàng như mặt trời đầu sớm. Không lời nặng hàm, chỉ một câu nhẹ nhàng: "Con theo bà nhé, bà sẽ lo cho con."Dưới mái ngói đơn sơ, An Nhiên học từng con chữ đầu tiên bằng chiếc bảng đen nhỏ. Hình ảnh bà lưng còng đút từng nét phấn trắng trên bảng-dáng đứng mệt mỏi nhưng ánh mắt đầy hy vọng-là chiếc đèn thắp sáng tâm hồn cô héo úa. Bà kể cho cô nghe về niềm tin-về ngày cánh cửa trường đại học mở rộng, về một thế giới nơi cô không là số phận.Khi cô bước vào lớp 11, bà Dương qua đời-khép lại một chương đời bằng sự ra đi nhẹ nhàng như sớm mai. Sự mất mát ấy biến thành động lực. Không ai bên cạnh, An Nhiên tự hứa: cô sẽ học giỏi, tự lập, và sống sao cho tình thương của bà không uổng phí.Rồi mùa xuân ấy, , cô gặp Trần Vương Thượng. Tình yêu ấm áp, dịu dàng sau bao n…

( EDIT) CHÚ, NGƯỜI THIẾU TA MỘT MẠNG NHA

( EDIT) CHÚ, NGƯỜI THIẾU TA MỘT MẠNG NHA

21 0 1

Hán Việt: Thúc, nhĩ mệnh trung khuyết ngãTác giả: Lỏa Bôn Đích Man ĐầuTình trạng: Đang editEditor + beta : Mộc Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Phong thủy , Làm giàu , Hào môn thế gia , Huyền học , Dưỡng thành , Đô thị tình duyên , Ấm áp , Duyên trời tác hợp , Trâu già gặm cỏ non , 1v1 , Giả heo ăn hổ , Thị giác nữ chủ"Chú, em xem ấn đường của anh biến thành màu đen, hôm nay sẽ có huyết quang tai ương, không nên đi xa nhà nga." Tô Khả Khả cười đến lộ ra hết vẻ mặt ngây thơ.Sau đó, Tần Mặc Sâm từ chối bữa tiệc thân cận tại nhà của trưởng bối."Chú, em thấy hai mắt anh long lanh, sắc mặt hồng nhuận, khóe miệng tự giác cười nhẹ, đây chính là dính phải vận đào hoa!"Tần Mặc Sâm nhìn chằm chằm đầu tiểu nha, ánh mắt thâm trầm.Sau đó, Tô Khả Khả cưỡi trên lưng hắn, cười tủm tỉm nói: "Chú, em bấm tay tính toán, hắc hắc, số anh là ...."Khi Tô Khả Khả trở thành Tần phu nhân, Tần gia mọi người: Chính là hắn ta, chính là hắn ta, cái đồ không biết xấu hổ, đồ trâu già gặm cỏ non, vô sỉ đến cực điểm, người ta đem chính mình gọi chú nhỏ biết bao nhiêu năm thế mà lại biến tiểu nha đầu nhà người ta thành vợ của chính mình!Đồ không biết xấu hổ Tần Tứ gia nghiêm túc mà giúp cô vợ nhỏ đánh quảng cáo:"Bói toán xem tướng, xua đuổi xui xẻo, cầu ban cát lợi, bắt quỷ xoá sát, tìm long mạch điểm huyệt, nhãn hiệu Tô thị, người đáng giá tìm đến đây"Giả làm heo để ăn thịt hổ vs đại thúc cấm dục, bên ngoài đứng đắn nhưng nội tâm phúc hắc.…

Nhật ký cuộc sống

Nhật ký cuộc sống

11 1 1

Chào các bạn đến với series cuộc sống của mình. Mình đến từ Hà Nội, hiện sinh sống ở Hải Phòng, là một sinh viên y đa khoa. Trong series này, mình viết về các hoạt động thường ngày của mình và những suy nghĩ, cảm xúc về các sự kiện cuộc sống hiện tại. Lý do khiến mình viết bởi vì mình muốn hiểu bản thân hơn cả về vật chất lẫn tinh thần cũng như ghi lại các khoảnh khắc, các trăn trở để mà nhìn lại và thay đổi để tương lai tốt hơn. Câu chuyện mình viết sẽ xoay quanh hành trình cố gắng thay đổi bản thân, như việc từ bỏ một vài thói quen xấu hay những lý giải về các cảm xúc tiêu cực trong ngày. Mình không chắc có thể hay sẽ viết đến bao giờ và cũng không chắc chắn là sẽ viết thường xuyên nhưng chắc chắn là ít nhất 1 chương/ tuần. Đây cũng là lần đầu mình viết, do vậy chắc chắn câu từ sẽ không được thanh thoát nên hi vọng các bạn đọc có thể cảm thông cho mình. Trong câu chuyện, mình xin phép được được xưng "Tôi".Các nhân vật đều có thực và các sự kiện hoàn toàn đang diễn ra hoặc gần điểm viết, tên của mọi người có thể đã được thay đổi hoặc được viết tắt. Câu chuyện chủ yếu là lời tự sự của bản thân mình do vậy các bạn hi vọng về một câu chuyện hư cấu hay một câu chuyện học đường đầy màu hồng thì có lẽ sẽ không thích hợp đọc. Sau đây mình sẽ lái chiếc tàu số mệnh trong bộ phim về cuộc đời mình và các bạn sẽ là những người xem bộ phim đó. Và nếu các bạn đã chuẩn bị sẵn nước và bỏng ngô để xem bộ phim tài liệu này thì mình hi vọng các bạn sẽ có khoảng thời gian thoải mái khi …