|taekook| Melodies of Us
Tác phẩm đầu tay , không hay mong thông cảm có gì sai sót hãy góp ý ạ…
Oblomov
Tác phẩm được viết bởi nhà văn nga Ivan Aleksandrovich GoncharovNhà văn Nga thuộc giai đoạn giữa và nửa sau thế kỷ XIX. Là nhà văn viết văn xuôi và nhà phê bình văn học. Một trong những nhà văn xuất sắc của "thời kỳ hoàng kim" trong văn học Nga.Tôi chỉ là người Dịch tác phẩm này sang tiếng việt. Các bạn có thể đọc tác phẩm gốc bằng tiếng nga ở đường link này:https://ilibrary.ru/text/475/p.1/index.html…
Thám tử lừng danh Conan xem ảnh thể
Dạo này mấy bộ Conan xem ảnh thể mình đang đọc toàn bỏ hố hết, mà luôn là cắt đúng đoạn mình chờ mong nhất nữa chứ, nên mình định vào đây viết xem ảnh mấy tập mà mình thích. Cp ShinRan. Hoàn toàn ko am hiểu viết văn, OOC gì đó là khẳng định và chất lượng thì đừng chờ mong. Lúc nào rảnh sẽ update, ko có thời gian cố định…
[ĐN Naruto ] Xin Lỗi Nhưng Tôi Thích Làm Người Qua Đường Hơn
" Hình........như tôi đã sống lại.........có lẽ "" Na...ru......to hình ...như.........đã nghe qua "_ Nhướn mày.Ichi có nghĩa là số một trong tiếng Nhật, sau một cú sốc ' nhỏ ' cô đã nhận ra vài chuyện........Và dần trở lên bơ phờ, chán đời, đầu óc thì như trên mây, rất hay quên và hậu đậu...............*Truỵên được viết bởi một kẻ chán đời, chẳng có gì đặc biệt nhưng đừng cop.BY : CLarie _ ED…
EM LÀ CỦA ANH
«NOTACHI ..NI..MAORHI»Bài hát này .....nghe thật hay .....và ..thật ngọt ngào làm sao ...Kaito vừa mơ vừa tự thầm nghĩ nai hát đó ,cậu đang mơ 1giấc mơ đầy tiếng hát và những âm thanh dịu dàng thìbỗng nhiên có 1 thứ vô cùng đáng sợ đến....*CHẠY CHO TÔI 100 MÉT ,NHANH!!!*Cậu bỗng dưng mở mắt 1 cách đột ngột, rồi bật dậy:**Lại thế nữa rồi,mình luôn gặp giấc đó là sao ,mà giọng hát đó là rất hay đâý*Cậu ta ngồi ngơ ngác , tay chân vô cùng ủ rũ ( mơ phải ác mộng ko bị thế mới lạ),rồi cậu quay về phía vai ,nhìn vào chiếc đồng hồ chỉ 7:50 , cậu liền vội vàng mặc quần áo ...đánh răng ..rửa mặt ...ăn sáng..rồi CHẠY 1nẻo đến trường…
Bất Hoãn Dương Quang
Văn ÁnHạ Thanh Trúc, đích nữ phủ tể tướng, là viên minh châu được cả nhà nâng niu trong lòng bàn tay. Tuy là tiểu thư khuê các, nàng lại chẳng màng đến khuôn phép, ngày ngày chỉ rong chơi gây chuyện, thế nhưng chẳng ai lên tiếng trách cứ nửa lời, sự dung túng này của phủ tể tướng chỉ dành cho riêng mình nàng.Trác Dạ Lam là thất hoàng tử của Đại Tề, phong hào Hoà Quang vương. Hắn xuất thân hoàng gia, mang phong thái ung dung, lạnh lùng khó đoán. Thế nhưng, ngay cả hắn cũng không thể trốn tránh số phận - hoàng huynh đã hạ chỉ, hôn sự của hắn nhất định phải thành.Một lần tình cờ, giữa đêm trăng lặng, Thanh Trúc dạo quanh rừng trúc ngoại thành vô tình bắt gặp Trác Dạ Lam cũng ở đó, hắn trầm tư nhìn lên vầng trăng sáng rực, trên tay cầm theo một vò rượu đã uống hết. Đôi mắt đạm mạc kia vô cớ lại lộ ra một tia mệt mỏi khó giấu." Thất vương gia, tại sao ngài ở đây? " Nàng hỏi.Hắn cười nhạt: " Đích nữ phủ tể tướng, đêm khuya như vậy phải để ta hỏi cô tại sao lại ở đây chứ? "Thanh Trúc nhướng mày, nhìn hắn đầy nghi hoặc: " Ngài không nhìn lại xem, ngôi nhà giữa rừng trúc này đề tên ai sao? "" Hạ tiểu thư, ta thất lễ rồi. " Trác Dạ Lam đứng dậy, bước tới bên cạnh nàng không chút ngại ngần trêu chọc: " Tiểu thư, không phiền nếu ta ở nhờ một đêm chứ? "Thanh Trúc là ai cơ chứ? Đương nhiên nàng sẽ không bị gương mặt kia mê hoặc quyến rũ rồi." Không, ta rất phiền đó vương gia, mong ngài quay về phủ đệ của mình sớm đi nếu không..rừng trúc này của ta sẽ bị người của ngài phá nát đấy. "______________________…










