Tác giả: 李瑾扬UvULink: https://weibo.com/ttarticle/x/m/show#/id=2309404860154809024689&_wb_client_=1Dịch bởi: myheartoflightBản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, sẽ bị gỡ bất cứ khi nào.---"Mùa xuân đầu tiên sau khi họ kết hôn, họ quyết định nhận nuôi một đứa trẻ."25/01/2023.…
Tên gốc: 我恨他Tác giả: 蓝韵SharonLink: https://m.weibo.cn/1960701755/4838977221692185Dịch bởi: myheartoflightBản dịch đã có sự cho phép của tác giả. ---Con người có tư cách để hận không?Apo đã hỏi câu hỏi này rất nhiều lần. Mãi đến khi anh ngẩng đầu nhìn thấy Mile của mình. "Nhìn kìa! Người tôi yêu, anh ấy đến đón tôi rồi đấy!"27/11/2022.…
Nam chính mắc chứng PTSD x nữ chính hoạt bát vô tâm vô phế.Thể loại: quá khứ xen lẫn hiện tại, học đường, gương vỡ lại lành (?), yêu thầm.Bối cảnh Hà Nội.Độ tuổi phù hợp: 18+, sẽ có cảnh R18+ Giới thiệu:1. Vào kỳ nghỉ Tết của năm lớp 11, Viên Nguyệt cùng anh trai chuyển đến căn nhà nhỏ trong ngõ. Căn nhà này cao bốn tầng, có dàn hoa giấy, có ngôi chùa ngay cạnh, và có cả người thanh niên câm lặng ở sát vách. Nghe bảo người thanh niên đó ở với dì, chưa từng mở miệng với ai, đều là người dì nói hộ anh ta. Hàng xóm đồn rằng anh bị câm, người dì kia cũng không đoan chính, thường xuyên đi làm đêm, đến sáng mới quay về nhà. Đến khi Viên Nguyệt ngã xe đập trúng vào mặt anh ta, nghe thấy tiếng chửi thề nho nhỏ, cô mới biết người này không hề bị câm!2. Xuân Phong hơn Viên Nguyệt hai tuổi, nhưng lại học lớp 11, chính xác là học kỳ II lớp 11 chuyển đến lớp cô. Ban đầu Viên Nguyệt cho rằng anh ta học dốt nên đúp lớp, mới tỏ vẻ cao thượng, bảo sẽ giúp anh ta làm bài tập Toán.- Sai rồi. Xuân Phong di ngón tay vào dòng phương trình cô làm, lạnh lùng chỉ điểm. Viên Nguyệt nhìn mãi không ra lỗi, bướng bỉnh nói:- Có giỏi thì anh làm đi. Xuân Phong im lặng, giật lấy bút từ tay cô, mất nửa phút giải xong bài Toán. Viên Nguyệt:... Là ai nói anh ta học dốt? Đến cả đề thi học sinh giỏi anh ta còn làm được mà!3.- Viên Nguyệt, anh đã đợi em 10 năm. Nếu em còn bỏ chạy nữa, anh sẽ bắt em lại vứt sang Mỹ, để xem em còn chạy được nữa không. Xuân Phong dùng chất giọng nhẹ nhàng nói ra một tràng dài, làm Viên Nguyệt mắc…
"Tôi yêu Hạ."Câu chuyện ngọt ngào về một cậu bé và một cô gái là cánh gác của một khu rừng, cùng những cản trở chia xa họ, từ đó, quá khứ xấu xí của cả hai dần được phơi bày, đi đến hồi kết chính cậu bé ấy cũng không ngờ tới.Chưa có cover chính thức.…
Truyện chủ yếu là hình thức nhật kí , kể về tâm tư của hoa hậu làng lá - Orochimaru khi dõi theo đứa con bé bỏng từng bước một , ngôn ngữ có hơi khắm lọ tí mấy bác bỏ qua , bởi vì nhìn Orochimaru mà viết truyện tôi không ngừng cười được , cười vì vấn đề gì thì tôi không tiết lộ đâu mấy bác ạ Summary : "Cả đời tôi hướng đến một sự nghiệp đó chính là tìm đến cái gọi là trường sinh bất tử , trường sinh bất tử để làm gì , trường sinh bất tử là để tìm ra cái đẹp trong cuộc sống này , tìm ra ý nghĩa cuộc sống này Nhưng vì lười lấy vợ or chồng quá nên tôi quyết định tạo ra những đứa con bằng cách nuôi cấy ống nghiệm , sau bao nhiêu năm đi thu nhặt từng mảnh da , sợi tóc đến từng tế bào con tí của những Shinobi vĩ đại nhất cái vũ trụ này, tôi đã tạo ra Mitsuki , thằng bé là một trong những niềm tự hào của tôi " - Oro said…
Reborn và mọi người yêu cầu Tsuna và người bảo vệ có một kỳ nghỉ thanh bình ở thời Primo. Nhưng lúc quay lại quá khứ thì trục trặc kỹ thuật xảy ra làm cho họ lạc vào một thế giớ mà naruto đang sống. Như thế nào thì cùng đọc để trải nghiệm cảm giác mới lạ này.…
fic thứ 3 của ad, kể rằng trong 1 làm nhiệm vụ....à ko, trong 1 tai nạn ''NHỎ'' đã khiến boruto tội nghiệp hoán đổi thân xác trong hình dạng của naruto khi cậu mới 13-14 tuổi, và tất nhiên naru...ý lộn boruto sẽ ko thoát khỏi cái nhìn lạnh lẽo của dân làng dành cho cha cậu. Và, chuyện gì sẽ xảy ra mời các bạn theo dõi ^_^…
Một thức uống quen thuộc với giới trẻ hiện nay với hai vị đặc trưng là béo và ngọt. Tương đối dễ uống nhưng cũng rất dễ ngán nên mua một cốc size S đến M là đủ rồi nhe.[Haikyū!! x Reader]…
Lần tương tư thứ 22 của Kim Kwanghee và Park Jinseong.Kim Kwanghee mất ngủ vì một giấc mơ lặp đi lặp lại về một người anh không biết tênNote: lowercase, có nhắc đến couple sponge x perfect…
Từ nhỏ nhìn thấy kì quái đồ vật mà người ta hay gọi là yêu quái. Natsume nhân sinh có chút khó khăn đâu. Được nhà Fujiwara nhận nuôi , Natsume cảm thấy nhân sinh có chút may mắn đi. Dù vậy Natsume đối với yêu quái ôn nhu thiện lương như vậy " Yêu quái cũng hảo, nhân loại cũng hảo "Đem ôn nhu của mình chinh phục đến Ichigo Hitofuri tâmIchigo: " Không hiểu chủ nhân có vẻ trốn ta đâu "Natsume: " Ichigo-san thỉnh không cần đối ta như vậy "…
Season 2 của bộ truyện: [TouRan Fanfiction] Ngày nào cũng thật bất ổn. Kasen: Tên truyện là một câu hỏi tu từ mang ý nghĩa khẳng định rằng cái thứ gọi là 'tiết tháo' đã đánh mất từ lâu, một câu hỏi tu từ mãi mãi không có lời giải thích, không hồi đáp. Như một lời than oán của cô gái trẻ giữa dòng đー Saniwa: Im! E hèm... một lần nữa, chào mừng tới với bản doanh của bổn nương ta đây. Bổn nương là một hiền nhân xinh đẹp mĩ miều, thông minh tài năng, cao sang quý phái, nết na hiền thụー(Màn giới thiệu xin được phép kết thúc do Saniwa đã bị Hasebe tát cho một nhát lệch mặt vì phát biểu vớ vẩn)LƯU Ý: SS2 KHÔNG GIỐNG SS1 'CAUSE NÓ TRÀN NGẬP DRAMA AND DANMEI AND NGÔN LÙ CẨU HUYẾT TÔI NHẮC LẠI VÀ KHÔNG BAO GIỜ NHẮC LẦN 2: TOUDAN×SANI (YAGEN×SANI) RẤT NHIỀU ._. RẤT RẤT NHIỀU. NẾU KHÔNG THÍCH THỂ LOẠI NÀY XIN VUI LÒNG CLICKBACK AND TÌM BỘ FANFIC KHÁC. Well... Cái này được update sau cùng. Phần này tôi viết ra bởi vì quá ume Yagen và ume cả ngôn tình nữa, nên là OOC cực kì. Yagen ấy, à không, tất cả luôn. Tôi đặc biệt lưu ý readers khi đọc. Nếu không bias Yagen, tôi khuyên các cô không nên bắt đầu. Thật đấy. Mà... Thôi thì cứ đọc nếu muốn ây...Tôi muốn bỏ đăng cái fic này vì khi đọc lại tôi thấy nhục nhã quá, nhưng thây kệ, tôi vẫn còn update 1 số chap lẻ tẻ trong lúc hứng thú viết ra. Btw, vẫn có funny thôi UvU Author: San Dương - Saniwa Shinomiki Shiki. Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tác giả, nhưng số phận thì có. Rating: PG-13Category: FanfictionStatus: DoneSummary: Chỉ là những tháng ngày bình thường nhưng không được bình thường cho lắm ở m…